Vệ Tây Lẫm V: Nếu muốn biết hy vọng là gì, xin mua một tờ vé số; nếu muốn biết tuyệt vọng là gì, xin mua một đống vé số.
Green Tree là trang web tiểu thuyết nổi tiếng nhất nước Anh, cách hoạt động cũng như những trang web tiểu thuyết khác, cũng có thống kê điểm, lưu trữ, đề cử và khen thưởng. Antony chính là tác giả thường trú ở Green Tree.
[Harry Potter] dùng tiếng Anh đăng lên ở cả Hoa Hạ và nước Anh; [Bàn Cổ] dùng tiếng Hoa Hạ cũng đồng thời đăng lên ở cả hai nước. Để tiện cho người đọc trong nước, mỗi lần đăng chương Vệ Tây Lẫm đều đăng cả bản Anh lẫn bản Hoa Hạ. Muốn đọc tiếng Anh thì đọc, muốn đọc tiếng Hoa thì đọc. Antony học theo, khiến người đọc hai tựa truyện ngày càng nhiều.
Vì bản thân cuộc thi này có ẩn tình, ngày đầu tiên truyện đăng lên số liệu nhảy vèo vèo. Người trong Hoa Hạ tất nhiên ủng hộ Vệ Tây Lẫm, hơn nữa dân số người Hoa Hạ bỏ xa nước Anh, ngày đầu tiên, số liệu của [Harry Potter] cao hơn [Bàn Cổ].
Hôm nay, Vệ Tây Lẫm đăng chương xong, tò mò vào trang của Antony, mở [Bàn Cổ] ra.
Bàn Cổ - vạn thần chi tôn ở Đông Phương, tương truyền rất nhiều năm trước kia, trời và đất vẫn chưa tách ra, vũ trụ là một thể hỗn độn. Bàn Cổ được mang thai trong hỗn độn, trải qua quãng thời gian một vạn tám nghìn năm, hắn bỗng tỉnh lại, trước mắt mơ hồ, cái gì cũng không rõ. Bàn Cổ cảm thấy tình huống này thì vô cùng bực bội, không biết lấy rìu lớn ở đâu đến, ở trong hỗn độn dùng sức vung lên, trời và đất vì vậy liền tách ra.
Chuyện xưa [Bàn Cổ] bắt đầu từ đây.
Một chương của Antony có 6000 từ, tạm còn chưa nhìn ra nội hàm hay văn hóa trong truyện, nhưng giữa những hàng chữ có thể nhận ra trình độ tinh thông tiếng Hoa của Antony. Vệ Tây Lẫm còn đặc biệt chạy đến Green Tree xem [Bàn Cổ]. Cũng như tình huống của hắn, độc giả nước Anh ủng hộ [Bàn Cổ] hơn [Harry Potter].
Vệ Tây Lẫm không quá để ý. Cuộc thi vừa bắt đầu, xảy ra loại tình huống này là bình thường. Kiếp trước [Harry Potter] từng bước lên nhiều bảng xếp hạng sách truyện, còn đạt được giải Smaltis, mấy giải thưởng lớn về sách truyện dành cho lứa thanh thiếu niên, có lượng độc giả trải dài mọi lứa tuổi. Độ nổi tiếng của nó không chỉ giới hạn trong truyện, sau khi được đưa lên màn ảnh, doanh thu của mỗi phần đều cao tít tắp, DVD, đồ chơi, game và sản phẩm ăn theo cũng bán chạy khắp toàn cầu. Hiện tuy đổi sang thế giới khác, Vệ Tây Lẫm vẫn rất tin tưởng mị lực của [Harry Potter].
Hai truyện đăng được mười vạn chữ, rốt cuộc số liệu đã có khác biệt rõ ràng.
[Bàn Cổ], tổng đề cử (hai web) 349.931; tổng lưu trữ 167.443; [Harry Potter], tổng đề cử (hai web), 468.806; tổng lưu trữ, 261.558.
Có lẽ là độc giả bên Anh cảm thấy số liệu của truyện tác giả nước ngoài viết vượt qua số liệu tác giả nước mình nên có chút khó chịu, lượng bình luận của [Harry Potter] bên Green Tree không nhiều lắm. Mà Tân Lục thì không như vậy, [Harry Potter] đứng vững tại vị trí đầu bảng, được khen không ngừng.
Người đàn ông của bạn: Mới đọc tưởng đây là truyện dành cho nhi đồng, đọc kỹ thế mà cũng rất thú vị. Ủng hộ Vệ Tiềm.
