Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta

Chương 597: Thần Thán Thế gia hủy diệt(1).



Đại điện phủ Thành chủ.

- Đường Long, ngươi xem hôm nay ta mặc quần áo có xinh đẹp không?(Hô Duyên Lan Nhược)

- Em mặc như vậy một lát sau mà hành động được?

Hô Duyên Lan Nhược mặc một thân lễ phục hoa lệ, dáng người bốc hoả, bộ ngực đầy đặn hình thành một đường cong kinh người, xoay một vòng trước mặt Đường Long. Đám người trẻ tuổi xung quanh ngốc trệ, nếu Hô Diên Lan Nhược để cho bọn họ âu yếm, cho dù chết cũng nguyện ý.

Hô Duyên Lan Nhược nghe vậy lập tức chạy đi thay đồ khác, nàng quên hôm nay là ngày quan trọng mà mình cũng sẽ tham gia vào trong đó nên chạy đi chỗ khác thay đồ dễ hoạt động hơn.

Yến hội bắt đầu, khách đã đến gần đông đủ.

Toàn bộ đại sảnh vô cùng náo nhiệt, những thế gia cao thủ cùng nhau hàn huyên đủ chuyện trên trời dưới đất.

Chủ trì yến hội hôm nay là Diệp Tu và Diệp Sóc.

Đường Long hỏi thăm Diệp Tu mới biết được Diệp Sóc trong Phong Tuyết Thế gia là một nhân vật thần bí, phụ trách chưởng quản đội quân bí mật của Phong Tuyết Thế gia. Diệp Sóc thường thường đi mấy địa phương như Thánh Lan học viện lựa chọn nhân tài mang vào Phủ thành chủ bồi dưỡng, trong tay của hắn nắm giữ một lực lượng phi thường cường đại.

Quang Huy Thành rất ít người có thể nhận thức được Diệp Sóc, thế nhưng Diệp Sóc trong Phủ thành chủ có địa vị gần với Diệp Tu.

Diệp Sóc nhìn thấy Đường Long liền mỉm cười, ánh mắt mang chút tiếu ý.

- Diệp Sóc tiền bối đã từng gặp qua ta sao?

- Tuy ngươi và ta chưa gặp lần nào nhưng ta biết ngươi. Ngày đó ngươi cùng Thẩm Tú biện luận về Lôi Hỏa Thánh Điển, ta ở bên ngoài đứng nhìn, không ngờ mới đó mà chúng ta đã gặp mặt, lại còn trong tình huống này.(Diệp Sóc)

- Mới nhỏ tuổi tu vi đã đến Yêu Linh Sư Hắc Kim Nhị tinh, đúng là hậu sinh khả úy. Nói ra thật xấu hổ, mấy lão gia hoả chúng ta cũng nên về vườn thôi, tương lai thiên hạ đều là của đám trẻ các ngươi.(Diệp Sóc)

- Diệp Sóc tiền bối nói đùa, đám người các ngươi càng già càng dẻo dai, hậu bối chúng ta còn muốn dựa vào, ngồi dưới đại thụ hưởng bóng mát a! Đây là chút thành ý nho nhỏ, mong tiền bối vui lòng nhận cho.

Đường Long từ trong giới chỉ lấy ra mấy mai Xích Huyết Chi Tinh đưa cho Diệp Sóc. Chủ ý của Đường Long rất là đơn giản chính là lôi kéo quan hệ của các trưởng lão Phong Tuyết Thế gia, tại Phong Tuyết Thế gia người có quyền lên tiếng cao nhất là Diệp Mặc mà hắn chắc chắn là ủng hộ gả Diệp Tử Vân cháu gái mình cho Đường Long, Diệp Tông không có phản đối mà giờ nếu có thêm hai người địa vị gần bằng Diệp Tông là Diệp Tu và Diệp Sóc lên tiếng ủng hộ thì những tiếng nói ra vào của trưởng lão Phong Tuyết Thế gia sẽ giảm đi rất nhiều.

- Ngươi không cần khách sáo, ta cũng thu rồi, ngươi mà không thu chỉ sợ tiểu tử này không an tâm.(Diệp Tu)

Diệp Sóc nghĩ một chút liền minh bạch, Đường Long đưa đồ vật quý giá như vậy chắc bởi vì nha đầu Tử Vân kia. Hắn đã sớm biết sự tình Đường Long cùng Vân Nhi.

- Vậy ta cung kính không bằng tuân lệnh.(Diệp Sóc)

Đường Long sờ đầu cười hắc hắc, Diệp Sóc cũng giống Diệp Tu khiến hắn cảm giác rất thân thiết, xem ra mấy vị trưởng lão Phong Tuyết Thế gia đều rất dễ nói chuyện nha. Thuyết phục được các nhân vật có quyền lực trong Phong Tuyết Thế gia cũng là lúc hắn rước mỹ nhân về dinh.

Nói thật người Phong Tuyết Thế gia và Diệp Tông đều không biết rằng Diệp Tử Vân đã bị Đường Long ăn hết rồi, nàng là không có lựa chọn nào khác ngoài việc gả cho Đường Long với lại Diệp Tử Vân cũng không phản đối việc mình bị Diệp Tông gả cho Đường Long.

