Vệ Tây Lẫm V: Học bá không phát uy, bạn liền nghĩ tôi là học tra à.
Bị Cố Duyên Tranh ép đầu bếp bổ mấy ngày, rốt cuộc Vệ Tây Lẫm đã trở về thể trọng trước kia, Cố Duyên Tranh hài lòng tha cho hắn. 'Hình phạt tàn khốc' kết thúc, buổi tối về đến nhà, hắn mạnh mẽ yêu cầu đầu bếp làm một vài món chay thanh đạm. Đầu bếp trong nhà kỹ năng cao, dù chỉ xào rau dền, bông cải xanh và bí đao cũng xào cực ngon.
Trên bàn ăn, Cố Duyên Tranh báo cáo tin y vừa biết cho hắn.
"Bảo bối, sắp tới kênh Giáo dục của Đài truyền hình quốc gia sẽ tạo một chương trình tên là [Đại hội thành ngữ Hoa Hạ], anh cảm thấy em có thể thử xem."
Tiếng 002 vang lên: [Keng, kí chủ mở nhiệm vụ ngẫu nhiên, tham gia [Đại hội thành ngữ Hoa Hạ], vào top 3. Có tiếp nhận nhiệm vụ hay không?]
"Đại hội thành ngữ?" Vệ Tây Lẫm cảm thấy có chút mới mẻ.
Cố Duyên Tranh nói: "Thành ngữ có nội dung nhân văn với số lượng phong phú và kiến thức thâm sâu, phần lớn thành ngữ xuất phát từ những điển tích, quốc gia cũng rất chú trọng chương trình này. Con đường em đi là con đường thần tượng quốc dân, nếu có thể mượn chương trình này giúp mọi người biết trình độ văn hóa của em sẽ rất có lợi."
Vệ Tây Lẫm gật đầu đồng ý: "Em tham gia."
"Em vừa là thủ khoa đại học, vừa là tác giả nổi tiếng, rất có thể trường em sẽ chọn đưa em đi thi, mấy ngày nay em với Mập đừng tắt máy. Trong trường hợp trường không chọn em, vậy có thể báo danh tự do. Ngoài ra, trước khi chọn ra ba người giỏi nhất, mỗi tổ tuyển thủ đều có hai thành viên, thế nên em còn cần một người hợp tác."
"Này..." Vệ Tây Lẫm suy tính tìm ứng cử viên phù hợp.
Cố Duyên Tranh đút một miếng đậu hũ cho hắn: "Em còn muốn hợp tác với ai hử?" Loại thử thách ăn ý thế này sao y có thể để cho những người khác có cơ hội hợp tác với thanh niên.
Vệ Tây Lẫm sáng mắt lên: "Anh rảnh theo em?"
"Chỉ cần em muốn, lúc nào anh cũng rảnh." Cố Duyên Tranh cưng chiều hôn lên hai mắt phát sáng của hắn. Vệ Tây Lẫm nghiêm nghị trả lời của y lại cho y: "Không nên câu dẫn em."
Cố Duyên Tranh không đáp: "Bé ngoan ăn cơm."
Mấy ngày sau, quả nhiên trường học tìm tới Vệ Tây Lẫm, quyết định tiến cử hắn tham gia giải đấu thành ngữ. Ngoại trừ Vệ Tây Lẫm còn có năm học sinh khác. Ý bên trường học là sáu người bọn họ vừa vặn tạo thành ba tổ đội, học cùng trường cũng dễ tìm hiểu nhau để ăn ý hơn. Vệ Tây Lẫm vui vẻ nhận lời, cũng nói rõ mình đã chọn người hợp tác, trường học cũng hiểu, sau đó lại bổ sung thêm một học sinh.
Truyền thông nhận được tin tức, trong lúc đưa tin về Vệ Tây Lẫm cũng thuận tiện tuyên truyền cho giải thi đấu thành ngữ.
Nội dung Weibo của Vệ Tây Lẫm cũng đổi phong cách theo, mỗi ngày giảng một thành ngữ.
Những fan tới tham gia trò vui còn đồng thời học được không ít thành ngữ và điển cố. Còn có phụ huynh comment dưới Weibo Vệ Tây Lẫm, nói là gần đây con nhà mình thích học hơn trước nhiều, ủng hộ con mình xem Vệ Tây Lẫm là thần tượng. Internet nổi lên một làn sóng học tập thành ngữ, thậm chí một vài người giỏi dùng thành ngữ áp dụng thành ngữ trong lúc trò chuyện hàng ngày còn trở thành 'hiện tượng hot'.
