Chăm chú nhìn thanh niên phong thần tuấn lãng, thiếu nữ tỏ ra có chút thất thần, nàng ngại ngùng nói:"V-Vậy sao công tử? Ta có thể làm gì?"
Lăng Thiên tiến gần tới, dí sát mặt vào gần mặt thiếu nữ khiến nàng liên tục lùi bước.
Khi cảm nhận phía sau đã là bức tường, thiếu nữ thẹn thùng nhắm mắt lại, nàng để mặc cho số phận an bài tiếp theo.
"Mất nụ hôn đầu vào tay một vị công tử xa la ư...? Cũng không đến nỗi tệ?" Thiếu nữ mừng thầm nghĩ.
Lăng Thiên nhoẻn miệng, hắn áp sáp bờ môi vào gần tai nàng thủ thỉ nói:"Mỹ nhân à, ta cần người dẫn đường, nàng nguyện ý chứ?"
"Khô-Không phải hôn?" Thiếu nữ hoảng hốt suy nghĩ, sau đó đầu bốc khói, suýt chút nữa ngất đi.
Nàng không ngờ rằng bản thân lại ngây thơ đến như vậy.
-"Dâ-Dẫn đường sao? Được rồi, công tử ngài muốn đi đâu?" Thiếu nữ cúi đầu lí nhí nói.
Lăng Thiên một tay chỉ vào Nhã Phi bên cạnh nói:"Nữ nhân của ta muốn khảo sát luyện dược sư!"
Lúc này, nghe được lời nói của Lăng Thiên, thiếu nữ mới chú ý người bên cạnh hắn.
Nhìn 2 nữ nhân vô cùng xinh đẹp bên cạnh, thiếu nữ có chút tự ti nghĩ:"Hóa ra vị công tử này có nữ nhân rồi!"
Thực chất nàng cũng rất xinh đẹp, nhưng do vẫn đang là tuổi ăn tuổi lớn lên chưa trổ mã hết, tất cả vẫn cần có thời gian.
Bây giờ, việc nhìn thấy Nhã Phi ngay lập tức khiến bản thân cảm thấy thua thiệt, trong khi nàng nhìn vào Tiểu Y Tiên thì lại nghĩ bản thân cũng có thể cạnh tranh một hai...
Đang khi thiếu nữ muốn vì Lăng Thiên, Nhã Phi và Tiểu Y Tiên dẫn đường thì một tiếng nói vang lên:"Lôi Mị, thì ra ngươi ở đây!"
Phía xa xa, một thiếu nữ tóc vàng bước tới, trên mái tóc có buộc 2 túm nơ xinh xinh, mặc một thân quần áo quyến rũ màu đỏ. Nhìn thoáng qua, nàng cùng với thiếu nữ tóc bạch kim đây trạc tuổi nhau.
-"Lâm Phỉ, ngươi có cần phải hét to thế không?" Thiếu nữ tóc bạch kim tên Lôi Mị chống nạnh nói.
Lâm Phỉ bước tới, nàng định trêu đùa Lôi Mị một chút như mọi khi, nhưng khi chứng kiến bên cạnh có một vị công tử anh tuấn khiến Lâm Phỉ lại thất thần, không nói được câu gì, cứ như nhìn vào mắt của Meduasa vậy!
Lăng Thiên hài hước cười, sau đó vỗ tay một tiếng mới khiến Lâm Phỉ tỉnh lại, nàng nhanh nhảu chạy tới trước mặt Lăng Thiên, nhiệt tình nói:"Công tử, ngài muốn tìm ai, ta có thể vì ngài xuất lực!"
Bị bạn thân tranh cướp mục tiêu, Lôi Mị phồng má tức giận, nàng đẩy ngã Lâm Phỉ ra rồi mỉm cười nhẹ nhàng nhìn Lăng Thiên nói:"Công tử, vậy ra quý phu nhân muốn khảo hạch luyện đan sư? Xin mời đi theo ta!"
Nói xong, nàng đưa tay một cái, ý thỉnh Lăng Thiên theo sau mình.
Phía sau, khi nghe người khác xưng hô mình là quý phu nhân, Nhã Phi đỏ bừng mặt, nhưng thấy Lăng Thiên không có nói gì, nàng cũng âm thầm vui mừng.
Nhìn đoàn người rời đi, Lâm Phỉ mới từ từ đứng dậy, phủi bụi trên bộ quần áo của mình rồi tức giận nói:"Lâm phỉ, ngươi vì nam nhân mà xô ngã ta, phen này nhớ mặt ta đấy!"
