Hai người vẫn duy trì động tác này, lẳng lặng mà ngồi nửa phút, Lương Trung Tuyền đột nhiên khẽ động bờ vai, Thẩm Úc Tiều muốn ngẩng đầu lên nhìn lại bị cậu ấn xuống vai cậu một lần nữa, ánh mắt ra hiệu cho Tổng giám đốc Thẩm nhìn cái quán của thầy bói toán ở bên kia đường, tổ tiết mục mời diễn viên quần chúng mặc một bộ trường bào màu đen, đầu đội đấu lạp, ngồi đó rung đùi đắc ý mà đoán mệnh cho người khác.
Tổng giám đốc Thẩm ngoan ngoãn dựa vào bờ vai cậu, nâng mắt hỏi: “Sao vậy?”
Lương Trung Tuyền nói: “Lúc em còn đi học, đặc biệt thích diễn một vai như vậy, vừa nhìn đã biết ông ta là một cao nhân ở ẩn, không màng thế sự rồi.”
Tổng giám đốc Thẩm hiển nhiên là hiểu sai ý, khẽ cau mày, đồng thời hơi khó chịu mà ngồi thẳng dậy, nghiêng đầu nhìn cậu: “Em lại muốn nhận phim mới nữa hả?”
Lương ảnh đế ý thức được lời của bản thân khiến anh hiểu lầm rồi, cười ha ha, giơ tay khẽ vuốt lông mày của Tổng giám đốc Thẩm: “Ý của em không phải là như vậy, đồ ngốc ạ, ý của em là mấy người đó không phải là NPC bình thường, sao vậy, có phải anh không nỡ để chồng yêu của anh đi làm không?”
Cảm giác không vui vừa mới xuất hiện của Tổng giám đốc Thẩm ngay lập tức biến mất, không tự nhiên mà nghiêng đầu nhìn qua một bên: “Tùy em.”
“Ha, sao có thể tùy được cơ chứ?” Lương Trung tuyền kéo anh đứng dậy, cười chọc anh: “Em là vô cùng nghiêm túc muốn ở nhà “bám váy đàn bà” mà, không có chút nào là tùy ý cả.”
Thẩm Úc Tiều bị cậu chọc cười, giơ chân khẽ đụng vào chân cậu một cái, giống như trước kia hai người vẫn hay đùa với nhau mà nói: “Anh không phải là “váy đàn bà” cho em bám đâu.”
Nói rồi, cũng không đợi Lương Trung Tuyền phản ứng, anh lập tức đi về phía ông thầy bói kia.
Mà Lương Trung Tuyền nghe vậy thì hơi ngạc nhiên, lập tức vọt đến bên cạnh Tổng giám đốc Thẩm, trực tiếp ôm anh lên, sau đó ở ngay trên đường mà ôm anh xoay hai vòng, tiếp sau đó để anh đứng xuống, trên mặt nhịn không được mà hiện lên ý cười, nhưng lúc anh trai quay phim để máy quay đến gần mặt anh, anh đã thu lại vẻ mặt nở nụ cười ngốc nghếch vừa rồi của mình, đối diện với ống kính mà cười nhẹ: “Bình tĩnh, đều là một vài động tác thông thường thôi.”
[Ting, +2 chỉ số tình cảm, tổng chỉ số tình cảm 81]
Khán giả đồng thời cũng làm động tác thông thường, trên màn hình lần lượt xuất hiện “a a a “
___ Ha ha ha ha ha nếu đã là động tác thường làm, vậy thì mặt cậu đỏ cái gì cơ chứ ha ha ha ha.
___ Ôi, Kiều Kiều nói bản thân không phải là “váy phụ nữ”, là cái mà tôi đang nghĩ tới đó phải không? Thật ra anh ấy là muốn để cho Lương ảnh đế ngủ với anh ấy sao? A a a a a…
___ A a a a a a a a a a Thật xin lỗi, tôi không biết nói gì hơn nữa!
___ Đây là lời đường mật ngượng nghịu nhất, dễ thương nhất mà tôi từng nghe đấy a a a a a…
___ Cược một nghìn, nếu mà không có máy quay với bóng đèn NPC, Lương ảnh đế trăm phần trăm sẽ chạy đến ôm Kiều Kiều mà cuồng hôn anh ấy.
___ +1 Tôi thậm chí còn cảm nhận được cậu ấy đang đè nén không làm động tác đó trong lòng đó.
___ Vì sao hôm nay Tổng giám đốc Thẩm lạ vậy, vừa mềm vừa ngọt! Mặc dù tôi không ghét hai người mà thấy cảnh này tôi thật sự muốn ói!
