"Dám chắc sẽ có người mua, hơn nữa còn đông hơn đợt đầu rất nhiều. Tạo ra nội y bó sát này rất tiêu hao vật liệu. Theo thủ công và vải vóc bây giờ thì dám chắc một khi sử dụng thử thì các nàng nhất định sẽ phải mua nữa. Vì nếu một khi nội y bó sát không còn co giãn nữa thì thân thể sẽ trở lại xấu xí như cũ. Do đó chắc chắn các nàng sẽ không do dự mà mua nữa."
Kim Vận phu nhân nghe vậy, suy nghĩ một chút, gật đầu cười, nói: "Quả nhiên là gian thương."
"Phu nhân, chuyện tiếp theo sẽ để cho Vương Bảo Nhi làm. Chúng ta rời khỏi trước đi. Mấy lần trước đều là đệ đến nhà phu nhân. Hay là hôm nay ghé qua trạch viện của đệ đàm đạo một chút."
"Cung kính không bằng tuân mệnh." Kim Vận phu nhân mập mờ trả lời, đoạn nói tiếp: "Ta đang nghĩ xem có phải là chỉ ngồi đàm đạo hay không?"
Lưu Phong cười hì hì, khẽ đặt tay lên eo nàng, cắn vào lỗ tai nàng nói: "Nếu tỷ có hứng thú thì chúng ta có thể làm một số chuyện khác nữa. Ví dụ như việc vận động cơ thể một chút."
"Đáng ghét, ngươi thật là háo sắc." Kim Vận phu nhân mặt ngoài động nộ nhưng trong giọng nói lại mang theo một chút mập mờ. Rõ ràng là nàng thích sự háo sắc của hắn.
Hai người đi vào đại môn hậu viên thì chạm phải Dương Thị. Lưu Phong tiến lên giới thiệu: "Phu nhân, vị này là chính là chủ nhân của tòa trạch viện này-Dương Thị."
"Dương phu nhân, đây là bạn tốt của ta, cũng là Bá tước của đế quốc-Kim Vận phu nhân." Lưu Phong giới thiệu sơ qua cho hai người biết nhau.
Dương Thị hơi kinh hãi, hiểu được trên người Kim Vận phu nhân này có một cỗ khí tức rất quen thuộc nhưng cụ thể là cái gì thì không giải thích được.
"Ra mắt Bá tước đại nhân." Dương Thị cung kính hướng Kim Vận phu nhân hành lễ.
Kim Vận phu nhân đáp lễ, sau đó hai người đi vào phòng Lưu Phong. Vừa bước vào, Kim Vận phu nhân đưa tay đặt lên hông Lưu Phong, vuốt ve một chút, cười, hỏi: "Công tử, ngươi và cái vị Dương phu nhân kia có quan hệ gì bất chính sao?"
Lưu Phong cười hắc hắc: "Phu nhân, người không nên nói bậy. Tại kinh đô này đệ chỉ có quan hệ bất chính với tỷ. Quan hệ giữa đệ và Dương Thị chính là rất thuần khiết." Lưu Phong trong lòng thêm một câu nữa, định nói thuần khiết chính là chỉ sờ vào mông một chút thôi.
Kim Vận phu nhân hứ một tiếng: "Ta muốn gả cho ngươi, sau này chúng ta có thể danh chính ngôn thuận ở cùng một chỗ, ngươi không đồng ý. Bây giờ lại nói quan hệ của chúng ta là bất chính. Ngươi thật là một tên bại hoại."
Lưu Phong vội vàng lên tiếng: "Hay lắm, tỷ nói hay lắm. Hôm nay đệ nhất định cho người sảng khoái, xem sau đó tỷ còn nói như vậy nữa không?"
Kim Vận phu nhân u oán nhìn Lưu Phong, thân thể dựa vào ngực hắn, thẹn thùng nói: "Công tử, hôm nay ngươi phải mạnh mẽ hầu hạ ta. ta muốn ngươi như thế nào mà cứ xem ta như hồ ly tinh vậy."
Hai người vừa lên giường, chợt Lưu Phong nhớ đến một chuyện: "Phu nhân, đừng vội, để ta đo dáng vóc của người, sau đó chế tạo cho tỷ một bộ nội y đặc biệt." Chuyện này Lưu Phong đã sớm nghĩ đến, lúc rời đi hắn đã mang theo một cái thước dây.
