Sau khi trở về thành phố B, Lương Trung Tuyền nhận được điện thoại của Tôn Duệ, mới biết được hai người bọn họ lại lên hot search rồi, đám fan vẫn than ngọt như trước, đám fan muốn bôi đen bọn họ vẫn chế nhạo Lương Trung Tuyền không quan tâm đang ở trên đường lớn mà làm trò y như trước hoặc là độ nóng của Lương Trung Tuyền bây giờ đúng thật là quá cao, dẫn đến việc có không ít người ganh ghét, cuộc thảo luận liên quan đến “Xứng hay không xứng” lại lần nữa nóng lên, dường như trong lúc livestream lại lần nữa ngăn chặn được mấy tin đồn “được bao nuôi.”
Một vị thạc sĩ thường bình luận về các vấn đề thời sự: [#Lương Trung Tuyền ngốc nghếch, dễ thương #Tôi thật sự muốn cầu xin mấy tên diễn viên hiện giờ, đừng mua hot search nữa được hay không? Tôi xem mấy người xem đến mức muốn nôn rồi! Mấy fan nhỏ tuổi không cần đến đây mắng tôi, nếu đã có thời gian như vậy, không bằng đau lòng cho “thần tượng” của mấy người một chút đi, vì để thể hiện sự si tình mà đến ngay cả việc đứng trên đường lớn hét lớn như vậy cũng có thể làm ra được, từ đầu chương trình thực tế đến giờ, cứ như vậy mà giả điên giả khùng, sự si dại đó cuối cùng cũng lộ ra, vậy mà đến giờ tình trạng đó còn nặng thêm, nếu mà có ngày nào đó, xuất hiện cái hot search “Lương Trung Tuyền quỳ xuống”, tôi cũng không cảm thấy kỳ lạ chút nào cả.
Hai người nếu thật sự tình cảm, thì đó cũng là chuyện của hai người, nó đến từ sự ràng buộc của linh hồn, không ồn ào, từ từ tình cảm sẽ càng trở nên mặn nồng hơn, mà không phải là kiểu gióng trống khua chiêng, quảng cáo rầm rộ nói cho mọi người biết như vậy, hai người làm như vậy, lần một là vì muốn tẩy trắng, lần hai lại là cố tình, người bình thường sẽ không lãng phí thời gian và sức lực để xem “livestream” nữa.
Chẳng qua không thể không nói, cách hai bọn họ diễn thật sự vẫn đáng được mấy nhà tư bản lớn và minh tinh noi gương theo, chạy theo xu hướng hiện giờ, kiểu mấy cô gái trẻ rất thích xem mấy cảnh tình cảm trong đó lại có người “bị tổn thương”, tổng tài vào vai thụ, ở thế yếu, vậy nên sự lạnh nhạt của anh ta trong mắt mấy người lại biến thành sự ngại ngùng, liếm lòng bàn chân cũng trở thành hành động sủng vợ? Chỉ có thể nói là đôi bên cùng có lợi mà.
Vì phòng ngừa chọc phải mấy kẻ điên, cho dù có không nói đến vấn đề bao nuôi hay không, chỉ cần nói đến việc trong mối quan hệ này, thân phận của hai người không tráo đổi với nhau, mấy người các người sẽ còn cảm thấy Tổng giám đốc Thẩm của mấy người đáng yêu, Lương Trung Tuyền của mấy người hài hước nữa hay không? Mượn mấy câu phổ biến trên mạng mấy chục năm trước bình luận một chút, chẳng qua cũng chỉ là tra thụ tiện công mà thôi.]
Có vẻ như có người trong tối âm thầm đẩy lên, bình luận này trực tiếp vượt qua Weibo đăng video, rất nhanh đã xếp hạng nhất trong chủ đề này, những fan hâm mộ muốn bôi đen hai người bọn họ giống như đã tìm được chỗ để trút giận, cũng ở dưới sôi nổi lên tiếng ủng hộ, cuối cùng tạo thành cục diện hai bên fan cắn xé nhau:
— Thẩm Úc Tiều cũng giống như vậy, vì sao mọi người lại tâng bốc anh ta? Vì hãng xe ô tô năng lượng mới của Đằng Vân, không nói đến hãng xe năng lượng mới này còn là sản phẩm hợp tác của anh ta và Thừa Long, nói một cách đơn giản, vì sao hãng xe năng lượng mới này có thể đạt được thành tựu như bây giờ, là nhờ vào kỹ thuật, kỹ thuật ở đâu cơ chứ, là nhà khoa học ở phía sau à? Cũng chỉ là kết quả của vài nhân viên kỹ thuật, nhân viên bán hàng mà thôi, còn Tổng giám đốc Thẩm nhà mấy người thì làm được gì kia chứ? Xuất khẩu ra nước ngoài chính là muốn làm rạng danh đất nước? Tất nhiên, tôi không phủ nhận trên thương trường, anh ta thật sự là một người có năng lực, nhưng tất cả mọi người sùng bái anh ta, chẳng qua cũng chỉ là mánh lới của nhà tư bản muốn vơ vét mà thôi, mấy năm trước không phải mấy cái tên “Tổng tài thiếu niên”, “Ông chồng quốc dân” cũng là như vậy hay sao?
