Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 30: Streamer nhà tui làm sao có thể tàn bạo đến như vậy? (3)



Về phần con trai, chẳng phải hai vợ chồng họ làm trâu làm ngựa cả đời cho Liễu phủ chỉ vì đứa con cưng này sao? Bọn họ cầu xin quản gia lấy tới vị trí gia đinh này, để sau này nó có được một chỗ đứng vững chắc ở trong Liễu phủ. Nào ngờ, vô duyên vô cớ lại bị Nhị lang quân vu vạ.

Không những như thế, vị Nhị lang quân không hiểu gì kia còn nghi ngờ lòng trung thành của vợ chồng họ, bỗng dưng hắt nước bẩn vào họ. Đã vậy, quản gia lại còn không can ngăn mà nghe theo mệnh lệnh của Nhị Lang quân, cho nên hai người đành chạy đến chỗ Điệp phu nhân để kể lể cầu xin, mong bà có thể lấy lại công bằng cho mình.

Đương nhiên bọn họ vẫn có não, không có thẳng thừng tố cáo Nhị lang quân xấu xa thế nào, nếu không chẳng khác gì tìm đường chết.

Cho nên bọn họ chỉ dám ngầm ám chỉ sự việc thôi. Từ nhỏ bọn họ đã đi theo Liễu lão gia và mang trách nhiệm nặng nề theo lời ủy thác của Liễu lão gia trước lúc rời đi, một ý nghĩa nào đó thì họ đại diện cho Liễu lão gia. Nhị lang quân làm như vậy chẳng khác nào không nể mặt cha mình, nếu nói nghiêm trọng thì chính là bất hiếu!

Từ thời Đại Hạ tiền triều đến thời Ngũ Quốc phân tranh hiện giờ, đạo hiếu vẫn luôn được chú trọng và đây cũng là tiêu chí quan trọng để được làm quan. Người hiếu thuận chưa chắc đã được làm quan, song người bất hiếu tuyệt đối không thể bước chân vào chốn quan trường.

Nghe đến đây, vẻ mặt thản nhiên của Điệp phu nhân mới dần thay đổi thành nghiêm nghị, lập tức ngồi thẳng người dậy.

Vợ chồng quản sự tưởng rằng là họ đã lay chuyển thành công Điệp phu nhân, những lo sợ bất an đều lắng xuống tức khắc, như thể được uống thuốc an thần vậy.

“Các người hiểu biết không ít....”

Điệp phu nhân từ từ nhấp một ngụm trà, khuôn mặt không trang điểm vô cùng nhã nhặn. Nhìn từ xa, không có vẻ diễm lệ lộng lẫy và có khí thế bức người như ngày thường, trái lại hiện tại khuôn mặt bà đầy vẻ mệt mỏi, như thể làm việc gì cũng nhanh chóng cạn sạch sức lực, không có hứng thú với bất kỳ thứ gì vậy.

Vợ chồng quản sự thấy được hi vọng le lói thì không khỏi hưng phấn, ton hót nói: “Cũng nhờ lão gia và Điệp phu nhân thương xót bọn hạ nhân. Hầu hạ trong phủ bao nhiêu năm, được tài hoa của Lão gia hun đúc, tiểu nhân đúng là được khai sáng không ít..”

Ánh mắt Điệp phu nhân khẽ chuyển rồi cau đôi lông mày lại: “Ta cùng lắm chỉ là môt tiểu thiếp thấp kém mà thôi, ngoài Tiên phu nhân và cái vị ở phía Đông viện kia, nào còn có ai có tư cách xưng chung một chỗ với lão gia.”

*Tiên phu nhân: Ở Trung Quốc, khi nhắc đến người đã khuất thường thêm một chữ Tiên trước danh phận người đó nhằm bày tỏ sự tôn kính.

Vợ chồng quản sự tiếp tục nịnh bợ Điệp phu nhân: “Sao phu nhân lại nói như thế, năm xưa ai ai cũng biết lão gia và phu nhân mới thật sự là thanh mai trúc mã, trời sinh một đôi, nếu không phải Tiên phu nhân chiếm mất...”

Ông ta vốn cúi thấp đầu, lại thêm trước mặt Điệp phu nhân có đặt một bức bình phong thêu hoa tinh xảo cho nên ông ta không nhìn rõ vẻ u ám trong mắt đối phương.

Tỳ nữ thông báo đứng ngoài cửa quỳ xuống, thấp giọng bẩm: “Điệp phu nhân, Nhị lang quân tới rồi ạ.”

Điệp phu nhân không khỏi nắm chặt tay vịn gỗ sơn đen trong tay hơn một chút: “Để Nhị lang quân vào.”

Tuy cũng cùng danh nghĩa là kế mẫu, Khương Bồng Cơ có thể tùy ý tiến vào khuê phòng của Kế phu nhân nhưng lại không thể làm như vậy với Điệp phu nhân.

Tỳ nữ mở cửa phòng ra, Liễu Lan Đình đi thẳng đến chiếc ghế bên phải của Điệp phu nhân và ngồi xuống: “Không biết Điệp di nương cho mời Lan Đình tới đây có việc gì?”

Nhìn ở góc này, hoàn toàn có thể nhìn thấy dung mạo của Điệp phu nhân. Khương Bồng Cơ mặc dù đã quen ngắm mỹ nữ nhưng lúc này trong mắt cũng xuất hiện vẻ trầm trồ kinh ngạc.