Tộc nhân của các thế gia đến ngày càng nhiều, toàn bộ đại sảnh nơi nơi đều là người, bọn họ đều được an bài một vị trí trong phủ, mỗi thế gia chiếm cứ một góc, tộc nhân Phong Tuyết Thế gia là ít nhất. Điều này khiến cho Thẩm Hồng có chút bất an, yến hội lớn thế này không lý gì cao thủ Phong Tuyết Thế gia chỉ đến hai người có trọng lượng là Diệp Tu và Diệp Sóc. Vị trí của Thần Thánh Thế gia an bài tại trung tâm đại sảnh, bị các Thế gia khác hoàn toàn vây quanh vào giữa, muốn làm bất cứ động tác nhỏ nào cũng bị người chú ý.

Lúc này, Tiêu Ngưng Nhi cùng ngũ nữ theo Đoạn Kiếm và Đoạn Vân Hồng vào trong đại sảng đứng cách đó Đường Long không xa. Đường Long đứng lên đi tới vị trí của các nàng.

- Đêm nay Thần Thánh Thế gia sẽ là bị tấn công, các ngươi cẩn thận một chút nhất là Vân nhi.

- Ừm, ta biết rồi.(Diệp Tử Vân)

- Đoạn Vân Hồng chú ý tình huống xung quanh nhất là lão già Thẩm Hồng kia, hắn có bất kì dị động nào tiến tới gẩn vị trí này động thủ trước.

- Ừ.(Đoạn Vân Hồng)

- Đoạn Kiếm theo ta đi.

- Vâng.(Đoạn Kiếm)

Đường Long hướng chỗ ngồi bên cạnh Diệp Tu và Diệp Sóc đi tới, Đoạn Kiếm theo sát phía sau, Đường Long thấp giọng căn dặn Đoạn Kiếm.

- Lát nữa khai chiến ngươi chú ý Thẩm Hồng, nếu đánh không lại thì cũng phải ráng cuốn lấy hắn.

- Vâng, ta đã biết.(Đoạn Kiếm)

Đường Long cũng lo lắng cho Đoạn Kiếm, hắn hiên tại thực lực là Yêu Linh Sư Hắc Kim Ngũ tinh, Yêu linh Tài Phán Hắc Ma Long cùng nhục thân cường đại câu kéo Thẩm Hồng một đoạn thời gian vẫn là dư sức. Đường Long liếc mắt nhìn sang vị trí Dực Long Thế gia cũng suy nghĩ một chút là hướng vị trí Dực Long Thế gia đi đến, đám người Tiêu Vân Phong thấy Đường Long đi tới cũng đứng dậy chào đón.

- Nhạc phụ đại nhân, đây là một số thành ý của mong người nhận lấy.

Đường Long cân nhắc Tiêu Ngưng Nhi xuất thân từ Dực Long Thế gia mà Tiêu Vân Phong là cha nàng nên hắn mới chiếu cố nhiều như vậy nếu không cũng sẽ không đưa ra vài lễ vật. Tiêu Vân Phong nghe được Đường Long gọi mình là nhạc phụ đồng thời thấy nữ nhi mình trông lại cũng vui vẻ nhận lấy, đám người Tiêu Dực thấy một màn này cũng là tiếc hận không thôi.

Thấy Đường Long cùng Tiêu Vân Phong chuyện trò vui vẻ, Thẩm Hồng khẽ nhướn mày.

- Dực Long thế gia trước giờ đều phụ thuộc Thần Thánh thế gia. Hiện tại muốn huỷ hôn cắt đứt quan hệ, còn dám đem Thẩm Phi đánh một trận.(Thẩm Hồng)

Thẩm Hồng tuy ẩn nhẫn nhưng nộ khí tích ngày càng nhiều. Thẩm Hồng nhìn Đoạn Kiếm đứng sau Đường Long thấy Đoạn Kiếm bộ pháp vững vàng, ánh mắt sắc bén làm hắn có chút kiêng kỵ.

- Thẩm Tú.(Thẩm Hồng)

- Đại ca, có chuyện gì sao?(Thẩm Tú)

- Ngươi đưa Thẩm Viêm sang bên kia dò xét thực lực tiểu tử sau lưng Đường Long một chút, tìm người điều tra quan hệ bọn chúng. Nếu người trẻ tuổi kia thực lực mạnh mẽ, quan hệ với Đường Long không chặt chẽ hãy mời chào hắn.(Thẩm Hồng)

- Dạ.(Thẩm Tú)

Thẩm Tú nhìn Đường Long, mắt loé lên một tia lạnh lẽo. Nàng đứng lên đi về chỗ đám người Đường Long, Thẩm Viêm cũng theo sau. Thấy người Thần Thánh Thế gia chuẩn bị đi tới, Tiêu Vân Phong khẽ nhíu mày. Thần Thánh Thế gia tuy rằng đang bị Phong Tuyết Thế gia chèn ép nhưng tiếng xấu vẫn còn, luận thực lực Dực Long Thế gia vạn lần không phải đối thủ của họ.

