Vệ Tây Lẫm V: Lớn lên xấu, ngươi nói ta dọa người; lớn lên soái, ngươi nói ta đáng giận; lớn lên không xấu không soái, ngươi nói ta không có tiếng tăm gì. Ta đây chỉ có thể không làm người ―― làm thần, nam thần!
Kỳ thật Giang Như Ý rất muốn cho Vệ Tây Lẫm một phiếu đào thải. Nàng cũng không phủ nhận nàng thật sự không vừa mắt những người xinh đẹp. Nhưng lần này Vệ Tây Lẫm thật sự đã phát huy rất tốt, hơn nữa [Lục hoa trong quân] là một khúc quân ca xuất sắc. Nếu nàng thật sự bỏ phiếu đào thải cho Vệ Tây Lẫm chỉ sợ khán giả sẽ bạo động, thế nên chỉ đành từ bỏ.
Vệ Tây Lẫm bị Giang Như ý lạnh lùng liếc một cái, dở khóc dở cười. Từ khi nào mà lớn lên đẹp trai cũng là một loại sai rồi?
Nhạc Cương nói: "Hai phiếu của tôi đặt cho John và Thang Cỏ."
Lâm Đống nhanh chóng căng thẳng lên, trên mặt không tự giác toát ra vẻ lo âu. Vương Tân vẫn luôn đối nghịch với Nhạc Cương, nếu lại tiếp tục, hắn sẽ vào vùng nguy hiểm.
Trong lúc vô ý Vương Tân thấy vẻ mặt của hắn, sắc mặt hơi trầm xuống, cười như không cười nói: "Phiếu đào thải của tôi là để cho Triệu Tịnh và Thang Cỏ. Tôi biết có không ít người cho rằng tôi luôn cố ý đối đầu với Nhạc Cương lão sư, đó là do bọn họ suy bụng ta ra bụng người."
Trên đài dưới đài đều xấu hổ mà trầm mặc.
Mặt Lâm Đống thoắt đỏ thoắt trắng.
Nguyễn Đường vội vàng hoà giải, "Lúc trước tôi có chú ý thấy khi John biểu diễn Vương lão sư đã lắc đầu, tôi còn tưởng Vương lão sư sẽ bỏ phiếu đào thải cho John chứ."
Sắc mặt Vương Tân dịu đi một chút, "Tôi lắc đầu là vì có một khúc John chuyển giọng bị cứng, nhưng giai điệu bài hát của hắn vẫn rất hoàn mỹ, nhìn chung, chút lỗi nhỏ này vẫn có thể bỏ qua."
"Thì ra là thế." Nguyễn Đường hiểu rõ gật đầu, "Xin mời Dương Đức Hinh lão sư."
Dương Đức Hinh nói: "Lâm Đống và Triệu Tịnh."
Trần Quân tiếc hận nhìn về phía Triệu Tịnh, "Triệu Tịnh nhận được ba phiếu đào thải, bị loại trực tiếp!"
Lâm Đống nguy hiểm qua cửa, âm thầm thở dài một hơi.
Triệu Tịnh rưng rưng rời khỏi sân khấu, vì ca khúc chuẩn bị cho vòng thứ tư vẫn chưa thể dùng tới.
Trình tự biểu diễn của vòng thứ tư vẫn do người xem quyết định, Vệ Tây Lẫm lại lần nữa đạt số phiếu cao nhất.
