Bọn cô ở trong thư sách này rất lâu để tìm hiểu và học thêm một ít thứ , Băng Du ngồi một chỗ cầm sách đọc . Đôi mắt đen chăm chú lướt qua từng dòng chữ , Riha bay tới hỏi
" Sao say sưa vậy ? "
" Em không biết , em bị cuốn theo chúng "
Băng Du nhìn quyển sách nói , Riha lướt qua dòng chữ mỉm cười nhẹ
" Là lịch sử cổ xưa , em đọc được ? "
" Vâng !! Em không biết nhưng em hiểu hết được chúng . Giống như mọi thứ ở đây giành cho em vậy "
Băng Du rất chân thật nói , Kỳ Anh nhìn qua nâng mắt kính sau đó cười nhẹ . Thịnh Uy Hỏa cười nhởn nhơ nói
" Ảo tưởng quá , nghĩ mình là cái thá gì chứ ? Một con chuộc nhỏ dơ bẩn của loài người thôi "
Băng Du hơi dừng lại động tác đọc sách , sau đó không quan tâm tiếp tục đọc . Từ bên ngoài mộ vang lên tiếng lộp cộp , mọi người nhìn lại đề phòng .
" Khục khụ khụ khục ... "
Âm thanh ho khan khàn khàn quỷ dị , cùng tiếng gậy gõ xuống đất âm vang lên giữa Lăng Mộ càng khiến người sợ hãi . Một thân hình đi vào , đó là một bà già chống gậy . Ăn mặc đơn sơ , gương mặt nhăn nheo với hốc mắt thâm quần .
" Bà là ai ? "
Kỳ Anh nhíu mày hỏi , bà lão đi vào cất lên tiếng già nua
" Ta là người ... khụ khụ ... cai quản ... khụ khụ ... trông coi nơi này ... "
Băng Du đứng lên đi tới đỡ lấy bà lão , nhíu mày
" Bà già như vậy , sao lại còn ở nơi tăm tối này chứ ? "
" Khụ khụ ... lão ... đợi c ... công khụ khụ ... công chúa ... trở ... khụ khụ ... về "
Bà lão yếu ớt nói , Băng Du đỡ bà ta đi vào ngồi xuống ghế . Fry hỏi
" Công chúa ? "
" Phải ... khụ khụ ... chờ ... đến ... khụ khục ... khi ... công chúa ... khụ khụ trở về ... "
" Nhưng chắc gì công chúa sẽ về ? Bà định chờ đến khi nào chứ ? "
Băng Du nheo mày , bà lão nhìn lên không nói chỉ mỉm cười .
Rầm !!! Bộp bộp ...
Âm thanh tiếng bước chân vang lên rối loạn nặng nề , bọn cô nhìn lại liền thấy một đám quái thú hung tợn cầm đao . Còn có những kẻ khoác áo choàng đen rách rưới , đưa hai tay song song nhau tạo ra quả cầu ma pháp ở giữa . Kỳ Anh nhìn quanh bốn phía , nói
" Chúng ta sẽ chống chọi không nổi , mau tập hợp lại "
Vụt vụt !!! Rầm
Những quả cầu ma pháp lao tới đánh văng bọn cô , Kỳ Anh đưa tay ra
" Băng !!! "
" Xích Dây "
" Sealing ( Niêm ấn ) "
Nhiều ánh sáng từ nhóm người đánh trả , đám quái vật cao lớn huơ tay đánh tan . Có vài con bị thương , cô nhìn đến híp mắt lại . Lấy ra ba lá bùa tím phất đi , nó rực cháy lao tới chỗ bọn chúng trãi ra một dãy lửa dài ngăn lại . Fry kinh ngạc
" Chị không cần đọc chú ? "
" Không phải lúc kinh ngạc , đi thôi "
Kỳ Anh cất tiếng nói , hắn đi đến xung quanh tìm kiếm lối ra khác . Băng Du đỡ bà lão hỏi
" Có lối ra khác không ạ ? "
" Tận cùng khụ khụ ... của không gian "
Bà lão cất lên một câu khiến mọi người không hiểu , Băng Du nhìn xung quanh cùng mọi người tìm kiếm . Thịnh Uy Hỏa chán ghét nói
" Nói thì nói ra luôn đi , nếu không thì xông ra đánh một trận . Đúng là yếu ớt "
Riha nhìn qua nheo mày , sau đó bay đi chỗ khác tiếp tục tìm . Nhìn thấy một góc khuất liền nói
" Bên đây , mau tới "
Mọi người nhìn đến , có một tảng đá hình chữ nhật để trên bàn . Ở giữa là nút vặn hình tròn , Riha dùng hết lực nhấn nó nhưng không được . Bọn quái thú bên ngoài đã có vài con lọt vào , Kỳ Anh quay qua phất tay đóng băng chúng . Nói
" Có lẽ là xoay "
Fry đi lên nắm lấy xoay nhưng không được , lo lắng
" Cứng quá "
Sau đó là tới Kỳ Anh dùng mọi cách nhưng vẫn không di chuyển , bọn họ nhìn qua bà lão nhưng bà ta không nói gì . Băng Du đi lên phụ , bàn tay đặt trên nút đá
Cạch cạch !!!! Rầm ! Đoàng ...
Âm thanh nút vặn xoay đi , mặt đất chấn động . Bên ngoài đám quái thú gào thét , mọi người tờ mờ nhìn qua ngọn lửa . Kỳ ảo nhìn thấy vách đá bên ngoài hiện lên hình tượng một nữ nhân xinh đẹp , ánh sáng từ hình ảnh đó chiếu rọi vào đám quái vật mạnh mẽ . Mọi người sững sờ chỉ thấy hình ảnh đó rất đẹp , Băng Du ngơ ngác một hồi liền nghe thấy tiếng Kỳ Anh hối thúc
" Nhanh lên , đi thôi "
Tượng đá hình chữ nhật trên bàn đã phát sáng , không thể nghi ngờ đó chính là trục truyền tống . Băng Du nhìn qua bà lão , dìu lấy
" Chúng ta đi thôi ạ "
" Không cần , khụ khụ ... ta sẽ không đi . Các ngươi cứ rời khỏi "
" Cái gì ? Không được , cháu không thể để bà ở đây . Bà không đi , cháu không đi "
Băng Du kinh ngạc kiên quyết nói , đôi mắt nhìn bà lão không cho kháng nghị ...
" Khụ khụ ... lão ... đã già rồi ... khụ khụ ... đi đi ... Cầm lấy ... "
Bà lão đưa cái hộp gỗ cho Băng Du sau đó biến mất , mọi người ngơ ngác . Fry kéo tay cô ta , ánh sáng lóe lên bao phủ lấy tất cả . Cô nhìn xung quanh , gương mặt lạnh nhạt hạ mi mắt che đi ý cười sâu thẳm ...
' Ta sẽ trở lại ... '
______________________
Lần nữa mọi người đều đang ở trong một khu rừng , nhưng cảnh vật đã thay đổi . Nhìn lại phía sau xa khuất , bóng cây cùng tia nắng sáng rọi . Fry nhìn qua cái hộp , vui vẻ nói
" Du Du , không chừng đó là hộp gỗ ma pháp . Mở ra xem "
Băng Du choàng tỉnh , nhìn xuống cái hộp cũ kĩ muốn mở ra nhưng không thể . Nó hoàn toàn cứng ngắc , dù truyền ma pháp vào thế nào cũng không có tác dụng . Kỳ Anh nâng gọng kính
" Đừng cố , trở về rồi tính "
Băng Du gật đầu nhìn quanh , cô chỉnh lại bộ quần áo .
Vụt vụt !!!!
Một bóng dáng lướt qua nhảy lên cây , đó là chú sóc đã dẫn cô cùng Lăng Vũ đi được một đoạn rồi gặp chuyện . Có thể phân biệt vì bộ lông của nó rất đẹp cùng mịn màng , đôi mắt to tròn đen láy quan sát họ . Kỳ Anh lấy khăn tay lau mồ hôi , ngồi xuống đá nói
" Tiêu tốn quá nhiều năng lượng khi phải giết quái thú , ngồi nghĩ chút vậy "
Cô đôi môi đã trắng bệch , cũng ngồi xuống nhắm mắt . Lăng Vũ nhìn qua , đưa ra chai nước cho cô
" Cảm ơn "
Cô nhận lấy uống , hắn vẫn cúi đầu ôm sách . Lấy khăn tay đưa qua cho cô lau mồ hôi , Fry lướt mắt sau đó cười nhạt
" Học tỷ thật có phước "
Băng Du cũng mỉm cười , không nói gì tiếp tục kiểm tra hộp gỗ . Cô khép hờ mắt , rất nhanh ... một nụ cười nhạt đầy âm lãnh xẹt qua . Nhanh đến mức không ai thấy rõ ... Tiếng suối róc rách cùng chim hót thanh bình , cô nhìn lên con sóc trên cây . Ngoắc tay gọi nó
Vụt !!!!
Con sóc nhảy qua người cô , cô đưa tay gãi gãi nhẹ vào mặt nó . Cơ thể đầy lông mềm mượt , hơi nheo mày hỏi
" Mày biết hoàng tử muôn thú ở đâu ? "
Con sóc đối diện với ánh mắt đỏ thẳm của cô , nhìn vào thì đơn thuần là cả hai một người một thú đang nhìn nhau trao dồi cảm tình . Nhưng thực chất linh hồn con sóc nhỏ đang run rẩy , đôi mắt đen láy tròn trịa nơi đáy xẹt qua tia khiếp sợ . Cô đang thao túng nó ... con sóc nhỏ gật gật đầu . Fry và Kỳ Anh kinh ngạc
" Ở đâu ? "
Cô lạnh nhạt mỉm cười hỏi , vẫn rất thản nhiên . Con sóc nhảy lên cây , bọn cô thấy vậy cũng đi theo nó . Vượt qua vài cây to xum xuê lá , còn có vài loại trái cây kỳ lạ nhưng trông rất ngon xung quanh . Con sóc cứ chạy đi , ánh nắng chan hòa chiếu xuống .