Thần Thánh Thế gia có dị động liền thu hút sự chú ý của Diệp Tu và Diệp Sóc ngồi trên đài cao.

- Diệp Tu, Thẩm Viêm kia là cao thủ Hắc Kim cấp, muốn gây sự với Đường Long. Chúng ta có nên giải vây không?(Diệp Sóc)

- Tiểu tử Đường Long kia đa mưu túc trí, chúng ta chỉ cần hảo hảo xem, hắn khẳng định có thể ứng phó, hơn nữa ta muốn biết được thực lực người trẻ tuổi bên cạnh Đường Long.(Diệp Tu)

Thẩm Tú mặc lễ phục dạ hội, dáng người xinh đẹp, hấp dẫn ánh mắt của cao thủ thế gia xung quanh.

Các cao thủ vừa nghị luận vừa quan sát tình hình bên này. Họ tò mò không biết Thần Thánh Thế gia chuẩn bị hành động gì, Dực Long Thế gia sẽ ứng đối như thế nào. Hầu hết nhân tâm đều đứng về Dực Long Thế gia, dù sao nhân phẩm Thẩm Phi tại Quang Huy Thành không ai là không biết.

Thẩm Tú nghe mọi người bàn tán khẽ tái mặt, lúc biết điệt nhi Thẩm Phi bị Tiêu Ngưng Nhi đánh, nàng vô cùng tức giận, đây chính là tát vô mặt Thần Thánh Thế gia.

Tiêu Ngưng Nhi đang đứng quan sát thấy Thẩm Tú dẫn theo Thẩm Viêm cũng là tiến tới đứng cạnh Đường Long.

- Chậc chậc, Tiêu Ngưng Nhi, ta tưởng lúc ở Thánh Lan học viện ngươi sau lưng Thẩm Phi lén lút thông đồng nam nhân khác đã là cực phẩm rồi, không ngờ bây giờ còn làm chuyện này trước mặt bàn dân thiên hạ, thật sự là không biết liêm sỉ.(Thẩm Tú)

- Thẩm Tú, , Tiêu Ngưng Nhi ta làm gì không cần các ngươi quản.(Tiêu Ngưng Nhi)

Tiêu Vân Phong khẽ nhíu mày, hắn lạnh lùng nhìn Thẩm Tú cùng Thẩm Viêm. Thần Thánh Thế gia muốn tới gây sự, hắn muốn nhìn xem Thần Thánh Thế gia chuẩn bị làm gì. Thần Thánh thế gia chưa thể trước mặt mọi người mà ra tay với Dực Long Thế gia.

- Có tật giật mình sao? Hừ hừ, muốn người không biết, trừ phi đừng làm. Hôm nay ta muốn vạch mặt tiểu dâm phụ ngươi trước những cao thủ thế gia này.(Thẩm Tú)

- Thẩm Tú, ta khuyên ngươi tốt nhất là ngậm miệng chó của ngươi lại. Tại Quang Huy Thành ai cũng biết nhân phẩm của Thẩm Phi như thế nào. Nói Ngưng Nhi đi câu dẫn nam nhân khác chi bằng nói là do các ngươi bức bách Dực Long Thế gia định ra hôn ước mà nàng không muốn, Thẩm Phi nhiều lần khiêu khích Tiêu Ngưng Nhi sau đó bị đánh trả cũng là lẽ thường mà thôi.

- Thẩm Tú, ngươi muốn ăn đòn thì ta toại nguyện ngươi.

- Ngươi…(Thẩm Tú)

- Làm sao? Chẳng lẽ chỉ cho phép Thần Thánh Thế gia các ngươi cường thế không nói lý mà không cho phép chúng ta làm ngược lại sao? Hay là các ngươi cảm thấy Quang Huy Thành là các ngươi một tay che trời.

Đường Long trên người bộc phát cường đại khí thế hướng Thẩm Tú đè ép tới, Thẩm Tú hoảng sợ lùi lại vài bước vì nàng từ trên người Đường Long cảm nhận được sát khí mãng liệt.

- Ngươi muốn làm gì? Nam nhân đánh nữ nhân, không biết liêm sỉ.(Thẩm Tú)

- Nam đánh nữ quả thật không phải việc hay ho gì, nhưng nữ nhân điêu ngoa, tâm địa rắn rết như ngươi có đánh chết cũng xứng.

Đường Long bước thêm một bước mà khí thế cũng theo đó mà dâng lên, Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm cũng lóe lên lôi điện cùng băng hàn. Thẩm Tú lúc này cực độ sợ hãi, nàng không nghĩ tới Đường Long hoàn toàn không có một chút khí độ quý tộc. Không ngờ mình châm chọc một chút, hắn thực sự động thủ.

- Quả nhiên là không biết liêm sỉ, làm việc mờ ám bị người vạch trần còn nhờ gian phu đến hỗ trợ. Hừ hừ, thật sự làm người đại khai nhãn giới.(Thẩm Tú)

- Đoạn Kiếm.