Mặc dù nói như vậy, nàng cũng mau chóng đuổi theo đám người Lăng Thiên, nàng muốn xem xem, vị công tử anh tuấn dẫn theo 2 nữ nhân xinh đẹp kia tới đây với mục đích gì.
...
...
...
Theo sau Lôi Mị, Lăng Thiên đoàn người đi vào hội trường, nơi tập trung chỉ còn lại một đám, nhưng tất cả đều có một điểm chung là khoác lên người bộ y phục đồng bộ, thứ tượng trưng cho thân phận của một vị luyện dược sư chân chính.
Lúc này, Lâm Phỉ cũng đuổi theo, nàng cùng Lôi Mị thay nhau hỏi han Lăng Thiên khiến Tiểu Y Tiên phía sau phụng phịu, nàng bước lên phía trước, ôm lấy tay Lăng Thiên như muốn giữ vững chủ quyền biển đảo.
Hoàng sa, Trường sa là của Việt Nam!
Một tuyên bố đầy hào hùng của Tiểu Y Tiên bắn về phía Lâm Phỉ và Lôi Mị- Chết, viết nhầm truyện!
Thấy Tiểu Y Tiên như thế, không chỉ Lăng Thiên mà Nhã Phi cũng mỉm cười trêu ghẹo khiến nàng đỏ bừng mặt.
-"Lôi Mị, Lâm Phỉ, 2 người các ngươi không tập luyện còn tới nơi này làm gì?" Lúc này, một âm thanh pha lẫn chút tức giận vang lên.
Lăng Thiên nhìn lại, một lão giả có thân hình hơi chút mập mạp bước tới, nhìn bộ y phục hắn mặc, hiển nhiên cũng là một vị luyện dược sư, phẩm chất còn không thấp.
-"Lão sư!" Lâm Phỉ cùng Lôi Mị thấy người tới, vội vàng cúi đầu bối rối.
Lão già mập mạp bước tới, hơi trừng mắt trách cứ 2 người, sau đó nhìn Lăng Thiên dò hỏi:"Vị công tử này, ngươi tới nơi này là...?"
-"Ta tới đưa nữ nhân của mình tới khảo hạch luyện dược sư!" Lăng Thiên mỉm cười, chỉ vào Nhã Phi bên cạnh nói.
Lão già mập mạp ngoái đầu nhìn ra đằng sau, vừa chứng kiến Nhã Phi, lão già giọng có hơi chút bất ngờ nói:"Đây không phải là Nhã Phi tiểu thư của gia tộc Đặc Thước Nhĩ hay sao? Hạnh ngộ, hạnh ngộ!"
-"Ngài nhận ra ta?" Nhã Phi ngạc nhiên hỏi.
Lão già mỉm cười nói:"Ta đã có lần tới đế đô diện kiến đan vương Cổ Hà, may mắn nhìn thấy gia chủ của các đại gia tộc, trong đó Đặc Thước Nhĩ gia tộc có thấy ngươi một lần!"
Hắn tuy nhận biết Nhã Phi, nhưng chưa từng nghe nói nàng có thiên phú luyện đan bao giờ, lần này nàng tới khiến hắn có chút ngạc nhiên, nhưng ngạc nhiên nhất phải kể đến việc vị công tử này giới thiệu nàng là nữ nhân của hắn.
"Vị công tử này... thân phận không đơn giản a!" Lão giả mập mạp cẩn trọng suy nghĩ, phải biết, để làm nam nhân của tiểu thư gia tộc Đặc Thước Nhĩ, ngoài tu vi ra thì hậu phương cũng phải vô cùng lớn mạnh, ít nhất phải là thiếu chủ của 2 gia tộc lớn còn lại của đế quốc Gia Mã.
Nhưng hắn biết 2 gia tộc kia không có người nào trông giống Lăng Thiên cả, điều này làm hắn vô cùng cẩn trọng.
-"Vậy hôm nay ngươi tới là muốn khảo hạch nhất phẩm luyện dược sư?" Lão giả mập mạp nhìn Nhã Phi dò hỏi.
Nhã Phi tính gật đầu, bởi từ lúc sở hữu dược đỉnh Typhlosion, nàng đã vô cùng chăm chú tập luyện luyện đan, lần này tới đây khảo hạch, nàng vô cùng chờ mong kiếm lấy một cái thân phận luyện dược sư, mang về cho lão tổ cùng các tộc nhân lác mắt chơi.
Nhưng là, ngay khi nàng quyết định, một cánh tay liên đưa ra chặn lại nói:"Ngươi sai! Nàng ấy tới đây là để khảo hạch tam phẩm luyện dược sư!"