Vì ngày hôm sau phải gấp rút lên đường, cho nên Trình Ý rất tri kỷ không tiếp tục ép buộc Nhiễm Tái Tái, rất ôn nhu giúp cô tắm, giúp cô mặc quần áo, đưa cô về phòng.
Hắc diễm thoải mái nằm sấp trên giường mềm mại, nhìn cô gái về phòng liền nằm trên giường đối diện không ngừng ngọt ngào mỉm cười, hít mũi, ngửi trên người cô dày đặc mùi nam tính, liền rất sáng tỏ tiếp tục chợp mắt. Con người giống như đặc biệt thích giao phối, xem ra cô gái này cũng không ngoại lệ, bất quá hương vị dễ ngửi này càng đậm, cùng mùi giống cái khi phát tình giống nhau mê người.
"Nhắc nhở kí chủ: Hấp thu tϊиɦ ɖϊƈh͙ chất lượng tốt hoàn tất, dị năng thăng một cấp. Đạt được kỹ năng phòng ngự cấp một; kỹ năng trị liệu cấp một, có thể chữa vết thương lớn bằng bàn tay." Tiếng hệ thống băng lãnh nhắc nhở, bừng tỉnh Nhiễm Tái Tái đang say mê. Cô vươn tay nhìn ánh sáng trắng trong lòng bàn tay, nhếch môi cười, thật tốt a, rốt cuộc có thể phòng ngự, xem ra còn phải tiếp tục cố gắng a!
Khi trời dần dần sáng lên, mọi người ăn điểm tâm lại khởi hành lên đường.
Dọc theo đường đi trừ ít zombie, không có thêm nguy hiểm. Đáng nói, zombie đều do Trình Phong gϊếŧ chết, cậu không còn cẩn thận chu đáo ngày xưa, gặp zombie liền giành trước ra tay, có zombie cách xe rất xa không gây trở ngại, cậu cũng sẽ trong phạm vi công kích dùng dị năng gϊếŧ chết chúng. Dù Trình Ý cùng Cố Thành ngăn cản, cậu không để ý, bởi vậy khi bọn họ có thể thấy trạm biên phòng, Trình Phong vì tiêu hao dị năng sắc mặt đã tái nhợt.
Vùng này tạm thời không bị địa chấn ảnh hưởng, các công trình xa xa nhìn qua vẫn đứng thẳng. Khi đến cửa trấn, Trình Ý liền tìm chỗ không người thu hồi xe, mọi người xuống xe đi bộ.
Trên tường căn cứ biên phòng đều là lưới điện, có một loạt binh sĩ ôm súng, mà trên bãi đất trống bên dưới, có rất nhiều người đứng, bọn họ đại đa số đều mặt vàng khô gầy, quần áo rách nát hoặc cả người tanh tưởi. So sánh, mấy người Nhiễm Tái Tái tuy rằng mệt mỏi nhưng vẫn rất nổi bật, mọi người trừ Trình Phong tinh thần phong phú, sắc mặt hồng nhuận, duy nhất cô gái vì có khẩu trang cùng mũ nhìn không rõ, nhưng bên người một Hắc Lang khổng lồ, vừa thấy liền biết không nên trêu chọc.
Binh sĩ trên tường rất nghiêm cẩn, mỗi khi có người may mắn còn sống đến dưới tường vây, liền trực tiếp kêu gọi, yêu cầu dừng lại tại chỗ 6 giờ, quan sát không có vấn đề, mới mở cửa cho vào. Trong lúc đó nếu đột nhiên có người dị biến hoặc bạo động, súng bắn tỉa trên tường sẽ lập tức nổ, rất quyết đoán máu tanh.
Mấy người Nhiễm Tái Tái vì Hắc Lang rất bị chú ý, nhưng vì từng có động vật biến dị, bọn họ cuối cùng vẫn cùng người sống sót đầy mặt kích động được vào căn cứ. Ở cửa căn cứ, có nhân viên cố định đang tiến hành đăng ký, mấy người vì tạm không biết hình thức căn cứ, liền không điền dị năng, chỉ dùng đồ ăn đổi lấy một căn nhà tạm thời đặt chân. Xong xuôi, mọi người đến nhà, buông đồ. Để Nhiễm Tái Tái lại, Hắc Lang, Trình Ý và Cố Thành quyết định ra ngoài nghe ngóng.
Trong phòng.
Hắc diễm nhìn Nhiễm Tái Tái bận trước bận sau sửa sang đồ đạc, liền đến trước mắt cô, cô gái nghi hoặc nhìn, nhẹ nhàng quay đầu nhìn bên ngoài, phát hiện cô không động, bất đắc dĩ ngửa đầu ngao rống vươn móng vuốt, chỉ bên ngoài lại đạp mặt đất, ý là 'Tôi đi ra ngoài, một hồi sẽ về'. Khi cô gái rốt cuộc giật mình giúp nó mở cửa, khốc kình mười phần thả người nhảy, tốc độ cực nhanh biến mất trong tầm nhìn của cô.
Nhiễm Tái Tái nhìn bóng dáng Hắc Lang nhếch môi cười cười nhẹ, mình vừa rồi bị sói ghét bỏ nha, ha ha, thật mới mẻ a.
Trình Phong nhìn thoáng qua cô gái mắt như thu thủy thản nhiên cười, không khỏi càng thêm khó chịu, có chút mạo muội mở miệng nói: "Có thể đóng cửa lại, chúng ta nói chuyện?"
"A??" Nhiễm Tái Tái xoay người kinh ngạc nhìn Trình Phong suy yếu dựa trên sô pha, phản ứng lại cậu cùng mình nói chuyện, nhẹ nhàng đóng cửa lại, có chút câu nệ ngồi đối diện cậu: "Đóng rồi, cậu nói ~~"
Trình Phong mặt trắng bệch, phi thường trực tiếp nói thẳng: "Ngày hôm qua cậu cùng chú tôi không cẩn thận thấy được!", nói xong liền hơi cúi đầu, "Thực xin lỗi!". Một lần nữa ngẩng đầu, lời nói mạnh chuyển, ngữ khí lạnh lùng: "Bất quá, mạo muội hỏi một chút, cậu, đến cùng thích ai? Hay là... Về sau chỉ cần là người cường đại đều có thể cùng cậu... Cái kia?"
"Thấy được?!..." Nghe được mình bị người nhìn lén Nhiễm Tái Tái xấu hổ hai má ửng đỏ, đợi thiếu niên hỏi câu cuối cùng, cúi đầu do dự một chút, mới rối rắm mở miệng. "Cái kia... Tôi, tôi có bất đắc dĩ của mình."
"Cái gì bất đắc dĩ?" Thiếu niên tựa trên sô pha thân trên nghiêng tới, hai tay giao nắm.
"Tôi... Hiện tại không thể nói, thực xin lỗi." Nhiễm Tái Tái nhìn thiếu niên ánh mắt trong veo, tự hỏi một chút, vẫn chỉ nói xin lỗi.
Hỏi không ra cái gì Trình Phong nhìn sâu cô gái nhỏ cúi đầu, thanh thuần quyến rũ lại khó xử vạn phần, dùng lực ấn xoa một chút trán càng đau đớn, đứng dậy chậm rãi về phòng ngủ.
Trình Ý dùng một túi bánh mì đổi lấy tin tức. Lãnh đạo tối cao ở trạm biên phòng là một thiếu tướng họ Vương, trước tiên nhanh chóng phản ứng, triệu tập nhân viên dùng vũ khí trực tiếp xử lý trạm biên phòng. Đợi ổn định đội ngũ bên trong, liền bắt đầu xử lý cả vùng. Vì trong vùng nhân viên vốn không nhiều, cho nên không gặp khó khăn liền thành lập căn cứ biên phòng. Nghe nói thiếu tướng này khoảng năm mươi tuổi, có quan hệ chặt chẽ với VIP của thủ đô. Thông qua sóng vô tuyến điện nhận thủ đô chỉ thị, liền bắt đầu thu lưu người sống sót. Nhưng căn cứ biên phòng lương thực trữ tồn ít, trừ vài ngày đầu phân phát chút đồ ăn cho người sống sót, sau liền ngừng. Nhưng những người sống sót có thể chọn gia nhập quân đội ra ngoài tìm kiếm đồ ăn. Nếu có đồ muốn trao đổi có thể trao đổi trực tiếp cùng căn cứ.
Trình Ý cùng Cố Thành thuận tiện qua phòng khách nhìn một chốc, trong phòng khách có tổ đội tìm đồ; có thành viên đội chiêu mộ; có vật phẩm trao đổi, quả thật có vũ khí nhưng giá rất cao; Còn có tin tức tìm người cùng căn cứ thông cáo. Bọn họ từ thông cáo biết càng nhiều về tận thế, tỷ như căn cứ lớn toàn quốc ở đâu, mà căn cứ cách bọn họ gần nhất là căn cứ tỉnh C. Thông cáo cũng miêu tả chi tiết biến hóa gần đây của zombie, một ít thực vật cùng động vật cũng phát sinh biến dị, hơn nữa suy đoán chúng đều có thể nhờ không ngừng thăng cấp mà đến giai đoạn cao cấp, nhắc nhở người ra ngoài tìm đồ chú ý nhiều hơn.
Về viên châu trong não zombie, vừa bị phát hiện liền bị người đam mê tiểu thuyết rộng khắp gọi là tinh hạch, cũng từng có người thử dựa theo phương thức trong tiểu thuyết nhắc tới nuốt tinh hạch, nhưng cuối cùng nổ tan xác mà chết, bởi vậy không ai lại thử. Mà trả giá một cân cao lương, Trình Ý lấy được một tin tức mật, nói dị năng giả hệ chữa trị có thể tinh lọc các tinh hạch, sau đó dị năng giả sử dụng là có thể thăng cấp. Nhưng đến nay vẫn không xuất hiện dị năng giả hệ chữa trị quý hiếm, cũng liền không ai có thể chứng minh tin tức thật hay không.
Khi Trình Ý cùng Cố Thành trở về, mọi người liền chi tiết thảo luận tình huống. Theo Trình Ý, trong con người hiện tại chỉ có ít dị năng giả, chưa có phương pháp thăng cấp, mà zombie, động vật cùng thực vật đều bắt đầu dần dần cường đại, trước mắt tình thế càng ngày càng khẩn trương. Bọn họ có không gian, lương thực tạm thời không thiếu, thiếu nhất chính là phương pháp thăng cấp dị năng, nhưng cách thăng cấp dị năng tạm thời lại không có tin tức. Dưới tình huống này, mọi người đều theo cách quân đội huấn luyện, nâng cao thể chất, nếu một tuần sau vẫn không tin tức gì, bọn họ liền trực tiếp đi căn cứ lớn.
Mà Cố Thành thì cho rằng, thượng cấp hẳn là biết cách tăng dị năng, có lẽ chỉ vì nguyên nhân nào đó tạm thời không muốn công bố ra. Anh có thể để lộ dị năng của mình, thông qua chiêu mộ vào quân đội, lựa thời cơ thám thính tin tức mật.
Trình Phong thì muốn ổn thỏa chờ đợi, vì hiện tại con người đều cùng mặt trận, nếu thật sự có cách thăng cấp dị năng, chính phủ tuyệt đối sẽ công bố ra cho mọi người cùng tăng lên.
Nhiễm Tái Tái cùng Hắc diễm đưa mắt nhìn nhau, rất uyển chuyển tỏ vẻ đồng ý với Trình Ý.