Vệ Tây Lẫm và Cố Duyên Tranh cố ý đến nhà sách mua rất nhiều sách như là [Từ điển thành ngữ], [Điển cố thành ngữ], [Bách khoa toàn thư – thành ngữ Hoa Hạ]. Phần lớn khu vực não của Vệ Tây Lẫm đã được khai phá, đọc qua có thể nhớ tương đối. Cố Duyên Tranh không kém hắn.
Tháng mười, hai người thuận lợi thông qua một vòng lại một vòng loại, tiến vào tổng chung kết toàn quốc. Nội dung tổng chung kết sẽ được phát sóng trực tiếp trên TV.
Tối thứ sáu, tất cả những người theo dõi cuộc tranh tài thành ngữ trên toàn quốc đều đúng giờ có mặt trước màn hình.
MC Hà Minh Phong ngoài bốn mươi, hào hoa phong nhã, cất cao giọng nói: "Xin chào quý khán giả tại hiện trường cùng những người xem đang ngồi trước màn hình, hiện tại các bạn đang xem chương trình văn hóa giải trí cân não nhất tại Trung Quốc —— do 'Thức uống nước Mỹ' phát sóng —— trận chung kết [Đại hội thành ngữ]. Trận chung kết đang được phát sóng trực tiếp tại Hàm Đan – một thành phố với nhiều điển tích điển cố Hoa Hạ, tôi là MC Hà Minh Phong! Cảm ơn mọi người đã đến! Tin tưởng tôi, đêm nay của các bạn sẽ không chỉ văn hóa mà lại còn không thiếu phần thú vị nữa."
Khán giả hào phóng vỗ tay nhiệt liệt.
"Đầu tiên xin được trân trọng giới thiệu đến mọi người hai vị khách quý. Học giả văn hóa trứ danh, giáo sư đại học Đế Kinh, thầy Ngụy Hãn và học giả lịch sử, phó giáo sư đại học Dân tộc quốc gia, cô Bành Hà!"
Tiếng vỗ tay kết thúc, Hà Minh Phong tiếp tục: "Năm nay có hơn 100 học sinh đại học và hơn 100 vị tác giả tham gia vòng loại cuộc thi, cuối cùng có hai mươi bốn tổ hợp ưu tú nhất lọt vào vòng chung kết. Hôn nay chúng ta sẽ xem tám trong số hai mươi bốn tổ hợp ấy tiến hành tranh sáu vé vào vòng thăng cấp. Bọn họ là tổ hợp 'Tinh Vệ lấp biển'*, Vệ Tây Lẫm và hợp tác của cậu ấy – Nghiêm chính dĩ đãi* đến từ nhóm tác giả thanh niên..."
(*Tinh Vệ lấp biển: Tinh Vệ - con gái Viêm Đế ra Đông Hải chơi chẳng may sóng đánh chết đuối. Linh hồn hận biển cả hóa thành một con chim ngày ngày bay đến núi Tây ngậm đá thả xuống hòng lấp biển trả thù.
*Nghiêm chính dĩ đãi: lấy từ câu 'Nghiêm dĩ luật dĩ, khoan dĩ đãi nhân' –lấy nghiêm khắc làm kỉ luật cho mình, lấy khoan dung rộng lượng để đối xử với người.)
Vệ Tây Lẫm và Cố Duyên Tranh sóng vai tham gia.
Tiếng vỗ tay như sấm động.
Hôm nay Vệ Tây Lẫm mặc áo sơ mi xanh lam cùng quần dài màu cà phê, nơ cũng màu cà phê, nét thanh xuân bồng bột đi cùng phong cách ăn mặc giản dị làm bật lên một phong thái khiêm tốn lại tao nhã tựa như một viên ngọc ánh.
Cố Duyên Tranh mặc một chiếc T-shirt tay ngắn màu trắng và áo may ô màu đen bên ngoài, phối với quần bò xanh lam, tóc cố ý dùng lược chải xuống, dán sát da đầu, một cặp kính phẳng che đi ánh mắt quá mê người, giảm một phần khôn khéo và kiên cường, nhìn qua như một sinh viên cực suất.
Tạo hình của y là do Vệ Tây Lẫm chọn, hắn không hi vọng người đàn ông của mình quá chói mắt.
