6 giờ sáng Nắng xà vào ô cửa sổ, những chậu hoa đá sớm đã thức dậy. Chúng bất lực nhìn chủ nhân của mình nhõng nghẽo.
Bình An ôm lấy eo của nàng, mắt chưa mở ngạo kiều ra lệnh:" Không cho chị dậy, ngủ với em" Đình Ngọc cười cười nói nhỏ vào tai cô:" Nếu không đi làm sẽ không có tiền, em bỏ tôi thì sao, hửm?"
Bình An nghiêm túc trả lời:" nếu thế em nuôi chị là được"
Đình Ngọc:" Bạn nhỏ An muốn ngủ với chị như vậy, lúc sau sẽ có nhiều bài toán để làm"
Cô trực tiếp đá nàng ra, khó chịu ôm chăn thϊếp đi. Đình Ngọc cũng không tức giận, xoa đầu lại thơm cô một cái mới đi làm.
Mà Đình Ngọc rời khỏi giường cô chẳng ngủ được nữa, chỉ có thể dậy luôn.
-----------
6 rưỡi sáng
Bình An xuống nhà đã thấy đồ ăn do lão bà chuẩn bị cho mình. Bánh mì Sandwich, sữa nóng và táo gọt sẵn. Đơn giản lại đủ dinh dưỡng.
Sau đó, Hệ thống chốc chốc sẽ bị tai lại. Bình An rửa bát cứ loảng xoảng cả, thảo nào bát nhanh mẻ thế. nếu không thì sẽ là giọng hát..... của cô
-----------
7 giờ sáng
Bình An: " hệ thống, ngươi có thấy cái chổi ta để đâu không?"
Hồ lô nghiến răng đáp:" không phải ngài làm gãy rồi sao" bấy giờ cô mới à một tiếng.
-----------
7 giờ 45
Cô hét lên, phim cái kiểu gì đấy. Mới tập thứ hai nam chính đã tèo? Hồ lô xem cùng cũng tức theo.
-----------
8 giờ
Hệ thống:" hoa đá này có từ lúc chúng ta xuyên tới đấy" thật tươi tốt, tràn đầy nhựa sống làm sao.
Bình An đắc ý:" là ta chăm sóc chu đáo đây mà"
Hồ Lô:.....
-----------
9 giờ
Bình An mắt lấp lánh nhìn Hồ Lô nạp điện, giống như muốn ăn tươi nuốt sống.
---------
10 giờ
Bình An thở dài với đống đồ tạp nham trong bếp:" ta nên nấu gì cho nàng đây?"
Hệ thống lại bình thản nói:" ngài làm gì nữ chủ chả thích"
Bình An:" ừ nhỉ. há há"
-------
11 giờ 30
Đám nhân viên đang nói chuyện thấy vợ Đình Tổng tới cũng không sợ hãi, họ thi nhau vẫy tay chào cô. Mà Bình An cũng vui vẻ cười đáp.
Họ cảm thấy mình thật may mắn, bà chủ thì thông minh sáng suốt luôn công minh với họ. Còn vợ bà chủ thì tốt bụng, rực rỡ như mặt trời. Yêu công việc này ghê.
---------
11 giờ 40
Cô gõ cửa phòng, giọng nói ôn nhu vang lên:" em đến rồi à?"
Bình An tươi tắn bước vào, cô thấy nàng đang xem sổ sách liền không làm phiền. Lấy cái ghế gần đó ngồi cạnh nàng, mỗi lúc Đình Ngọc sẽ xoa đầu cô một cái. Giống như mèo con quấn chủ.
---------
12 giờ
Bình An kê đầu lên đùi nàng rồi xem phim, Đình Ngọc vừa ăn vừa đút cho cô
Hệ thống cảm thán:" chiều chuộng quá mức"
---------
2 giờ chiều
Cô từ sofa ngồi dậy nhưng không thấy nàng đâu, vừa bước ra cửa thì Đình Ngọc đưa cho cô cốc cafe. Bình An ngoan ngoãn nhận lấy.
---------
4 giờ 15 chiều
Bình An từ công ty đến siêu thị, cô loay hoay mãi mới chọn được đồ ăn cho bữa tối. Nhân viên thanh toán thấy cô chọn toàn món đắt tiền thì mắt lấp la lấp lánh cảm ơn.
---------
5 giờ chiều
Bình An vừa làm thức ăn vừa hát, thỉnh thoảng sẽ ngó xem lão bà về chưa.
--------
6 giờ 5 phút tối
Đình Ngọc trở về nhà, ôm một cái, thơm một cái khiến cho cô hoàn toàn chìm vào mộng đẹp.
Bỗng hệ thống thì thầm:" này, nồi canh ngài tắt bếp chưa đấy?"
Bình An:...
-------
6 rưỡi tối
Bàn nhỏ bày biện toàn là món ngon, có tôm, rau, thịt nướng, sườn xào chua ngọt.. không có canh..
Bình An mặc dù không gắp gì nhưng bát vẫn đầy, Đình Ngọc cười cười bảo cô ăn nhiều lên.
---------
7 giờ 15 tối
Đình Ngọc rửa bát xong cũng là lúc Bình An từ nhà tắm đi ra. Nàng sấy tóc cho cô rồi mới vào tắm.
---------
8 giờ đúng tối
Bình An kéo tay nàng, lấy bịch bắp rang bơ trong tủ. Cùng Đình Ngọc xem phim.
---------
9 giờ 30 tối
Bình An và Đình Ngọc đánh răng
---------
9 giờ 45
Bình An đang định đi ngủ thì thấy Đình Ngọc bật đèn bàn làm việc. Nàng nói muốn làm nốt tài liệu, nhưng Bình An chỉ cho thời gian giới hạn là trước 10 giờ . Bởi vì mắt nàng thâm như gấu trúc, phải nghiêm khắc về khoản sức khoẻ của nàng.
--------
10 giờ
Đình Ngọc ôm cô vào lòng, mà chóp mũi Bình An có thể cảm nhận rõ hương hoa hồng trên người cô, thập phần dễ chịu.
Bình An khẽ ngửa đầu lên lên hôn nàng, hai mắt híp lại:" ngủ ngon" thì Đình Ngọc cười ôn nhu , đặt cánh môi lên trán cô, vuốt ve lưng:" em cũng vậy"
Mắt biếc khép lại, nhưng tay nàng vẫn như cũ ôm Bình An không nới lỏng....