Thương Tuyệt cười cười cưỡng bách nắm tay Tử Lăng Khuynh đi xuống mật thất tối tăm. Anh nói sẽ có bất ngờ cho nàng xem tại nơi chuyên dùng những hình phạt thời trung cổ.
Nàng lắc lắc đầu rùng mình, cái này nàng thì nàng biết. Ở triều đại Tử quốc mấy thứ hình phạt nhìn tới quen mắt kia lại có thể xuất hiện ở đây.
Thương Tuyệt rốt cục biến thái bao nhiêu mà có thể xây luôn một căn phòng chuyên dụng như vậy ?
Ôi chao, nam nhân này đáng sợ quá đi thôi !
Cơ Luật vừa nhìn tới mấy người đến là ai, tức khắc liền căng chặt mắt, miệng há to như cá chết trôi.
" Ly... Ly Thương Tuyệt ? "
Thương Tuyệt nhướn mày, ánh mắt hung ác mà cao cao tại thượng nhìn tới Cơ Luật. Đích xác chính là khinh thường không để hắn ta vào mắt.
Trong khi đó, Tử Lăng Khuynh cũng ngây ngốc mất một lúc.
Đờ mờ, boss ơi là boss, ngài không hổ là vai ác đệ nhất vị diện, cái gì ngài cũng dám làm. Bây giờ đến nam chính đều bị ngài tóm xuống đây rồi. Ngài không sợ thiên đạo nổi giận dìm chết đấy !
" Không ... không có thể. Rõ ràng là đang ở địa bàn của cha, làm sao anh có thể bắt được tôi ? "
Thương Tuyệt cười lớn, một tay anh đút túi quần, một tay vờn nhẹ tóc Tử Lăng Khuynh
" Cái gì mà không thể ? Cha cậu thì làm sao ? Cơ Hào ấy hả ? Ha... ha ... chỉ cần Thương Tuyệt này muốn liền không gì không làm được. Chỉ một cái Cơ Luật nhỏ nhoi chưa làm khó được tôi !"
Cơ Luật run rẩy tâm can, ánh mắt co rụt lại. Giọng điệu rõ ràng đang rất sợ hãi nhưng vẫn cố gắng cường ngạnh mà rống to, ý đồ khích tướng
" Mày có biết đây là địa bàn quân Giang Nam của cha tao hay không ? Cha tao yêu quý tao nhất. Nếu mày mà làm gì tao, ông ấy nhất định sẽ không tha cho mày.
Hơn nữa, Ly Thương Tuyệt, tao nghe nói thiếu soái quân phương Bắc quân tử thế nào. Ai ngờ lại chỉ được cái đánh lén người khác rồi đưa về xử lý. Xuy.. lão tử khinh thường mấy loại người đi dùng cái thủ đoạn thấp kém đó. "
Thương Tuyệt vẫn hờ hững mà nhìn hắn ta như một thằng hề đang vụng về diễn trò vui. Ánh mắt anh tĩnh lặng như nước, không một chút gợn sóng.
Chỉ có Tử Lăng khuynh bên cạnh đều toát mồ hôi hột. Trong lòng nàng âm thầm đốt nến cho tên nam chính ngu ngốc nào đó.
Ha hả... ngươi chết chắc rồi. !
Tâm trạng tất cả mọi người có mặt đều là cười trên nỗi đau của người khác. Thương Tuyệt cũng nhếch môi
" A... ai nói với mày là Thương Tuyệt rất quân tử ? Ha... vậy thì mày nhầm rồi. Bất cứ thủ đoạn nào tao cũng có thể dùng được chứ đừng nói mấy cái trò vặt vãnh này. Còn nữa, Ly Thương Tuyệt tao giữa thanh thiên bạch nhật mà bắt người. Chẳng qua là mày ngu nên mới sa lưới mà thôi.
Hơn thế, Cơ Luật, có lẽ mày còn dơ bẩn hơn tao tưởng đấy. Aizzz, mấy cô gái mày nhốt, tao đều thả ra rồi. Chậc... chậc... không nghĩ tới là cả Cơ gia chẳng có một ai tốt đẹp cả. Toàn loại người bại hoại, cặn bã... "
Tử Lăng Khuynh : "...."
Thuộc hạ : "..."
Thiếu soái, từ bao giờ ngài lại độc miệng thế ? Bình thường, nếu là người khác thì liền chẳng cần nói nhiều liền thân tàn ma dại.
" Thôi.... chơi đùa với mày thế là đủ rồi.... "
Thương Tuyệt híp mắt vỗ vỗ tay. Một lát sau, một đống dụng cụ nhìn mà rụng rời chân tay được đưa ra.
Anh cầm lấy vật đơn giản nhất là roi da đưa cho nàng " Hắn ta từng khi dễ em, bây giờ tôi đều đã bắt đến cho em, em tự tay đánh hắn ta xả hận. "
Tử Lăng Khuynh : .......
Đánh nam chính sấp mặt ấy hả ? Thiên đạo lại chẳng tát nàng bay xác.
Nhưng Thương Tuyệt lại không cho nàng từ chối, đe dọa rồi trực tiếp đẩy nàng lên phía trước.
Cơ Luật hiện tại mới chú ý tới Tử Lăng Khuynh. Ánh mắt không còn kiêng kị như Thương Tuyệt, trực tiếp trừng lại
" Ả kĩ nữ này, cô dám đánh tôi mà xem, tôi liền không để yên cho cô !"
