Mộng cảnh.
Trong mộng cảnh của ai kia hiện lúc này hồi ức nó không ngừng đan xen tán loạn, động thần tán thán muốn nổ tung đầu.
Bỗng một giọng nói vang lên cắt ngang tất cả. "Hắc Kỳ Lân ngươi đã tới.!"
"Ai.?" La Thần trong mộng cảnh lập tức hô. "Là ai.? Mau ra.!"
"Đừng hoảng.!" Giọng nói ấm lòng hiền từ lại vang lên, ấy nhưng tuyệt nhiên vẫn không thể nào thấy được hình ảnh.
"Ta... Nơi này được gọi là Nữ Thần.! Nhưng thực tế thì nào đâu có phải nữ thần gì, còn nhớ năm xưa Thiên Đình Cung ta đã biết qua Hắc Kỳ Lân ngươi."
"Xàm ngôn.!" La Thần cảm giác giống nói nữ nhân này nó chỉ là huyễn cảnh mà thành, liền chẳng màn quan tâm đến nữa.
"Ta biết nó nghe thật khó tin.! Nhưng nó lại là sự thật." Ngừng một chút hơi giọng ấm đó lại nói. "Hồng Hoang nơi này khởi sinh chỉ là một hoang địa, suốt nhiều năm ta đã không ngừng tái tạo nhân gian nơi này."
"Còn nhớ ta còn có rất nhiều điều còn chưa có kịp hoàn thành nó, Nhân Tộc khởi sinh đầu tiên được hoàn thiện đủ rồi, nhưng những tộc khác thì ta vẫn còn chưa xong sắp sếp cho họ."
"Thiên Đế thần lực bức người không chờ cho ta kịp làm xong thì đã đến, tàn thức ta để lại mong rằng Hắc Kỳ Lân ngươi có thể một lần nghe được những lời này."
"Ta biết.! Có lẽ Kỳ Lân ngươi ở Hỗn Độn Thời Không chắc hẳn đã an ổn ở một nơi nào đó rồi, với thực lực của người thì điều đó nó cũng không quá khó."
"Chỉ là ta không có thể được như ngươi... Vậy nên khi nghe được những lời này thì ta mong ngươi có thể giúp ta hoàn thành tâm nguyện... Được không.?"
Hai tiếng nhẹ nhờ cậy "Được không.?" như đánh thẳng vào tim, La Thần thổn thức khép hờ đôi mi nặng nề lên tiếng.
"Cô đánh giá ta quá cao rồi.! Cô nói rằng ta khác cô sao, nói rằng ta sẽ an ổn sao, nói nghe quả thật quá dễ dàng."
"La Thần ta vô dụng chẳng làm được gì đâu... Từng người... từng người bên cạnh ta đều sẽ gặp nguy hiểm hơn mà thôi... Sát thủ sô 3 là thế... La Thần cũng là vậy..."
"Đáng thương Song Ngư muội ấy... ta chỉ có thể trong Hỗn Độn Thời Không mà nghe được... Bản thân thì vô lực chẳng thể giúp được gì..."
Tiếp giọng nói Nữ Thần lại vang. "Tàn thức ta để lại nó sẽ giúp cho ngươi một ít, mong rằng ngươi hãy có thể giúp ta làm nốt những chuyện còn lại."
"Hử..." La Thần bỗng cau mày. "Tàn thức cô đây nó cũng quá ngốc rồi... Vậy mà ta cứ ngỡ rằng nó có suy nghĩ cơ... nào ngờ cũng chỉ là những lời được lập trình từ trước."
Tàn thức Nữ Thần lại tiếp tục nói không không, không hề có chút khớp lời với La Thần hắn.
"Hồng Hoang Huyễn Hóa Huyền Hư.! Ngươi hãy tiếp nhận và tiếp tục huyễn hóa nhân sinh phần còn lại giúp ta."
"Còn có một chút linh lực này.! Kỳ Lân ngươi cũng hãy nhận lấy."
"Này... này... Tàn thức ngốc ơi... Còn phải hỏi ta có đồng ý không thì mới được chứ.!" La Thần khẽ cười lắc đầu.
"Kỳ Lân ngươi hãy nhận.!" Tàn thức Nữ Thần bỗng dứt lời liền mộng cảnh chuyển động rất dữ dội.
"Khoan đã.! Tàn thức ngốc ngươi còn chưa có hỏi qua ý.... A.... a..." Lời nói còn chưa dứt thì La Thần đầu nhỏ bị công kích đau khổ tột độ mà rống lớn.
- ---------...-----------
Ba ngày sau.
"Nữ nhi.... Không....." La Thần trong mộng cảnh hồi ức bỗng rất thống khổ hô lớn.
"Pa pa... Người bảo trọng...."
"Đừng mà.... Ta không cần gì hết cả... con... nữ nhi con đừng làm như thế..."
"Pa pa... Nhục thân của con người hãy nhận lấy, công pháp của nữ nhi người cũng hãy nhận, người... xin người hãy tiếp tục sống...."
"Không... đừng... Đừng làm vậy.... Không...."
Đau khổ tột cùng thoáng qua một thời không, La Thần bỗng nghe được trong thần thức của mình vang lên một giọng nói quen thuộc.
Ting... "Chúc mừng kí chủ đột phá Kim Đan Cảnh."
La Thần vô thức vui vẻ vội hô. "Nữ nhi.! Là con sao.? Sao con lại hóa thành hệ thống rồi."
Ting... "Trả lời: Không hiểu.!"
"Cái gì...." La Thần càng thêm chấn kinh hoãn loạn. "Đây là... đây là... Không còn là nữ nhi đó của ta nữa rồi.... A....."
La Thần khổ nào rống lớn thê lương... "Tiểu Thống hắn cũng đã không còn nữa rồi... Hệ thống giọng nói nữ nhi ấy nhưng cũng nào có phải là nữ nhi của ta nữa."
"Song Ngư... Phượng Tiên... Thiên... Hoa Thiên Thiên... Thập Ngũ Giai Nhân... Nguyệt Vệ... Thất Tinh Lang... Hồng Gia Trang... x... x.. o... o... Mọi người.... mọi người đều đã không còn nữa rồi.... Không a....... A..... a...."
La Thần cứ vậy ở trong Hỗn Độn Thời Không lưu tán không biết qua bao nhiêu là thời gian. Nó lâu đến nỗi chính La Thần hắn cũng đã không còn nhớ được rõ ràng...
Ting... "Chúc mừng kí chủ tiến giai Nguyên Anh Cảnh."
"Nữ nhi.!" La Thần im lặng đã lâu lại nổi đau ùa về. "Sao con lại trở thành máy móc hóa như vậy rồi... Nhưng đây nó có chắc là con nữa hay không đây."
Lại một thời gian rất dài nữa... Hệ thống nó lại bất ngờ lên tiếng với giọng nói ngọt ngào của một nữ tử thông báo.
Ting... "Chúc mừng kí chủ tiến giai Đại Thừa Cảnh.!"
"Đừng có như vậy nữa có được hay không.? La Thần ta ở nơi chỉ một mình ta thì có mạnh lên cũng để làm gì đâu chứ."
Cứ vậy những hồi ức chân thật đó lại không ngừng xoay chuyển trong mộng ảo của La Thần lúc bấy giờ.
Thời gian dài đằng đẳng bỗng một cơ duyên nó đã tìm đến đáng thương La Thần hắn. Liền lúc này giữa Hỗn Độn Thời Không bao la bỗng không gian xé mở ra một lỗ hổng.
La Thần nhìn qua liền biết đó là cánh cổng di chuyển đến một nơi khác, ánh mắt bừng lên một chút rồi lại nhanh tắt ngay.
"Nhưng... Mọi người đã mất hết rồi... La Thần ta sống nữa chỉ tổ để làm gì đâu chứ."
Ting... "Cường thế hệ thống cưỡng chế kí chủ rời đi."
"Cái gì... Nữ nhi của ta ngay đến cái này cũng đã chuẩn bị trước rồi sao.... Ta... ta thật không đáng để mọi người phải hi sinh vì ta như vậy a....."
La Thần đau lòng quá độ trong mộng cảnh không ngừng rơi lệ không biết đã bao nhiêu lần rồi. Thực tại bên ngoài thì chỉ mới có ba ngày trôi qua, Tứ Nữ cũng không hiểu vì sao Tiên Nữ lại rơi lệ sầu.
La Thần mộng cảnh tiếp tục nhận được tàn thức Nữ Thần hổ trợ khi đến đây, liền y lại nghe hệ thống tiếp thông báo.
Ting... "Chúc mừng kí chủ bước vào Độ Kiếp.!"
Ting... "Thông báo dị cảnh biến chất sai lệch..."
Ting.... "Lẽ thường Độ Kiếp biến hóa thành Độ Ma Kiếp..."
Ting.... "Thông báo huyết tộc bị thay đổi..."
Ting... "Thông báo chủng tộc biến hóa Dị Tộc..."
Ting... "Thông báo huyết mạch đã bị huyễn hóa thay đổi..."
Ting... "Chúc mừng kí chủ nhận được danh Tiên Nữ..."
Ting... "Thông báo hệ thống thương thành đã hoàn toàn sụp đổ..."
Ting... "Cảnh báo... Hệ thống xảy ra sai lệch thời không..."
Ting... "Cảnh báo... Hệ thống sẽ chìm vào một giấc ngủ...."
Ting... "Cảnh báo.... Kí chủ người hãy nhanh nhìn lại thông tin bản thân một lần cuối khi còn có thể...."
Ting....
Thông Tin
Tên: La Thần
Chủng tộc: Dị Tộc
Cảnh giới: Độ Ma Kiếp cảnh tầng 12
Kinh nghiệm: 187 / 10.000 Exp
Danh hiệu: Tiên Nữ
Công pháp: Hồng Hoang Huyễn Hóa Huyền Hư.
Pháp bảo: Hắc Xích Phượng, Thập Bát Phượng Kích Huyền Binh.
Huyết mạch: Hồng Hoang Sơ Hiển Kỳ Lân
Đồng mạch: Liệt Hỏa Phượng Hoàng, Thủy Lam Song Ngư.
Kim Tiền: Không
Ting....
- Cứ địa: Không.
- Thần Ma: Không.
- Huyết Ước: Không.
- Đại Đồng Chi Hệ
+ Nhất Hệ Đồng Chi: Không.
Không Gian Kí Chủ
Công pháp: Phong Hoa Tuyết Nguyệt, Bát Vạn Thiên Âm, Đại Hồng Hà, Cửu Hồng Long, Tử Mị U Hồn.
Pháp bảo:
1 x Tử Nguyệt Thống Trận
1 x Sơn Hà Đồ
Binh khí hỗn tạp: 318 loại.
Thảo Dược:
1 x Thương Nhan Hoàn
1 x Linh Yêu Cầu Đan
7 x Ngân Linh Thảo
500 x Hồi Nguyên Đan
1.000 x Hồi Linh Đan
5.000 x Phục Ma Đan
Kì Trân Dị Bảo
1 x đan thú: Mị Hồng Ly
2 x đan thú: Hồ Điệp
10 x mảnh: Tử Tinh
1 x mảnh: Băng Thạch Hàn Anh
1 x mai thú: Giáp Thú Vạn Thống
1 x mảnh gỗ: Cổ Thụ Huyền Minh
1 x viên đá: Ma Linh Lục Địa
5000 x Linh Thạch thượng.
10.000 x Linh Thạch trung.
30.000 x Linh Thạch hạ.
35.000 x Hỗn Độn Huyền Thạch.
La Thần đầu nhỏ muốn nổ tung vì quá nhiều thông tin bỗng cùng lúc xuất hiện, còn có về kí ức đau thương kia nó cũng không ngừng trùng kích tâm khảm khiến cho sống không bằng chết.
Ting... "Cường thế hệ thống cưỡng chế khóa mảnh hồi ức..."
Ting... "Cảnh báo... hệ thống tạm phải nghĩ ngơi phân tích thời không xa lạ..."
Ting... "Cảnh báo... trong khoảng thời gian này kí chủ không thể dùng thần thức để liên lạc được với hệ thống..."
La Thần đầu óc vẫn đang không ngừng đau đớn, bỗng mảnh kí ức đau lòng nào kia liền bị khóa lại biến mất vô tung. Liền y không còn cảm nhận được nữa cái sự đau lòng đó, tiếp liền cơ thể cũng trở nên có chút dễ chịu hơn rất nhiều.
- ---------...----------
Bên ngoài thực tại Hồng Hoang lúc bấy giờ bỗng rất đông đúc chúng Yêu Tinh Tộc từ nhiều nơi nghe tin đồng loạt kéo đến không ít, liền nơi đây bỗng trở nên rất đông đảo chúng Yêu Tinh Tộc.
Bọn họ hiện tất cả đều một ý niệm trong lòng rằng sẽ có kì tích xảy ra, liền đều mộng tưởng rằng sẽ có ai đó xuất hiện cứu giúp lấy bọn họ.
Luôn cả Út muội lúc này cũng chẳng khác hơn là bao, bởi cô hiện cũng rất mong rằng Nữ Thần có thể cứu giúp lấy Đại tỷ của cô.
Các trưởng làng thì đều hội họp bàn tính rằng sẽ cầu Nữ Thần giúp gì, nào là lương thực thật nhiều, nào là nhà cửa sung túc, nào là giàu có như Nhân Tộc, nào là mạnh mẽ như Ma Tộc, còn có phải xinh đẹp như Tiên Tộc nữa.
"Ta... Ta muốn mình mạnh như bọn Ma Tộc.!"
"Ta... Muốn được như Nhân Tộc sống vui vẻ mỗi ngày.!"
"Muội... muội thì muốn mình đẹp như Tiên Tộc.!"
"Ha... ha.. ha... Tất cả những gì tốt ta đều xin Nữ Thần cho ta hết... ha... ha... ha..."
"Ta... Muốn mình trở thành Vương... ta muốn có một căn nhà to lớn như của Nhân Tộc... Ta muốn có nhiều thủ hạ mạnh mẽ như Ma Tộc... Ta muốn mình làm vua của Nhân Tộc... ta muốn làm Ma Vương của Ma Tộc... Ta muốn làm Vương của Tiên Tộc.... x... x... o... o..."
Lòng Tham.! Hai từ tưởng chừng nghe đơn giản, ấy nhưng lúc này nó lại cực kì bạo phóng ở nơi này. Nói trắng ra thì tất cả Yêu Tinh Tộc bọn họ thật quá ngu ngốc rồi, bởi lẽ chỉ biết cầu người mà bản thân thì lại chẳng biết vươn mình thì...
Thì mãi mãi nó vẫn sẽ là dậm chân tại chỗ thôi.!
- ---------...----------
Tiềm thức huyễn cảnh.
Thời gian lại trôi qua mau, hiện La Thần đang bên trong tiềm thức ngồi nhàn nhã làm một chuyện thật không thể ngờ.
Bởi hiện huyễn cảnh đó chính là La Thần hắn đang ngồi cau mày nhăn nhó không thôi, mắt thì hiện đang chằm chằm không rời trước mặt một ván cờ vây.
Đối thủ trước mặt La Thần không ai khác mà chính là Nữ Thần danh xưng chốn Hồng Hoang. Hiện Nữ Thần tàn thức vẻ rất điềm nhiên tự tại trông chờ cho La Thần hạ cờ bước tiếp theo.
"Ai... da... Ta đã nói rằng ta không biết chơi cờ vây rồi mà, giờ thì hay rồi... ta nhìn cái gì mà trắng trắng đen đen đầy mắt, thật ta chẳng hiểu cái quái gì hết a..."
Tàn thức Nữ Thần chẳng có vẻ gì là đã động lên tiếng. "Có chơi có chịu, dám chơi dám chịu.!"
"Ặc.... Nhưng.... nhưng... rõ ràng là cô ép buộc ta phải chơi nha... Với... với lại tại ta cũng cảm thấy hơi buồn chán nên mới nổi hứng muốn chơi chút thôi mà..."
Tàn thức Nữ Thần chẳng màn quan tâm, tiếp lại nhẹ tay đặt xuống một quân cờ trắng và cùng lên tiếng.
"Đã xong.!"
"Hả... Xong rồi á..." La Thần ngơ ngác chẳng hiểu gì. "Vậy tiếp ta hạ cờ."
"Dừng đùa.! Ván cờ đã định, toàn quân của Hắc Kỳ Lân ngươi đã bị vây khốn hết rồi."
"Ặc... vậy... vậy... ta thua rồi à.?"
"Đúng vậy.!"
"Ờ... Vậy chơi tiếp ván khác đi.!" La Thần vẫn tỏ ra vô tư chẳng nghĩ nhiều.