Loạt xoạt !!!!
Hai bên nhảy ra một đám quái thú , là con người nhưng có tai và đuôi đang cầm giáo chĩa vào họ .
- Các ngươi là ai ? Dám xâm nhập vào đây ?
- Tại sao lại có nhiều kẻ gây phiền toái cho bộ tộc nhân thú chúng ta ?
" Các vị bình tĩnh , chúng tôi là phù thủy của học viện Magic Aure . Đến đây để tìm hoàng tử muôn thú "
Kỳ Anh lạnh nhạt nói , đám người đó nhìn nhau . Một tên đi lên , có vẻ là người lai sói , nghiêm nghị
" Các ngươi toàn là lũ lừa gạt , cũng có vài người nói đến đây giúp chúng ta . Nhưng sau đó trở mặt đánh nhau làm gây hại đến bộ tộc nhân thú . Đã một ngày một đêm chiến đấu , khiến cho đất đai khô héo . Quái thú nổi giận tấn công chúng ta , các ngươi mau cút . Nếu không đừng trách "
Mọi người sững sờ nhìn gương mặt tức giận của đám nhân thú , Kỳ Anh nheo mày định hỏi thì đã nghe thấy tiếng oanh động ở một phía truyền đến ...
Rầm !!! Đoàng ...
" Là ma pháp của ông anh ? "
Thịnh Uy Hỏa kinh ngạc nhìn không trung xuất hiện vòng sáng nhiều chữ rối loạn , liền chạy theo hướng đó . Bọn cô cũng đi theo , ra tới một khoảng trống lớn nơi có hai nam nhân đang đánh nhau . Cả hai đều chật vật , đó không ai khác ngoài nhị vương tử Thịnh Uy Niêm Liễn cùng Nghị Thi Đông khối A , mặt đất nứt nẻ bốc lên vài luồn khí ma pháp còn vươn đọng . Thân thể cả hai đầy vết thương , xem ra là ngang tài ngang sức . Cẩn Duệ một bên thân thể đầy máu , ngã gục trên đất do vết thương ở bụng . Thịnh Uy Hỏa nheo mày , sau đó hứng thú ngả ngớn cười
" Ông anh , có một con chó nhỏ mà cũng đánh không lại ? "
" Anh còn nói nữa ? Sao không vào giúp anh ấy ? "
Băng Du nhìn qua gấp gáp , Thịnh Uy Hỏa liếc mắt khinh bỉ
" Liên quan tới cô ? Cút đi "
Băng Du trầm mặt cắn môi , Kỳ Anh và cô đi tới nâng Cẩn Duệ lên . Xem xét vết thương , Kỳ Anh nheo mày nâng kính
" Phải mau chóng chữa trị "
Cô đứng lên , để Kỳ Anh chữa thương cho Cẩn Duệ . Nhìn qua hai người đang đánh , nhân thú xung quanh tức giận
- Lũ các ngươi mau cút đi
- Không được đánh nữa
- Mau rời khỏi đây !!!
- Biến đi ...
Cô liếc mắt , sau đó lạnh lùng lên tiếng
" Các người xem đây là nơi nào ? Mau dừng lại "
Thi Đông liếc qua , tạo ma pháp lao một mũi giáo về phía cô . Cô đưa tay bóp nát nó , Thi Đông kinh ngạc có chút chậm lại tốc độ . Có sơ hở liền bị Niêm Liễn đánh văng ra đập mạnh xuống đất phun máu . Đám nhân thú đi tới chĩa giáo xuống khống chế . Băng Du đi qua chỗ hắn , hỏi
" Anh không sao chứ ? "
Niêm Liễn đưa tay gỡ gọng kính đã nát bét , lắc đầu . Băng Du gật đầu đưa cho hắn cái khăn tay , sau đó chạy đi qua chỗ Kỳ Anh xem xét vết thương của Cẩn Duệ .
" Mau bắt lại hết , chờ phán xử "
Người sói nhỏ nhắn nghiêm nghị nói , bọn cô bị khống chế sau đó mang đi . Còng ma pháp trói lại , nhưng không ai phản kháng vì vẫn nhớ rõ nhiệm vụ ...