Hoa ỷ lăng: Truyện này quá xuất sắc! Tôi rất không thích tiểu thuyết nước ngoài, ấy là những chuỗi tên ngoại quốc dài với khó nhớ kia quá rắc rối, nhưng thế mà [Harry Potter] lại có thể chữa tật xấu này của tôi! Ra là tiểu thuyết nước ngoài cũng có thể mê người đến vậy. Thích Harry, thích Hermione, thật mong chờ cuộc mạo hiểm kế tiếp của bọn họ!
Hòn đá nhỏ: Đây là thế giới cổ tích thú vị, khiến người không khỏi nhớ lại sinh hoạt thời thơ ấy. Tuy tôi đã là người trưởng thành hơn ba mươi tuổi rồi nhưng vẫn chìm đắm trong quyển truyện này.
......
[Bàn Cổ] cũng không kém, bối cảnh to lớn, cốt truyện xưa xuất sắc, nhưng cũng chỉ có thể chịu đứng thứ hai. Số đánh thưởng cũng bị [Harry Potter] bỏ xa. Trợ lý Antony sốt ruột đến nóng người. Nếu Antony thua, tiền đặt mua và đánh thưởng sẽ phải quyên hết ra ngoài, đây cũng không phải số tiền nhỏ!
Antony ung dung nhấm nháp rượu vang đỏ, hai mắt hơi nâng lên, cả người cực tà: "Hoảng cái gì? Hiện tại nhắc tới thắng bại còn hơi sớm. Làm theo tôi nói......"
Hôm sau, những người chú ý tới cuộc thi này phát hiện vị trí của [Harry Potter] và [Bàn Cổ] đã đổi cho nhau.
[Bàn Cổ], tổng đề cử (hai web) 569.931; tổng lưu trữ 387.443; [Harry Potter], tổng đề cử (hai web), 487.308; tổng lưu trữ, 322.667.
[Bàn Cổ] xa xa đuổi kịp và vượt qua [Harry Potter]!
"Tây Lẫm, cậu xem đây là sao vậy?" Mập Mạp nhíu mày nhìn máy tính chằm chằm, vô cùng kinh ngạc. Cũng không phải nói [Bàn Cổ] không thể vượt qua [Harry Potter], nhưng chỉ một tối đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất như vậy, không thể không làm người ta cảm thấy kỳ quái.
Vệ Tây Lẫm vào xem [Bàn Cổ], không phát hiện gì, cũng cảm thấy có chút là lạ, âm thầm hỏi 002: [Tiểu Nhị, trên mạng có dấu vết khả nghi không?] 002 không phụ kỳ vọng của hắn, lập tức trả lời: [Antony âm thầm liên lạc với vài tác giả văn học mạng, có của nước Anh cũng có của Hoa Hạ, bọn họ đều tuyên truyền cho [Bàn Cổ] trong truyện của mình, đáp lại mối quan hệ hữu nghị.] Vệ Tây Lẫm sờ sờ cằm, vốn còn không nghĩ ra vì sao tác giả Hoa Hạ lại giúp đỡ Antony nhưng rất nhanh liền hiểu.
Nói đến vẫn là do địa vị của Vệ Tây Lẫm trong giới quá siêu nhiên. Vì sao lại nói vậy? Vệ Tiềm vừa ra mắt diễn đàn văn học mạng là một học sinh cấp ba, nói thẳng thì chính là một thằng nhóc, nhưng tiểu thuyết của hắn vừa viết ra liền nổi tiếng, dắt đi rất nhiều fans. Không chỉ có như thế, Vệ Tiềm còn mở ra một thể loại mới, hắn là tổ tiên thể loại tu chân. Sau đó các trang web cũng xuất hiện không ít tiểu thuyết tu chân xuất sắc, thậm chí còn có một hai quyển không thua gì [Phàm Nhân Tu Tiên] và [Phiêu Miểu Chi Lữ], cố tình bọn họ lại thành công khi đứng trên vai Vệ Tây Lẫm, điều này làm sao khiến bọn họ không khó chịu? Nếu chỉ vậy cũng không có gì, Vệ Tây Lẫm còn là ca sĩ hot, đạo diễn mới, không tác giả mạng nào có thể phủ nhận địa vị đặc thụ của Vệ Tây Lẫm trong giới văn học mạng này. Chỉ cần Vệ Tây Lẫm còn tiếp tục viết truyện, bọn họ cũng đừng hòng tơ tưởng đến mấy vị trí đầu trên bảng xếp hạng. Bọn họ cảm thấy bội phục Vệ Tiềm, đồng thời cũng ghen ghét hắn, bọn họ không thể làm gì Vệ Tiềm, nhưng gây thêm chút trở ngại cho hắn thì vẫn được. Ôm suy nghĩ như vậy, khi Antony kiếm bọn họ giúp dở, đại đa số họ đều đáp ứng Antony, giúp Antony tuyên truyền tác phẩm. Những tác giả này tuy kém Vệ Tiềm nhưng đều có fan của mình, chỉ cần kêu gọi một chút, tự nhiên các fan đều sẽ đi ủng hộ [Bàn Cổ].
