Tại một ngôi miếu hoang. Đã được hai ngày kể từ khi tôi đến đây. Trong lúc nữa tỉnh nữa mê tôi đã lờ mờ nhìn thấy xung quanh là một nơi tồi tàn, nó có vẻ trông giống như là một ngôi miếu cũ. Cơ thể yếu ớt này cảm thấy quá mệt mỏi, đầu thì đau nhức vì phải tiếp nhận cả đống thông tin mới về một thế giới xa lạ nào đó. Về một thế giới khác xa với trái đất từ tu tiên đến yêu thú làm tôi phải nhức đầu vì đống thông tin khổng lồ đó.
Mắt đang mệt mỏi nhìn lên bức tượng đã không còn nguyên vẹn. Cái đầu của bức tượng thì cũng đã không còn, cũng không biết đó là tượng thờ ai. Bỗng tôi liền bừng tỉnh... Trong lòng cảm thấy thế méo nào ha.... "Sao ta đến đây.?.... Ta đang sống an nhàn ở thế kỷ 21 vui vui vẻ vẻ. Con bà nó.! Thế này là thế quái nào.! Không phải mọi chuyện chỉ là mơ thôi sao.! Còn có bức tượng kia.! Nhà ngươi thì lại là thần thánh phương nào vậy hả.?"
Giống như tên điên hắn liền đứng dậy một tay chống nạnh một tay chỉ vào bức tượng phía trước mắng tới tấp. Khiến bức tượng cũng phải đổ mồ hôi vì cái tên phía trước này. Bức tượng lúc này trong lòng cũng liền rất bất ngờ thất kinh nghĩ. "Ta có làm gì quá đâu mà bị cái tên này mắng nhiều thế nhỉ.?" "À... à... Ta... ta... à... ta chỉ là đem hắn từ thế giới củ đến đây thôi mà. Hàizz... Lạ nhỉ.?" "Ừơm... ườm... Ai có thể nói cho ta biết hắn ta là đang bị cái gì hay không a."
Bình luận truyện