Mọi người được đưa đến một nhà gỗ lớn , xung quanh là nơi nhân thú ở . Nhà cửa , cây cối , đủ mọi thứ ... Trong nhà gỗ này có lẽ là nơi giam cầm người xâm phạm lãnh thổ
" Mau vào trong , ngày mai sẽ phán quyết . Ta là phó thống lĩnh nơi này , là Foudi "
Người sói nói rồi rời đi , bọn cô bước vào liền thấy hai thân ảnh bé nhỏ đang ngồi một góc .
" Chào các anh chị , em là Cherin "
" Ngọc Lưu Ly "
Hai cô bé ngồi đó , Băng Du kinh ngạc sau đó đi tới hỏi
" Hai em cũng bị bắt sao ? Có bị thương không ? "
" Không ạ "
Cherin mỉm cười tươi lắc đầu , mọi người tìm một chỗ ngồi xuống . Cô lạnh nhạt dựa vào cạnh bàn nhắm mắt nghỉ ngơi , Fry hỏi
" Sao hai em bị bắt vậy ? "
" Bọn em đi tìm hoa , nhưng lại lỡ chân xâm phạm lãnh thổ nhân thú liền bị bắt giữ "
Cherin le lưỡi cười đáng yêu , Ngọc Lưu Ly bên cạnh gật nhẹ đầu .
" Chị là Băng Du , đây là Fry "
" Vâng !! Em biết mọi người mà , đều là học sinh của lớp S . Còn có cái anh lớp A hóng hách đó nữa , bị thương rất nặng đó "
Cherin nhìn qua Thi Đông thân thể đầy vết thương nằm gục trên đất , Kỳ Anh đang chữa thương cho Cẩn Duệ , như nhớ ra gì đó liền hỏi
" Tại sao lại đánh nhau ? "
" Tên đó tấn công trước , nên phải đánh trả "
Niêm Liễn ngồi một bên nghỉ mệt trả lời , gương mặt anh tuấn đã có vài vết thương lớn nhỏ rỉ máu . Fry tức giận
" Thật hèn hạ , phải đánh chết anh ta "
" Chúng ta nên nghĩ cách giảng hòa "
Âm thanh yếu ớt của Cẩn Duệ vang lên , cô ta tỉnh lại nhìn xung quanh . Fry lo lắng
" Chị không sao chứ ? "
" Không , cảm ơn "
" Ha ... nói về mưu kế , ai có thể sánh bằng ... "
Ngọc Lưu Ly nãy giờ im lặng , bây giờ cười lạnh cất lên tiếng nói . Đôi mắt liếc qua cô đang dưỡng thần , mọi người không hiểu câu nói lấp lửng của cô bé . Cô hơi mở mắt , hiểu được hai từ HUYẾT VƯƠNG phía sau ... Mỉm cười yếu ớt , sau đó kề đầu lên vai Lăng Vũ ngủ say . Không quan tâm việc gì ... Ngọc Lưu Ly cũng nhắm mắt dựa vào thành gỗ lớn ngủ , mọi người nhìn nhau không hiểu ...
________________________
Thời gian trôi qua , bọn cô bị nhân thú áp giải đi . Foudi dẫn đầu đưa bọn họ đến vách đá gần một con suối , đây là trên một cái thác cao . Gió mát thổi qua cùng sóng nước đập vào đá , tiếng nước nơi cao chảy xuống thanh bình . Cẩn Duệ lạnh nhạt
" Chúng tôi muốn thương nghị "
" Chúng tôi không nghe , các người sẽ bị đẩy xuống mà chết chìm "
Foudi không nhìn đến , Kỳ Anh nâng kính nói
" Mọi chuyện đều là hiểu lầm "
" Hiểu lầm ? Ha ... thả xuống ... "
Foudi không nói hai lời , sai đám lính phía sau đẩy bọn cô
Grầm !!! Đoàng ...
- Không xong rồi , Hỏa Vật xuất hiện
- Đội trưởng
- Đang tiến về phía làng chúng ta
Âm thanh hỗn loạn vang lên , Foudi kinh ngạc quay lại . Băng Du gấp gáp nói
" Chúng tôi sẽ giúp , xin hãy cho chúng tôi cơ hội "
Foydi nhìn qua , sau đó lạnh giọng
" Các người chắc gì không trốn ? "
" Chúng tôi là phù thủy của học viện ánh sáng , tuyệt không làm ra hành động như vậy "
Cẩn Duệ cũng nghiêm nghị nói , Foudi quay mặt quyết đoán
" Thả xuống "
Bọn cô đồng loạt bị đẩy xuống bất ngờ , chuẩn bị rơi xuống con suối thì Riha biến mất từ bao giờ nay lại xuất hiện . Một tấm lưới ma pháp đỡ lấy bọn cô , còng tay bị phá vỡ . Sau đó tấm lưới từ từ di chuyển lên
" Các người không sao chứ ? "
Riha bay đến hỏi , thân hình nhỏ bé lượn tới lượn lui . Băng Du mỉm cười lắc đầu
" Cảm ơn "
" Sứ giả của rừng Finic ? Sao ngài ở đây ? "
Foudi kinh ngạc , Riha nhìn qua nghiêm nghị
" Thả họ , họ sẽ giúp các người "
" ... Đã hiểu "
Foudi gật đầu , bọn cô chạy về hướng làng . Tiếng chấn động từ mặt đất khiến ai nấy sững sờ , một con quái vật toàn thân màu đỏ lửa đang bước đi . Thân hình khổng lồ gào thét , nắm lấy những cành cây nhổ lên quăng xuống . Kỳ Anh sững sờ lùi lại
" Chuyện gì vậy ? Sao lại thế này ? Đó là Hỏa Vật thật sao ? Nó lớn hơn gấp 10 lần bình thường kia mà "
Ai nấy thật sự là đứng hình , Foudi nheo mày nói
" Nó muốn đến suối nguồn Vĩnh Cửu "
Băng Du nghe thấy liền nhìn qua , lo lắng hỏi
" Suối nguồn ? "
" Phải !!! Không biết chuyện gì , nhưng dạo này quái thú đều trở nên biến dị và bạo động . Chúng muốn đến suối nguồn , hoàng tử cũng đã đến đó để chấn giữ "
Kỳ Anh và Cẩn Duệ nghe xong liền sững người , cả hai nhìn nhau nheo mày chặt lại .
Rầm !!! Rầm ...
Âm thanh bước chân của quái thú càng ngày càng gần , Kỳ Anh cầm lấy một cây chổi rồi bay lên .
" Hỡi vị thần băng hãy ban cho con sức mạnh , giữ lại sự vĩnh kết này ... Freeze !!! "
Ma pháp băng lập tức đông cứng chân của con quái thú xuống đất , Cẩn Duệ hai tay đưa ra
" Bão lốc xoáy "
Một trận cuồng lốc nổi lên xám xịt quấn lấy mấy cái cây hút vào , sau đó mạnh mẽ đánh vào người con quái vật khổng lồ . Nó huơ tay chống lại , gầm lên vài tiếng ...
" Hỡi thần rừng hãy ban cho con sức mạnh , dây gai thần quấn lấy và siết chặt kẻ tội đồ ... Tied up "
Fry cũng nhanh chóng tham gia vào cuộc chiến , chỉ có cô , Lăng Vũ , hai cô bé và Băng Du là đứng nhìn . Niêm Liễn cùng Thịnh Uy Hỏa lấy ra thanh kiếm lao lên như gió , uy thế của kiếm sĩ mạnh mẽ đánh tới . Luồn sát thương cực lớn khiến con quái thú gào lên , ánh sáng lập lòe đủ màu bay tới bay lui ... Gió cát nổi lên , cây cối gần vùng đều bị đánh bay sạch sẽ . Băng Du hai mắt nhìn cảnh tượng này mà trái tim đập mạnh , lòng không khỏi run lên ... Cắn môi nhìn bọn họ bị đánh văng ra , thương tích đầy mình ...
GRÀO ... !!!!!
Con quái thú gầm lên , nhấc chân phá vỡ mảng băng lạnh phía dưới . Ngọn lửa cháy rực bùng phát , Thịnh Uy Hỏa kinh ngạc , quơ kiếm đánh bay ngọn lửa . Không biết vô tình hay cố ý mà văng về chỗ Băng Du , cô ta bị đánh trúng ngã xuống đất ... Fry chạy tới
" Cậu có sao không ? "
" Tớ không sao "
Băng Du lắc đầu , mỉm cười nhẹ phủi phủi bụi cát . Hàng mày hơi nheo lại , sau đó nhìn đến tay mình . Cô liếc qua dựa vào thân cây xem , Lăng Vũ cũng ôm sách cúi đầu ... Cherin quay qua hỏi
" Sau anh chị không giúp ? "
Rầm !!! Bịch ...
Âm thanh vang lên , ngọn lửa mạnh mẽ từ con quái vật đánh xuống thiêu rụi thành một cái hố lớn . Cherin sợ hãi nép vào phía sau cây
GRẦM !!!!
Con quái vật ngửa cổ lên , sau đó hút một bụng khí rồi phun ra lửa khắp nơi . Kỳ Anh kinh hãi tạo tường băng bảo vệ mình , Niêm Liễn cũng lùi lại dùng kiếm đỡ lấy .
" Vũ Bảo "
Âm thanh Cẩn Duệ vang lên , một bức tường chắn gió đánh bay lửa . Nhưng con quái thú càng phun càng hăng say , đưa chân dẫm xuống những thú nhân phía dưới chân mình . Cô nhìn lên , đôi mắt đỏ trầm luân nhìn ngọn lửa
Phựt !!!! Đoàng !! Bịch ...
