Mân mê cái l-n của Risa thêm vài tiếng đồng hồ, lúc này Lăng Thiên mới lái xe đưa nàng trở về trước khi chính bản thân hắn cũng sẽ.
Vừa lái xe, vừa nghĩ đến Lala ở nhà một mình bỗng dưng khiến hắn có chút xấu hổ. Cảm giác này... Cảm giác này giống như đang đi ngoại tình vậy!
Bỏ vợ ở nhà một mình rồi đi với gái...
Lala ngốc? Không sai, nhưng nàng chỉ ngốc bởi chưa hiểu rõ địa cầu. Còn nếu tính riêng bình diện vũ trụ, nàng là một thiên tài đỉnh cấp nhất.
Có thể ở huyền huyễn thế giới, tiên hiệp thế giới hay như thế giới cổ đại, việc Lăng Thiên hắn bên cạnh có vô vàn mỹ nữ, tạo thành một hậu cung hùng hậu sẽ là việc bình thường, bởi ở đó, thực lực chính là cách nói chuyện tốt nhất. Nhưng là hiện tại, khi hắn đang ở map đô thị, việc hai tay bắt hai con cá thường sẽ khiến rất nhiều người hiểu lầm.
Risa Momioka? Có thể nàng hiểu bản thân chỉ là tình nhân nên chấp nhận mối quan hệ kiểu này. Nhưng nếu là những người khác thì sao? Việc thuyết phục các nàng phải chia sẻ người đàn ông của mình quả thực khá khó khăn.
"Harem king ở thế giới hiện đại... gian nan quá!" Lăng Thiên xoa xoa đầu...
"Cạch!"
"Cá- Cái quỷ gì?"
Căn hộ hắn mua, bởi bản thân cũng như Lala thích ở nơi cao ráo, thế nên hiện tại nơi hắn đặt chân liền là tầng 80. Đáng lí là, ở độ cao như thế này, một con ruồi cũng không thể bay lên tới, thế mà sao...
"Darkrai, chuyện gì xảy ra!" Lăng Thiên đôi mắt nheo lại quát, bởi khi hắn vừa mở cửa vào, trước mặt hắn, vô số cửa kính vỡ tan nằm rải rác khắp sàn nhà.
Để ngươi bảo vệ Lala cũng như cam đoan nàng không đi lại lung tung, thế mà cửa nhà lại tanh bành thế này à?
"Grw grw!"
Được Lăng Thiên triệu hoán, Darkrai từ trong lòng đất chui ra, một mặt ủy khuất rồi nói lại thứ gì đó.
"Ngươi nói, có khách nhân của Lala tới?" Lăng Thiên kinh nghi, vội vàng tiến vào bên trong.
Quả nhiên, ngay khi hắn vừa tiến vào, Lala ngồi tại cái ghế mà mọi khi nàng vẫn thường ngồi xem tivi lúc này liền đứng dậy, vẫy tay nở nụ cười nhìn hắn nói ra:"Tenryu yêu dấu, anh trở về rồi?"
"Lala công chúa, hắn là?" Ở phía đối diện nàng, một tên nam tử cũng ngẩng đầu nhìn Lăng Thiên hỏi.
Lăng Thiên từ từ tiến tới, hắn liếc mắt đánh giá khái quát tên nam tử kia một chút. Ừm, gương mặt cũng tạm ổn với mái ngắn màu bạc trắng, khoác lên mình bộ khôi giáp kỳ dị đầy cồng kềnh và xấu xí...
"Tenryu, hắn gọi là Zastin, là kiếm sĩ số một của hành tinh Deviluke-" Lala cười cười, chỉ tay giới thiệu nhưng ai biết là, Lăng Thiên không có nghe nàng nói mà chỉ đưa tay về đống cửa kính đang vỡ rồi nhìn kẻ gọi là Zastin nói ra:"Là ngươi làm?"
"Vậy ra ngươi chính là Tenryu - vị hôn phu mà công chúa Lala đã chọn sao? Ta xin tự giới thiệu, ta-" Hồn nhiên không biết nguy hiểm ập đến, Zastin vẫn mặt mũi nghiêm trang giới thiệu.
"Ta hỏi có phải ngươi làm không?" Lăng Thiên không kiên nhẫn hỏi tiếp.