"Tổ hợp 'Ngựa sắt giáo vàng'*, Cành vàng lá ngọc và Đầu tàu gương mẫu đến từ nhóm tác giả thanh niên."
(*Gốc là金戈鐡马 hoặc 金戈铁马 – dùng để chỉ tư thế hào hùng. Mình không chắc dịch đúng không, bạn nào biết xin chỉ giúp mình nha.)
"Tổ hợp 'Tứ quý', Hạ Ngữ và Diệp Thanh Thu đến từ đại học sư phạm Thượng Hải."
"Tổ hợp 'Đen', Café đen và Mây tan sương tán đến từ nhóm tác giả thanh niên."
"Tổ hợp 'Phong Nhã Tụng'*, Trần Phong và Nhạc Tụng đến từ đại học Đế Kinh."
(*Ở đây có 2 cách giải thích:
1. Phong, Nhã, Tụng là ba bộ phận lớn trong Kinh Thi
2. Truyện 'Phong Nhã Tụng' của Diêm Liên Khoa nói về bi kịch của một tri thức trong xã hội TQ.)
"Tổ hợp 'Kính mắt', Mễ Vận Phồn và Chu Hoa Xán đến từ đại học Khai Nam."
"Tổ hợp 'Khổng Mạnh'*, Khổng Thiếu Kiệt và Tôn Manh Manh đến từ đại học Hoa Thanh."
"Tổ hợp 'Không chút sơ hở', Sống lâu muôn tuổi* và Nhất mộng hoàng lương* đến từ nhóm tác giả thanh niên."
(*Sống lâu muôn tuổi: gốc là 'Vạn thọ vô cương'
*Nhất mộng hoàng lương: Hoàng lương chỉ hạt kê. Ý câu thành ngữ ví với sự mơ tưởng viển vông và những ước mong không thể thực hiện được. Câu thành ngữ xuất xứ từ 'Chẩm trung ký' - Thẩm Ký Tế.)
Café đen cũng là tác giả ký kết với Tân Lục như Vệ Tây Lẫm, trước đây hai người đã từng gặp mặt một lần trong buổi giao lưu fan sách, không nghĩ tới giờ lại chạm mặt trong Đại hội thành ngữ, xa xa nhìn nhau đều mỉm cười khách sáo.
Hà Minh Phong cất giọng nói: "Đầu tiên xin mời nhóm tuyển thủ thứ nhất, 'Tinh Vệ lấp biển' tổ tác giả PK với 'Tứ quý' tổ đại học!"
Tiếng vỗ tay vang lên như sấm.
Hà Minh Phong nhìn hai tổ tuyển thủ: "Đây là tổ hợp nam nam đấu với tổ hợp nữ nữ. Vệ Tây Lẫm trong 'Tinh Vệ lấp biển' hiện là minh tinh 'hot', mới lên cấp đạo diễn và là tác giả nổi tiếng, chắc chắn không cần tôi giới thiệu nhiều đâu nhỉ. Chưa nói tới ca khúc và phim của cậu ấy, [Hành trình xa xăm], [Phàm nhân tu tiên] và [Thiên Long Bát Bộ] cậu ấy viết hẳn là không ai không biết..."
Tiếng hoan hô lại lấp kín cả khán đài.
"Cậu ấy cũng là vị minh tinh duy nhất trong những tuyển thủ ở đây. Tôi muốn hỏi Vệ Tây Lẫm một chút, đáng lý ra thân phận chính của cậu là minh tinh chứ, vì sao cậu lại muốn tham gia chương trình này?"
Vệ Tây Lẫm dí dỏm pha trò: "Tôi chủ yếu dựa vào mặt ăn cơm, mà hôm nay tôi lại muốn chứng minh tôi còn có thể ăn cơm bằng tài hoa của mình."
Mọi người cười to.
Hà Minh Phong cười hỏi: "Vậy cậu có thể chứng minh cho mọi người thấy một chút không?"
"Đương nhiên có thể." Vệ Tây Lẫm đã sớm chuẩn bị: "Tôi đọc cho mọi người một đoạn vè đọc nhịu nhé?"
"Xin mời!" Hà Minh Phong ra dấu.
Vệ Tây Lẫm há mồm chính là một đoạn kinh điển: "Quý cơ* tịch, tụ tập kê, kê tức cức kê. Cức kê đói kỷ, quý cơ đến ki cây lúa tể kê. Kê vừa tể, tễ cơ tráp, quý cơ kỵ, gấp kê kê, kê gấp, kế ngập mấy, quý cơ gấp, tức tịch ki đánh kê, ki tật đánh mấy kỹ, kỹ tức tê, kê kỷ tập mấy cơ, quý cơ gấp cực dép đánh kê, kê vừa cức, quý cơ kích, tức ký [Quý cơ đánh kê ký]."
(*Cơ: chỉ người phụ nữ đẹp thời xưa. Thông cảm tui, tui không dám dịch đoạn này T_T Sẽ quay lại dịch sau)
Toàn trường ồ lên, sau đó nhiệt tình vỗ tay.
Hà Minh Phong vỗ trán than thở, ra hiệu mọi người nhìn vào màn ảnh lớn: "Đây là một đoạn vè đọc nhịu kinh điển, nói về việc Quý cơ nuôi gà rồi đánh chết gà, một chữ cũng không sai! Lợi hại! Hôm nay đối thủ nhìn qua có chút nguy hiểm nha."
Khán giả đều cười.
Hà Minh Phong nhìn về phía Cố Duyên Tranh: "Giá trị nhan sắc của Nghiêm chính dĩ đãi cũng là một điểm nhấn mạnh, sao tôi có cảm giác đứng đây hơi ngại ngại ấy nhỉ?"
Mọi người mừng rỡ.
Cố Duyên Tranh khẽ vuốt cằm, không lên tiếng.
Vệ Tây Lẫm giải thích: "Anh ấy tương đối thẹn thùng."
Cố Duyên Tranh buồn cười liếc hắn một cái, không nói, có chút dung túng Vệ Tây Lẫm. Khán giả đều vui vẻ.
Vệ Tây Lẫm pha trò: "Kỳ thực thầy Hà không cần ngại, giữa anh và tôi không tồn tại quan hệ cạnh tranh."
Fan CP Vệ Tây Lẫm và Cố Duyên Tranh chấn động, đề tài câu chuyện trên phát sóng trực tiếp tại Tieba tới một cái rồi lại một cái.
Thân phận của Cố Duyên Tranh tương đối đặc thù, trước đó tổ chương trình đã có đánh tiếng, nói không nên đặt quá nhiều chú ý vào Cố Duyên Tranh. Hà Minh Phong nói hai câu liền kết thúc đề tài về Cố Duyên Tranh, chuyển hướng sang tổ hợp 'Tứ quý'.
"Quay lại. Hạ Ngữ và Diệp Thanh Thu, đến từ đại học sư phạm Thượng Hải, một cặp chị em gái, không chỉ có giá trị nhan sắc cao, hơn nữa còn là học bá nổi danh trong trường. Vừa nãy Vệ Tây Lẫm đã trình diễn một màn đọc vè đọc nhịu, vừa nhìn liền biết thực lực không yếu, hai vị có tự tin không?"
Diệp Thanh Thu nở nụ cười xinh đẹp, cũng tới một đoạn vè nói nhịu.
"Trong túi chứa đậu, đậu chứa đầy túi, túi rách lọt đậu. Đổ đậu ra, phá túi ra, sửa lại túi, lại bỏ đậu, chứa đầy túi, không lọt đậu."
Hà Minh Phong đùa giỡn nói: "Tôi cảm giác được một trận sát khí phả vào mặt!"
Hạ Ngữ cất giọng nói: "Danh hiệu 'học bá' của chúng tôi không phải tự dưng có. Xin mọi người đón xem!"
"Mà Vệ Tây Lẫm đây cũng là học bá nha?" Hà Minh Phong đùa cô.
Diệp Thanh Thu nở nụ cười: "Vậy thì học bá gặp học bá, đánh không nghỉ."
Hạ Ngữ rất hiểu cô, cười híp mắt nói: "Một mất một còn."
Khán giả không nhịn được cười: "Ha ha ha..."
"Nói rất hay!" Hà Minh Phong lớn tiếng khen hay: "Vậy chúng ta thừa dịp sĩ khí đang lên, cuộc thi sẽ bắt đầu ngay bây giờ. Vòng thứ nhất, đấu đối kháng, chủ đề sáu từ. Quy tắc tranh tài, một trong hai người miêu tả, người còn lại đoán, thời gian hoàn thành ngắn hơn sẽ giành chiến thắng. Trong quá trình thi đấu, mỗi đội có thể phạm quy một lần và bỏ qua một lần."
Bốn người Vệ Tây Lẫm đều gật đầu ý đã rõ.
