Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng

Chương 579: Tụ bảo bồn



" Xin mọi người, van xin mọi người hãy cứu tôi! " Vạn Đại Nguyên lúc này rất kinh hãi, trên trán lấm tấm mồ hôi lạnh: " Nếu cứ tiếp tục như vậy, người tiếp theo bị thứ ma quỷ này giết chết có khi sẽ là tôi mất. "

Tôi cười lạnh trong lòng..

Người đứng phía sau bức màn này hoàn toàn không phải là ma quỷ gì, cho nên lúc trước Vạn Đại Nguyên mời các Mao Sơn đạo sĩ tới đuổi quỷ, đương nhiên sẽ không có tác dụng.

Nhưng tôi cũng không định nói cho Vạn Đại Nguyên chuyện này. Những kẻ này giết người hẳn là có ý muốn đe doạ Vạn Đại Nguyên, sau đó cướp đi BồnTụ Bảo, nhưng lại không ngờ, chúng lại có thể mang về cho chúng tôi một món hời.

Hiển nhiên, tôi cũng không phải là người duy nhất nghĩ như vậy, tôi ngẩng đầu nhìn về phía Tiết Xán, Tiết Phong và Hạ Lẫm bên cạnh, liền phát hiện bọn họ cũng đang nhìn tôi, rõ ràng họ cũng có cùng kế hoạch với tôi.

Vì thế Hạ Lẫm dẫn đầu ho nhẹ một tiếng, nói với Vạn Đại Nguyên: "Đúng là nơi này đã bị ma quỷ ám, hơn nữa còn rất lợi hại.

Mặt Vạn Đại Nguyên lúc này trắng bệch.

"Vậy phải làm sao bây giờ! " Không thể không nói, sợ hãi thật dễ làm người ta tin phục, Vạn Đại Nguyên lúc này sớm đã sợ hãi, nghe chúng tôi nói xong liền coi là cọng rơm cứu mạng, không hề hoài nghi.

"Quỷ lợi hại như vậy bình thường sẽ không vô có hại người khác. "Tôi nắm lấy cơ hội, chậm rãi mở miệng: " Ông Vạn, đừng nói ở nơi này ông đã làm cái việc * thương thiên hại lý gì, cho nên quỷ này mới quấn lấy ông?"

"Trời cao làm chứng, tôi chỉ là một thương nhân bình thường, chưa từng làm việc gì như Cô nói cả! " Vạn Đại Nguyên khóc lóc nói.

"Nếu không phải ông đã làm cái việc xấu. xa gì, thì có phải hay không nơi đây có một bảo bối gì đó cực kỳ quý giá, dẫn đến linh khí của nó đã thu hút đám yêu vật này?" Tôi tiếp tục dò hỏi, từng bước một đem đề tài hướng đến Tụ Bảo Bồn.

Nghe thấy tôi nói, Vạn Đại Nguyên sắc mặt càng thêm trắng bệch, trốn tránh ánh mắt tôi: "Bảo bối...... tôi chỉ là một người thô kệch, làm gì có bảo bối nào. "

Không thể không nói, thương nhân dù sao cũng tham tài, Vạn Đại Nguyên cũng không ngoại lệ, với ông ta mà nói Tụ Bảo

Bồn quả là bảo bối trong số các bảo bối, 8 làm sao ông ta có thể dễ dàng để lộ ra. Vậy nên cho dù vô cùng sợ hãi, nhưng ông ta vẫnkhông muốn nói ra Tụ Bảo Bồn.

Nhìn thấy Vạn Đại Nguyên lúc này vịt chết vẫn cứng mỏ, trong lòng tôi thầm cười lạnh, cũng hoàn toàn không vội vạch trần, chỉ là tiếp tục nói: "Nếu vậy e rằng chúng tôi cũng không có biện pháp giúp ông, bởi vì chúng tôi cũng không biết vì sao ma quỷ lại xuất hiện ở nơi này. Nếu không thể tìm được nguyên nhân chính thì dù con ma này có bị chúng tôi bắt đi chăng nữa thì những con ma khác vẫn sẽ tiếp tục đến".

" Cái gì! Sẽ vẫn còn ma quỷ đến đây?!" Vạn Đại Nguyên đáy mắt hiện lên kinh sợ.

" Chẳng lẽ ông gần đây không gặp chuyện gì kỳ lạ sao?" Tôi lại tiếp tục cố ý hỏi.