— Đồng ý, không hiểu vì sao lại có chương trình thể hiện tình cảm như thế này xuất hiện nữa, nếu như thật sự yêu thương nhau, còn cần phải chứng minh cho người khác thấy hay sao? Phàm là thứ gì không có được lại càng muốn khoe ra, hoàn toàn không cảm nhận được cảm giác ngọt ngào từ trên người bọn họ, chỉ thấy những cảnh tượng ngại ngùng, cứng ngắc mà thôi.
— Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Tổng giám đốc Thẩm cũng chưa từng quay chụp trước ống kính bao giờ, nói gì đến việc chương trình này lại là livestream, có mấy cảnh ngại ngùng, cứng ngắc đó mới thật sự tốt đúng không?
— Tôi cũng thấy vậy, xem được một nửa thì không thể nào xem tiếp được, một nửa là Lương Trung Tuyền giả điên giả dại, một nửa là Thẩm Úc Tiều bạo lực gia đình, tổ tiết mục mời bọn họ đúng thật là phá hỏng chương trình mà!
— Chẳng phải Tả Nguyệt Minh cũng là như vậy hay sao? Tên ngốc Doanh Tiêu này cũng phá vỡ hình tượng của mình rồi đúng không? Người gần hai mươi tuổi rồi còn ở đó giả vờ ngây thơ, hồn nhiên.
— Thật đau lòng cho mấy cô gái trẻ bị mấy tên này lừa bịp, tình yêu chân chính không phải là như vậy, cách hai người bọn họ sống chung với nhau hiển nhiên rất kỳ lạ, tôi chỉ nhìn thấy một mình Lương ảnh đế phải trả giá rất nhiều, trong khi Tổng giám đốc Thẩm chỉ đáp lại cậu ta có một chút xíu, vậy mà cậu ta còn mừng đến như vậy, hơn nữa cuộc sống này vậy mà đã kéo dài được bốn năm rồi! Lương Trung Tuyền không phải là một người biết nhẫn nhịn mà chính là nhìn trúng tiền của Thẩm Úc Tiều mà thôi, đặc biệt là như fan mà đứng trên đường hét lớn, muốn tìm một người như Thẩm Úc Tiều, tôi muốn khóc rồi.
— +1 Diễn ngượng chết đi được, vậy nên cái cảm giác ngọt ngào mà chúng ta cũng ngượng không kém, xem cả một màn đấy chỉ thấy kỳ lạ, đau lòng số tiền mình đã bỏ ra để mua tài khoản xem livestream quá đi mất…
— Nhìn ở khu bình luận này, tôi còn tưởng tôi đã bay đến một thế giới song song rồi chứ, soa trên màn hình đều là những người trợn mắt nói dối thế? Vừa mới biết, thì ra người đăng video lên vẫn luôn không nói chuyện, thì ra là đang xóa bình luận à? Được thôi, cậu cứ xóa thoải mái, xóa mấy lần tôi nói mấy lần, đầu tiên, nếu như không có Tổng giám đốc Thẩm và Lương ảnh đế, mấy người tưởng là cái chương trình này bây giờ có thể nổi được như vậy hay sao? Còn có nói Tổng giám đốc Thẩm bạo lực gia đình không đáp lại tình cảm của Lương ảnh đế, cậu đã từng thấy người đàn ông nào hai mươi tuổi đánh người khác mà đánh nhẹ như vậy chưa? Xem chừng mấy người massage chữa bệnh còn làm mạnh hơn anh ấy đấy, bạn là “đào tơ liễu yếu” à, bị đánh nhẹ một chút như vậy mà còn bị xem thành bạo lực gia đình?