- Vâng.(Đoạn Kiếm)

Đường Long cũng lười động thủ với Thẩm Tú mà hô tên Đoạn Kiếm, Đường Long vừa thu hồi khí thế của mình thì một cỗ khí thế khác kèm theo Long uy nhàn nhạt đổ sập xuống người Thẩm Tú khiến cho nàng lông tơ dựng đứng lên.

Thẩm Tú nhất thời cảm giác được một cỗ áp lực đáng sợ trên người Đoạn Kiếm, sợ hãi lui về sau. Thẩm Viêm cười lạnh, tay phải chộp tới Đoạn Kiếm. Thẩm Viêm vừa động thủ thì Đường Long đã nhận ra là Thẩm Viêm là Hắc Kim cấp cao thủ nhưng đối với Đoạn Kiếm là vô dụng, toàn bộ Thần Thánh Thế gia trừ Thẩm Hồng, ai cũng không thể chế trụ Đoạn Kiếm.

Thẩm Viêm cũng cảm nhận được khí tức Hắc Kim cấp trên người Đoạn Kiếm phát ra khẽ giật mình, không ngờ người này tuổi còn trẻ đã đạt đến Hắc Kim cấp, hắn không dám khinh địch, vận dụng toàn lực.

Oành

Thẩm Viêm trực tiếp chụp tới Đoạn Kiếm, hắn vận dụng chiến kĩ độc đáo của bản thân, lực lượng trên tay tăng lên mấy lần.

Cường giả Hắc Kim Nhất tinh nếu không chú ý chiêu này, cánh tay rất có khả năng sẽ bị Thẩm Viêm trực tiếp bẻ gãy, thế nhưng khi trảo kình của hắn chộp vào tay Đoạn Kiếm không tạo ra chút sứt mẻ nào, thậm chí lông mày Đoạn Kiếm cũng không nhăn chút nào. Đoạn Kiếm vẫn lạnh lùng nhìn chằm chắm Thẩm Viêm.

Thấy vậy Thẩm Viêm không nhịn được cười lạnh. Trong nháy mắt hắn ngưng tụ linh hồn lực, lòng bàn tay bốc lên Xích Viêm nóng rực như muốn thiêu cháy tất cả.

- Đây là chiến kĩ Liệt Viêm Chưởng của Thần Thánh thế gia, chiến kĩ này có thể đem tinh cương hòa tan trong nháy mắt. Cánh tay Đoạn Kiếm bị Thẩm Viêm chụp vào thi triển Liệt Viêm chưởng, dù có cứng như đá cũng sẽ trực tiếp bị phế bỏ.(Diệp Sóc)

Cảm nhận sự cường bạo của Liệt Viêm Chưởng, các thế gia cao thủ xung quanh cũng biến sắc, thầm tiếc cho Đoạn Kiếm. Thẩm Viêm thi triển ra thủ đoạn ác độc làm các thế gia cao thủ đều cảm thấy bất mãn.

Thẩm Viêm còn đang đắc ý bỗng nhiên biểu tình trên mặt ngưng trệ. Đoạn Kiếm vẫn lạnh lùng nhìn hắn như cũ, Liệt Viêm chưởng thậm chí không lưu lại dấu vết gì trên cánh tay Đoạn Kiếm.

Đường Long cười lạnh, người Long tộc mười phần có tám chín đều là hệ hỏa diễm, thân thể Long tộc ngay cả Long Viêm còn không sợ, tiểu Liệt Viêm Chưởng này tính là gì. Long Viêm so với Liệt Viêm không phải cùng cấp độ.

Thẩm Viêm chỉ cảm thấy nghẹn lại, hô hấp không thông, hắn vạn lần không ngờ Liệt Viêm Chưởng của mình lại không có bất kỳ hiệu quả nào. Không chỉ mình Thẩm Viêm, những người xung quanh đều sững sờ nhìn Đoạn Kiếm.

- Đã ngươi động giờ tới lượt ta.(Đoạn Kiếm)

- Không tốt.(Thẩm Viêm)

Thẩm Viêm tính thu tay mình lại nhưng bị Đoạn Kiếm nhanh như chớp bắt lầy sau đó tung nhất cước vào bụng Thẩm Viêm, lực đạo vô cùng khổng lổ làm cho Thẩm Viêm miệng phun máu tươi bay ngược ra ngoài. Khuôn mặt Thẩm Viêm xanh mét, ruột gan như muốn phun ra. Nhục thân của hắn không thể chịu nổi sức mạnh một cước này, xương sườn cũng gãy vài đoạn.

Đường Long khẽ gật đầu hài lòng, Đoạn Kiếm rõ ràng rất biết lợi dụng ưu thế của nhục thể, đầu tiên giả bộ để lộ sơ hở khiến Thẩm Viêm cho rằng có thể chiếm thế thượng phong sau đó thừa lúc Thẩm Viêm chủ quan liền khóa chặt tay làm cho hắn không thể né tránh, cuối cùng tung một cước đơn giản mà thô bạo, bộc phát tối đa uy lực. Hắc Kim cấp cường giả tuy mạnh nhưng trúng một chiêu này lập tức sẽ đánh mất sức chiến đấu.