"Tuyển thủ chuẩn bị, bên phải trước." Hà Minh Phong ra hiệu cho 'Tinh Vệ lấp biển': "Chủ đề của hai người là 'Hiếu học', thích học. Thành ngữ về 'hiếu học' rất nhiều."
Vệ Tây Lẫm nói với Cố Duyên Tranh: "Em tả."
Cố Duyên Tranh gật đầu.
Hà Minh Phong tuyên bố bắt đầu, trên màn ảnh hiện lên thời gian và điểm số của 'Tinh Vệ lấp biển', thời gian bắt đầu đếm ngược.
Vệ Tây Lẫm tả rất chuẩn: "Diễn tả việc không ngừng chăm chỉ, trời còn chưa sáng, nghe tiếng một loài gia cầm nào đó gọi liền tỉnh."
Cố Duyên Tranh trả lời gọn gàng: "Gà gáy thì dậy*."
(*Kê minh nhi khởi.)
"Dựa theo cách học khác nhau tùy mùa, chỉ việc đọc sách học tập. Chữ một và chữ ba là mùa."
"Xuân tụng hạ huyền."
(*Gốc nghĩa là các phương pháp học tập khác nhau nên được áp dụng theo mùa. Sau này đề cập đến việc đọc và nghiên cứu.)
Tiếng vỗ tay dần vang lên. Hai vị khách quý đều nở nụ cười tán thưởng.
"Mô tả việc học khắc khổ. Xuất phát từ chuyện 'Tần đọc sách buồn ngủ, lấy dùi tự...'...."
"Cột tóc lên xà nhà, lấy dùi đâm đùi*."
(*Huyền lương thứ cổ.)
"Tả việc cực kỳ tập trung chú ý. Chữ đầu gần giống nghĩa với 'cố ý', 'tất cả'."
"Hết sức tập trung*."
(*Chuyên tâm trí chí – có một câu chuyện phía sau. Mình sẽ note câu chuyện này ở phần bình luận nhé.)
"Đúng." Vệ Tây Lẫm khen một tiếng rồi tiếp tục: "Hình dung người trí thức uyên bác, sách đã đọc qua phải dùng tới mấy phương tiện để chứa."
"Học phú ngũ xa*."
(*Xuất phát từ sách Trang Tử: 'Huệ Thí hữu phương, kỳ thư ngũ xa'. Huệ Thí là một triết gia thời Chiến Quốc, ý học vấn rất rộng, đọc rất nhiều sách, phải dùng năm cái xe mới chở hết được!)
Vệ Tây Lẫm lại nói: "Nói về việc giành thời gian. Bây giờ chúng ta đang tham gia thi đấu, thời gian gấp gáp lắm, nhất định phải..."
Cố Duyên Tranh bật thốt lên: "Giành giật từng giây."
Vệ Tây Lẫm nhanh chóng nhắc nhở: "Chữ thứ nhất đặt ở cuối cùng."
"Tranh thủ từng phút từng giây."
"Đúng!"
Đồng hồ tính giờ biểu thị, sáu thành ngữ, hai người chỉ dùng tổng cộng 50 giây, tiếng vỗ tay vang lên ầm ầm, tất cả khán giả đều than thở.
"Quả nhiên lợi hại! Còn chưa tới một phút." Hà Minh Phong nói: "Ngoại trừ thành ngữ cuối cùng, trước đó đều rất thông thuận, có thể thấy được cả hai vị tuyển thủ đều có trạng thái cực tốt."
Khách quý Ngụy Hãn nói tiếp: "Nhìn ra được hiểu biết về thành ngữ của hai vị tuyển thủ vẫn tương đối phong phú, đặc biệt là 'Cột tóc lên xà nhà, lấy dùi đâm đùi', Vệ Tây Lẫm đã nói hết phần xuất xứ. Này cần lưu ý một chút, 'Cột tóc lên xà nhà, lấy dùi đâm đùi' trong đó 'cột tóc lên xà nhà' và 'lấy dùi đâm đùi' là hai điển cố khác nhau. 'Lấy dùi đâm đùi' là Tô Tần 'Đọc sách buồn ngủ, lấy dùi tự đâm mình'. 'Cột tóc lên xà nhà' nói về Tôn Kính thời Đông Hán, 'Hiếu học, học từ sáng sớm đến tối muộn, đến mệt rã rời, lấy dây buộc tóc, treo xà nhà'."