Lâm Đống hiện rất buồn bực. Ngay từ đầu hắn hy vọng Vệ Tây Lẫm cũng đến tham gia [Nhịp đập âm nhạc] là vì hắn vẫn luôn hoài nghi những ca khúc xuất sắc mà Vệ Tây Lẫm nói là tự sáng tác thật sự đều là Tây Lẫm mời cao thủ về, một khi Vệ Tây Lẫm bước vào phòng sáng tác của chương trình, điểm này nhất định sẽ bị bại lộ. Nhưng là, tới tình trạng này rồi, Lâm Đống đã ý thức được, Vệ Tây Lẫm đích thực có tài sáng tác, [Nhịp đập âm nhạc] cũng sẽ không hủy hoại Vệ Tây Lẫm như hắn tưởng tượng mà ngược lại còn là bậc thang cho con đường thành danh của Tây Lẫm. Chỉ là, Lâm Đống còn có vài chỗ chưa rõ, kiếp trước Vệ Tây Lẫm cũng có tài hoa nhất định, nhưng cũng không xuất sắc như kiếp này, hơn nữa đời này Vệ Tây Lẫm cũng không sáng tác ra những ca khúc như kiếp trước. Chuyện này rốt cuộc là thế nào? Cho dù là hắn tạo ra hiệu ứng bươm bướm thì cái hiệu ứng bươm bướm này cũng quá lớn rồi đi. Tiểu thuyết thể loại xuyên không vẫn chưa ra đời nên Lâm Đống không thể nào nghĩ đến tâm của Vệ Tây Lẫm đã thay đổi, thậm chí còn có cái hệ thống dũng mãnh kề bên.
"Cho mời người hợp tác của Vệ Tây Lẫm!"
Vệ Tây Lẫm xuống sân khấu nghênh đón La Chân Chân, [Tiểu Nhị, mua một thẻ 'thẻ kỹ năng oanh ca yến hót', hiệu quả duy trì chừng mười phút là được.] [Ok, trừ đi 10 vạn danh vọng.]
Một vệt sáng trắng không ai thấy xẹt nhanh như sao băng nhập vào cơ thể La Chân Chân.
Âm nhạc du dương nhẹ nhàng vang lên, ánh đèn sân khấu dần tối đi, ngay sau đó xuất hiện một tầng khói xanh nhạt, theo sau là ánh đèn đột ngột xuất hiện, dưới ánh đèn có thêm một thiếu nữ tóc dài, đầu đội vòng hoa, ôm gối ngồi dưới đất, chậm rãi ngẩng đầu, lộ ra dung nhan mỹ lệ, nụ cười mê người lộ ra lúm đồng tiền trên má, tiếng hát dịu dàng từ từ vang lên: "La la la la la la la, để em nhẹ nhàng nói với anh, ngôi sao bầu trời đang chờ đợi."
Ngón tay mảnh khảnh điểm điểm trên màn hình, màn hình lớn đen nhánh lần lượt xuất hiện những ngôi sao lóe sáng.
La Chân Chân đứng lên, váy dài trắng tinh lướt trên mặt đất, theo cùng có tiếng nhạc dần lên cao, thả người lắc lư, uyển chuyển nhẹ nhàng lại ôn nhu; đôi tay đong đưa, nghịch ngợm đáng yêu.
Vũ đạo của La Chân Chân là tự biên theo tiết tấu, vốn nàng lo mình sẽ phát huy không tốt, không nghĩ tới vừa đứng trên sân khấu cả người cứ như thanh thoát, bước nhảy tùy tâm mà động, càng có vẻ tự nhiên.
"Để em chậm rãi đến gần anh
Vươn tay anh còn có em
......
Đừng hỏi em mặt trời bao nhiêu cao
Em sẽ nói với anh em có bao nhiêu thật
Đừng hỏi em ngôi sao có bao nhiêu
Em sẽ nói với anh có rất nhiều rất nhiều......"
(Edit: *chỉ chỉ lên trên cùng* Truyện này thật nhiều bài hát a~)
Giọng ca thiếu nữ chìm trong tình yêu vừa ngọt ngào, ngây thơ lại có phần ngượng ngùng tinh tế xảo diệu quyện cùng một chỗ, đắm say lòng người. Ánh đèn đã bật sáng nhưng khán giả hãy còn đắm chìm trong tiếng ca tuyệt mỹ kia.
Cha mẹ La Chân Chân, La An Dương và Đồ Tĩnh cũng có mặt trong thính phòng, hơn nữa còn ngồi ở khu khách quý. Đồ Tĩnh chính là người chủ trì ở đài Đế Kinh, muốn lấy vé ngồi ở khu khách quý quả là dễ như lòng bàn tay. Hai người nhìn con gái trên đài, kích động đến hai mắt sáng lên.
