Được Lăng Thiên bế theo kiểu công chúa, Rin trong lòng vô cùng ngượng ngùng, nhưng thứ làm nàng kinh ngạc nhất lại không nằm ở đó, mà là...
"Tại sao xung quanh không ai thấy chúng ta?" Nằm trong lòng Lăng Thiên, Rin kinh ngạc hỏi.
Rõ ràng là, hắn bế nàng đi bộ rất chậm rãi, xuyên qua các dãy tầng lầu trường học với vô số học sinh cũng như giáo viên đứng hai bên. Nhưng là tuyệt nhiên, mọi người giống như không hề chú ý tới hai người các nàng mà vẫn cười nói với nhau vô cùng vui vẻ.
Chả nhẽ thế giới đã thay đổi từ lúc nào mà ta không hay biết?
Nghe thấy tiếng Rin thì thào trong lòng, Lăng Thiên liền cố nín cười để không phát ra tiếng. Thân là cường giả đỉnh cao, kể cả bị neft sức mạnh để phù hợp với các thế giới mới đi chăng nữa, nhưng để làm được những việc cỏn con như thế này, đó vẫn là chuyện tương đương hít thở không khí.
"Rin có vẻ rất thích Kendo, có khi tương lai để nàng tập luyện kiếm thuật cũng không phải ý kiến tồi!" Lăng Thiên suy tư.
Kiếm thuật có vô số chủng loại, lại phân ra kiếm khí, kiếm tâm, nhân kiếm hợp nhất... Đó là những cảnh giới mà chỉ có ở những thế giới ưa chuộng sức mạnh. Còn như những thế giới đời thường học đường kiểu này, Rin cho dù thiên phút ngút trời, e rằng cũng chỉ làm được nhắm mắt rồi vung vẩy kiếm đánh trúng mục tiêu mà thôi...
"Đến rồi!"
Nghe được giọng nói của Lăng Thiên, Rin ngẩng đầu nhìn lên, chứng kiến trước mặt liền là phòng y tế, trong lòng nàng liền căng thẳng nghĩ:"Chả nhẽ sensei muốn làm ta tại đây?"
Quả nhiên đúng như nàng nghĩ, sau khi dừng lại trước cửa chưa đến vài giây, Lăng Thiên vô cùng vô tư đẩy cửa bước vào, hoàn toàn không quan tâm bên trong có ai.
"Chủ nhân, ngài đã tới?"
Trông thấy Lăng Thiên, Mikado ngay lập tức mừng rỡ, vội vàng bỏ hết công việc hiện tại, chạy tới nép nhẹ vào lòng Lăng Thiên nũng nịu.
"Chủ- Chủ nhân?" Rin đôi mắt trừng lớn, không dám tin những gì mình vừa trông thấy.
Mikado-sensei, nữ thần trong lòng mọi người với vẻ ngoài băng lãnh lại có một mặt như thế sao?
"Thấy ngươi có vẻ bận bịu, đang dở tay việc gì sao?" Lăng Thiên đưa tay bóp lấy bờ mông cong cớn của Mikado khiến cho nàng ra ngay tức khắc. Nếu không phải còn muốn trả lời hắn, e rằng nàng đã tại chỗ tụt quần rồi lắc mông mời gọi Lăng Thiên đâm chọt lỗ hậu của mình rồi.
"Bẩm chủ nhân, ngài xem!" Mikado vui mừng nói, sau đó liền kéo rèm giường ra, để lộ một thân ảnh bị trói chặt đang nằm trên đó.
"Ren Elsie Jewelria?"
Ọe, nhìn kiểu trói thật cay con mắt!
Lăng Thiên có chút kinh ngạc, sau đó ánh mắt liền trừng lớn nhìn Mikado.
Ta bảo ngươi điều chế thuốc tăng tốc phát triển, ai bảo ngươi bắt trói hắn tới đây?
"Chủ nhân, thật ra bí dược đã được điều chế xong rồi!" Mikado ưỡn ngực khoe khoang, sau đó chỉ chỉ vào tên Ren đang nằm hôn mê ở đó nói tiếp:"Nhưng mà nô tì sợ sau khi con ả người hành tinh Memorze thức giấc, sẽ không nghe lời chủ nhân nên buộc phải khống chế lại, chỉ cần ả vừa xuất hiện là sẽ phải phục vụ chủ nhân luôn!"
"Ra thế, ngươi có lòng!" Lăng Thiên mím môi dở khóc dở cười.
Nếu cứ để nữ nhân qua tay Mikado đào tạo, e rằng ai cũng trở thành bồn chứa tinh như nàng mất.
"Thôi quên đi, giờ vào việc chính!" Lúc này, Lăng Thiên đưa ánh mắt nhìn sang Rin đang căng thẳng trong lòng mình, sau đó liền đặt nàng xuống chiếc giường bên cạnh.
"Bịch!!"
"Nhìn em có vẻ không căng thẳng lắm nhỉ?" Thấy Rin cơ thể buông lỏng, gương mặt chỉ hơi đỏ ửng làm hắn cảm thấy muốn trêu đùa.
"Hừ!" Rin hừ nhẹ một tiếng, sau đó ấp úng nói:"Se- Sensei, rốt cuộc thầy có làm hay không? Nếu không thì thả em về lại lớp học, chuẩn bị có tiết ôn tập!"
Nghĩ hay lắm!
Lăng Thiên liếm môi nhìn nàng, sau đó liền từ từ cởi quần áo của bản thân ra ném sang bên cạnh cho Mikado.
"Sensei, thầy..." Nhìn thấy Lăng Thiên phút chốc đã trần chuồng trước mặt, lại chứng kiến cái thứ dài ngoằng dưới háng khiến Rin không thể nào cố bình tình được nữa rồi, nàng liền mau chóng che đậy hay mắt.
Thủ tục bản thân đã hoàn tất, tiếp theo đó Lăng Thiên liền trèo lên giường, ôm lấy Rin rồi giằng tay nàng ra.
"Rin, em biết không, từ khi gặp em, ta đã cảm thấy yêu em rồi!" Lăng Thiên buông lời đường mật nói.
Lời nói tuy có hơi chút sến súa, nhưng trong cái hoàn cảnh ngượng ngùng kiểu này lại vô cùng có tác dụng. Chỉ thấy Rin đã dần buông bỏ chống cự, tuy vẫn nhắm tịt mắt không dám nhìn, nhưng miệng đã thì thào đáp:"Se- Sensei nói dối, Saki tiểu thư còn đẹp hơn-"
"Không!" Lăng Thiên ánh mắt nghiêm lại, dùng giọng nói không thể nghi ngờ:"Saki với mái tóc vàng quăn quả thực giống như một tiểu thư đài các, nhưng xét cho cùng gương mặt vẫn không thể quyến rũ bằng em được!"
Nói tới đây, cảm nhận thấy Rin cơ thể đang run rẩy, không biết vì nàng vui vẻ hay sợ hãi, nhưng Lăng Thiên vẫn tiếp tục tán tỉnh, đồng thời đưa tay kéo nhẹ cái váy dưới người nàng ra:"Hơn nữa, nếu như không phải Saki sống trong nhung lụa từ bé, ta dám cam đoan nàng không thể bằng em dù chỉ là một nửa!"
Đúng thế, Saki so với Rin chắc chỉ hơn nàng được khí chất... Và vòng hai thon gọn hơn. Còn như vòng một và vòng ba, Saki đảm bảo cam bái hạ phong trước Rin!!!
"Sensei, đừng nói thế, em... Ưm?" Rin mở mắt, định bênh vựa tiểu thư mình một lát, nhưng chưa kịp nói, miệng nàng liền đã bị hắn tập kích.
"Ưm... Ah...!" Hôn Rin, lại dùng đầu lưỡi uốn lượn trong miệng nàng. Trong phút chốc, cả người Rin đã hoàn toàn buông bỏ phòng bị, để mặc toàn bộ đồng phục cũng như đồ lót đã nhăn nhúm dưới góc giường lúc nào không hay.
"Vị dâu tây sao?" Lăng Thiên trêu đùa nói.
"Ahhhhh" Rin gương mặt mê mang, sau một khắc rốt cuộc cảm thấy bản thân có chút lành lạnh, liền vội vã che ngực lại.
"Đừng, vì cái gì phải che lại cơ chứ, cơ thể em rất đẹp mà!" Lăng Thiên cầm lấy tay Rin buông ra, sau đó vừa tiếp tục hôn nàng, vừa đưa tay xoa nặn bầu vú căng tràn kia.
Cặp vú rất vừa tay, bờ mông chắc nịch, vòng eo thon gọn, làn da không tỳ vết... Quả nhiên là cơ thể của một người được tập luyện võ thuật từ bé!!!
Cứ như thế, nụ hôn đối với Rin cứ như điểm yếu của nàng vậy. Trong suốt quá trình hôn, cơ thể nàng bị đụng chạm vô số chỗ, ngay cả phía bên dưới, khi Lăng Thiên chọc nhẹ ngón tay vào, nàng cũng không phản ứng, chỉ tập trung đáp trả ở đầu môi.
Mãi cho đến khi, Lăng Thiên dần buông miệng ra để cho Rin hít thở không khí một chút, nàng mới biết bản thân mình bị lừa.
"Sensei xấu xa!" Rin đôi mắt đỏ ửng như sắp khóc, bởi vào lúc này, chân nàng liền đã bị banh rộng, tạo thành tư thế mở cổng đón quân nguyên tiến công rồi!
"Phạch!!!"
"Ahhhhhhhhhhhhhh!"
Quân nguyên tiến vào... À nhầm, con c-c của Lăng Thiên đút vào, khiến cho màng trinh của Rin nhanh chóng bị xé nát. Khoảnh khắc đó, từ con gái biến thành nữ nhân xảy ra khiến cho Rin há miệng hét lớn vì đau đớn.
