Hồng Gia Trang : Hồi La Thần chạy trốn chưa lâu.
"Đại tỷ..." Cửu muội Hồng Oa bên cạnh thấy thế liền lập tức đón lấy Hồng bà bà, tiếp liền lo lắng vội vàng truy hô người đến giúp.
"Người đâu.! Có ai không.? Mau mau tới giúp a..."
Bỗng Hồng bà bà chỉ vừa mới chỉ thị mọi người đi tìm người xong thì liền đã lập tức không còn có thể chống chọi được nữa liền ngất lịm đi.
Ấy thế là việc tìm người nhất thời cũng vì thế mà cũng bị hoãn lại, tiếp tất cả từ con cái, cháu chắc, cận vệ, nữ tỳ liền lại lay hoay trong viện tử hòng dễ bề chăm sóc cho Hồng bà bà.
----------...----------
Lúc này ở trong phủ đệ Hồng Gia Trang có một phòng chuyên tập luyện mà hiện Hồng Chi đang bị cấm túc nơi này vì những lỗi lầm của mình đã gây ra.
Lúc này Hồng Chi bỗng trong lòng vẫn có cảm giác bất kham hướng một nữ nhân bên cạnh nói, mà nữ nhân bên cạnh này cô cũng không mấy xa lạ mà lại chính là cái người đã cùng kề kiếm vào cổ của La Thần.
"Bạch Nguyệt.! Ngươi nghĩ ta làm vậy thì có gì sai hay không.?"
Nghe Hồng Chi bỗng hỏi, Bạch Nguyệt liền đáp nói. "Chi tiểu thư người làm vậy theo Bạch Nguyệt thấy nó cũng chỉ là xuất phát từ sự nhất thời mà thôi."
"Đúng không.! Bạch Nguyệt ngươi cũng thấy việc bất ngờ phải chấp nhận cuối đầu trước một tên chỉ chừng hai mươi cũng rất không thích ứng được như Hồng Chi ta phải không.?" Hồng Chi lòng khó chịu liền nói ra hết những suy nghĩ của mình.
"Chuyện này... chuyện... Hàizz..."
Bạch Nguyệt chỉ là một cận vệ nên cho dù hiện bên trong cảm thấy như thế nào đi nữa thì cô cũng không dám nói ra miệng, nên hiện cô liền chỉ biết thở dài.
Đúng lúc này bỗng dưng có một cô nương thân hình nhỏ nhắn tuổi chừng mười lăm, mười sáu xuất hiện tiếp cận hai người Hồng Chi, Bạch Nguyệt liền nói.
"Chi tỷ.! Muội cũng thấy tỷ làm vậy cũng chỉ là nhất thời khó chấp nhận, nên theo muội thấy thì tỷ cũng không có gì là đáng trách cả."
Hồng Chi bỗng nghe giọng nói quen thuộc thì liền đáp. "Hồng Tiểu Nhi.! Muội đến từ lúc nào vậy.?"
"Muội cũng chỉ vừa mới đến mà thôi." Hồng Tiểu Nhi liền đáp xong rồi lại hướng Hồng Chi nói tiếp. "Muội cùng đi với Tảo Phi Phi đến đây mong sẽ giúp được cho tỷ tỷ sẽ đỡ buồn chán khi phải ở lại nơi này."
Nghe Hồng Tiểu Nhi vừa nói xong thì ngay lập tức Tảo Phi Phi nãy giờ vẫn luôn ở phía sau liền bước lên tham kiến Hồng Chi.
"Tảo Phi Phi tham kiến Chi tiểu thư.!"
Hồng Chi nghe Tảo Phi Phi tham kiến xong nhưng cũng chẳng có gì biểu hiện lại cả, mà cô lại tiếp hướng Hồng Tiểu Nhi nói.
"Cảm ơn muội muội vì đã nghĩ đến tỷ tỷ.!"
"Tỷ là tỷ tỷ của muội mà, cần gì phải cảm ơn cơ chứ.!" Hồng Tiểu Nhi liền có chút mĩm cười dễ thương đáp, xong lại liền nói tiếp.
"Giờ hiện cũng đã đang ở đây rồi, thôi vậy chúng ta hãy cùng nhau luyện tập một chút cho qua thời gian đi."
"Được.! Muội thật đúng là hảo muội muội của tỷ tỷ." Hồng Chi nghe đề nghị liền lập tức vui vẻ nhận lời.