Vì thế, một truyền mười mười truyền trăm, số liệu của [Bàn Cổ] nhanh chóng vượt qua [Harry Potter].
Đứng trước tình huống này, nhất thời Vệ Tây Lẫm thật không có cách nào. Suy nghĩ cẩn thận một chút, hắn cảm thấy hiện giờ chưa cần hành động. Hiện [Harry Potter] mới đăng hơn mười vạn chữ, này cũng như chạy đường dài vậy, nếu hiện tại dùng hết lực chạy, về sau sẽ không thể tiếp tục lao lên.
Nhóm fan nhạc và fan truyện đều bối rối, Vệ Tây Lẫm không có hành động gì, bình tĩnh đến làm người phát điên.
Hắn có thể bình tĩnh, Cố Duyên Tranh lại không thể bình tĩnh không. Người yêu y kiêu ngạo như vậy, sao có thể bị người ta chèn ép? Nghĩ một chốc, y nhấc điện thoại, sát phạt quyết đoán ra một loạt mệnh lệnh.
"Phòng ngoại giao, lập tức phái người đến Anh tìm người có thể sắm vai nhân vật chính [Harry Potter]."
"Bộ phận trang phục đạo cụ, nhanh chóng chuẩn bị trang phục và đạo cụ cho [Harry Potter], dùng để tuyên truyền."
"Phòng kế hoạch, lập tức dựng trailer 150 giây giới thiệu [Harry Potter]."
"Phòng tuyên truyền, cho mấy người hai ngày, tôi muốn thấy phương án tuyên truyền [Harry Potter]."
"......"
Khâu Tử Tấn trở lại công ty, nhạy bén phát hiện hôm nay trong công ty mọi người vội vàng bước nhanh hơn, giống như đã xảy ra chuyện lớn gì.
Hắn ngăn trưởng phòng ngoại giao vội vã cầm văn kiện lướt qua không để ý tới mình: "Có chuyện gì vậy?"
Trưởng phòng ngoại giao cung kính nói: "Giám đốc, chào. Sáng nay tôi nhận được mệnh lệnh trực tiếp của chủ tịch, lệnh chúng tôi tìm người sắm vai nhân vật chính [Harry Potter]. Tôi không biết [Harry Potter] là gì, thế nên nhờ thư ký tìm chút tư liệu."
Khâu Tử Tấn dại ra hai giây lấy lại tinh thần, xua tay với trưởng phòng ngoại giao: "Vậy anh đi đi."
Chờ trưởng phòng ngoại giao đi xa, hắn lắc đầu đến thang máy, không bao lâu sau đã xuất hiện trong văn phòng Cố Duyên Tranh, vẻ mặt hài hước nhìn người đàn ông sau bàn làm việc, nói: "Xưa có Ngô Tam Quế giận dữ tấn công vì hồng nhan, nay có ông chủ Cố vung tiền như nước vì lam nhan. Bội phục!"
"Cậu rất rảnh?" Cố Duyên Tranh buông bút trong tay, nhướng mày nhìn hắn.
Khâu Tử Tấn bắt chéo hai chân: "Đúng vậy."
"Vừa lúc." Cố Duyên Tranh cầm một phần văn kiện đưa cho hắn: "Cậu thay tôi đi một chuyến đến Anh, tìm kiếm người thích hợp sắm vai Harry Potter, Hermione. Chuyện này giao cho những người khác tôi không yên tâm."
Khâu Tử Tấn thả chân xuống: "Ngài nghiêm túc?"
Cố Duyên Tranh cũng không phủ nhận tư tâm của y: "Đúng là tôi vì cuộc thi giữa Tây Lẫm và Antony, nhưng [Harry Potter] rất thích hợp để dựng thành phim. Nếu cậu không tin quyết sách của tôi, cũng có thể đọc xong truyện này rồi đi Anh sau."
Nói đến nói đi vẫn không thể tránh một chuyến đến Anh, Khâu Tử Tấn cạn lời liếc y một cái, cầm tư liệu đứng dậy: "Được rồi, nhất định tôi sẽ nghiêm túc đọc tác phẩm lớn của Tây Lẫm."
Đừng nhìn hắn thường xuyên trêu ghẹo Vệ Tây Lẫm và Cố Duyên Tranh, trong lòng lại rất hâm mộ tình cảm của bọn họ. Ai, không biết khi nào hắn mới có thể gặp được hắn một nửa kia? Cô đơn lâu như vậy, thật sự muốn tìm một người tới. Có lẽ lần này đi Anh quốc sẽ có thu hoạch chăng?