Ngọn lửa bỗng nhiên cháy mạnh đánh bay đám người Cẩn Duệ , ai nấy đều chạt vật không thôi . Con quái thú ngửa cổ gào rống như cười khi dễ , Băng Du đỡ lấy Fry đang thân mình nhơ nhuốc đen lòm do khói , sau đó tức giận nhìn con quái thú . Hai tay xòe ra đọc một dãy cổ ngữ dài ... Xung quanh con quái thú xuất hiện những đường lần đỏ có chữ kỳ lạ , bao phủ lấy mang theo uy lực .
GRÀO !!!!! ...
Từ dãy cổ ngữ cháy lên ngọn lửa dài ngoằn ngoèo không xác định , chúng bao vây lấy con quái thú rồi ôm trọn lấy nó . Nhốt vào một quả cầu lửa đỏ cháy rực mạnh mẽ , sau đó ...
BÙM !!!! ĐOÀNG ...
Nổ tung !!! ... Mọi thứ xung quanh bị ảnh hưởng , cũng hoàn toàn bị tàn phá . Mọi người sững sờ trước sức mạnh đó , Băng Du nhìn cái hố lớn nơi con quái vật vừa đứng , tác động của ma thuật do cô ta gây ra thật khiến người sợ hãi .
Phịch !!!
" Du Du , cậu sao vậy ? Du Du , tỉnh lại đi "
Fry sợ hãi gọi tên cô ta , cô đứng đó lạnh nhạt nhướn mày . Liếc mắt qua chỗ Ngọc Lưu Ly đang đứng đó cũng đang nhìn cô mỉm cười thâm ý .
" Ha~ ... Huyết Vương đúng là Huyết Vương "
Ngọc Lưu Ly mấp máy môi , cô lạnh nhạt cười sau đó quay đi ...
________________________
" Ngân Linh Ngạo Cơ , cô có ý gì hả ? Tại sao cô chỉ toàn đứng nhìn ? Cô muốn chúng ta chết lắm sao ? "
Cẩn Duệ tức giận nói , bọn họ hiện đang ở trong doanh trướng để trị thương . Cô đứng dựa vào lều , liếc qua cô gái đang như sư tử hà đông
" Tôi vào cũng không giúp được gì "
" Cô nói vậy là sao ? Cô có phải muốn chọc tức chết tôi không ? "
Cẩn Duệ trừng mắt căm phẫn , Kỳ Anh nâng gọng kính
" Ngạo Cơ , cô nói như vậy không được . Tại sao lại không giúp mọi người ? "
Cô nhìn qua , hé ra đôi môi trắng bệch chưa kịp nói đã bị Lăng Vũ bên cạnh cướp lời
" Cậu ấy đang rất yếu , không thể "
Cẩn Duệ và Kỳ Anh nhìn đến sắc mặt của cô , sau đó cũng trầm mặt lại không nói nữa . Fry một bên uống nước , hỏi
" Chúng ta nên làm gì tiếp ạ ? "
" Chuyện này ... "
Kỳ Anh lấp lửng , nhìn qua Cẩn Duệ có chút gì đó khó xử . Thịnh Uy Hỏa chán ghét chế thuốc vào vai bị cháy , nói
" Các người có gì giấu diếm ? Nói toẹt ra giùm cái "
" Giấu ? Chúng tôi không có việc gì để che đậy "
Cẩn Duệ nghiêm nghị , chống lại đôi mắt khinh miệt của Thịnh Uy Hỏa
" Ưm ... "
" Du Du , cậu tỉnh rồi ? "
Fry vui mừng nhìn đến người nằm trên giường nãy giờ , Băng Du được sự dìu đỡ mà ngồi dậy . Mỉm cười hỏi
" Mọi người không sao chứ ? "
" ... Tại sao em có thể dùng được ma pháp cổ xưa ? "
Cẩn Duệ nhìn vào mắt đối phương tra hỏi , Băng Du mỉm cười nhẹ lắc đầu
" Em không biết , em chỉ là ghi nhớ những câu thần chú trong sách của Lăng Mộ thôi "
" ... Sau này không được dùng bậy nữa , nó sẽ bạo cơ thể em ra thành trăm mảnh "
Cẩn Duệ lạnh lùng nói , sau đó đứng lên đi ra ngoài . Băng Du và Fry nhìn nhau ...
Sau chuyện xảy ra , nhân thú đã bị tử vong không ít . Bọn cô ở lại hai ngày để giúp họ sang sửa , đồng thời cùng tạo ra kết giới cho ngôi làng cùng lãnh thổ của họ để không ai xâm phạm . Cũng như tịnh dưỡng vết thương ...