— Người anh em phía trên, phía dưới cái weibo này đen đến kỳ lạ, khi nào thì Lương ảnh đế chỉ liếm không thôi chứ? Kế hoạch của bọn họ rõ ràng là do Lương ảnh đế tính toán sẵn, sau đó ngày một táo tợn mà làm càng quá đáng hơn, Kiều Kiều bị chọc đến thẹn quá hóa giận, Lương ảnh đế lại dỗ anh ấy, cuối cùng hai người mới bắt đầu cảm thấy chán ghét nhau! Như vậy mà còn có thể nói Lương ảnh đế hèn mọn à, tôi cũng bó tay với mấy người luôn.
— Nói thật, Kiều Kiều ngốc đều chuyển hết tài sản cá nhân của mình để Lương ảnh đế đứng tên, nếu như Lương ảnh đế thật sự vì tiền, trực tiếp ly hôn từ sớm không phải là ổn rồi sao? Nếu được như vậy, sau này không cần quay phim nữa, số tài sản đó cũng đủ cho cậu ta sống cả đời này ấy chứ, không biết mấy người ngồi đây nói giữa hai người không có tình cảm là nghĩ như thế nào vậy…
— Ha ha ha ha một người đàn ông mà gọi là Kiều Kiểu, m* nó, cười chết ông đây rồi, quả nhiên Đằng Vân kinh doanh tốt như vậy là nhờ vào mấy fan của tổng tài rồi, đúng không?
— Người phía trên, nếu muốn bôi đen Lương Trung Tuyền thì chuyên tâm bôi đen một mình anh ta thôi, đừng nói đến Đằng Vân, Đằng Vân ở nước ngoài bán được bao nhiêu mấy người biết không? Thẩm Thị nhà người ta độc quyền kỹ thuật, giá cả tiêu thụ trong nước lại không chênh bao nhiêu so với xe ô tô năng lượng mới trước đó, tôi không cảm thấy đây là chuyện mà “sự vơ vét của nhà tư bản” có thể làm được, Còn muốn nhắc người anh em ở phía trên một câu, xã hội chủ nghĩa chỉ có tư bản, không có nhà tư bản, Thẩm Thị và Đằng Vân có muốn giành vinh quang về cho quốc gia hay không, mấy người đừng nhìn chằm chằm vào mấy người minh tinh đó nữa, đi qua xem thử mấy trang tin tức kinh tế đi!
…
Tin Weibo này đúng thật là quá hot, xem ra đúng là có hơi giống có người cố ý bôi đen, Tiểu Chu vô cùng thuần thục mà tra mấy thứ này, nhưng sau khi tra xong lại phát hiện, mặc dù dưới phần bình luận đúng thật là có thủy quân của đối thủ giúp một ít nhưng tên thạc sĩ kia đúng thật là không có nhược điểm nào, anh ta từng giam gia một vài chương trình tố cáo biện luận, nói những lời này chẳng qua cũng chỉ đơn thuần là không thích Lương Trung Tuyền mà thôi.
Thẩm Úc Tiều nhìn bình luận dưới bài Weibo, ngọn lửa trong lòng bắt đầu bùng lên.
Lương Trung Tuyền cười cười cướp lấy điện thoại của anh: “Được rồi, chồng yêu, biết là anh chiều em, nhưng chồng yêu của anh cũng không phải là tiền, cũng không cần bắt tất cả mọi người đều thích em được.”
“Vậy là không cần quan tâm đến nó nữa?” Tổng giám đốc Thẩm khẽ nhíu mày, lúc này anh đã không giống như lúc mới bị hệ thống trói buộc nữa, nhìn thấy mấy ác ý bình luận như chim sợ cành cong mà bảo người khác xóa ngay, nhưng nhìn thấy mấy lời lẽ khoác lác tự cho là đúng của người khác về cuộc hôn nhân của bọn họ, còn nói xấu chồng yêu nhà anh, anh vẫn cảm thấy trong lòng rất khó chịu.
“Anh xong chưa hả?” Lương Trung Tuyền nhìn thấy anh ngồi ở đó trầm tư, giả bộ tức giận, giơ tay lên cao, sau đó hạ xuống thật mạnh… Sau đó, ngay trước khi đụng đến Tổng giám đốc Thẩm thì dừng lại, giơ ngón tay ra, nhẹ nhàng đẩy đẩy vai của anh: “Ngày cuối cùng của kỳ nghỉ rồi, đừng nghĩ mấy thứ linh tinh đó nữa, bé ngoan nhà anh còn đang đợi anh hôn đây này.”