Tôi hỏi câu này chỉ để thử thôi. Tôi đoán không ít người thèm nhỏ dãi Tụ Bảo Bồn này, khẳng định là rất nhiều thế lực đều muốn đem Tụ Bảo Bồn từ chỗ Vạn Đại Nguyên lấy đi. Cho nên tôi đoán, không chỉ là ở trung tâm thương mại này mới gặp chuyện kỳ lạ, chỉ sợ Vạn Đại Nguyên cũng sẽ gặp không ít việc quái lạ.

Lần này tôi đoán đúng rồi, bởi vì tôi thấy sắc mặt Vạn Đại Nguyên càng thêm tái

hợt, mồm mép run rẩy không ngừng, cuối cùng câu gì cũng không có nói.

Qua hồi lâu, Vạn Đại Nguyên đột nhiên quỳ xuống, khuôn mặt béo phì run rẩy không ngừng, gắt gao nắm lấy góc áo của tôi và Hạ Lẫm, khóc hô: " Hai vị đại nhân, cầu xin các vị cứu cứu tôi, tôi không muốn chết! Tôi chỉ muốn phát tài, nhưng cũng không muốn chết vì tiền."

Thấy Vạn Đại Nguyên như vậy, tôi biết chúng tôi đã thành công hơn phân nửa. Tôi nhanh chóng cùng Hạ Lẫm trao đổi - ánh mắt, tiếp tục ra vẻ huyền bí nói: " Vậy ông hãy cùng chúng tôi nói rõ ràng, nơi này rốt cục đang ẩn giấu thứ gì? Bằng không ai cũng không thể cứu được ông. ".

" Không nghĩ rằng từ có cái chậu đồng. này, công việc kinh doanh của mình ngày càng tốt hơn, mới mấy tháng mà doanh số bán hàng tăng gấp đôi. Sau một thời gian, một số nhà đầu tư đến và nói rằng họ - muốn mở rộng cửa hàng của tôi. Tôi vẫn không nghĩ tới những việc này cùng cái chậu đồng có quan hệ, mãi đến một đêm, bà lão kia báo mông cho tôi, nói cái thau đồng này một bảo bối, có thể trợ giúp tôi phát tài, tôi giàu lên là nhờ vào nó.

Nghe đến đó, tôi không thể không cảm khái, Vạn Đại Nguyên đúng là người ngốc có phúc của người ngốc, nhưng ông ta có tiền lại không thể hưởng thụ.

Nói đến đây, chúng tôi muốn đi thẳng vào chủ đề, trực tiếp hỏi: "Vậy bây giờ bảo bối đó đang ở đâu?"

Vạn Đại Nguyên cũng không tiếp tục giấu giếm, liền nhanh chóng dẫn chúng tôi vào một phòng. Lão bà kia từng nói, Tụ Bảo bồn tốt nhất nên đặt ở nơi kinh doanh, vì vậy ông ta đã đặt nó trong văn phòng của trung tâm thương mại.

Sau khi vào văn phòng của Vạn Đại Nguyên, ông ta đi tới cái bàn bên cạnh, lật chậu hoa lên, cái giá sách bên cạnh đột nhiên mở ra.

Xem ra Vạn Đại Nguyên thật sự coi cái chậu này là bảo bối, còn thiết kế một mật thất riêng.

Chúng tôi liền nhanh chóng đi vào mật thất, mật thất này rất nhỏ, chỉ có một cái bàn kính ở giữa, đặt trên đó là một cái chậu đồng cổ, tôi mau chóng nhận ra đó chính là Tụ Bảo chậu mà tôi từng nhìn thấy trong sách cổ.

Chẳng qua, tôi nhìn Tụ Bảo chậu trong sách, cùng lắm chỉ thấy được một mặt, bởi vậy cũng không biết rõ ràng, nhưng lúc này thấy được Tụ Bảo chậu thật sự, tôi mới có thể cảm giác được rõ ràng linh lực mà nó đang phát ra.

Nhưng đây không phải là điều mà tôi chú ý ý, thứ làm tôi để ý là hoa văn của cái chậu này.

Khác với sự đơn giản trong sách, hoa văn trên chậu đồng thật sự rất phức tạp và tinh xảo, nhưng tôi cũng không có tâm trạng thưởng thức, mà lúc này hơi hơi sửng sốt.

Tại sao tôi lại cảm thấy hoa văn trên cái chậu này quen mắt đến vậy?

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv