Ghen? Đó là cái gì?
[ Chính là cảm giác ghen tỵ với người được mục tiêu nhiệm vụ chú ý tới đó?]
Nhưng lò sưởi không hề chú ý đến hắn ta? Đến nhìn y còn không thèm nhìn kia, ta sao có thể ghen được?4
[ Khụ khụ... là tôi sai sót, ý tôi là ngài khó chịu bởi vì có người muốn giành lấy lò sưởi của ngài, ngài muốn chiếm hữu lò sưởi là của riêng mình, đúng không?]
Cảm giác này ta đã có từ lâu rồi... hình như là từ thế giới đầu tiên, khi lò sưởi chết trong vòng tay của ta lận đó!
Nhiễm Thanh Vân cẩn thận nhớ lại. Khi đó y không thể cứu sống lò sưởi, không những tâm tình không thoải mái, đáy lòng còn xuất hiện ham muốn xé xác tên đã hại lò sưởi nữa.
Cảm xúc khi đó đến quá đột ngột, biến mất cũng nhanh, y khi đó không hề để ý đến, hiện tại nhớ lại, mới phát hiện ra.
[ Thật... thật sao?] Không ngờ chủ nhân lại yêu đương sớm hơn nó tưởng tượng nhiều như thế! Đây không phải là tình yêu định mệnh trong truyền thuyết đây sao? Nó quả nhiên tài giỏi hơn người mới có thể chọn lọc ra một mục tiêu nhiệm vụ hoàn hảo như vậy... có thể khiến tảng băng ngàn năm này tan chảy ngay từ lần tiếp xúc đầu tiên theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng nha.
[ Chủ nhân, ngài thích mục tiêu nhiệm vụ rồi đấy, mau lên... kéo y vào hậu cung thôi nào.]
Thích?
[ Chính là muốn bảo vệ y, dành cho y những điều tốt đẹp nhất đồng thời muốn chiếm hữu y làm của riêng, y cười với người khác sẽ khó chịu... y tiếp xúc với người khác sẽ điên cuồng đó!]
Ra là vậy!
Nhiễm Thanh Vân cuối cùng cũng được hệ thống thông não thành công.
Vương Bội cực kì thành tựu, cẩn thận viết vào hồi kí nhỏ.
Sau màn khai mạc đầy nhàm chán, trận đấu đầu tiên là của những luyện khí kì, diễn ra theo hình thức một đám người ở trên võ đài, ai tồn tại cuối cùng người đó sẽ chiến thắng.
Đối với việc nhìn một đám người chém chém giết giết, Nhiễm Thanh Vân cực kì không có hứng thú, có thời gian nhìn người khác, vậy thì để đó nhìn lò sưởi một chút, nghĩ cách làm thế nào để kéo được người vào hậu cung.
" Sư tôn, người ngồi có mỏi không? Đệ tử đặt đệm lót cho người nhé!"
" Sư tôn, người có nắng không? Đệ tử lấy ô che cho người nhé!"
" Sư tôn ngồi lâu như vậy chắc là khát rồi, đệ tử lấy nước cho người nhé!"
Lại Lợi bị hành động đột ngột này của Nhiễm Thanh Vân dọa sợ, khó khăn túm lấy bả vai y, giúp y ngồi thẳng người, nhỏ giọng thì thầm:" Đệ làm cái gì thế? Đừng nghiêng người về phía sư tôn nói mấy lời cợt nhả như thế!"
Nhiễm Thanh Vân đột nhiên bày ra bộ dạng cợt nhả đã dọa Lại Lợi không ít, đối tượng y cợt nhả còn là sư tôn của bọn họ... Lại Lợi cảm thấy hôm nay mình mở mắt chưa đúng!
" Đệ chỉ muốn chăm sóc sư tôn thôi mà." Nhiễm Thanh Vân đúng tình hợp lý nói.
Lại Lợi:"..."
Cái kẻ sống chết không chịu hầu hạ người khác chết đâu mất rồi? Còn không phải bởi vì ai sống chết không chịu hầu hạ sư tôn mà y mới phải làm quản lý đi theo? Tên nhóc này.
" Ta không quản đệ vì sao thay đổi, nhưng sư tôn không phải người kiên nhẫn, đệ đừng cợt nhả với ngài ấy."
Đệ ấy chưa chứng kiến cảnh sư tôn tức giận, đừng nhìn vẻ ngoài lãnh đạm thường ngày của sư tôn mà hiểu nhầm, y thân là sư huynh, y không thể để đệ ấy tự chuốc lấy rắc rối được.
" Vậy sao?" Nhiễm Thanh Vân hoài nghi, ánh mắt nhìn Phó Kim Phong càng thêm phức tạp.
Thật muốn xem thử lò sưởi tức giận có thể đáng sợ đến đâu.
" Thanh Vân, đệ mau bỏ cái ý định trong đầu đi." Lại Lợi nhìn biểu cảm kia của Nhiễm Thanh Vân liền nhìn ra trong đầu y chắc chắn đang ấp ủ ý định đáng sợ nào đó.
" Dưới kia có chuyện gì vậy?" Nhiễm Thanh Vân đột nhiên chỉ xuống phía dưới.
" Đệ đừng có đổi chủ đề... dưới kia thì có gì chứ." Lại Lợi trong lòng không tin nhưng vẫn hướng ánh mắt về phía dưới.
" Có chuyện gì vậy?" Lại Lợi kinh ngạc nhìn cảnh tượng bên dưới, khó hiểu.
Luyện khí kỳ vẫn chưa thi xong, đột nhiên bị người bên trên ra hiệu lui xuống, người đại diện của môn phái tổ chức buổi thi đấu nhanh chóng đi lên chính giữa võ đài, bộ dạng chính khí hướng về phía mọi người, lớn giọng thông báo.
" Xin lỗi vì đã cắt ngang buổi thi đấu, tôi vừa nhận được thông báo, đêm hôm qua có người phát hiện một tu sĩ tu luyện ma đạo ở khu rừng phía sau núi, dù rất cố gắng truy đuổi nhưng không thành công... kẻ đó suýt chút nữa đã làm hại một môn hộ, bởi vậy tôi muốn mọi người nâng cao cảnh giác... nếu phát hiện tung tích kẻ tu ma đó thì hãy mau chóng báo lại cho phía chúng tôi."
Đôi lời thông báo ngắn gọn, thành công đem đến hoang mang cho những người tham gia.
Tu ma?
Đêm hôm qua?
Khu rừng?
Lò sưởi đêm hôm qua cũng ở khu rừng đó... cũng bị truy đuổi...
Không lẽ?
Không lẽ lò sưởi bị tên tu ma đó đả thương? Khó khăn lắm mới chạy thoát được một mạng?
Nhiễm Thanh Vân tính toán trong lòng, hướng ánh mắt về phía Phó Kim Phong, phát hiện Phó Kim Phong cũng đang dùng ánh mắt phức tạp nhìn mình. Nhiễm Thanh Vân tưởng lò sưởi bởi vì gặp phải ma tu mà sợ hãi liền bày ra bộ mặt cực kì quan tâm an ủi lò sưởi.