___ Ha ha ha người phía trên nói không sai chút nào cả.
…
Mãi cho đến khi hai người đi đến trước quầy nhỏ của thầy bói, lại phát hiện người này là Tô Anh, sau khi được Tổng giám đốc Thẩm cưng chiều khiến cậu vừa mừng vừa sợ thì Lương ảnh đế còn chưa tỉnh táo lại, nói đúng ra thì mặc dù hai người có thể nói mấy chuyện không đứng đắn này một cách trơn tru nhưng bé ngoan nhà cậu khi đứng trước ống kính vẫn còn ngại ngùng lắm, nhưng hôm nay livestream, anh lại thật sự bỏ qua sự tồn tại của ống kính, mọi sự gần gũi thân mật đều thuận theo tự nhiên, mặc dù đối với mấy chuyện thể hiện tình cảm này thì cậu cũng không có gì phải chấp nhất lắm, nhưng vẫn là nhịn không được mà trong lòng nhộn nhạo, cậu vô cùng muốn đứng trước ống kính, khoe khoang nhiều hơn nữa.
Rất hiển nhiên, Kiều Kiều vô cùng yêu thương, nuông chiều cậu cũng đồng ý cho cậu khoe khoang, trong lòng Lương ảnh đế ấm áp, nhịn không được mà ôm lấy eo Tổng giám đốc Thẩm, mặt vùi vào cổ anh, trộm cười ngốc nghếch.
Tô Anh đóng giả là thầy bói toán đang xem chỉ tay cho Tổng giám đốc Thẩm mà nói ra một đống lời cát tường, ngẩng đầu lên thì thấy Lương ảnh đế đang không để ý đến đây là đâu mà khoe ân ái, cô ta khẽ cười lạnh, cố ý nói trước mặt Tổng giám đốc Thẩm: “Bên cạnh của ngài là chồng của ngài phải không? Tôi nhìn thấy vẻ mặt cậu ấy hiện lên vẻ si mê, mất hồn mất vía, sợ là bị hồ ly tinh nào đó quấn lên thân rồi!”
Lương Trung Tuyền: ???
Tô Anh tiếp tục nói: “Lão đạo lòng mang thiên hạ, nếu đã nhìn thấy rồi, vậy thì cũng không thể ngồi không nhìn mà không quan tâm được, hay là ngài dẫn tôi theo đến quý phủ, để tôi thu thập con yêu tinh đó.”
Không phải là phim lịch sử sao, sao đột nhiên lại biến thành huyền huyễn rồi? Trong lòng hai người đều không hiểu gì hết, nhưng nhìn thấy dáng vẻ Tô Anh vẫn nghiêm túc mà đi theo kịch bản phim thì vẫn gật đầu đồng ý.
Lương Trung Tuyền vẫn luôn yên lặng ngồi bên cạnh Tổng giám đốc Thẩm, đột nhiên hỏi: “Sao chỉ có một mình ngươi thế?”
Tô Anh làm người xuyên qua, bên cạnh lại có người khác, vậy nên không thể phá vỡ hình tượng nhân vậy được, vậy nên chỉ có thể mở miệng nói: “Lão đạo hành tẩu giang hồ…”
Lương Trung Tuyền mang theo ý cười mà ngắt lời cô ta: “Vậy nên cô và Nguyễn Miên Miên bị tách ra rồi à?”
Tô Anh: “Lão đạo…”
Lương Trung Tuyền: “Chúng tôi vẫn luôn ở bên nhau, Tả Minh Nguyệt cũng là thái giám bên cạnh Chung Phong.”
Tô Anh: “Tôi…”
Lương Trung Tuyền sụt sịt nói: “Hức hức hức, thật thảm.”
Lúc này, cho dù có là Tổng giám đốc Thẩm yêu cậu nhất hay là những fan trung thành không thoát fan bị mắng là “mắt mù” thì trong lòng chỉ có một suy nghĩ: Người này đúng là thiếu đòn mà!
Không thể nhịn được nữa, cũng không cần nhịn nữa, Tô Anh lấy cây kiếm gỗ đào của mình ở phía sau ra, tức giận đến mức quơ quơ cây kiếm trước mặt Lương Trung Tuyền: “Tôi thấy trên người tướng quân âm khí quấn quanh, nhất định là bị yêu quái bám lên người làm u mê thần trí rồi, vậy để tôi đến giúp ngài hàng yêu trừ ma vậy.”
Nói rồi, làm bộ phải chém tới, Lương Trung Tuyền phối hợp mà nắm chặt lấy tay của Tổng giám đốc Thẩm, chạy về phía trước, Tổng giám đốc Thẩm mới bắt đầu là bị cậu túm đến sững người, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại, chạy theo cậu về phía trước, nhưng bởi vì trường bào hạn chế bước chân của hai người vậy nên hai người chỉ có thể chạy bước nhỏ, rất nhanh đã chạy thật xa, nhìn thấy cảnh này lại thấy hài hước vô cùng.
Tô ảnh hậu vốn chỉ muốn dọa cậu một chút mà thôi, lại không nghĩ tới người này vậy mà hoàn toàn không có chút lo lắng nào, lại có thể nói ra mấy lời thèm đòn như vậy, đã vậy còn dám chạy, vậy là trong lòng cô ta giận dữ, giơ kiếm gỗ đào trong tay lên mà bắt đầu đuổi theo, vừa chạy vừa hét: “Yêu quái, không được chạy!”