"Ah? Là nó sao? Đúng vậy, tại ta không biết vào kiểu gì. Mà kệ nó đi, quan trọng hơn, đã ngươi là vị hôn phu mà Lala công chúa gọi thì nên-" Zastin một mặt hồ hởi, sau đó lôi bên người một thanh kiếm ra giống như muốn quyết đấu với Lăng Thiên.
"Đi mẹ ngươi ấy, CÚT!!!" Lăng Thiên quát lớn, sau đó liền bay tới, vung một cước đạp bay Zastin ra khỏi phòng.
Xâm nhập trái phép nhà của ta, lại phá vỡ cửa kính còn dám đứng đấy trò chuyện.
"Oa, thật xa!" Lala giơ tay ánh mắt tỏa sáng nhìn về phía Zastin giống như sao băng biến khỏi trái đất.
"Lala, tại sao không bảo hắn đi thang máy?" Lăng Thiên xoa xoa đầu, sau đó phất tay một cái.
Chẳng mấy chốc, vô số mảnh kính vỡ tứ tung trên sàn nhà liền giống như quay ngược thời gian, trở lại vị trí trước đó như lúc ban đầu.
"Thang máy?" Lala suy nghĩ một chút, sau đó hớn hở hỏi:"Là cái thứ đi lên đi xuống giống trong game ấy á?"
Ga- Game?
Ài, tiểu nữu này ở nhà hết xem phim rồi lại chơi game sao?
"Không ổn, vẫn là phải cho Lala đi học để bổ sung kiến thức xã hội!" Lăng Thiên gật đầu quyết tâm, sau đó liếc nhìn Lala hỏi dò:"Lala, nàng có muốn đi học không?"
"Học sao? Đi, em muốn đi học!" Lala giống như nhặt được chí bảo, vội vã hoan hô.
Nhìn Lala hưng phấn khi đi học như thế khiến Lăng Thiên có chút ngượng ngùng. Nhớ không nhầm thì ở kiếp trước, khi còn ở cái tuổi cắp sách, nghe đến học liền làm hắn thấy mệt mỏi.
"Vậy được rồi để ta sắp xếp, nhưng trước đó nàng phải làm quen với việc mặc đồng phục mà không dựa vào rô bốt Peke đi đã!" Lăng Thiên cười nói.
"Tenryu đại nhân, tại sao Lala công chúa không được sử dụng ta?" Peke đang hóa thân thành trang phục trên người Lala bất ngờ lên tiếng hỏi.
"Tại sao ư? Chẳng may Lala quên sạc điện ngươi, sau đó đến trường ngươi hết điện liền khiến Lala trần chuồng trước mặt mọi người sao?" Lăng Thiên căm tức nói.
Để nữ nhân của hắn trần chuồng trước mặt vô số người? Nữ nhân còn đỡ, nếu là nam nhân khác thì hắn không ngại đồ sát một phen!
"Thế nhưng mà..." Rô bốt Peke ngập ngừng, nhưng nếu không ở bên cạnh Lala giúp nàng chuyển đổi trang phục thì nó biết làm gì bây giờ?
Chả nhẽ lại bị vứt xó?
"Không, để em sửa lại Peke, cam đoan tình trạng đó sẽ không xảy ra đâu!" Lala nước mắt vào lúc này rưng rưng nói.
Peke là robot đầu tiền mà nàng chế tạo, ngoài mặt là robot phụ trợ ra thì nó còn mang một ý nghĩa vô cùng lớn.
Giống như... Một người bạn vậy!
"Lala công chúa..." Peke giọng cũng trở lên nghẹn ngào.
Ah, sao ta cảm giác bản thân giống như đang cưỡng ép chia lìa đôi uyên ương thế này?
"Được rồi được rồi, nhưng trước đó phải cho ta kiểm chứng một chút!" Lăng Thiên không kiễn nhẫn nói, sau đó lần nữa liếc nhìn về phía Lala.
"Trang phục tạm ổn, kế tiếp là..." Liếc nhìn từ chân đến đầu, cuối cùng dừng lại ở cái đuôi đang ngoe nguẩy sau mông Lala.
Đuôi của tộc người Deviluke, đồng thời là điểm yếu của của bọn họ!
"Lala, có thể cắt nó đi sao?" Lăng Thiên chỉ tay vào cái đuôi Lala hỏi.
"Te- Tenryu, anh có thể cắt cái vật lủng lẳng dưới háng mình sao?" Lala cũng chỉ tay về phía hạ thân của Lăng Thiên.
"..."
Thôi vẫn là tìm cách che cái đuôi lại là tốt nhất.