"Thật sao?" Kim Vận phu nhân vui vẻ nói: "Công tử, ngươi phải tạo ra cho ta một bộ nội y độc nhất vô nhị. Ta sẽ chỉ mặc nó cho ngươi ngắm nhìn."
"Được rồi." Lưu Phong xuất ra thước dây.
Kim Vận phu nhân vẻ mặt hồng hào, mi xuân chớp chớp, nhẹ giọng nói: "Công tử, nhất định phải sexy, phải phong tao, phải kích thích." Quan hệ của hai người đã ngày càng thân mật. Nói chuyện với nhau cũng đã không cần kiêng kị, ý tứ nữa. Kim Vận phu nhân cũng vậy, cái gì cũng dám nói.
"Tỷ yên tâm, bản lĩnh của ta mà tỷ không yên tâm sao?" Lưu Phong cười hắc hắc, cầm thước dây đo đo con mèo nhỏ của nàng.
Kim Vận phu nhân mặt trắng bệch, liếc mắt nhìn Lưu Phong, cả giận nói: "Cái này cũng phải đo sao?"
"Đương nhiên là phải đo, đợt chút nữa còn phải đo xem cái động khẩu kia sâu bao nhiêu nữa kia." Lưu Phong một phen hý lộng, cười cười trả lời.
"Biến thái. Bất quá ta lại thích ngươi như thế." Kim Vận phu nhân nói xong, thả lỏng, tùy ý phó thác thân thể của mình cho hắn, nhưng hai tay cũng không chịu để không mà nhanh chóng bắt lấy bổng bổng của hắn.
Lưu Phong mỉm cười, đứng lên nhẹ nhàng dùng thước dây đo cặp mông của nàng.
"Đáng ghét, ngay cả mông ta cũng đo." Kim Vận phu nhân trừng mắt nhìn hắn, dùng sức bẻ bổng bổng của hắn một cái.
Lưu Phong vội vàng hạ thước dây, dùng miệng khóa chặt môi Kim Vận phu nhân. Ngay lập tức thân thể của nàng nhũn ra, không còn cách nào, đành thả bổng bổng của hắn ra, hai tay ôm lấy cổ hắn mới có thể đứng vững được.
"Công tử, ta muốn ngươi hung hăng lên một chút." Kim Vận phu nhân chủ động yêu cầu Lưu Phong kích thích, ánh mắt dần dần đỏ lên, dục vọng trong lòng cuồn cuồn nổi lên.
Lưu Phong nhanh chóng thoát y nàng trên giường. Một thân thể trắng muốt như bạch ngọc dần dần hiện ra trước mắt, quyến rũ nhất chính là khoảng không gian giữa hai chân nàng là một hình tam giác màu đen, làm cho hắn nhất thời huyết khí tràn ngập toàn thân. Bổng bổng phía dưới nhanh chóng bành trướng lên.
"Phu nhân, cam đoan hôm nay sẽ cho tỷ lên mây, sướng đến chết." Lưu Phong phủ thân thể mình lên người nàng, hai tay nhanh chóng mò xuống vùng rừng rậm ướt át giữa hai chân nàng.
"Công tử, fuck me." Kim Vận phu nhân nhanh chóng chủ động yêu cầu.
Lưu Phong cười hắc hắc, không khách khí, trườn lên trên, dương vật cương cứng đi sâu vào trong.
Kim Vận phu nhân vốn là đang cực điểm khao khát, tự nhiên phối hợp với hắn. Hơi thở gấp gáp rên rỉ vang lên, đồng thời cặp mông phì mỹ cũng giãy dụa, vặn vẹo, chuyển động nhịp nhàng với Lưu Phong.
"Tỷ, có một câu đệ vẫn muốn hỏi. Tỷ và Nguyệt Ngạc phu nhân có quan hệ như thế nào?" Lưu Phong vừa chuyển động thân thể, vừa lên tiếng hỏi.