- Đoạn Kiếm đừng giết hắn.

- Vâng.(Đoạn Kiếm)

Nếu hiện tại giết người của Thần Thánh thế gia thì tình hình tiếp theo sẽ vượt tầm kiểm soát, bây giờ chưa đến lúc ra tay.

Nhất chiêu hạ gục Hắc Kim cấp cường giả, đám người giờ mới biết thực lực của Đoạn Kiếm. Diệp Tu cùng Diệp Sóc bốn mắt nhìn nhau đều hiện lên vẻ khiếp sợ. Tuy bọn họ cảm giác được thực lực Đoạn Kiếm cũng không tệ lắm, nhưng tuyệt đối không ngờ lại cường đại đến cấp độ này.

- Bị trúng Liệt Viêm chưởng ở cự ly gần như vậy mà không hề bị ảnh hưởng thì cũng thôi đi, lại còn có thể tung ra một cước phản kích thì quả thật là quá trâu bò rồi. Thực lực này chắc không thua gì so với Diệp Tông?(Diệp Sóc)

Thẩm Hồng lúc này cũng có cảm giác bất an, thực lực Đoạn Kiếm thi triển ra chỉ sợ đã không thua kém hắn, Đường Long bỗng nhiên có được một cao thủ thực lực cường đại như vậy làm thủ hạ, quả thực là sự tình ngoài ý muốn.

Thấy Thẩm Viêm bị Đoạn Kiếm đạp bay, nội tâm Thẩm Tú không ngừng sợ hãi, sắc mặt trắng bệch, liên tục lui về phía sau.

- Ta ghét nhất nữ nhân tâm địa rắn rết.(Đoạn Kiếm)

Đoạn Kiếm lạnh lùng nhìn lướt qua Thẩm Tú, Thẩm Tú hành động cùng lời nói làm hắn nhớ tới ánh mắt ác độc của Tư Không Hồng Nguyệt khi dùng roi da quất hắn, lạnh lùng vung ống tay áo lên.

Oành

Thẩm Tú bị đánh bay ra ngoài, hai má sưng húp lên, tóc tai rối loạn, quỳ rạp trên mặt đất, bộ dáng chật vật không chịu nổi.

- Ngươi…(Thẩm Tú)

Thẩm Tú nước mũi nước mắt chảy ra, muốn thoá mạ nhưng lại không thể mở miệng, bộ dáng vô cùng thê thảm. Thân là muội muội của gia chủ Thần Thánh thế gia, chưa từng chịu qua khuất nhục như vậy, Thẩm Tú không nhịn được khóc rống lên.

Đoạn Kiếm tiến lên chuẩn bị đem Thẩm Tú ném ra ngoài bỗng xuất hiện một thân ảnh tựa như núi cao chắn trước người hắn, một cỗ khí tức cường đại toả ra áp chế Đoạn Kiếm.

Đoạn Kiếm ngẩng đầu nhìn. Cao thủ này chính là gia chủ Thần Thánh Thế gia - Thẩm Hồng, là người mà Đường Lonh nhờ hắn cuốn lấy.

- Người trẻ tuổi, làm việc gì cũng nên chừa một đường lui. Hôm nay Thẩm Viêm cùng Thẩm Tú ít nhiều có mạo phạm, ta thay mặt bọn họ cáo lỗi.(Thẩm Hồng)

Sự tình đã phát triển đến mức này, lão hồ ly Thẩm Hồng vẫn có thể nhẫn, Đường Long muốn nhìn Thẩm Hồng này rút cuộc là có chủ ý gì.

Đoạn Kiếm nhìn thoáng qua Đường Long thấy Đường Long khẽ lắc đầu, hắn liền dừng bước, không tiếp tục cùng Thẩm Hồng phát sinh xung đột, lạnh lùng đứng yên. Lập tức có vài người của Thần Thánh Thế gia tiến đến dìu Thẩm Viêm cùng Thẩm Tú đi. Thẩm Hồng xoay người chuẩn bị trở về, trước khi đi còn khẽ truyền âm cho Đoạn Kiếm.

- Người trẻ tuổi, với thực lực của ngươi mà chịu nghe lệnh một thiếu niên, thật sự là đáng tiếc. Nếu ngươi có hứng thú, sau khi yến hội hôm nay chấm dứt có thể đến Thần Thánh thế gia ta, đại môn Thần Thánh thế gia lúc nào cũng rộng mở với ngươi.(Thẩm Hồng)

Đoạn Kiếm khẽ cười nhạt, Thẩm Hồng lần này thật sự là phí công vô ích mời chào. Quan hệ của hắn với Đường Long không phải là loại quan hệ bình thường, hắn là cam tâm tình nguyện đi theo Đường Long, người khác có đưa ra bất cứ điều kiện gì, kể cả uy hiếp sinh mạng, hắn cũng tuyệt đối không phản bội Đường Long.

Người tiến vào đại sảnh càng lúc càng nhiều, Đường Long sau khi quan sát khắp nơi một chút liền trở về ngồi cạnh Diệp Tu cùng Diệp Sóc, Đoạn Kiếm vẫn đứng cạnh Đường Long vẻ mặt nghiêm nghị. Diệp Tu cùng Diệp Sóc ngẩng đầu nhìn Đoạn Kiếm muốn bắt chuyện nhưng nhìn biểu hiện của hắn đành im lặng.

Đường Long cùng Diệp Tu, Diệp Sóc chuyện trò vui vẻ làm các Thế gia cao thủ thấy được khẽ trầm mặc. Vẫn có lời đồn đãi rằng Đường Long cùng nữ nhi của Thành chủ quan hệ chặt chẽ, trước kia rất nhiều người đều cho rằng kể cả Đường Long thiên phú trác tuyệt muốn cưới nữ nhi thành chủ vẫn là trèo cao, thế nhưng hiện tại không ai dám nghĩ vậy.

Có vốn liếng như vậy, chỉ sợ Phong Tuyết Thế gia sẽ mau chóng thúc đẩy hôn ước giữa Đường long cùng Diệp Tử Vân. Đám hỏi giữa đa số các thế gia cũng là vì củng cố địa vị, tăng cường thực lực khiến thế lực của gia tộc đạt tới đỉnh phong.

- Đường Long tiêu tử, lần yến hội này ngươi chủ trì được không?(Diệp Tu)

- Giao cho ta chủ trì cũng không sao. Ta đại diện con rể Phong Tuyết Thế gia.

Diệp Tu và Diệp Sóc nghe vậy cũng gật đầu không phản đối, sớm muộn Đường Long cũng sẽ chính thức gia nhập vào Phong Tuyết Thế gia nên lấy thân phận con rể Phong Tuyết Thế gia cũng không sao cả.

Tiếng người chào hỏi huyên náo làm khung cảnh trông thật nhộn nhịp. Nhiếp Ly cùng Diệp Tu, Diệp Sóc đều kiên nhẫn đợi mọi người hàn huyên xong. Dù sao họ phải ở chỗ này kéo dài thời gian, đợi Diệp Tông bên kia hành động, thời gian kéo dài càng lâu càng tốt.

Diệp Tông nửa canh giờ trước đã mang theo những cao thủ của Phong Tuyết Thế gia xuất phát, cao thủ Thần Thánh thế gia lúc này đang ở trong phủ thành chủ, hoàn toàn không biết diễn biến bên ngoài. Vị trí của Thần Thánh thế gia lúc này là nơi kém náo nhiệt nhất trong sảnh.

Thần Thánh Thế gia bị Phong Tuyết Thế gia chèn ép, các thế gia khác đều lặng lẽ quan sát tình huống, bọn hắn nào dám chủ động tìm Thẩm Hồng nói chuyện. Nếu như bọn hắn tìm Thẩm Hồng nói chuyện, chẳng phải ý muốn đối đầu với Phong Tuyết Thế gia. Thần Thánh Thế gia bình thường vênh váo hung hăng, mọi người giờ không ra tay bỏ đá xuống giếng đã là rất khách khí rồi.

Toàn bộ Thế gia không để ý nhưng có một người ngoài trừ đó là Hô Duyên Thế gia gia chủ Hô Duyên Hùng.

- Thẩm huynh, lâu rồi không cùng Thẩm huynh uống một chén, nhân dịp Diệp Tông đại ca làm chủ, đến, chúng ta cạn một chén.(Hô Duyên Hùng)

- Hô Duyên lão đệ khách khí.(Thẩm Hồng)

- Thẩm huynh hảo tửu lượng, làm thêm một chén nữa chứ? Nào, rót cho Thẩm huynh đầy vào.(Hô Duyên Hùng)

Phong Tuyết Thế gia chèn ép Thần Thánh Thế gia, các Thế gia gia chủ đối với Thần Thánh Thế gia đều e sợ xa lánh, sợ bị Phong Tuyết Thế gia hiểu lầm có quan hệ mờ ám cùng Thần Thánh Thế gia, chỉ có Hô Duyên Hùng hoàn toàn không quan tâm. Hô Duyên Thế gia là phụ tá đắc lực của Phong Tuyết Thế gia, đối với Phong Tuyết Thế gia tuyệt đối trung thành và tận tâm. Phong Tuyết Thế gia dù thế nào cũng sẽ không hoài nghi Hô Duyên Thế gia cùng Thần Thánh Thế gia có cấu kết mờ ám gì.

Biểu tình của mọi người làm Thẩm Hồng có chút bực bội, hắn đột nhiên cảm giác lần yến hội này có điểm gì đó không đúng, thế nhưng không đúng ở chỗ nào hắn không thể nói ra được.

Trong nội tâm Thẩm Hồng vẫn còn băn khoăn Diệp Tông đã chết hay chưa. Nếu Diệp Tông chết rồi thì lần yến hội này rất có thể sẽ chọn ra tân Thành Chủ, Phong Tuyết Thế gia chỉ sợ không thể tìm ra được người thích hợp nhanh như vậy. Nếu Diệp Tông không chết, lần yến hội này nói không chừng chính là muốn xử lý Thần Thánh Thế gia.

Thần Thánh Thế gia cao thủ tất cả đều tề tựu ở đây, nếu Phong Tuyết Thế gia muốn đối phó Thần Thánh Thế gia, Diệp Tông chắc chắn sẽ xuất hiện. Diệp Tông không xuất hiện thì có tám phần giống lời Diệp Hàn nói đã trúng độc Long Thiệt Thảo đi đời nhà ma rồi.

Thế nhưng tại sao trên mặt Hô Duyên Hùng không có một chút bi quan. Theo lý thuyết thì tin tức Diệp Tông chết không có khả năng không thông báo cho Hô Duyên Hùng.

Sắc trời ảm đạm, màn đêm dần bao phủ. Toàn bộ Quang Huy Thành trở nên yên tĩnh, chỉ có Phủ thành chủ đèn đuốc sáng trưng.

Phủ thành chủ lúc này ngoại trừ đại sảnh, những nơi khác đều đặt trong tình trạng giới nghiêm, tất cả vệ binh đều võ trang đầy đủ đứng trên tường cùng chằng chịt tên nỏ, tinh cương trường mâu, áo giáp trên người toát ra vẻ lạnh lẽo.

Hô Duyên Hùng sau khi cùng Thẩm Hồng uống mười mấy chén đột nhiên cười ha ha, trong tiếng cười còn mang theo sức mạnh xuyên thấu Linh hồn lực, hắn ném mạnh chén rượu xuống đất, chén rượu lập tức vỡ nát. Tiếng vỡ làm cho những cao thủ Thần Thánh Thế gia vốn trầm lặng đột nhiên giật mình, một đám đồng loạt đứng cả dậy, có kẻ thậm chí rút ra binh khí từ trong Không Gian Giới Chỉ.

Đao quang kiếm ảnh khiến bầu không khí trong phút chốc trở nên căng thẳng. Trước khi tới đây Thẩm Hồng đã thông báo cho bọn hắn phải vô cùng cẩn thận, Phong Tuyết Thế gia rất có thể sẽ động thủ với Thần Thánh thế gia, cho nên thần kinh của bọn hắn một mực đề cao cảnh giác. Hô Duyên Hùng đập chén làm bọn hắn tưởng Hô Duyên Hùng ám chỉ cho người của Phong Tuyết Thế gia chuẩn bị động thủ.

Lúc này tất cả ánh mắt trong đại sảnh đều tập trung vào Thần Thánh Thế gia, mọi người vô cùng kinh ngạc, không rõ chuyện gì xảy ra. Đám người Thần Thánh Thế gia bất chợt lấy binh khí ra làm không khí cười nói vui vẻ bỗng chốc thành ngưng trọng.

- Hảo tửu hảo tửu, Thẩm huynh hảo tửu lượng, bội phục bội phục.(Hô Duyên Hùng)

- Ồ, Thẩm huynh, Thần Thánh Thế gia các ngươi có ý gì đây? Khi không lại lấy binh khí ra làm gì?(Hô Duyên Hùng)

Thẩm Hồng trong nội tâm căm tức, lạnh lùng trừng mắt liếc qua phần đông những cao thủ Thần Thánh Thế gia.

- Các ngươi làm gì vậy? Còn không đem binh khí thu lại! Nơi này là Phủ thành chủ, các ngươi muốn thể hiện cái gì?(Thẩm Hồng)

Những cao thủ của Thần Thánh Thế gia đồng loạt đem binh khí thu vào.

- Chư vị huynh đệ Thần Thánh Thế gia làm ta sợ hết hồn, trên yến hội lấy binh khí ra nhiều người không biết còn tưởng rằng Thần Thánh Thế gia muốn tạo phản đấy nhưng Thần Thánh Thế gia làm sao có thể tạo phản chứ, quả thực nực cười. Thần Thánh Thế gia tạo phản có được lợi ích gì đâu nhỉ?(Hô Duyên Hùng)

Người nói vô ý người nghe hữu ý, lời Hô Duyên Hùng cũng là ám chỉ rằng Thần Thánh Thế gia muốn phản bội Quang Huy Thành, vài Thế gia cao thủ cũng bắt đầu âm thầm đề phòng Thần Thánh Thế gia.

- Hô Duyên huynh nói đùa, Thần Thánh Thế gia cùng Quang Huy Thành như cây liền cành, sao chúng ta có thể tạo phản được?(Thẩm Hồng)

- Hắc hắc, như vậy lão Hùng ta đây cũng an tâm.(Hô Duyên Hùng)

Tuy rằng song phương nói chuyện còn chút khách khí, nhưng phần đông những thế gia cao thủ đều cảm giác được một cỗ khí tức giương cung bạt kiếm, những gia chủ này đều là lão hồ ly, bọn họ nhìn thấy quan hệ của Phong Tuyết Thế gia và Thần Thánh Thế gia đã đến trình độ vô cùng nghiêm trọng ác liệt.

Hô Duyên Hùng là phụ tá đắc lực của thành chủ, hành động này là để thử Thần Thánh Thế gia mà người của Thần Thánh Thế gia làm ra phản ứng lớn như vậy rõ ràng chuẩn bị động đao kiếm rồi.