Đồ Tĩnh hạ quyết tâm nhất định phải giữ gìn quan hệ với Vệ Tây Lẫm. Bài [Nhẹ nhàng nói với anh] này chẳng những có phong cách rất hợp với La Chân Chân hơn nữa trong bài còn có chữ 'chân' trong La Chân Chân, rất hợp với La Chân Chân. Có thể thấy được Vệ Tây Lẫm cũng không phải chỉ làm cho có lệ.
La An Dương nghĩ xa hơn so với Đồ Tĩnh, Vệ Tây Lẫm đã nói qua bài này sẽ tặng cho La Chân Chân, tương lai khi La Chân Chân ra album hoàn toàn có thể lấy ca khúc này làm chủ đề!
La An Dương dẫn đầu vỗ tay vang dội, người xem bị đánh thức, đều bừng tỉnh phát ra một tràng vỗ tay.
Trần Quân khen: "Bài hát này thật sự quá ngọt ngào, làm người nghe xong liền thấy mềm lòng. Chúng ta cùng mời Vệ Tây Lẫm lên sân khấu nào."
Vệ Tây Lẫm xuất hiện lại dẫn tới một tràng vỗ tay.
Nguyễn Đường nói: "Tây Lẫm, trước tiên hãy giới thiệu người bạn này một chút nhé."
Vệ Tây Lẫm đứng chung với La Chân Chân, "Vị này chính là bạn cùng trường của tôi, cũng là bạn tốt của tôi, La Chân Chân."
La Chân Chân lễ phép chào hỏi với mọi người, "Chào mọi người, tôi là La Chân Chân."
"Có thể tiết lộ cho chúng tôi biết quá trình sáng tác bài hát này sao?" Trần Quân hỏi.
Vệ Tây Lẫm vẫn luôn nói bằng micro tự mang nên khán giả đã không cảm thấy có gì xa lạ nữa, "Tôi cảm thấy vòng PK thứ tư của [Nhịp đập âm nhạc] là một vòng không ngừng khảo nghiệm năng lực sáng tác của tuyển thủ, còn có khảo nghiệm nhãn lực của tuyển thủ, chủ yếu là ở độ mẫn cảm để có thể phát hiện và bồi dưỡng những ca sĩ có tài. Ngoại hình và giọng của La Chân Chân đều rất ngọt ngào, tên cô ấy 'chân' và 'ngọt ngào' vừa lúc soi sáng cho nhau, thế nên tôi viết ra bài [Nhẹ nhàng nói với anh], có thể nói bài này được sáng tác ra chỉ dành riêng cho cô ấy."
(Edit: 'chân' trong 'chân thật')
Lúm đồng tiền của La Chân Chân càng sâu, một ít nam khán giả không hẹn mà cùng vỗ tay. Không khó tưởng tượng, sau một đêm này, La Chân Chân sẽ trở thành nữ thần của không ít bạn nam mê nhạc.
"Nói rất hay, làm tôi cảm thấy mình đã nhận ra được rất nhiều điều." Trần Quân nói, "Trước xin mời Vệ Tây Lẫm và La Chân Chân xuống dưới nghỉ ngơi một chốc, xin mời vị tuyển thủ tiếp theo."
Mười lăm phút sau, ba người hợp tác với các tuyển thủ khác cũng lục tục biểu diễn xong, lại đến lúc bỏ phiếu. Tám người Vệ Tây Lẫm đứng song song phía sau Nguyễn Đường và Trần Quân.
Màn biểu diễn của La Chân Chân, Chu Doanh Doanh, hợp tác Mike Black của John và hợp tác Diêu Chính Sơ của Thang Cỏ được chiếu lại trên màn hình.
Giang Như Ý nói: "Vệ Tây Lẫm, John."
Nhạc Cương nói: "Lâm Đống, Thang Cỏ."