May mắn phòng y tế cách âm...
"Đau- Đau quá!" Rin đưa tay lên mặt lau nước mắt, đồng thời chửi rủa vị thầy giáo từng huấn luyện cho nàng hồi nhỏ.
Nàng nhớ không lầm thì, lúc đó hắn từng nói:"Thân là một hộ vệ của gia tộc Tenjouin, con có thể sẽ lâm vào tình trạng bị trói buộc và bị chúng làm những điều bẩn thỉu. Khi đó, đừng hoảng hốt, sẽ không đau đâu, cố gắng tập trung tìm kiếm đường thoát thân rồi con có thể phản kích bọn chúng!"
"..."
"Nói xạo, hoàn toàn chính là nói xạo!!!"
"Phạch Phạch!"
"Xạo cái gì?" Lăng Thiên nhấp hông một cái, khiến Rin rên lên một tiếng đầy dâm đãng.
Vì để nàng bớt lo nghĩ, hắn lần nữa liền rướn cả người xuống, đè lên tấm thân thể mỏng manh của Rin. Sau đó, vừa nhấp hông điên cuồng, vừa hôn lấy bờ môi ngọt ngào kia.
"Ưm?"
"Phạch Phạch Phạch"
"Ahhhhhh"
Lúc này, Rin đã hoàn toàn trâm luân vào khoái lạc, chỉ thấy nàng đưa hai tay lên, ôm lấy đầu Lăng Thiên rồi chủ động hôn hắn. Ngoài ra, hai chân thon dài của nàng còn quặp vào người Lăng Thiên, khiến cho l-n nàng đã khít nay càng khít hơn.
Tư thế này... Giống như nàng đang muốn giữ cho con c-c của Lăng Thiên ở trong l-n mình mãi rồi xả đạn vào trong vậy!!!
"Phạch Phạch"
"Thế nào, muốn mang thai đứa con của ta sao?" Lăng Thiên liếm môi hỏi.
"Ahhh... Se- Sensei... Mau..." Rin thở dốc rên rỉ, sau đó tiếp tục lại lè lưỡi như muốn bảo hắn hôn lấy mình.
"Nghiện hôn rồi sao? Thật là..." Lăng Thiên mím môi cười, sau đó cũng tiếp tục cho nàng ăn cháo lưỡi, đồng thời đưa tay xoay người nàng lại.
Cứ như thế, Rin với cơ thể bình thường của nhân loại yếu đuối, nhờ vào hôn lấy Lăng Thiên trong suốt cả quá trình, nàng liền chống chọi được hơn 6 lần ra mà không ngất. Chỉ là khi đến lần thứ 7, cơ thể đã không còn có thể khống chế được nữa rồi.
"Không chịu được nữa sao? Vậy ta ra nhé?" Lăng Thiên ngẩng đầu hỏi.
"Ahhh..... Ahhhh...." Đang nằm úp mặt xuống giường, chỉ còn đủ sức chổng mông để Lăng Thiên đút vào làm cho nàng cũng không muốn tốn thêm sức đáp lại hắn. Thấy như vậy, Lăng Thiên liền biết Rin là đang gắng gượng chờ đợi hắn kết thúc rồi.
"Phạch Phạch"
"Ta đến đây!" Lăng Thiên rướn hông một cái, sau đó...
"PHỤTTTTT!"
Dán chặt cơ thể vào người Rin, sau đó đầu khấc của hắn bên trong l-n nàng liền nóng đỏ rồi phồng to ra. Ngay lúc đó, một lượng lớn tinh dịch liền được bắn thẳng vào bên trong tử cung nàng, khiến cho cơ thể Rin nay đã toát mồ hôi vì mệt lại càng trở lên đỏ rực hơn.
"Ahhhhhhhhhhhhh"
Chút cạn hơi thở cuối cùng vào tiếng rên rỉ sung sướng, Rin cuối cùng cũng đã chẳng còn sức giữ cho mông mình nhô cao, liền thoải mái nằm bẹp xuống giường yên giấc.
"Ài, xong chuyện liền phủi mông rời đi!" Lăng Thiên âm yếm nhìn Rin, sau đó lại liếc xuống nhìn tiểu đệ đệ của hắn.
Xem ra ngươi vẫn chưa muốn dừng lại ah....
"Mikado, mau tới!" Lăng Thiên há miệng nói.
"Xoạt!!"
Mikado xuất hiện với cơ thể trần như nhộng, trong lỗ đít nàng còn đang cắm một con cu giả tại đó. Hiển nhiên, nàng trong suốt quá trình liền là đứng đằng sau, vừa coi chủ nhân mình vừa thủ dâm nhằm thỏa mãn ham muốn.
"Chủ nhân, ngài muốn bồn chứa tinh của ngài rồi?" Mikado gương mặt mừng rỡ, vội vã bò lên giường như một con mẫu cẩu...