Quyển hai: Lưỡng tình lương duyệt
Vệ Tây Lẫm V: Chúc các thí sinh thi đại học thuận lợi.
Giữa trưa ngày hôm sau, khi Vệ Tây Lẫm đến nhà ăn ăn cơm trưa, vừa lúc gặp được Lâm Đống cùng mấy bạn học lớp gã bước ra.
"Tây Lẫm." Lâm Đống dừng lại trước mặt Vệ Tây Lẫm, "Gần đây khỏe chứ?"
Vệ Tây Lẫm ý vị sâu xa nói: "Cực kỳ khỏe."
Lâm Đống cười nói: "Hẳn là cậu đã nghe mình tính viết một bài hát cho học sinh lớp mình ha?"
Mấy bạn học gã lộ vẻ đắc ý.
"Đã nghe." Vệ Tây Lẫm nói.
Lâm Đống tiếp tục nói: "Cấp 3 là khoảng thời gian quan trọng nhất đời người, mình muốn lưu lại chút gì đó, liền nghĩ tới việc viết bài hát, hơn nữa còn quay một MV. Đến lúc đó, hơn bốn mươi học sinh lớp mình đều sẽ có mặt. 1/5 chúng mình sẽ đi thu âm. Công ty mình cũng rất ủng hộ." Đời trước Vệ Tây Lẫm đã làm vậy, còn nhờ vậy mà lên đầu đề các bài báo lớn, danh tiếng càng cao, đưa tới vô số lời mời quảng cáo, giá trị con người bay vọt. Gã sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy.
"Ý không tệ." Vệ Tây Lẫm cười rất chân thành.
Ánh mắt Lâm Đống lại hơi trầm xuống, cười cười, hỏi: "Nhìn có vẻ quan hệ giữa cậu và các bạn lớp cậu rất thân nha. Mắt thấy đã sắp tốt nghiệp, cậu có tính toán gì đặc biệt không?" Gã cũng không lo Vệ Tây Lẫm học theo gã, dù vì mặt mũi, Vệ Tây Lẫm cũng sẽ không không biết xấu hổ học theo gã.
Vệ Tây Lẫm nhún vai, né đi không đáp, "Chủ nhiệm lớp các cậu cho phép các cậu làm vậy sao?"
Lâm Đống ngẩn người, không để bụng, "Đây là chuyện tốt, hơn nữa còn dùng thời gian nghỉ 1/5. Chủ nhiệm sẽ không phản đối."
"Vậy chúc cậu thành công." Vệ Tây Lẫm vẫy vẫy tay, vào nhà ăn.
Vì Vệ Tây Lẫm vẫn không hưởng ứng chuyện viết bài hát, một ít học sinh trong lớp sinh ra ý kiến với hắn, đặc biệt là mấy tên nam sinh, trước kia nhìn Vệ Tây Lẫm đều tươi cười chào đón, xưng huynh gọi đệ, hai ngày này đều xem như không thấy hắn, cứ như Vệ Tây Lẫm thiếu bọn họ mấy trăm vạn vậy.
Vệ Tây Lẫm cũng không thèm để ý, người râu ria mà thôi.
Buổi chiều có tiết chủ nhiệm lớp, thầy Từ cũng nghe được hành động của Lâm Đống, trong tiết tranh thủ gõ đầu bọn học sinh một lần, nhắc nhở bọn họ phải tĩnh tâm học tập, không cần nghĩ loạn. Thi đại học mới là chuyện có tính quyết định nhất trong cuộc đời mỗi người, thất bại lại phải chờ một năm. Nếu một lần có thể thành công, vì sao phải dùng hai lần?
Lúc này bọn học sinh mới ngoan ngoãn lại.
Không quá hai ngày, nghe nói chủ nhiệm lớp một cũng gõ đầu học sinh bên ấy, nhưng vẫn đồng ý để bọn họ thu âm.
1/5, quả nhiên Lâm Đống dẫn cả bọn học sinh bên đó đi thu âm. Một tuần sau, ca khúc mới mang tên [Lưu bút thanh xuân] của bọn họ được đẩy ra, chỉ trong một đêm truyền khắp các trường cấp 3 cả nước. Lâm Đống mượn cơ hội nổi tiếng một phen, bò tới hạng chín bảng xếp hạng nghệ sĩ.
Học kỳ này Vệ Tây Lẫm cũng không bỏ dở công việc, tháng ba cho ra [Bạn ơi, đừng khóc], tháng tư cho ra [Bạn cùng bàn], tháng năm cho ra [Chúc phúc]. Tốt nghiệp là đại danh từ đại diện cho sự ly biệt. Ba bài hát này mỗi bài đều khiến người rơi lệ, không bài nào không dẫn đến lượng download kinh người. Ngay cả những người lớn đã vào đời cũng rất thích ba bài hát này, kìm lòng không được nhớ lại thời học sinh của bọn họ. Đặc biệt là [Bạn cùng bàn] được nam trung niên yêu thích nhất, tuổi trẻ ai chưa từng có mối tình đầu? Tuy trong trí nhớ đã không giữ nổi gương mặt cô bạn kia, nhưng vẫn còn nhớ nụ cười của cô ấy. Sau nàyay cô ấy phải gả cho ai? Hạnh phúc chăng?