Có thể nhiều người nghĩ, để Lala mang đuôi đến trường cũng chẳng sao. Bởi lẽ, đây dù sao cũng là Anime thế giới, người ngoài hành tình xuất hiện trên đường cũng không gây ảnh hưởng gì lắm. Nhưng là, Lăng Thiên hắn là người mang chủ nghĩa hoàn hảo, hắn muốn Lala có thể ngụy trang một cách tốt nhất chứ không phải đầu thừa đuôi thẹo kiểu kia.
Hitman số 47!
"Vẫn là vào cửa hàng tìm kiếm phương pháp là tốt nhất!" Lăng Thiên trầm ngâm, liền mở ra hệ thống.
Thần cấp y sư, thần cấp luyện đan sư,... Bao nhiêu nghề nghiệp phụ trợ cuối cùng vào lúc này liền không có cái trứng dùng, thật phế vật!
"Đi? Sao bỗng nhiên ta nhiều thêm 20.000 vàng?" Lăng Thiên kinh ngạc hỏi.
Trước mặt hắn, tại hư ảnh cửa hàng hệ thống, vốn dĩ chỉ có 52.000 vàng nhưng chẳng hiểu sao, lúc này số lượng liền là 72000!
【 Ting, hệ thống tuyên bố phụ bản nhiệm vụ: Cướp đoạt!"
【 Nhiệm vụ mô tả: Yuuki Rito thân là nhân vật chính, nhưng tính cách nhu nhược không quyết đoán, lại thường xuyên giả vờ ngã để va chạm thân thể với nữ nhân xinh đẹp. Hành động đó khiến cho vô số người bức xúc, thế nên cần có kẻ đứng ra thay đổi hình ảnh đáng hổ thẹn này】
【 Nhiệm vụ yêu cầu: Cướp đoạt tất cả những gì mà Yuuki Rito sở hữu】
【 Nhiệm vụ thời hạn: Không có!】
【 Phần thưởng nhiệm vụ: Vàng!】
【 Tiến độ nhiệm vụ hiện tại: 2/??】
"???"
Có nhiệm vụ?
Lăng Thiên ngạc nhiên, nhưng sau khi xem hết thông báo, hắn liền hiểu ra vấn đề.
Vậy ra, 20.000 vàng hắn đạt được liền nhờ vào... Lala và Risa!
Đúng vậy, bởi hệ thống tuyên bố nhiệm vụ là cướp đoạt mọi thứ của Yuuki Rito, trong khi đó Lala và Risa trong cốt truyện liền là thuộc dàn harem của hắn, nên hệ thống đương nhiên liền tính tiến độ hoàn thành.
10.000 vàng cho mỗi người... Con số này thật lớn nha.
"Hệ thống, tính ngươi có tâm!" Lăng Thiên nhếch miệng, sau đó liền không kiêng dè gì chuẩn bị shoppping!
"Cách để che đậy cái đuôi của Lala sao... Có!" Lướt bản danh sách một lúc, cuối cùng Lăng Thiên liền dừng lại tại một vị trí.
Trái cây ác quỷ khu vực - Ope Ope no mi!
Về Ope ope no mi, do việc bản thân hắn cũng từng sở hữu tại Yêu Thần Ký thế giới, nên đương nhiền về sức mạnh của nó, hắn cũng thông suốt hơn ai hết.
"Operation", tên như ý nghĩa, nó tạo ra không gian giải phẫu và biến người ăn thành bác sĩ phẫu thuật.
Giá 50.000 vàng... Lăng Thiên liền không ngần ngại click vào nút mua. Chẳng mấy chốc, số lượng vàng liền tụt xuống chỉ còn 22.000!
Dù sao thì... vàng loại này hắn vẫn có thể kiếm lại nên không xót xa nhiều lắm!
Cảm nhận trong cơ thể, một luồng sức mạnh quen thuộc, Lăng Thiên liền ngay lập tức mỉm cười, sau đó búng tay nói:"Zoom!"
Ngay lập tức, tại vị trí của hắn làm trung tâm, một vùng không gian rộng lớn liền khuếch đại mà ra, bao quát toàn bộ căn phòng nơi hắn và Lala ở!
"Ủa, giống như có thứ gì đó kỳ lạ?" Cảm nhận thấy không gian giống như có sự biến đổi lớn, Lala cũng có chút ngạc nhiên.
"Lala!"
"Gọi em sao?" Lala nghiêng đầu hỏi, nhưng chưa chờ nàng phản ứng, Lăng Thiên không biết từ đâu lôi ra một thanh kiếm rồi chém đứt đuôi của nàng...
"Á á á, Tenryu đại nhân, sao ngươi?" Peke hoảng hốt kêu lên.
Nhưng mà, khi nó chờ đợi chủ nhân của mình kêu đau rồi khóc lớn thì điều đó không hề xảy ra.
Giống như... Giống như nàng không có cảm giác vậy.
"Lala, cảm giác thế nào?" Lăng Thiên mỉm cười hỏi.
"Nó... Giống như không có gì thay đổi lắm!" Lala ngốc nghếch nhìn cái đuôi đang ngoe nguẩy của mình rơi trước mặt, sau đó liền cầm lên.
"Ahhhhhhhh"
Quả nhiên, khi nàng vừa cầm vào đuôi mình, cái cảm giác vô lực toàn thân lại lần nữa xuất hiện.
"Yên tâm, đuôi của nàng là ta dùng phương pháp đặc biệt tách nó ra khỏi cơ thể. Thế nên nàng hoàn toàn có thể yên tâm, mặc dù nó không còn ở trên người, nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự tồn tại của nó"
Nếu không quen thì... cắm lại vị trí cũ là được!
"Tenryu, thật thú vị, cho em mượn thanh kiếm một tí được không?" Lala hồn nhiên hỏi.
"Cầm!" Lăng Thiên cũng không ngần ngại, liền đưa cho Lala.
Lala mân mê thanh kiếm một lúc, sau đó giống như đánh chủ ý lên cái gì, vội vã nhìn sang Lăng Thiên cười cười bí hiểm.
"Chuyện gì?" Lăng Thiên cười cười, hắn biết Lala tiếp đó định làm gì nhưng cũng mặc kệ.
"Xoạt!"
Quả nhiên, Lala trên tay thanh kiếm vào lúc này không ngần ngại gì vung về phía hắn. Lưỡi gươm xoẹt một tiếng rất ngọt, đưa hắn chém ngang hông.
Thân thể Lăng Thiên chia làm hai nửa, một nửa phần dưới vẫn đứng đó, còn nửa trên đang lơ lửng trong không trung.
"Oa, quả nhiên là không có việc gì!" Lala cười rộn ràng, sau đó...
"Lala, nàng định làm gì?" Thấy Lala tự dưng ôm lấy phần dưới của mình chạy đi, Lăng Thiên vội vã bay tới đuổi theo.
"Em muốn có một cái gối ôm, thật đúng lúc!" Lala vui vẻ đuổi nhau với Lăng Thiên trong nhà, không khí vô cùng thoải mái.
"..."
"Cái gì, ngươi nói hắn một cước đạp bay ngươi sao?"
Tại một con tàu vũ trụ nằm cách địa cầu lúc này, Zastin ôm thương thế trên người đang quỳ xuống báo cáo trước một cái màn ảnh. Mà ở đó, một cái bóng ngồi trên ghế tuy không nhìn rõ mặt mũi nhưng cảm giác lại vô cùng uy nghiêm.
"Bẩm điện hạ, đúng là như vậy!" Zastin cúi đầu, sợ hãi nói ra.
Vốn dĩ là, hắn sau khi biết được Lala công chúa có vị hôn phụ, ngoài việc chuyển lời của Gid điện hạ rằng sẽ có kẻ tới làm phiền bọn họ ra, hắn còn muốn thử nghiệm sức mạnh của người mà tương lai rất có thể kết hôn với trưởng công chúa một phen.
Ai ngờ...
"Thú vị, không nghĩ tới ở trên một cái hành tinh cằn cỗi lạc hậu này lại có kẻ như thế. Xem ra, lời của ta muốn chuyển cho hắn liền không cần thiết!" Hư ảnh cười rộn ràng, sau đó bỗng vào lúc này mặt mũi nghiêm lại, một luồng vô thượng khí tức liền cách không truyền tới.
Với thực lực một cước đạp bay Zastin, có thể không cần thiết e ngại đám hôn phu dự bị của Lala tới gây khó dễ. Nhưng là, muốn cưới nữ nhi mà hắn yêu thương nhất, còn cần phải chứng minh nhiều hơn.
Hắn, Gid Lucione Deviluke - chúa tể tối cao của cả vũ trụ này không dễ thỏa hiệp đâu!!!