Nàng liếc liếc qua Thương Tuyệt, thấy anh cũng nhìn mình liền vội vàng dời đi. Lại thấy chiếc roi màu bạc kia có vẻ đơn giản nhưng thực chất là được làm bởi vô vàn gai nhọn ẩn sâu.
Cuối cùng nàng vẫn là hung hăng rùng mình mà quất lên người Cơ Luật.
Mỗi một nhát roi đều kéo một mảng da thịt tứa máu đau xót. Hắn ta gào rú lên tên nàng, chửi mắng lung tung, thống hận cực điểm.
Được một lúc sau, Thương Tuyệt đã bắt lấy cánh tay Tử Lăng Khuynh
" Em vẫn chưa đủ tàn nhẫn. Cho nên... vẫn là để tôi giúp em đi! "
Cơ Luật xụi lơ, thân thể từng hồi nhói lên. Hắn chợt nhớ ra là hình như Thương Tuyệt được đồn là gay....
Liền lập tức thấy một tia hi vọng lóe ra. Mặt vốn dĩ tuấn tú bỗng chốc mềm mỏng, ánh mắt đáng thương ngập nước câu nhân mang theo ý tứ mời gọi
Cộng thêm hắn ta lại đang mặc sơ mi trắng, bị đánh đến tả tơi, máu đều nhiễm đỏ càng thêm giống một màn ngược luyến với tiểu dụ thụ.
Tử Lăng Khuynh : "...."
Thương Tuyệt : "...."
Đám thuộc hạ : "...."
Đờ mờ, cái bộ dáng ấy là sao ? Định quyến rũ ai vậy ? Sao tự dưng thấy mùi đam mỹ đâu đây.
Nàng khóe môi đều run rẩy. Chẳng lẽ là muốn Thương Tuyệt động lòng trắc ẩn.
WTF ? Bà nó, nam chính ơi, anh boss phản diện anh ấy là trai thẳng, anh ấy không có đồng tính nha. Đừng nói là nam chính đại nhân tin vào mấy lời linh tinh ấy nhé ?
Thương Tuyệt đeo đôi găng tay bạc quen thuộc, cầm một con dao ... à không, đấy không thể gọi là dao được. Bởi vì các cạnh xung quanh nó, giống như lưỡi răng cưa của máy xay. Nhìn càng thêm ghê rợn.
Anh bước tới, nhẹ nhàng mân mê, mũi dao điểm nhẹ trên mặt Cơ Luật, đầy sát ý.
" Vốn dĩ không muốn tự mình động thủ nhưng đôi mắt này, tận tay tao muốn hủy đi nó. Đôi mắt từng ghê tởm mà nhìn người phụ nữ của Thương Tuyệt này, cũng bẩn thỉu liếc tới tao. Vậy thì không giữ được rồi !"
Cơ Luật hoảng sợ, hắn ta ra sức từ mềm mỏng van xin tới cứng rắn dọa nạt nhưng không cản được Thương Tuyệt đưa mũi dao lại gần
Tay anh chuẩn xác mà túm lấy cổ hắn, không cho hắn phản kháng. Con dao dần dần tới gần... mạnh bạo mà xoáy nhẹ, cảm giác giống như Thương Tuyệt đang nghiền thịt.
Cơ Luật đau tới mức thét lên rồi ngất lịm nhưng anh lại hẩy tay cho viên bác sỹ cứu tỉnh, sau đó là tiếp tục một màn 'xay sinh tố'
Khóe mắt hắn ta máu đỏ ào ào chảy ra, nhuộm đỏ nửa khuôn mặt. Hắn cảm giác đều tê liệt, dưới hạ thân, dòng nước bốc mùi khó ngửi cũng thấm ướt đũng quần.
Cuối cùng, Thương Tuyệt dùng găng tay bạc móc mấy mảnh nát vụn bầy nhầy máu thịt ra, ánh mắt anh hiện lên sự thỏa mãn, mà cũng nồng đậm chán ghét hất xuống đất rồi bước ra xa.
" Tao mới chỉ lấy của mày một mắt, để mày còn phải chính mình nhìn thấy thân thể bị dày vò như nào. "
Thương Tuyệt đánh mắt, ra ý chỉ cho vị bác sỹ tiến tới, tay cầm dao phẫu thuật cười đến điên cuồng, say mê mà khoét từng lớp da thịt trên người Cơ Luật, dần dần rút ra từng đoạn gân còn nhiễm đỏ.
Tử Lăng Khuynh trân trân ngây ngốc đứng đó, tránh không nổi kinh hoàng.
Ác ma... đây mới thực sự là ác ma.... đây mới là bộ mặt thực sự của anh....
Từ bản năng thân thể, có lẽ là do ảnh hưởng của nguyên chủ. Nàng liền cúi xuống nôn đến tim gan cũng lòi ra.
Sắc mặt trắng bệch không chút huyết sắc. Thương Tuyệt tháo găng tay, ưu nhã kêu thuộc hạ đưa nước tới rửa sạch sẽ. Sau đó ôm lấy bả vai nàng, khẽ vuốt vuốt lưng. Động tác hết mực ôn nhu, còn đâu là dáng vẻ ma quỷ lúc nãy.
Tử Lăng Khuynh vốn không muốn làm quá như vậy nhưng chỉ chưa đầy hai giây, nàng liền lăn ra bất tỉnh nhân sự. .
.