Cửa hàng đầu đường, KTV, quán bar, nơi nơi đều có thể nghe thấy ba bài hát này.
Vào cuối kỳ sắp tốt nghiệp Vệ Tây Lẫm cũng đưa Thang Cỏ ra mấy bài hát, tháng ba [Tình bạn thiên trường địa cửu], tháng tư [Tương phùng là bài ca], tháng năm [Tốt nghiệp], thanh danh Thang Cỏ dần lan rộng, hoàn toàn tiến vào mắt mọi người.
Tiến vào tháng sáu, kỳ thi đại học đã gần kề.
Vệ Tây Lẫm rút ra một buổi tối tự học giúp Diệp Quang Huy, Vương Phi Vũ, Lý Văn Bách, Trịnh Nguy, Dương Vân Chí và Hương Tiểu Ngải ôn tập một ít trọng điểm giúp bọn họ hiểu rõ bài từ ngữ văn, toán học, ngoại ngữ, sinh vật, vật lý đến cả hóa học. Bao năm qua làm qua nhiều bài thi đại học, hắn có một cảm giác thật vi diệu, dường như mình có khả năng tính ra trọng điểm đề đại học. Này cũng như đọc tiểu thuyết nhiều vậy, dần chính mình cũng có thể viết một hai quyển.
Mấy ngày sau, Vệ Tây Lẫm bỏ phụ đạo, mấy người cũng đến tiết tự học buổi tối cùng các bạn học khác.
Ngày sáu tháng sáu, trường học cho bọn học sinh năm ba bọn họ nghỉ một ngày, để bọn họ thả lỏng tinh thần. Nhưng đại đa số học sinh vẫn chọn ở lại trường đọc sách.
Cố Duyên Tranh dẫn Vệ Tây Lẫm đi nghỉ phép ở một sơn trang. Buổi sáng, hai người leo núi, ra một thân mồ hôi vô cùng sảng khoái, lại ngâm một thân nước ấm cực kỳ thoải mái, cuối cùng mỹ mãn ngủ hơn hai tiếng, Cố Duyên Tranh mới dẫn hắn về thành phố.
Ngày bảy tháng sáu, chính phủ cũng phối hợp với bên thi đại học, chỉ cho phép một ít xe ra ngoài, giảm số xe trên đường, để tiện cho các thí sinh thi.
Hôm qua Cố Duyên Tranh đã phái người đón ba Vệ và mẹ Vệ, trường Vệ Vân Phong còn chưa nghỉ, cũng xin phép nghỉ để tới giúp em trai đi thi.
Hôm nay ăn sáng xong, Cố Duyên Tranh mở xe dài chở Vệ Tây Lẫm đến trường thi, trong xe còn có ba Vệ, mẹ Vệ và Vệ Vân Phong. Mập Mạp, Từ Lôi và Từ Chấn ở trong xe sau.
Mẹ Vệ còn khẩn trương hơn Vệ Tây Lẫm, "Tây Lẫm, giấy báo thi có mang theo chưa? Chứng minh nhân dân có chưa? Còn có bút viết này nọ đủ cả chứ? Kiểm lại lần nữa đi."
Vệ Tây Lẫm kiên nhẫn một lần lại một lần trả lời hết vấn đề của bà, không hề có chút không kiên nhẫn gì.
Mẹ Vệ và ba Vệ vốn thật khẩn trương giờ thấy hắn bình tĩnh như vậy, cũng bình tĩnh lại.
Vệ Vân Phong cũng nói: "Ba, mẹ, hai người yên tâm đi. Nhóc này học rất vững, không có gì cần lo đâu."
Mẹ Vệ gật đầu, không nói nữa.
Xe không được phép ngừng trước cửa trường thi, chỉ có thể đậu ở bãi đỗ xe cách đó không xa.
Mấy người Cố Duyên Tranh xuống xe, đưa Vệ Tây Lẫm đến cổng trường. Các phóng viên đã sớm chờ sẵn vừa thấy Vệ Tây Lẫm lập tức bấm nút chụp không ngừng. Cố Duyên Tranh có dự kiến trước, dẫn theo mười mấy bảo tiêu tạm thời, không cho phép phóng viên tới gần Vệ Tây Lẫm, để tránh gây trở ngại đến các thí sinh khác. Các phóng viên biết hôm nay là một ngày quan trọng, cũng tự giác hơn trước, không cứng rắn chen qua.
Một bên khác, mười mấy nam nữ trẻ tuổi thấy Vệ Tây Lẫm tuy rất kích động nhưng cũng không phát ra âm thanh, nhanh chóng giơ biểu ngữ 'Chúc Vệ Tây Lẫm thi đại học thuận lợi ―― Fan club 540', yên lặng cười vẫy tay với hắn.
Vệ Tây Lẫm cảm động cười đáp lại, vẫy vẫy tay với bọn họ.
"Em vào đây. Đúng rồi, trưa nay ăn cơm tây đi." Ánh mắt hắn xoẹt qua mặt Cố Duyên Tranh, tùy ý phất tay với vị nào đó, bộ dáng thoải mái cứ như đi dạo chơi.
Cố Duyên Tranh nói: "Được, một lát tôi liền gọi điện thoại đặt chỗ."
Vệ Vân Phong, ba Vệ, mẹ Vệ: "......"
Các phóng viên: "......"
Phụ huynh khác: "......"
Thời tiết tháng sáu vô cùng nóng bức, tuy rằng mới hơn 8 giờ, nắng đã bắt đầu gắt gao, dù đứng dưới bóng cây, trên người cũng bị phơi đến nóng lên, áo sơmi hơi mỏng nhanh chóng mướt mồ hôi. Ve sầu đầu cành kêu vang không ngừng, càng làm người cảm thấy bực bội. Phụ huynh theo thí sinh đến không ít, có người cầm khăn ướt, có người cầm quạt xếp, có người cầm dù đỡ, vừa kiên nhẫn vừa lo lắng đợi chờ.
Gần như không ai nói gì, cho dù có nói cũng nói rất nhỏ, tựa như sợ quấy nhiễu gì. Thẳng đến khi tiếng chuông bắt đầu giờ thi vang lên, cổng trường bị khép lại, như là ấn bật công tắc, lúc này đám người trước cửa trường mới bắt đầu ồn ào lên. Phỏng chừng các phụ huynh cũng chịu áp lực không nhỏ hơn bọn nhỏ bên trong, dần bàn tán sôi nổi lên.
"Con chị cũng thi ở đây? Học thế nào?"
"Thằng nhỏ nhà tôi, ai da thật sự là, thành tích cũng tạm được."
"Nhà tôi là con gái, hy vọng con bé không cần áp lực, phát huy vững vàng."
"......"
Các phóng viên cũng cử động, cầm microphone đưa lưng về phía cổng trường, người quay phim giơ camera lên bắt đầu quay.
Mẹ Vệ, ba Vệ và Vệ Vân Phong ba người đều mang kính râm, tránh sau bọn bảo tiêu.
"Các vị khán giả, hiện tại tôi đang ở trường thi thứ mười hai của Đế Kinh. Ngôi sao ca nhạc hot Vệ Tây Lẫm hiện đang tham gia thi đại học tại đây, một phút đồng hồ trước, buổi thi đầu tiên đã bắt đầu. Chúng ta có thể nhìn thấy, người nhà Vệ Tây Lẫm cũng tới bồi thí sinh. Không chỉ có như thế, fans cậu ấy cũng tới không ít, còn đặc biệt làm biểu ngữ 'Chúc Vệ Tây Lẫm thi đại học thuận lợi'......"
Bài thi ngữ văn kéo dài hai tiếng rưỡi, thể loại phân tích văn học cổ này đúng là một trong mười bài Vệ Tây Lẫm đã giúp đám bạn ôn tập, hắn thật lòng cảm thấy cao hứng thay bọn họ. Dùng một tiếng làm bài có cả viết văn xong, sau lại kiểm tra ba lần thấy không có vấn đề gì hắn liền trở nên rảnh rỗi.
002 nói: [Lẻ Loi, muốn tui xâm nhập vào hệ thống chấm bài giúp anh đối chiếu đáp án không?]
Vệ Tây Lẫm cạn lời, [Không, tìm quyển tiểu thuyết mạng nào xem đi.]
Tiếng chuông kết thúc giờ thi vừa vang, người ngoài cổng trường đều khẩn trương rướn người nhìn qua cổng lớn nhìn vào trong sân trường, tìm đứa nhỏ nhà mình trong đám người.
Cố Duyên Tranh liếc mắt một cái liền thấy đứa nhỏ của y, tay phải cắm trong túi, không nhanh không chậm đi về phía bên này, bộ dáng thản nhiên mà tự tin trong đám người lóa mắt như vậy.
Bên môi hắn gợi lên nét cười.
Vệ Tây Lẫm cũng thấy y, nét cười càng sâu, bước nhanh hơn.
Các phóng viên ngồi canh đều chen lại đây.
"Vệ Tây Lẫm, cậu làm bài thế nào?"
"Có lòng tin đậu vào trường đại học trọng điểm không?"
"Vệ Tây Lẫm, cậu cảm thấy bài thi ngữ văn khó không?"
Vệ Tây Lẫm dưới sự bảo vệ của bảo tiêu nhanh chóng chui vào xe, rời trường thi.
Buổi chiều thi toán, Vệ Tây Lẫm cảm thấy không khó chút nào, có tự tin lấy được điểm tối đa.
Hôm sau sáng thi lý, cũng có vài đề cần dùng công thức hắn đã khoanh trọng điểm cho tụi bạn. Buổi chiều thi tiếng Anh cũng rất thuận lợi.
Từ trường thi ra, Vệ Tây Lẫm nhờ 002 giúp hắn đối chiếu đáp án, trừ ngữ văn cần phân tích, phần viết văn trong đó với viết văn tiếng Anh không dễ chấm, những đề còn lại đều đúng hết.