Kim Vận phu nhân giờ phút này đang sung sướng, tự nhiên là không cho hắn phân tâm, tự nhiên mãnh liệt ngồi dậy, đè hắn xuống dưới, thân thể xích lõa mềm mại ngồi thẳng dậy, âm đạo tìm đúng vị trí hạ xuống, điên cuồng nhấp nhô. Lưu Phong một trận kích động, dương vật như bị một ngọn lửa thiêu đốt, bao vây, kích thích phi thường.
"Công tử, để ta phục vụ người."
Mỹ nữ hóa thành dục nữ. Kim Vận phu nhân dâm đãng cùng cực, chẳng những động tác dâm đãng mà ngay cả lời nói trong miệng cũng dần dần dâm đãng. Có thể nói là làm tình rất bạo lực. Bất quá Lưu Phong lại rất thích thú.
Rất nhanh chóng hai người đồng thời đạt đến đỉnh điểm khoái lạc.
"Công tử, ta vẫn muốn." Vừa mới thỏa mãn xong, Kim Vận phu nhân lại trở nên sung mãn.
Lưu Phong cũng không cam lòng chịu thua, xoay người sang, hai tay di chuyển xuống hạ thân của nàng, không ngừng di chuyển ra vào. Kim Vận phu nhân lại cất lên âm thanh rên rỉ.
Một lúc lâu, Kim Vận phu nhân đột nhiên hưng phấn kêu to: "Công tử, nhanh lên chút nữa, ta sắp tới rồi."
Lưu Phong nghe vậy, không khỏi vận chân nguyên linh khí vào tay, tốc độ thò ra, thụt vào được đẩy lên cao, không ngừng kích thích.
"Ối chao!"
Một tiếng rên cao vút vang lên. Kim Vận phu nhân toàn thân sướng rân, cầm lấy bổng bổng của hắn, nhét vào động khẩu của mình.
Lưu Phong cũng bắt đầu trở nên điên cuồng, gắt gao ôm lấy nàng. Kim Vận phu nhân miệng cắn vào vai hắn, khoái cảm khiến cho nàng vô thức mút mạnh một cái, lưu lại trên vai hắn một ấn ký màu đỏ.
Liên tiếp giao phong hai lần. Thân thể hai người trở nên rã rời, lẳng lặng ôm nhau, hưởng thụ cảm giác thỏa mãn sau mây mưa.
Nghỉ ngơi một lát, Lưu Phong tiếp tục hoàn thành công tác đo các số đo cho nàng.
Sau đó hắn bắt đầu nói chuyện: "Phu nhân, vấn đề của đệ, tỷ chưa trả lời."
Kim Vận phu nhân giương mắt nhìn hắn, sẵng giọng: "Lần trước ta đã nói rồi. Chờ ta xong xuôi mọi chuyện sẽ mang hết chuyện trong lòng nói cho người nghe. Ngươi cho ta thêm một chút thời gian được không?"
Lưu Phong thấy nàng nói như vậy, không thể làm gì khác hơn là gật đầu: "Được, đệ chờ tỷ.
Ngừng một chút Lưu Phong nói: "Phu nhân, nếu tỷ có gì phiền toái thì nhớ nói cho đệ biết. Đệ sẽ giúp tỷ."
"Ây, ta biết. Cái tốt nhất của nữ nhân ta cũng giao cho ngươi rồi. Ta sẽ không khách sáo với ngươi đâu." Kim Vận phu nhân trong lòng âm thầm cười khổ. Chuyện ngày 15 tháng tới nếu Lưu Phong không giúp thì e chính mình sẽ nếm trái đắng.
Hai người ân ái với nhau thì tại hậu viên, hai mẹ con Dương thị đang thảo luận.
"Ngươi nói Kim Vận phu nhân kia cuối cùng là có thân phận gì? Vừa mới rồi ta cảm ứng được trên người nàng có một cỗ khí tức rất quen thuộc nhưng không thể nào nhớ ra là cái gì." Dương thị nói ra nghi vấn trong lòng mình.
Liên Nguyệt nhíu mày, khinh thường nói: "Ta xem ả Kim Vận phu nhân này chỉ là một ả đàn bà phóng đãng. Ngươi nghe thanh âm rên rỉ của ả mà xem. Bất quá ta cũng giống như ngươi, cảm ứng được một cỗ khí tức quen thuộc."