Thế là liền rất nhanh tỷ tỷ Hồng Chi, muội muội Hồng Tiểu Nhi và cận vệ Bạch Nguyệt cùng với nữ tỳ Tảo Phi Phi lập tức cầm lên kiếm nhật vui vui vẻ vẻ cùng nhau luyện tập.
Được một lúc thì Hồng Chi lúc này bỗng cầm kiếm nhật nhẹ nhàng xoay người vài vòng trên không, kiếm trên tay thì lại rất uyển chuyển linh động như hoa trôi nước chảy.
Tiếp thanh kiếm được Hồng Chi chỉ thẳng về trước phi người lao nhanh về trước trông rất đẹp mắt.
Hồng Tiểu Nhi thấy vậy liền cũng không chịu thua kém lập tức hơi nghiên người về sau một chân dậm mạnh một phát lấy đà đẩy cả thân thể cứ thế mà cứ lướt nhẹ trên sàn gỗ lui về sau, kiếm nhật trong tay thì cứ liên hồi chém trái, chém phải hòng có thể phá vỡ kiếm chiêu đang đâm thẳng mạnh mẽ của tỷ tỷ Hồng Chi.
"Keng... keng... keng... keng..."
Tảo Phi Phi thấy Hồng Tiểu Nhi có chút bất lợi thì liền phi qua muốn giúp đỡ, kiếm trên tay thì liền được cô sử dụng liên hồi xoay hơn mười vòng trông rất lã lướt đẹp mắt.
Bạch Nguyệt thì được chia bên phe Hồng Chi lúc này thấy Hồng Chi tiểu thư đã có chút bất lợi ngược lại thì liền cũng không chịu thua lập tức cũng nhảy sang giúp sức.
Bạch Nguyệt tay uốn lượn, kiếm trong tay cô thì cũng rất hoa mỹ đẹp mắt không kém gì so với những người còn lại là mấy.
Cứ thế bốn người chiêu thức linh hoạt uyển chuyển hài hoà chiến đấu kiếm nhật mà cứ như là múa kiếm biểu diễn vậy, nhìn rất ư là đẹp mắt. Chỉ tiếc rằng là những chiêu thức của họ trông thật không có một chút gì là giống như đang sử dụng kiếm nhật như chúng ta từng biết cả.
Kiếm nhật nó không phải là sử dụng như hoa rơi đái vũ uyển chuyển ôn nhu hoa mỹ như thái cực quyền như thế này đâu chứ a.... Những lời này nếu có La Thần hắn ở đây thì chắc chắn một trăm phần trăm là hắn sẽ nói ra như thế luôn.
----------...----------
Hồng Gia Trang ở một khuôn viên không xa lắm nơi phòng luyện tập, lúc này ở đây có một căn đình mát nho nhỏ. Bên trong đình mát thì hiện lại có hai tỷ muội tiểu thư khác đang hướng Tiểu Châu, Tiểu Vũ đang quỳ nói.
"Tuy hai ngươi đã không ngại gian khổ mà đi theo tỷ muội ta từ rất lâu, nhưng sự việc của ngày hôm nay quả thật hai người khiến Hồng Nhan ta rất thất vọng."
"Hồng Nhan tiểu thư.! Hồng Y tiểu thư.! Tỷ muội nô tì thật lòng biết lỗi, cam tâm xin nhận hình phạt mà không hề có chút oán than." Tiểu Vũ liền hướng hai vị tiểu thư đáp.
"Nô tì biết lỗi..." Tiểu Châu cũng không ngại lệ cũng hướng hai vị tiểu thư dập đầu.
"Hàizz... Thôi đi.! Dù sao chuyện cũng đã xảy ra rồi nên giờ hiện có làm gì cũng vô dụng thôi." Hồng Nhan thở dài nói.
"Ây... da... Tỷ tỷ thiện lương sẽ không trách tội hai ngươi đâu, cho nên hai ngươi trước cứ đứng lên đi a." Muội muội Hồng Y của Hồng Nhan liền có chút vô tư hướng Tiểu Vũ, Tiểu Châu nói.
"Tạ ơn Hồng Nhan tiểu thư.!" Tiểu Vũ, Tiểu Châu liền lập tức hướng Hồng Nhan nói lời tạ ơn.
Tiếp Tiểu Vũ, Tiểu Châu liền đứng lên nép sang một bên không lên tiếng nói gì nữa. Lúc này bỗng Hồng Y lại hướng tỷ tỷ Hồng Nhan của mình nói.
"Tỷ tỷ.! Về việc cái người đó thì theo muội thấy muội cũng khó mà có thể chấp nhận được a."
Bỗng nhiên nghe muội muội Hồng Y chuyển đề tài đến cái người kia thì Hồng Nhan mặt cũng không mấy bận tâm lắm, liền hiền từ nhẹ nhàng nhìn sang muội muội của mình nói.
"Tỷ muội chúng ta từ lâu đã không còn nơi nào có thể đi, vả lại với thân phận nữ nhân của tỷ muội ta thì thân bất khả kháng với rất nhiều chuyện. Cho nên muội cũng đừng có mà đi làm loạn chuyện này với đại cô đấy."
Ngừng lại một chút Hồng Nhan liền vương tay vuốt nhẹ nhàng mái tóc của muội muội nói tiếp. "Muội đó.! Muội cũng đã không còn nhỏ lắm đâu, cho nên sau có làm chuyện gì thì muội cũng hãy suy nghĩ kĩ hơn một chút đi."
Xong Hồng Nhan lại miệng nở một nụ cười tươi đẹp hướng Hồng Y nói tiếp. "Tỷ thật không tin rằng vô cớ mà đại cô lại muốn được nương nhờ bên cạnh cái người đó đâu."
"Với lại tỷ nghĩ rằng là biết đâu chừng chuyện này nó thật đúng với cái truyền thuyết Hồng Gia của chúng ta thì sao."
"Thật.! Tỷ tỷ thật không phải là sẽ đi tin rằng cái người đó chính là chủ nhân truyền đời của Hồng Gia đấy chứ.!" Muội muội Hồng Y vẻ hơi kinh ngạc nói.
"Phì..." Hồng Nhan nghe vậy liền phì cười nhẹ, xong tiếp tay cầm lấy tay của muội muội Hồng Y nói. "Thật cũng được, mà không phải thì cũng có sao đâu chứ. Bộ muội không từng nghĩ qua rằng Đại cô tuyệt đối sẽ không đi hại Hồng Gia này sao."
"à...." Hồng Y nghe vậy liền a kéo dài một hơi lập tức mơ hồ hiểu hơn về mọi chuyện.
Hồng Nhan thấy muội muội bỗng có chút hiểu sâu xa hơn được mọi chuyện thì trong lòng liền có chút vui vẻ, tay liền vò đầu muội muội vui vẻ trêu đùa nói.
"À à...!. Nha đầu muội à.. à... cái gì cơ chứ. Muội thật là..
Hồng Nhan còn chưa nói xong thì bỗng ngay lúc này phía trước Hồng Gia Trang liền phát ra một anh thanh phá nát chấn động rất lớn.
"Ầm... ầm....."
Tiếp liền lại có một giọng nói lớn có thể nghe ra là của nữ nhân vang vọng khắp Hồng Gia Trang nói.
"Đám người bên trong hãy ra đây hết cho Ta...!"
Ngay lập tức tỷ tỷ Hồng Nhan liền cau mày khó hiểu đã xảy ra chuyện gì, còn muội muội Hồng Y thì liền hướng Tiểu Vũ, Tiểu Châu nói.
"Hai ngươi có biết giọng nói là của ai hay không.?"
"Nô tỳ... Nô tỳ cũng không biết." Lập tức Tiểu Vũ, Tiểu Châu liền lắc đầu nguây nguẩy lên tiếng nói không biết.
-----------...----------
Hồng Gia Trang ở phòng tập tỷ tỷ Hồng Chi, muội muội Hồng Tiểu Nhi, cận vệ Bạch Nguyệt, nữ tỳ Tảo Phi Phi cũng liền lập tức rất bất ngờ khi nghe được động tĩnh lớn.
Tiếp Hồng Chi liền rất nhanh lấy lại bình tĩnh hướng Hồng Tiểu Nhi nói. "Muội hãy cùng với Tảo Phi Phi về phòng của mình trước đi, hiện tỷ tỷ muốn ra xem thử là có chuyện gì."
Không đợi Hồng Tiểu Nhi trả lời, Hồng Chi liền hướng Bạch Nguyệt nói. "Bạch Nguyệt.! Theo ta."
"Vâng.!" Ngay lập tức Bạch Nguyệt liền nhanh đáp xong tiếp liền cùng với Hồng Chi rời đi.
Hồng Tiểu Nhi thấy tỷ tỷ đã rời đi rồi thì liền đã lấy lại được bình tĩnh lập tức hướng Tảo Phi Phi nói. "Phi Phi ngươi cùng ta lén theo sau đi xem chút đi."