Dung mạo của Điệp phu nhân không phải là loại hình mà tiểu thư khuê các của thời đại này theo đuổi nhưng lại là kiểu mà Khương Bồng Cơ thích nhất. Yêu kiều mà không mị hoặc, lộng lẫy mà không dung tục, cốt cách cũng toát lên khí chất thành thục khiến người đối diện bị hấp dẫn trí mạng, hoặc là vì vẻ đẹp này quá mang tính công kích mà phải giữ một khoảng cách nhất định. Đuôi lông mày của bà lại mang chút khí khái anh hùng, làm cho cả khuôn mặt tăng thêm vài phần sinh lực, dưới khóe mắt phải có một nốt ruồi, tròng mắt hẹp dài, hàng lông mi rậm dài cong vút nhịp nhàng theo từng hơi thở như muốn gãi ngứa trái tim của ai...

Nói tóm lại, đây là một mỹ nhân xinh đẹp quyến rũ và thành thục, trời sinh đã mang khí chất của một ngự tỷ. Vẻ đẹp tự nhiên của phong tình, tu dưỡng và khí chất đều cần năm tháng lắng đọng mới có thể đắp nặn như này một tiểu nha đầu vắt mũi chưa sạch không thể giả trang được.

Đối với nhìn nhận về cái đẹp, bất kể thời đại nào cũng đều giống nhau, Điệp phu nhân có thể khiến Khương Bồng Cơ trầm trồ thì hiển nhiên cũng có thể mê hoặc đám khán giả.

[Bầu Trời Vĩnh Hằng]: Aaaa... ngự tỷ này đẹp quá đi mất, prprprpr*, mẹ tôi hỏi sao màn hình điện thoại di động của tôi lại ướt thế này, đắng lòng quá...

*prprprpr = Chảy nước miếng.

[Mộc Nhụy Hoa Khai]: (*/w*) Đẹp chết mất, cục cưng lại muốn đổi màn hình mới rồi, công nhận mỹ nhân này quá tuyệt vời.

[Đừng Có Chiếm Lầu 2 Của Tôi]: Streamer, nhìn vợ bé của cha bác xong tui quyết định sẽ kết bạn với bác.

[Người Dùng 3216]: Ngự tỷ này đẹp quá, tui đã liếm hỏng một chiếc điện thoại và một cái máy tính rồi.

[Người Dùng Rey11]: Cảm ơn bài share của bác kia nha, giờ tui cũng muốn chia sẻ nữa rồi, kênh livestream này quả là nhiều mỹ nữ, trị lành chứng da mặt mỏng bẩm sinh của cục cưng rồi.

Comment trên màn hình tuôn ra như suối, kí hiệu prprprpr gần như bao phủ toàn màn hình.

Khương Bồng Cơ không nhìn kĩ, nhưng với trí nhớ của cô, tuy chỉ liếc một cái trong nháy mắt cô cũng có thể nhớ rõ từng chi tiết, dù là nhỏ nhặt nhất.

Hệ thống không dồn hết tâm trí cảm nhận cũng có thể phát hiện niềm sung sướng và thoải mái từ nội tâm của Khương Bồng Cơ, phát hiện này khiến nó thật muốn khóc.

Hệ thống: “Cô trêu ghẹo hay thả thính con gái tôi không quản, nhưng cung đấu mô hình chuẩn là namxnữ, không ủng hộ ký chủ đá sang bách hợp, nếu không cục cưng muốn khóc đó.”

Khương Bồng Cơ ầm thầm trợn trắng mắt, hệ thống này khi yên tĩnh vẫn đáng yêu hơn.

“Ai chẳng yêu thích cái đẹp, tao chỉ có mỗi một sở thích bé nhỏ này. Ai cho mày ảo giác này thế hả, cảm thấy tao có thể thích con gái à?”

Lúc Khương Bồng Cơ tán dóc với hệ thống, phía trên truyền đến giọng nói khẽ khàng của Điệp phu nhân: “Nhị lang đang nhìn đi đâu vậy?”

Thực ra, Điệp phu nhân nhìn như đang bình thản đấy nhưng vừa rồi cũng đã thất thần trong phút chốc.

Đương nhiên, nguyên nhân Điệp phu nhân thất thần không phải vì Khương Bồng Cơ xinh đẹp ra sao mà chỉ vì thấy được bóng dáng mơ hồ khi đi tới vừa rồi của Khương Bồng Cơ qua bức bình phong, bà đột nhiên có ảo giác như cố nhân trở về, khiến bà suýt nữa ngây ngốc.

Có điều, bà che giấu tâm tình mình rất nhanh, vừa vặn khi đó Khương Bồng Cơ cũng đang nhìn đi nơi khác cho nên không ai phát hiện ra điểm này.

Khương Bồng Cơ cười ôn hòa: “Đương nhiên là đang nhìn Điệp di nương đã lâu không gặp rồi.”

Những người có mặt ở đây nghe xong câu trả lời của cô liền rơi vào trạng thái hoang mang.

Bây giờ Khương Bồng Cơ chính là “con trai dòng chính” trong phủ, những lời đùa giỡn thiếp thất này là có ý gì???

Nhưng Khương Bồng Cơ dám nói, đương nhiên không phải là không có mục đích. Theo như quan sát của cô, Điệp phu nhân hẳn là cũng biết bí mật thân phận con gái của Liễu Lan Đình.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv