Đại chiến : La Thần
Màn đêm sáng rực cả một vùng rộng lớn, bên dưới hiện được Hồng Cô bà bà dựng lên một lớp phòng ngự bao quanh lấy mọi người ở bên trong.
"Bang...." Va chạm mạnh vang lên.
Mười người Thập Bát Thiên Sát tấn công bị chặn lại ngay lập tức, liền bọn họ rất hung hăng tiếp động lực lớn muốn phá nát lớp phòng ngự.
"Ầm... Ầm... Ầm..." Từng cơn, từng cơn khí lực lớn cứ không ngừng công kích lớp phòng ngự.
Bên trong lớp phòng ngự mọi người hiện rất đông đang rất là lo lắng cho an nguy của mọi người, liền nhóm Nguyệt Vệ yếu ớt cũng không sợ chết xông lên chiến đấu.
Thập Bát Thiên Sát tám người theo hai vị công chúa liền cũng được thúc giục mà lập tức phóng ra nghênh chiến.
Một Thập Bát Thiên Sát y giáp hắc xích toàn thân, tóc trắng bay bay liền cau mày bay qua tấn công nhóm Nguyệt Vệ.
"Hừ... Một đám nhãi nhép mà cũng dám..."
"Xoẹt... Xoẹt... Xoẹt..." Nguyệt Vệ rất đông không ngừng vung bán nguyệt kiếm chém gió sắc lạnh hướng người vừa khinh miệt.
Hắc y giáp tóc trắng đích thị là một vị nữ nhân can trường, liền không ngừng né tránh rất dễ dàng. Tiếp cô lại hướng một đường vung tay đánh trúng một người.
"Binh....!" Một quyền cực mạnh đánh trúng ngay Trung Nguyệt.
"Ư... Phụt...." Trung Nguyệt lập tức phun máu văng ngược ra ngoài.
"Trung Nguyệt...." Nhóm Nguyệt Vệ mọi người một lòng lo lắng hô lớn.
Vị nữ nhân hắc giáp tóc trắng tiếp xoay người lại vung quyền hướng ngay đầu của Mỹ Nguyệt hòng muốn một quyền đánh vỡ đầu.
"Keng...." Mỹ Nguyệt nhanh tay trở kiếm đỡ được một quyền đầu cực kì mạnh mẽ.
"Hừ..." Hắc giáp tóc trắng chỉ hừ lạnh một tiếng, tiếp khí lực bỗng phóng ra.
"Ầm... Ầm... Ầm..." Không gian xung quanh liền lập tức bị chấn cho vỡ nát.
"A..... á..." Mỹ Nguyệt đau đớn cũng liền bị đánh văng ra ngoài.
"Hoán Phục....!" Bỗng lúc này Tử Liên Giáp liền biến đổi một thân hắc giáp uy nghi, một tay cầm khiên lớn, một tay cầm kiếm bảng lớn, lập tức lao qua.
Tử Liên Giáp một khiên lớn uy mãnh lập tức húc mạnh vào nữ nhân hắc giáp tóc trắng, liền một phát cực mạnh.
"Binh...." Cú húc mạnh khiến hắc giáp nữ nhân kia liền cũng bị văng ra một khoảng xa.
"Hừ... Liên Giáp cô... Được lắm..."
Tử Liên Giáp vẻ chẳng đã động lên tiếng. "Bạch Y.! Tốt hơn hết cô nên hãy lui đi."
Chín tên Thập Bát Thiên Sát còn lại hiện đã đánh cho nhóm Nguyệt Vệ ngã nằm ra đất gần hết rồi, liền lúc này thấy Tử Liên Giáp phản kích thì cũng nhanh muốn lao qua đánh cho ra trò.
"Khoan đã.! Các ngươi là của bọn ta." Liền thống lĩnh Liệt Trùng Khánh cùng sáu người bên mình lập tức chặn đường chiến đấu.
"Liệt thống lĩnh ngài không ngờ lại ngu ngốc như vậy..."
"Nhiều lời.! Nhận lấy này..." Lão Liệt liền dẫn đầu tấn công.
"Ha...." Lão Liệt hô lớn vung quyền lao qua, liền...
"Bùm.... Bùm...." Hỏa quyền lập tức chấn mạnh mẽ phóng ra một làn sóng hỏa diễm.
"Ầm... Ầm... Ầm..." Chấn động cả một vùng lớn, lập tức mặt đất cũng theo đó mà vỡ nát thành một cái hố rất lớn kéo dài rất xa.
"Hừ... Đánh...." Cứ thế Thập Bát Thiên Sát hôm nay đã chia làm hai phe cứ lao đầu vào nhau chiến đấu không ngừng.
Tử Bạch Y cùng với Tử Liên Giáp hiện đang căng mắt trừng nhau, liền Bạch Y lại vung tay xuất ra một thanh kiếm màu hoàng kim ngã đồng, trên thân kiếm thì cũng có nhiều hoa văn hỏa diễm rất tinh xảo.
"Tử Liên Giáp cô xem ra đã không thể quay đầu lại nữa rồi."
Nhẹ mỉm cười Tử Liên Giáp nói. "Vậy sao Bạch Y cô không theo ta luôn đi.!"
"Nằm mơ.!" Quát lớn một cái, tiếp Tử Bạch Y liền lao người tấn công.
"Bang... Bang... Bang..." Tử Liên Giáp khiên lớn rất dễ dàng chặn lại từng kiếm mạnh mẽ của Tử Bạch Y.
Cứ thế phía dưới này nó cũng là rất kịch liệt chiến đấu, liền lúc này Thất Tinh Lang cảnh giới quá nhỏ bé không thể chiến đấu, vậy nên hiện đang rất nhanh tay chạy ra kéo những người nhóm Nguyệt Vệ bị thương lui vào trong lớp phòng ngự.
Thập Ngũ Giai Nhân thì cảnh giới cũng chỉ vừa bước vào con đường tu luyện mà thôi, vậy nên hiện cũng chỉ đành đứng bao quanh bảo vệ cho tiểu thư Song Ngư.
Song Ngư thì trong lòng không một chút thôi lo lắng cho La Thần, hiện mắt vẫn chăm chăm nhìn phía trên không.
----------...----------
Phía trên La Thần hiện đang thấy lão Quốc cửu rất dễ dàng trêu đùa hai hồn thú Ngư Long, liền hắn trong lòng rất tuyệt vọng lập tức lại gào thét trong vô vọng rất chi là thảm thiết.
"A..... a..... a...."
La Thần tiếp xoay tròn không ngừng bắn ra những gai nhọn sắc lãnh của Hắc Xích Phượng, lập tức tứ phương một màn ám khí công kích mà đi.
"Bang... Bang... Bang..." Các cường giả rất dễ dàng đón chặn ám khí, vì bởi đối với bọn họ thì La Thần trong mắt chẳng khác gì là một con kiến nhỏ cả.
Du Điệp trong tay thần nỏ không ngừng động khí lực bắn phá xung quanh một vòng lớn.
"Víu... víu... víu..." Từng tia khí lực mạnh mẽ phá không mà đi.
"Ầm... Ầm... Ầm..." Khí lực mạnh mẽ trúng đâu thì liền nổ lớn rất chấn động.
Ấy nhưng cường giả cảnh giới cực cao vậy nên cũng chẳng hề bị thương gì với sự công kích của Du Điệp cả.
Lãnh Điệp thấy vậy liền hung dữ vung cây quyền trượng trong tay, lập tức một khí lực lớn được gia cường theo chân từng tia khí lực thần nỏ của Du Điệp.
"Ầm... Ầm... Ầm..." Cũng lại là những tiếng nổ lớn khi trúng đích.
Ấy nhưng lần này nó liền khác rồi, bởi đây nó là do cả hai song Điệp hợp lực mà tạo thành, vậy nên sức mạnh nó cũng là không thể xem thường được.
"Không tốt... Hai Ma thú kia nó có thể hợp lực..." Còn chưa dứt lời thì lại một đợt nữa công kích từ thần nỏ.
"Ầm... Ầm... Ầm..." Từng tia chớp sáng bắn phá chấn nổ rất uy lực.
Tứ Bất Tượng bốn người thấy vậy liền chuyển hướng công kích hai Ma thú song Điệp, hòng muốn ngăn cản sự bắn phá mạnh mẽ của Du Điệp.
Tử Anh thì hiện tung người múa lượn một vòng trên không, hai tay khẽ vung ra từng cánh bông bồ công anh nhẹ bay theo làn gió.
Từng cánh hoa nhỏ bồ công anh tựa như vô hại liền cứ vậy bao quanh một vòng lớn, trúng vào rất nhiều tên cường giả.
Chỉ trong chớp mắt liền tất cả lập tức cảm thấy có điều không đúng rồi, bởi hiện khí lực của bọn họ bỗng có cảm giác như bị cái gì đó phong bế nghẹn tắc, liền rất khó khăn mới có thể động dụng khí lực.
"Không tốt...! Ma thú kia nó có chiêu thức rất kì dị...."
Còn chưa xong thì lúc này Khiết Ly trong tay quả cầu lưu ly phóng ra thành vạn nhân ảnh không ngừng bắn pháo lao đi.
"Ầm... Ầm... Ầm..." Những tên cường giả liền cũng đã cảm thấy đau rồi, bởi hiện khí tức của bọn họ không được động dụng dễ dàng nữa.
Liền lúc này từng khối thạch đá to lớn bỗng không ngừng phá đất lao lên tựa như mưa đạn pháo bắn phá thương khung. Mà cái này thì là do Thạch Hồng Thủy làm ra.
"Ầm... Ầm... Ầm..." Rất đông các cường giả liền lập tức bị trúng chiêu, ấy nhưng không vì thế mà có chút thương tổn lớn nào cả.
Liễu Đồng và Liễu Nhu từ hai hướng khác nhau phía dưới thấp lao nhanh một đường lên cao, theo sau hai cô ấy thì là có hàng vạn tử liễu mảnh mai nhưng rất sắc lãnh lao cùng.
"Đó là cái gì vậy..."
"Hừ... Chỉ là một đám không biết lượng sức mình mà thôi.!"
Bốn vị tướng lĩnh hoàng kim giáp đang cưỡi hoàng kim điểu liền lập tức phi thân khỏi thú cưỡi lao qua công kích hai mỹ yêu song Liễu.
Tử Lan và Mộc Lan thấy vậy liền lao người đến cạnh hai song Liễu, liền động khí lực bảo vệ cho hai người một đường lao lên mang theo vô số tử liễu sắc lãnh.
"Hừ... muốn giúp sao..." Bốn bị tướng lĩnh hoàng kim liền vẻ khinh thường.
Bỗng lúc này Đằng Trúc, Thanh Trúc, Lam Trúc ba người tựa rất ăn ý phối hợp nhịp nhàng lao qua đón chặn bốn vị tướng lĩnh hoàng kim giáp.
"Chết đi..." Đằng Trúc tiếp cận vung mạnh một cước ngay đầu một tên.
"Kịch.!" Ấy nhưng tên đó hắn rất dễ dàng bắt lấy cổ chân của Đằng Trúc, thế là hắn liền rất không nương tay siết chặt một cái.
"Rắc... Rắc..." Liền tiếng xương chân của Đằng Trúc lập tức như vỡ vụn.
"Ư... ư... A...." Cố chịu được một chút, nhưng rồi Đằng Trúc cuối cùng cũng không chịu nổi mà phải thét lớn.
"Binh... Binh..." Thanh Trúc, Lam Trúc cũng không tránh khỏi số phận, liền cũng bị hai tên tướng lĩnh hoàng kim khác đá bay ra ngoài.
"Phụt... Phụt..." Tựa như lấy trứng chọi đá, liền cả hai lập tức hộc máu bị thương rơi xuống.
"Binh..." Đằng Trúc thì hiện cũng bị tên kia đá cho một phát văng xuống phía dưới.
Cứ vậy liền ba mỹ yêu cảnh giới không quá cao lập tức bị hạ trọng thương rơi xuống lại bên dưới.
Thất Tinh Lang bên dưới thấy vậy liền cũng rất nhanh chân chạy ra đón người lập tức kéo vào trong chỗ phòng ngự của Hồng Cô bà bà.
Ngân Tâm Thảo kiêu ngạo ngày nào hiện cũng rất tức giận, lập tức lao nhanh qua muốn trả thù cho ba người vừa bị thương.
"Ha..." Liền một tiếng hô lớn của Ngân Tâm Thảo.
Lập tức một màng sương màu thanh nhạt phóng một làn sóng cực nhanh lao qua, mà ẩn trong màn sương này nó chính là độc dược cực kì mạnh mẽ.
"Đại ca.! Cẩn thận có độc."
"Hừ... Sợ gì chứ.!"
Liền tên đại ca tướng lĩnh hoàng kim giáp lấy ra một thanh kiếm lớn cũng một màu hoàng kim rất đẹp, liền hắn khẽ vung kiếm một cái.
"Bùm... Bùm... Bùm..." Lập tức một ngọn lửa đỏ rực liền tựa uy long lao ra phóng nhanh về trước.
"Ầm.... Ầm... Ầm...." Liền tiếng nổ cháy vang trời vang lên.
Hiện có thể thấy hỏa diễm kia nó tiếp cận màn sương thanh độc thì liền bùng cháy cực đại hơn nữa, liền giống như là cá gặp nước vậy lập tức bùng nổ rất kinh khủng.
Ngân Tâm Thảo nghiến răng ken két bởi cô hiểu được mình không tài nào là đối thủ của người kia cả. Thế là liền cô lại muốn phi qua liều mạng với bốn tên hoàng kim giáp. Ấy nhưng từ trên trời cao lúc này...
Liễu Đồng, Liễu Nhu được Tử Lan, Mộc Lan bảo vệ thuận lợi một đường lao lên tít ở trên tầng mây cao ngất.
Đám tử thanh liễu thấy sắc lãnh là vậy, ấy nhưng lại không hề muốn công kích đám cường địch, liền tất cả hiện từ phía dưới hiện cũng đã nhanh chóng lao tới nơi trên cao này rồi.
"Có chuyện gì vậy a..." Đám cường giả các môn phái liền rất khó hiểu với công kích kì lạ này của song Liễu.
"Hưu.... ưu...." Liền câu trả lời đã có cho bọn họ, bởi ngay lúc này Tước Yên đã từ lâu cũng ở trên tầng mây cao ngất kia rồi.
"Ầm... Ầm... Ầm..." Sấm chớp nó cũng không ngừng loạn động như mạng nhện khắp trời.
Ấy thế là lúc này một tiếng hú dài của một con thú cực cực kì to lớn đang cuộn mình ẩn sau lớp mây dày đặc ở trên trời cao.
"Đó.. đó là cái gì vậy.... Oa.... bóng hình con yêu thú đó... đó... sao lại to lớn quá vậy a.... Còn... có.... X... x... o... o...."
Liền các quân lính hàng vạn vạn xung quanh hai mắt mở to hết cỡ kinh ngạc há hốc mồm khi thấy trên tầng mây cao trên trời hiện đang ẩn mình một hình bóng yêu thú cực kì khổng lồ.
"Vũ Điểu Tại Thượng....." Bỗng không gian chấn động một tiếng hô cực lớn.
Tiếp mọi ánh nhìn đều hướng lên trên trời cao, liền thấy đó chính là phía sau tầng tầng lớp mây dày hiện đang ẩn hàng vạn vì sao tinh tú lấp lánh vô cùng, ấy nhưng chẳng hề biết rằng nó từ đâu mà ra cả.
Chỉ chớp mắt liền những vì tinh tú kia không hiểu sao có cảm giác càng ngày càng đến rất gần, liền lập tức tất cả cũng đã hiểu là có chuyện gì rồi.
Từ trên trời cao lao nhanh xuyên qua tầng mây dày, đó chính là hàng vạn tia sáng lao mình phóng xuống với tốc độ cực nhanh, liền tử thanh liễu nó cũng là phối hợp cùng lao xuống.
Thế là ôi cả một bầu trời đêm nó lại được một phen rực rỡ vô cùng, bởi hiện một vùng cực lớn được các vì tinh tú bao trùm khắp.
Các lão cường giả thấy vậy liền lập tức rất kinh ngạc cau mày, La Thần sau một hồi chẳng được ai ngó ngàng bởi hắn quá yếu kém, liền lúc này hắn cũng thấy được cảnh sắc vô cùng đẹp mắt này.
"Không tốt... Cái này nó chẳng khác nào là thiên la địa võng cả, liền nó sẽ làm ra thiệt hại rất lớn đó."
La Thần nghe thoáng qua một tên cường giả của một môn phái nào đó nói rõ, liền hắn cũng rất chấn động khẽ nói.
"Tước Yên cô ấy đây là điên rồi sao.! Bộ luôn cả người nhà đang ở dưới này mà cũng muốn đánh luôn sao."
Lão Quốc cửu không ngừng vờn chiến đấu cùng hai hồn thú Ngư Long, lúc này cũng đã phát hiện ra điều không đúng rồi.
"Hừ... Bọn ngươi điên rồi sao."
Không đợi chúng nhân kịp phản ứng gì nhiều, liền phóng xuất ra khỏi tầng mây nó là cả một bầu trời ánh sáng nhỏ li ti tựa một cơn mưa không thể né tránh được.
"Í..... Nhiều như vậy á...." La Thần cùng hàng vạn vạn người cảnh giới thấp ở bên dưới lập tức rất thất kinh sợ hãi.
Bởi bọn họ hiểu được rằng cường giả với cái này chắc hẳn sẽ chẳng làm sao cả, ấy nhưng còn bọn họ thì phải làm sao đây chứ.
"Không tốt.! Lập tức quay lại bảo vệ chúng quân lính mau...." Nguyên Sư Công hiểu ra vấn đề lập tức hô gọi.
"Xích.... Xích.... Xích...." Ấy nhưng trận pháp hắc xích thiên la địa võng của hai hồn thú Ngư Long lại loạn động ngáng chân chẳng cho ai đi ra ngoài.
Lão Quốc cửu cũng đã hiểu được ý đồ của bọn chúng, thế là lão liền rất tức giận hướng La Thần lên tiếng.
"La Thần ngươi đây là muốn đồng vu quy tận sao.?"
La Thần nghe hỏi thì cũng chẳng biết phải như thế nào, bởi hắn hiện cũng chẳng biết là đang xảy ra chuyện gì cả.
Nhưng bỗng cũng ngay lúc này mỹ yêu Tinh Đình bỗng bay cực nhanh trong gió, lập tức tiếp cận bên cạnh La Thần.
"Thiếu chủ đi thôi.!" Dứt lời Tinh Đình lại hô lớn. "Ấu Lam...."
"Ờ..." Nhẹ đáp Ấu Lam liền vung tay bắn ra một chùm tơ trắng lập tức bao quanh lấy La Thần cuộn thành một vòng như cái kén lớn.
"Ơ...." La Thần còn chưa kịp hiểu gì thì đã bị tơ trắng quấn thành một vòng rồi.
"Víu... Víu... Víu.... Víu...." Ngay lúc này phía trên trời cao hàng vạn tinh tú lấp lánh tựa như mưa sao băng cũng đã nhanh chóng sắp đến nơi rồi.
Nhóm mỹ yêu dường như đã có thương lượng qua thần thức với nhau từ trước vậy, liền tất cả lập tức một đường lao xuống phía bên dưới.
Mỹ yêu Tinh Đình sức chiến đấu không cao, ấy nhưng so về tốc độ nước rút thì cô vẫn luôn là số một trong nhóm. Thế là ngay lúc này cô chính là người hộ tống La Thần xuống dưới.
"Ha..." Tinh Đình hô lớn một tiếng, lập tức cô và La Thần liền biến mất.
Chớp mắt một cái thì đã thấy La Thần được cô hộ tống xuống bên dưới mất rồi, liền cái kén nó cũng là do bị ma sát cực lớn vì tốc độ quá nhanh, nên liền cũng đã vỡ vụn tang rã ra như bụi phấn.
"La Thần huynh....!" Song Ngư liền rất kinh ngạc khẽ gọi La Thần.
"Hả.... Sao huynh lại xuống đây rồi.?"
Ngay lúc này chúng mỹ yêu cũng đã quay lại vào trong lớp phòng ngự hết rồi, liền mỹ yêu Tiểu Hồng Ngư hướng tám vị Thập Bát Thiên Sát đang chiến đấu hô.
"Này... Các ngươi có muốn vào không.?"
"Không được.! Thập Bát Thiên Sát rất mạnh, nếu không chặn họ lại thì lớp phòng ngự sẽ bị phá mất." Tử Liên Giáp vội vàng giải thích qua loa.
Ngô Lạc Mặc nghe vậy liền lập tức sợ hãi hô. "Liệt thúc thúc...."
Lão Liệt Trùng Khánh nhìn lại khẽ cười mỉm xong tiếp tục chiến đấu ngăn cản đám mười người Thập Bát Thiên Sát kia.
Phía trên lão Quốc cửu thấy La Thần đã trốn vào phòng ngự, liền lão rất không cam tâm lập tức muốn lao xuống một quyền phá nát lớp phòng ngự.
"Ai... du... Lão muốn đi đâu thế.?"
Ấy nhưng Tiểu Bạch, Tiểu Hắc hiện đã biến thân trở lại hình hài nhỏ nhắn của mình, hòng cản chân lão Quốc cửu và dễ dàng né tránh đợt công kích của Tước Yên.
"Chết tiệt... Tránh ra cho ta...."
"Ngư Long Xích.... Xuất...." Liền Tiểu Bạch, Tiểu Hắc ở cự li gần vung tay phóng ra hắc xích đen tuyền nhỏ hơn phóng nhanh qua lập tức bao quanh lấy lão Quốc cửu.
"Cái..." Còn chưa kịp nói gì thì lão đã bị....
"Xích... Xích... Xích...." Hắc xích lập tức bao lấy lão tạo thành một quả cầu sắt cực lớn, liền đã có thể nhất thời giữ chân được lão rồi.
"Lão già đáng ghét.! Chết đi....." Hô lớn Tiểu Bạch, Tiểu Hắc liền đồng tung một cú đá cực mạnh vào quả cầu sắt trước mặt.
"Binh....." Liền quả cầu sắt bị chấn mạnh văng đi lao mình bay tít ở đằng xa xa.
----------...----------
Tình hình lúc này cả một vùng trời như có một trận mưa sao băng cực lớn, cực nhiều đã đang nhanh như thiểm điện lao mình xuống nơi đây.
Những cường giả liền lập tức rất thất kinh lo lắng cho dám quân của mình, bởi cơn mưa sao băng này tuy không là gì với bọn họ cả, ấy nhưng đối với đám quân nhỏ yếu thì quả nó là đại họa không thể tránh rồi.
"A...." Liền quân binh vô số cũng hiểu được sự tình, lập tức rất kinh hãi.
"Rắc... rắc...." Lão Quốc cửu lúc này đang vận khí phá vỡ khối sắt hắc xích, liền một tiếng động lớn chấn mạnh.
"Bang.... Bang...." Quả cầu sắt vỡ nát văng thành nhiều mảnh, Lão vẫn còn rất thống giận một quyền đấm vào hư không.
"Ầm.... Ầm... Ầm...." Tàn dư hắc xích lập tức bị chấn cho nổ vang cả một vùng trời.
"Thập Bát Thiên Sát nghe lệnh....." Tiếp lão Quốc cửu bỗng hô lớn.
Phía dưới mười Thập Bát Thiên Sát đang đối đầu với tám Thập Bát Thiên Sát nghe gọi liền hiểu phải làm gì, thế là lập tức tất cả nhanh chóng rút lui ra một khoảng rất xa.
Liệt Trùng Khánh hiểu bọn họ là muốn làm gì, liền muốn truy sát tới cùng. Ấy nhưng lúc này bỗng nghe lục công chúa Ngô Lạc Mặc gọi lớn.
"Liệt thúc thúc... Quay lại đi..."
Liệt Trùng Khánh nhất thời thấy vẻ đau lòng của Ngô Lạc Mặc thì liền dừng lại lên tiếng nói.
"Hàizz... Tất cả quay lại.!"
Thế là liền tất cả rất nhanh lao nhanh quay lại vào bên trong lớp phòng ngự, ấy nhưng chỉ riêng Liệt Trùng Khánh là đi ngược lại hướng mọi người. Vì lão hiểu được rằng cái quan trọng lúc này nó là gì.
Thế là lão muốn hi sinh bản thân, một mình truy đuổi công kích mười tên Thập Bát Thiên Sát kia.
"Hừ.... Lão Liệt ngươi đi lầm đường rồi đi." Lão Quốc cửu bỗng liền xuất hiện ngăn cản lão Liệt.
"Tránh ra...." Lão Liệt phi nhanh một quyền đánh thẳng.
Lão Quốc cửu không chần chừ cũng một quyền cứng đối cứng với lão Liệt Trùng Khánh.
"Uỳnh......!" Quyền đầu mạnh mẽ va chạm chấn động cả thương khung.
"Ầm.... Ầm.... Ầm...." Không dừng lại, liền lập tức hỏa quyền của Liệt Trùng Khánh nổ lớn liệt hỏa bùng lớn bao lấy cả hai người bên trong.
"Liệt thúc thúc....." Lục công chúa phía dưới thấy rõ, liền rất kinh hãi gọi lớn.