Vương Tân nói: "Thang Cỏ, John."
Dương Đức Hinh: "Lâm Đống, Thang Cỏ."
Vệ Tây Lẫm chỉ có một phiếu đào thải.
Vệ Trừng Trừng cao hứng đến dậm chân, "Nhị ca quá đỉnh!"
Nguyễn Đường nói: "Thang Cỏ nhận được ba phiếu đào thải. Thang Cỏ, thật đáng tiếc, cậu bị đào thải."
Thang Cỏ tiếc nuối rời khỏi sàn đấu.
Trần Quân nói: "Tập đầu tiên mùa thứ ba của [Nhịp đập âm nhạc] đến đây là kết thúc, chúc mừng Vệ Tây Lẫm, John và Lâm Đống thông qua vòng loại đầu tiên. Xin cảm ơn hãng di động WISE, nước khoáng Linh Tuyền và di động Hoa Hạ đã tài trợ cho chương trình. Hẹn gặp lại các bạn ở tập sau, chúng ta không gặp không về!"
Khán giả tự xuống sân khấu, các phóng viên đã sớm không dằn nổi ùa lên muốn phỏng vấn người. Phóng viên bên chỗ Vệ Tây Lẫm là nhiều nhất. Một ít fan luyến tiếc đợi ký tên không muốn rời đi nhưng cũng tự giác lui sang một bên, tránh gây cản trở đến những người khác đang đi ra.
Cố Duyên Tranh và Vệ Vân Phong, mẹ Vệ, ba Vệ, Vệ Trừng Trừng tạm thời ngồi yên tại chỗ, chờ Vệ Tây Lẫm.
"Vệ Tây Lẫm, đêm nay cậu là người có biểu hiện lóa mắt nhất trong số các tuyển thủ, xin hỏi hiện tại cậu có cảm giác thế nào?"
"Vệ Tây Lẫm, tính tời thời điểm này cậu đã sáng tác ít nhất mười bài hát, cậu có tính cho ra album không?"
"Vệ Tây Lẫm, cậu và La Chân Chân có quan hệ thế nào? Hai người thật sự chỉ là bạn bè thôi sao?"
"Vệ Tây Lẫm, lão sư Giang Như Ý cơ bản vẫn luôn chủ trương tự bỏ phiếu đào thải cho cậu, cậu sẽ có ý kiến gì với nàng không?"
"Vệ Tây Lẫm......"
Một đống vấn đề đập vào mặt, Vệ Tây Lẫm còn không thể phát giận, kiên nhẫn trả lời từng vấn đề một.
"Vấn đề đầu tiên, hiện tại tâm tình ấy là tương đối vui vẻ, dù là ai đứng trên sân khấu này cũng không muốn thất bại; vấn đề thứ hai, về album, đã có ý tưởng cơ bản, đại khái sẽ cho ra mắt vào tháng ba hoặc tháng tư năm sau; vấn đề thứ ba, tôi và La Chân Chân là quan hệ bạn bè vô cùng thuần khiết, nếu không tin các vị có thể đến trường học chúng tôi điều tra, chúng tôi sắp phải lên năm ba, áp lực rất lớn, mong các bạn phóng viên thả cho chúng tôi một con đường, không nên viết loạn; vấn đề thứ tư, chỉ cần là ý kiến hợp lý tôi sẽ rất thoải mái tiếp nhận......."
Trả lời mấy vấn đề liên tục Vệ Tây Lẫm đã miệng khô lưỡi khô, cho Mập Mạp một ánh mắt ra ý.
Mập Nạp và Hứa Hi nhanh chóng bước qua, che chở hắn rời đi.
Nhóm fans gắt gao đuổi theo sau.
"Vệ Tây Lẫm, ký tên cho chúng em đi!"
"Bá phụ, bá mẫu, chúng ta cũng đi thôi." Cố Duyên Tranh nói với ba Vệ và mẹ Vệ.
Ba Vệ gật đầu, dẫn người nhà theo Cố Duyên Tranh rời khỏi phòng phát sóng.