"Không... không... không..." Tàn thức Nữ Thần nhẹ ngăn lại nói. "Thua rồi thì phải thực hiện việc của mình đi thôi.!"
"Việc gì a... La Thần ta rõ đã nói ngay từ đầu là không biết chơi rồi mà... Vậy nên ván này không tính... không tính a..."
"Đừng có xàm ngôn nữa.!" Tàn thức Nữ Thần ngăn cản tiếp liền vung tay hô lớn.
"Hồng Hoang Đại Pháp...."
Liền lập tức không gian vô hạn hiện ra một cảnh tượng rất rộng lớn một vùng đất hoang sơ chẳng thấy một bóng cây nào. La Thần nhìn quanh ngơ ngác thất thần miệng khẽ nói.
"Đồng bằng không một ngọn cỏ, A... đây là chốn nào mà lại tàn tạ như vậy a..."
"Đây là địa phận thuở trước ta muốn thiết lập cho Yêu Tinh Tộc, xa ra nữa là cắt đôi làm sông chia ra Quỷ Tộc và Thú Tộc. Ấy nhưng mọi chuyện nó đã không còn kịp nữa rồi."
"À... Mà này.! Cô bỗng cho ta xem cái này để làm gì vậy.?"
"Đơn giản.! Đó chính là ngươi hãy giúp ta huyễn hóa nó thành một khu sinh sống an cư cho Yêu, Quỷ, Thú tộc bọn họ là được."
"Cái quái sự gì a.... Bảo ta... ta... phải làm ra cái trò trống gì với cái hoang địa này vậy... ta.. ta nghe chưa rõ lắm thì phải..."
"Nhân Tộc ta đã hoàn thiện cho họ hết rồi, Ma Tộc thì do mạnh mẽ bẩm sinh vậy nên cũng không cần giúp gì nhiều, Tiên Tộc thì đã không còn có thể quản nữa, vậy nên chỉ còn phải bận tâm Yêu, Quỷ, Thú tộc mà thôi."
"Đừng có đùa vậy mà.! La Thần ta còn phải gấp gáp để tìm cách quay về lại nữa đó, vậy nên ta không có rảnh để lo chuyện ở một thế giới khác nữa đâu."
"Bởi lẽ... La Thần ta sợ... rất sợ... mình sẽ lại không thể bảo vệ được bọn họ... và còn có ta cũng rất sợ... sợ lắm sự chia ly..."
"Nếu vậy thì Kỳ Lân ngươi ở lại đây luôn là được rồi.!"
"Không được đâu.! Bởi ở đó ta đã từng hứa với một vị muội muội rằng sẽ không bao giờ bỏ lại muội ấy phải một mình."
La Thần nhẹ quay đi một hướng khác tiếp nói. "Cô hãy tìm người khác đi thì hơn."
Tàn thức Nữ Thần cũng vẻ chẳng gượng ép gì, tiếp cô ấy lại nhẹ liếc mắt nhìn xa xăm huyễn cảnh rộng lớn, mắt ánh đường chân trời khẽ lên tiếng.
"Nhân sinh vô thường, Thiện tính vô thức."
- ---------!!!----------
Yêu Tinh Tộc: Hình tượng được xây dựng dựa trên tộc Goblin. Được dịch từ tiếng Anh Goblin, yêu tinh là một sinh vật quái dị xuất hiện trong văn hóa dân gian của nhiều nền văn hóa châu Âu, lần đầu tiên được chứng thực trong các câu chuyện từ thời trung cổ. Họ được gán cho các khả năng, tính khí và ngoại hình khác nhau và tùy thuộc vào câu chuyện và nước xuất xứ. Yêu tinh là nhân vật độc ác trong truyền thuyết hoặc là tinh quái, cáu gắt, thường được miêu tả một cách kì quái hoặc giống thần lùn, chiều cao giống như người lùn hay cũng có thể giống người. Yêu tinh có khả năng khác nhau (vẫn còn tranh cãi) tùy theo cách miêu tả trong truyện của các nước khác nhau trên thế giới. Nhưng có điểm đặc trưng hay miêu tả về yêu tinh là có tính lì lợm và hay thích chọc phá con người, liền ở điểm này giống với brownie và thần lùn.