Ba người giống như mấy đứa trẻ đang quậy phá mà dí nhau, mà bên đường Hoàng đế đang “cải trang vi hành” lại đang dùng ánh mắt đầy cưng chiều mà nhìn tiểu thái giám nhà mình đại nghịch bất đạo mà phất tay, nói: “Đây chính là giang sơn mà trẫm vì người đánh hạ”, ngay sau đó lại thấy ba người bạn đùa giỡn nhau mà chạy ngang qua.
Hai người: ???
Vì sao hình ảnh này lại ngốc nghếch, đáng yêu vậy cơ chứ?
Lúc này, người phụ trách cũng đi theo hai người NPC bọn họ qua đây, Tả Minh Nguyệt ngay lập tức trở nên ngoan ngoãn, nịnh nọt chạy qua chỗ Chung Phong mà cười nói: “Hoàng thượng, người vừa nãy mới chạy qua hình như là Lương Tướng quân, hình như là Tướng quân đang bị ông già nào đó đuổi theo thì phải.”
Quần chúng biết được chân tướng thì cười lên, tôi lạy còn ông già nào đó nữa chứ! Rốt cuộc là Tô ảnh hậu đã đắc tội với ai vậy, bị hại thảm như vậy!
Hoàng thượng vung tay áo, cười lạnh nói: “Đường đường là Trấn Quốc Công, vậy mà lại ở đây gây rối đùa giỡn như vậy, uy nghiêm của trẫm hắn đặt ở đâu cơ chứ!”
Tả tiểu thiên vương diễn xuất đỉnh cao: “Đúng vậy, đúng vậy, Hoàng thượng, ngài có muốn đi xem thử không!”
Hoàng thượng và máy quay cùng nhìn về phía anh ta, quả nhiên là trên mặt đối phương đang hiện lên vẻ muốn xem náo nhiệt còn sợ thiên hạ không đủ loạn đây mà, thấy Hoàng thượng nhìn qua, cậu ta còn khẽ cau mày, như là đang làm nũng vậy.
Thế là Hoàng thượng bị chính tiểu thái giám nhà mình túm lấy chạy qua bên kia hóng chuyện.
Máy quay đã ghi lại một cách trung thực cảnh tượng này, các vị khách quý của ba phòng livestream vậy mà cùng lúc ăn ý chạy đi, khán giả bị một màn nhất định không chịu theo phong cách cổ trang đầy ngớ ngẩn, dễ thương này của mấy người chọc cười, trong sáu người, Lương ảnh đế và Tả tiểu thiên vương đúng thật là được BUG nhiều nhất, một người thì lợi dụng chỗ hở trong kịch bản, một người thì hoàn toàn buông thả bản thân, không quan tâm đến gì hết mà hành động, hai người đồng tâm hiệp lực khiến cho chương trình đi theo hướng dễ thương, ngốc nghếch, một đi không trở lại.
Đợi đến khi Hoàng đế bị nắm tay chạy đến trước của phủ Tướng quân, ba người còn lại đã dừng lại rồi, Tô Anh cầm lấy gương đồng soi xung quanh cái viện trong phủ Tướng quân một vòng, sau đó xông vào trong phòng, kéo lấy Nguyễn Miên Miên đang mặc váy dài màu trắng ra ngoài.
Lúc này, Tiểu Mỹ vẫn luôn đóng giả là người vô hình đột nhiên xuất hiện, chỉ vào mũi Nguyễn Miên Miên, tức giận hét lớn: “Yêu nữ! Chính là ngươi đã đẩy tiểu tiên sinh xuống sông?”
Mà thị vệ đang đứng ở phía sau Chung Phong cũng đứng ra, chĩa kiếm về phía Lương Trung Tuyền nói: “Được đấy, Lương Tướng quân, vậy mà dám dưới chân thiên tử chứa chấp tội phạm, ta xem ngươi là chán sống rồi đúng không!”
Cùng lúc đó thị nữ đang đứng sau lưng Nguyễn Miên Miên cũng đứng ra, trên tay cầm dao găm, nhét vào tay Nguyễn Miên Miên, sau đó quay qua hét vào mặt Chung Phong: “Cẩu hoàng đế! Thật không ngờ người lại tự mình đuổi đến đây! Nếu đã chạy không thoát, Hồ Tộc chúng ta thà rằng cùng người đồng quy vu tận!”
Sáu vị khách quý đột nhiên tiếp nhận một lượng thông tin lớn như vậy: ???
Mà đằng sau máy qua, đạo diễn tức giận mà đánh hai quyền vào không khí.
Kịch bản hôm nay vốn là để cho Tô Anh lén tìm được Nguyễn Miên Miên, ngày mai sẽ xuất hiện ba nhóm Tu La Trường, ai có thể nghĩ ra được, bởi vì cái miệng ăn nói linh tinh của Lương ảnh đế mà xảy ra hiệu ứng bươm bướm, khiến cho tình tiết vở kịch bị đẩy lên trước nhiều như vậy! Vậy ngày mai phát cái gì chứ!!
Tổng đạo diễn đang ôm bụng tức giận, hoài nghi chính mình, làm đạo diễn cho mấy chương trình giải trí không tốt hay sao? Hậu kỳ biên tập lại không ổn hay sao? Vì sao lại muốn tự làm đạo diễn cho cái chương trình livestream này cơ chứ!!