" Cảm ơn mọi người , xin lỗi vì những phiền phức này "
Foudi cúi đầu nói , Kỳ Anh đưa tay ngăn lại
" Đừng !! Đó là trách nhiệm của chúng tôi . Còn tên đó , giao cho mọi người xử lý . Nhưng đó vẫn là học sinh của trường , nên đừng khiến hắn chết "
Bọn họ nhìn qua Thi Đông đang bị trói một bên , hắn tức giận mắng chửi
" Lũ bọn bây thả tao ra , đừng nghĩ mình là vương tử , tổng chủ liền làm cao . Nói cho bọn mày biết , tao không phục . Tại sao năng lực của tao tốt như vậy mà lại không thể xếp vào lớp S ? Lũ khốn ... "
Âm thanh chửi rủa vang lên giữa không trung , Foudi gật đầu nói
" Tôi hiểu rồi , còn mọi người ? "
" Phải đến suối nguồn Vĩnh Cửu để giải cứu hoàng tử muôn thú "
" Thật sao ? Vậy chúng tôi ... "
" Không cần đâu , bọn tôi là đủ rồi . Mọi người không cần phải phí công sức , hãy ở lại và bảo vệ làng . Chúng tôi sẽ đem hoàng tử về an toàn "
Kỳ Anh nâng nhẹ gọng kính , Foudi gật gật đầu mỉm cười cảm kích
" Thật lòng biết ơn các vị , chúng tôi sẽ chờ tin tốt từ mọi người "
Thế là bọn cô sau khi khôi phục liền bắt đầu cùng nhau đi đến suối nguồn , cũng như để cho Băng Du hoàn thành các nhiệm vụ còn lại . Bọn cô đi trong rừng , cầm trên tay bảng đồ từ hộp gợi ý xem . Fry nhìn quanh nheo mày hỏi
" Kỳ lạ , tại sao lại không thấy các học sinh khác chứ ? "
Mọi người cũng bắt đầu để ý , dùng ma pháp dò tìm nhưng vẫn không tìm ra được bất kỳ ai .
" Ta biết nè "
Riha từ đâu bay tới mỉm cười nói , Băng Du kinh ngạc vì sự xuất hiện bất thình lình của cô tiên nữ nhỏ . Hỏi
" Vậy họ đâu ? "
" Đã biến mất hết rồi , không thấy nữa "
Câu trả lời đó khiến Cẩn Duệ và Kỳ Anh chấn động . Fry nghi ngờ
" Tại sao ? "
" Không rõ "
Riha lắc đầu nheo mày nói , cô bé Cherin nắm lấy tay Ngọc Lưu Ly sợ hãi hỏi
" Thật kỳ quái , tại sao lại có chuyện như vậy chứ "
" Ha !!! Muốn biết thì phải hỏi ba vị đại tổng chủ nổi danh lừng lẫy đây ah "
Thịnh Uy Hỏa cười khinh miệt , hai tay đưa ra sau gáy bộ dạng tự tại . Cẩn Duệ liếc qua lạnh lẽo nói
" Chúng tôi không biết "
" Nhưng các người là người tổ chức và sắp xếp kỳ sát hạch "
Niêm Liễn một bên chiêm vào , không khí bắt đầu lắng đọng lại . Bọn họ cứ tiếp tục đi theo bản đồ , không ai nói câu nào nữa . Cho đến bên một bờ suối , ánh hoàng hôn cũng đã ngã màu .
" Cũng sắp tối rồi , dừng lại nghỉ ngơi đi "
Kỳ Anh lên tiếng nói , mọi người ai làm việc nấy . Phân chia đồng đều công việc , cô nhặt lên những nhánh củi . Lăng Vũ nắm lấy tay cô nói
" Nghỉ ngơi đi , để tôi làm "
Cô nhướn mày mỉm cười gật đầu rồi đến bên tảng đá ngồi xuống , đầu tựa vào gốc cây nhắm mắt . Lắng nghe thanh âm yên bình , sau đó dần dần chìm vào giấc ngủ ...
Khi cô tỉnh lại đã thấy ánh lửa chập chờn , mọi người đang cùng nhau ăn . Cô ngồi dậy , lấy ra chiếc áo khoác trắng đang đắp . Băng Du mỉm cười
" Chị tỉnh rồi ? Chị ngủ say lắm , là Vũ ca bế chị về đó . Lại đây ăn chút gì đi "
Cô gật nhẹ đầu đi tới , Lăng Vũ đưa qua cá nướng cho cô . Cẩn Duệ liếc mắt sau đó lắc nhẹ đầu gặm cá . Fry mỉm cười , hai mắt híp lại hình bán nguyệt
" Ngọt ngào chưa kìa "
Cô không quan tâm , lấy một ít cá bỏ vào miệng . Lăng Vũ cũng im lặng ăn phần của mình , ánh sao đêm cùng bầu trời rộng lớn khiến mọi thứ càng trở nên tĩnh lặng quỷ dị . Tiếng côn trùng hỗn tạp , ánh lửa đỏ cháy rực . Mọi người ăn xong liền đi vào giấc ngủ say ...