"Nhưng...." Tảo Phi Phi còn chưa nói xong thì đã liền thấy Hồng Tiểu Nhi đã nhanh chóng chạy đi rồi, thế là nữ tỳ cô cũng đành bất lực liền chấp nhận vội vàng cũng đi theo sau.
----------...----------
Hồng Gia Trang ở gian phòng của Hồng bà bà lúc này cũng đã nghe được động tĩnh. Thế là cửu muội Hồng Oa hiện đang bên cạnh chăm sóc Hồng bà bà cơ thể đang yếu ớt nằm yên trên giường lên tiếng nói.
"Hồng Nam.! Hồng Lệnh.! Hai con hãy đi ra xem xem có chuyện gì đi."
"Vâng Cửu di.!" Con trai thứ hai của Hồng bà bà Hồng Nam liền lập tức nói vâng một tiếng xong liền rời đi ngay. Hồng Lệnh con trai thứ ba của Hồng bà bà cũng liền nhanh ngay lập tức đi theo sau nhị ca đi ra ngoài.
Tiếp cô con gái thứ năm của Hồng bà bà Hồng Kỳ Yên cũng liền lại lập tức bước ra hướng Hồng Oa nói.
"Cửu di.! Con cũng đi ra ngoài xem thử một chút đây."
Nghe vậy Cửu di Hồng Oa cũng không ngăn cản nói thêm. "Vậy con cũng hãy dẫn theo nhóm cận vệ cùng đi đi."
"Vâng.! Cửu di." Hồng Kỳ Yên lập tức đáp xong liền rất nhanh cùng với nhóm cận vệ liền lập tức đi nhanh ra ngoài.
----------...----------
Rừng Phong Lâm : Tiểu Bạch, Tiểu Hắc.
Lúc này phía trong rừng Phong Lâm hiện Tiểu Bạch đang được Tiểu Hắc luôn ở phía sau đón chặn những chiêu thức công kích đến từ lão nhân xa lạ đột nhiên xuất hiện kia.
Lão nhân đột nhiên xuất hiện này lực lượng cảnh giới rất mạnh mẽ đến không ngờ, hiện lão rất chi là dễ dàng chiếm lấy thượng phong không ngừng đuổi theo sau công kích hai hồn thú Tiểu Bạch, Tiểu Hắc.
Về phía Tiểu Bạch, Tiểu Hắc thì sau một hồi giao chiến thì liền biết thực lực không bằng người, nên vì thế Tiểu Hắc liền ý định cùng với Tiểu Bạch chạy nhanh sâu vào trong rừng Phong Lâm hòng mong lão nhân kia sẽ e ngại Đại Phong Lâm mà ngừng truy đuổi.
Cứ thế Tiểu Bạch, Tiểu Hắc không ngừng vừa đón đỡ từng hồi công kích của lão nhân kia và cũng vừa không ngừng hướng sâu vào trong rừng Phong Lâm mà rút lui.
Trong lúc nguy cấp trùng trùng thì lúc này Tiểu Hắc bỗng hướng Tiểu Bạch lên tiếng nói.
"Tiểu Bạch.! Xin lỗi vì hiện không thể cùng ngươi đi báo thù cho đại ca ca của ngươi được, nhưng Tiểu Bạch ngươi cứ yên tâm đi vì khi hôm nay chúng ta nếu có thể an toàn chạy khỏi lão nhân này thì Tiểu Hắc ta sẽ không quên đến việc cùng Tiểu Bạch ngươi đi báo thù đâu."
Tiểu Bạch lúc này nghe vậy mặt vẫn không mấy đổi sắc, vẫn lạnh lùng băng sương vô cùng nói.
"Đừng nói gì nữa, trước cứ chạy khỏi lão nhân chết tiệt này trước đi rồi hẳn nói."
Thế là tiếp Tiểu Bạch và Tiểu Hắc lại liền không ngừng vừa chống đỡ từng hồi công kích và lại cũng không ngừng bỏ chạy.
Ở phía sau thì lão nhân kia bỗng miệng vẫn không ngừng cười cợt nói. "Hai tiểu hồn thú các ngươi định chạy đến khi nào nữa nha."
"Ha... ha... ha..." Tiếp lão nhân liền cười lớn một chàng nói tiếp. "Cũng đã đến lúc phải kết thúc cái chuyện này rồi đi."