Tổng giám đốc Thẩm dời sự chú ý lên trên người cậu, sắc mặt nặng nề, giống như một con báo đã xác định được con mồi của mình, chuyên chú lại tràn đầy tính xâm lược.
Lương ảnh đế phối hợp mà lộ ra vẻ mặt vô tôi, giả vờ mình là một con cừu non vô tội, lại ở ngay thời khắc con báo bổ nhào qua mà cởi bỏ bộ lông trên người, lộ ra đôi mắt xanh biếc và răng nanh nhọn hoắc, thành công phản đòn…
Hai con dã thú chém giết một đêm, cuối cùng sau khi con sói đuôi to giành được thắng lợi mà ăn uống no đủ thì vừa lòng mà đánh một giấc ngon lành lại không nhìn thấy bé ngoan nhà mình bị bắt nạt biến thành con mèo nhỏ lại cầm điện thoại lên một lần nữa, trốn trong chăn một hồi lâu mà sắp xếp hết mọi thứ.
…
Ngày hôm sau là lễ ra mắt của phim “Tướng quân”, Lương Trung Tuyền nhớ rõ, còn đặc biệt dậy trước bảy giờ, nhưng lại cảm thấy bất ngờ vì người nằm bên cạnh mình đã không thấy đâu, chăn cũng đã lạnh ngắt.
Giờ sinh học của bé ngoan nhà cậu rõ ràng là bảy giờ, vì sao giờ lại không thấy ai thế này?
‘Cạch cạch’ một tiếng, chỉ nhìn thấy Tổng giám đốc mặc vest, mang giày da mở cửa, khẽ tựa vào khung cửa, thấy cậu tỉnh lại, còn hơi ngạc nhiên hỏi: “Sao không ngủ thêm chút nữa, không phải nói lễ ra mắt phim buổi chiều mới bắt đầu sao?”
“Đúng vậy!” Lương Trung Tuyền giơ hai tay về phía anh: “Nhưng cũng phải đến sớm một chút, em không thể đến muộn hơn đạo diễn được.”
Thẩm Úc Tiều đi qua, túm lấy tay cậu, kéo cậu từ giường đứng lên.
Lương Trung Tuyền bất đắc dĩ nói: “Em là muốn ôm anh a.”
Tổng giám đốc Thẩm cười xoa bóp mắt cậu: “Không ôm, quần áo sẽ bị nhăn mất.”
Nói rồi, anh đứng thẳng dậy, giơ tay sửa sang lại cổ tay áo: “Buổi sáng còn có một cuộc hội, anh phải đi trước xem văn kiện mấy ngày trước, vậy anh đi trước đây.”
Lương Trung Tuyền đi theo anh đến cửa, ngay lúc anh mở cửa thì bắt lấy cổ tay anh, nói: “Bọn họ đều biết anh mới trở lại, vì sao không ở lại thêm một chút nữa? Còn có anh còn chưa ăn sáng đúng không? Nếu không ăn sáng vậy thì bảo Tiểu Chu mua giúp anh ít cháo, đừng vì công việc mà bỏ lỡ bữa sáng…”
Thẩm Úc Tiều xoay người, nâng tay nhéo nhéo khuôn mặt ngủ đến đỏ bừng của cậu: “Anh ăn rồi, cháo ở dưới bếp, sáng nay dì mới nấu đấy.”
Lương Trung Tuyền lúc này mới buông tay: “Vậy thì anh đi đi, chú ý an toàn.”
Tổng giám đốc Thẩm gật đầu, xoay người rời đi, một chân cũng đã bước ra ngoài rồi, không biết nghĩ đến gì, đột nhiên rụt chân lại, đóng cửa, đứng đối mặt với Lương Trung Tuyền.
Lương Trung Tuyền ngơ ngác: “Sao vậy? Quên điện thoại à?”
Thẩm Úc Tiều cũng không nói chuyện, chỉ thấy khóe môi khẽ cong lên.
Lương Trung Tuyền nhìn thẳng anh một lát, đột nhiên hiểu ra, ôm bụng mà cười lên, vừa cười vừa giơ tay lên nhéo khuôn mặt của Tổng giám đốc Thẩm: “Sao lại không nói gì vậy, hửm? Bé ngoan, anh muốn làm gì, anh không nói, làm sao em biết anh muốn gì được?”
Tổng giám đốc Thẩm duy trì hình tượng bá đạo tổng tài của mình, bị cười nhạo như vậy mà mặt cũng không đỏ, chỉ là mất kiên nhẫn mà chọc chọc eo của đối phương, vênh mặt hất hàm sai cậu: “Nhanh lên.”
Cậu vui vẻ mà chịu đựng bị sai khiến, nhẹ nhàng hôn lên khóe môi anh.
Thẩm Úc Tiều thấy cậu không nỡ lấy tay còn đang ôm lấy cổ mình xuống, khóe môi nhịn không được mà cong lên, lại vội vàng hôn cậu thêm một cái nữa, sau đó mới giống như bỏ trốn mà nhanh chân rời đi.
Cánh cửa trước mặt từ từ đóng lại, Lương Trung Tuyền đứng ở cửa một hồi lâu mới mang theo ý cười mà đi vào nhà bếp, ăn phần cháo còn lại.
Đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên, làm người khác ngạc nhiên là lại là điện thoại của bé ngoan vừa mới ra khỏi nhà chưa được mấy phút nhà cậu.
Bắt máy, giọng nói bên kia vang lên đầy cứng rắn: “Cháo chắc cũng đã nguội rồi, em hâm nóng lại một chút rồi ăn.”
Lương Trung Tuyền: “??? Bé ngoan, không phải anh mới…”
Giọng nói của Tổng giám đốc Thẩm lại càng cứng rắn hơn: “Nghe chưa?”
Lương Trung Tuyền: “Tuân lệnh! Nguội rồi, phải hâm lại rồi mới ăn, em biết rồi.”
Tổng giám đốc Thẩm lúc này mới hài lòng mà “ừ” một tiếng, lại trầm mặc một lúc, nói: “Em cúp máy đi.”
“Hửm? Vì sao?” Từ trước đến nay, hai người gọi điện thoại đều do Tổng giám đốc Thẩm cúp máy trước, đối phương đột nhiên nói ra yêu cầu này, Lương Trung Tuyền chỉ cảm thấy khó hiểu, nhưng hiển nhiên Thẩm Úc Tiều ở đầu dây bên kia không đạt được mục đích thì không chịu buông tha, một lúc lâu sau, Lương ảnh đế cuối cùng không đấu lại anh mà cúp máy trước.
Dì đúng lúc phải xuống bếp lấy đồ, nhìn thấy cậu không động đậy mà ngồi bên bàn, vẻ mặt kỳ lạ, nhịn không được mà nhìn cậu một cái.
“Hoàn hồn.” Dì vươn tay, quơ quơ trước mặt cậu: “Úc Tiều đã đi rồi, hồi thần.”
Lương Trung Tuyền ngại ngùng cười cười, lấy tay sờ sờ vành tai đã đỏ như mông khỉ của mình, nhịn không được mà khoe khoang: “Dì à, hôm nay Kiều Kiều đặc biệt sủng con đấy.”
Dì cười tủm tỉm nói: “Đâu chỉ vậy, hôm nay cậu Thẩm mới sáng sớm đã dậy nấu cháo rồi, muốn ngăn cũng ngăn không nổi, nhưng do đổ ít nước quá nên không nấu được, do vậy mới bảo dì nấu lại lần nữa, còn nói với dì, nói cái gì mà phải kể lại cho con nghe gì đó.”
“Kể lại?” Lương Trung Tuyền hơi ngạc nhiên, ngay sau đó lập tức che miệng lại, cúi đầu cười lên.
Dì thấy nhiệm vụ của mình đã hoàn thành, cười tủm tỉm mà rời đi, hai má nhịn không được mà nóng lên, hai đứa này thật là, kết hôn cũng đã lâu như vậy rồi, vậy mà còn lãng mạng như vậy.
Trong phòng bếp, Lương Trung Tuyền ôn lấy bình giữ nhiệt ở trên bàn, tay che miệng, lại không tiếng động mà cười lớn, cười đến mức hai mắt cũng đã đỏ cả lên rồi, có giọt nước mắt không biết sao lại đột nhiên rơi xuống.
Thì ra là như vậy sao? Thì ra là trong lòng bé ngoan nhà cậu, anh hạnh lúc đến vậy, hạnh phúc đến mức khiến người khác muốn thời gian dừng lại ngay tại thời khắc này, trên thế giới này làm sao lại có một người chồng đáng yêu như vậy cơ chứ, một người chồng đáng yêu như vậy còn yêu bản thân cậu như vậy, Lương ảnh đế chỉ cảm thấy bản thân giống như được ngâm trong hũ mật, từ tim dần dần lan ra tận mỗi một đầu ngón tay cậu.