Đêm hôm khuya khoắt , tiếng sói tru vang vọng cả núi rừng . Tại làng của nhân thú , Thi Đông ngồi đó gục đầu nhắm mắt ngủ . Cơ thể bị trói lại bởi dây ma pháp , ánh trăng chiếu sáng lên trên thân ảnh đó . Một đôi chân đi tới , áo choàng đen phiêu phiêu trong gió lạnh mang đến sự huyền bí cùng hơi thở bóng tối . Thi Đông nhìn lên nheo mày
" Mày là ai ? "
" Có muốn trở nên mạnh nhất ? "
Âm thanh hữu lực trầm khàn mang theo ý cười ma quái , thân hình đó vững trãi lại có khí tức nguy hiểm . Thi Đông nghi hoặc
" Có ý gì ? "
" Ta sẽ ban cho ngươi sức mạnh bóng tối ... "
Vụt vụt !!!!
" Tên rắn thúi mất dịch , ngươi thì hiểu cái gì chứ ? Ta là chỉ vì tương lai sau này của ngươi thôi "
" Tương lai ? Mi cha ta chắc ? Con heo mập nhà ngươi lo tự kiếm cho mình đi . Con rắn xanh lục đó xấu như vậy mà dám kêu bản Xà Vương lấy nó ? "
Âm thanh tiểu Huyết vang lên nổi giận
" Ha~ , là rắn lục đuôi đỏ . Đẹp quá còn gì ? Ta thấy rất hợp với ngươi , ta sẽ bảo ký chủ tổ chức hỉ sự "
" Câm mồm !!! Có mà heo mập nhà ngươi lấy đi . Cả đời coi chừng ế đến chết đó , mất công khi đắp quan tài sẽ đột nhiên ngồi dậy mà khóc to . Đồ heo xấu "
" Nói gì hả ? Ta đẹp hơn mi nhá đồ con rắn mất dịch . Con mắt để trên trời "
" Mắt mi mới viễn thị đó , nhìn sao ra con rắn lục như bị bệnh lâu năm đó đẹp hả "
" Người ta thân màu xanh nên như vậy , bệnh chỗ nào ? Mi màu đỏ đó ? Sao bị nướng rồi mà không chết ? "
Tiểu Bát Đản và tiểu Huyết cãi nhau rầm beng , vang vọng cả khu rừng . Nhưng không ai có thể nghe thấy , vì chúng nó đang thuộc thể tàng hình được bảo vệ bởi kết giới . Tiểu Huyết đang cãi với nó , nhìn xuống nheo mắt
" Im coi , đó là ai ? "
" Hử ? Sự tồn tại của phù thủy bóng tối ... có nên báo cho ký chủ ? "
" Không cần , với sức mạnh của người , chắc chủ nhân đã biết . Nhìn xem một chút "
Cả hai con vật bắt đầu rình từ trên cây , bóng đen đó vươn tay . Một luồn khí đen đi vào người Thi Đông , từng đợt gân đen nổi lên giật nảy đáng sợ . Hai mắt Thi Đông trợn trắng , hàm răng cắn lại như chịu đựng đau đớn . Sau một lúc hắn liền ngất xỉu , bóng đen mờ ám kia cũng biến mất theo màn đêm ... Tiểu Bát Đản run cầm cập dựng đứng lông mao
" Đáng sợ quá "
" Mi nhát gan vừa thôi , sợ cái khỉ gì ? Mau tiếp tục nhiệm vụ đi "
" Không cần báo cho ký chủ việc này ? "
" Không cần , mi muốn bị mắng sao ? Chủ nhân tự có tính toán , lo làm việc của mình vẫn tốt hơn . Con heo nhà mi cũng nên giảm cân rồi "
" Nói ai heo hả ? Ta chưa có mập đâu . Như gì là rất thon gọn đó biết không hả ? "
" Hừ !!! Thon như cái lu đồng thôi "
" Đồ rắn thúi khốn kiếp , vậy thì cút khỏi người ta . Đi ôm tiểu Hắc Hắc đi "
" Ha~ , hắn không có ở đây . Đành ngậm đắng nuốt cay ôm ngươi vậy "
" Đồ không biết xấu hổ , có ngon lếch xuống bò cho ta "
" Ngu gì ... "
Bóng dáng cùng âm thanh của tụi nó dần xa khuất , trong khu rừng mênh mông rộng lớn . Mọi thứ dần bắt đầu đi vào chiều sâu của khung cảnh , tựa như vạn vật đều bị nhấn chìm bởi bóng đêm vô hạn ...
Bóng đen vận áo choàng khi nãy đứng trên cây , đôi mắt xám tro nhìn lên ánh trăng tròn . Khóe môi nở một nụ cười lạnh lẽo thấu tận tâm can , hắn không hề nhận thấy sự hiện diện của hai vật nhỏ kia . Đứng đó nhìn về nơi xa xăm ...
" Ha~ ... "