Đường Long lúc này cũng thấy hành động của Hô Duyên Hùng.

- Hô Duyên lão huynh thoạt nhìn thô lỗ, nhưng hành động vừa rồi lại rất tinh tế, chỉ thử một chút đã lòi ra âm mưu phản nghịch của Thần Thánh Thế gia.(Diệp Sóc)

- Thẩm Hồng lòng lang dạ thú, sớm đã có mưu đồ vị trí thành chủ Quang Huy Thành, việc hắn để cho Thẩm Việt vô liêm sỉ tiếp cận Vân Nhi đã sớm tố cáo hắn rồi.(Diệp Tu)

Nguy cơ lớn nhất của Phong Tuyết Thế gia là Diệp Tông không có con trai nối dõi, mặc dù có nghĩa tử Diệp Hàn nhưng Diệp Hàn phản bội làm cho Phong Tuyết Thế gia vô cùng hổ thẹn.

Đường Long không ngờ lão cha của Hô Duyên Lan Nhược cũng có chút năng lực, sự tình Thần Thánh Thế gia phản bội cơ mật như vậy mà hắn cũng biết được, chứng tỏ hắn được Diệp Tông vô cùng tin tưởng.

Đại sảnh lúc này đã không còn tình trạng huyên náo như trước. Thẩm Hồng nhìn quanh bốn phía, hắn mơ hồ cảm giác được tất cả mũi dùi đều hướng đến Thần Thánh Thế gia, Hô Duyên Hùng đây là muốn cảnh báo các thế gia khác.

Tuy Thần Thánh Thế gia là một trong tam đại Đỉnh phong Thế gia nhưng để lựa chọn giữa Thần Thánh Thế gia và Phong Tuyết Thế gia, đa phần sẽ không chút do dự mà chọn Phong Tuyết Thế gia. Phong Tuyết thế gia mấy trăm năm này đều là lãnh đạo của Quang Huy Thành, nội tình của họ đã đạt tới mức khó có thể tưởng tượng được, bất kỳ một Thế gia nào cũng không thể lay động.

Thẩm Hồng lạnh lùng quét mắt nhìn vài gia chủ thế gia chung quanh thấy bọn họ đều đồng loạt quay đầu đi chỗ khác. Hắn thần sắc âm trầm ngước mắt nhìn lên ghế trên đại điện thấy ba người Diệp Tu, Diệp Sóc cùng Đường Long, suy nghĩ một chút hắn liền thu hồi ánh mắt tiếp tục uống rượu một mình.

Nguyên bản kế hoạch của Thần Thánh Thế gia vô cùng hoàn chỉnh, nếu thuận lợi thực hành Thần Thánh Thế gia hoàn toàn không cần trả giá quá nhiều cũng có thể lật đổ địa vị thống trị của Phong Tuyết Thế gia tại Quang Huy Thành. Thế nhưng bởi vì sự xuất hiện của gia hoả Đường Long đáng chết này làm mọi thứ đi về phía hỏng bét tình trạng.

Hôm nay Thần Thánh Thế gia đã rơi vào hoàn cảnh vô cùng khó khăn, các Thế gia khác thấy Thần Thánh Thế gia đều tránh như tránh tà, Phong Tuyết Thế gia cũng tiến hành giám thị chèn ép. Thần Thánh Thế gia hiện tại chỉ có hai con đường, một là mặc kệ rồi dần dần xuống dốc, hai là là liên hợp Hắc Ám công hội tiến hành một lần phản kích.

Thẩm Hồng đương nhiên sẽ không lựa chọn con đường thứ nhất nhưng một khi con đường thứ hai thất bại chính là vạn kiếp bất phục. Cơ nghiệp Thần Thánh Thế gia sẽ triệt để hủy trong tay hắn.

Lúc này tại một tửu lâu trong Quang Huy Thành và tổng bộ của Thần Thánh Thế gia đã xảy ra đại chiến.

Diệp Tông xông vào tổng bộ Thần Thánh Thế gia, xung phong lên trước liên tục đánh bay mấy cường giả Hắc Kim cấp. Thành vệ binh đem toàn bộ Thần Thánh Thế gia vây kín đến mức một con muỗi cũng không thể bay lọt. Một đám nhân mã theo sau Diệp Tông vọt vào.

Diệp Tông cùng những cao thủ Phong Tuyết Thế gia không đại khai sát giới, chỉ đánh trọng thương người của Thần Thánh Thế gia sau đó khống chế.

Thời điểm Diệp Tông chuẩn bị bước vào đại điện Thần Thánh Thế gia đột nhiên quang mang chói mắt bộc phát ra, từng đạo minh văn thần bí không ngừng xoay quanh như vũ bão, hình thành một đạo kết giới.

Diệp Tông khẽ nhướn mày, đây là thủ đoạn phòng hộ của Thần Thánh Thế gia do lịch đại tổ tiên bày ra.

Thần Thánh Thế gia ở Quang Huy Thành nhiều năm, những con bài chưa lật đều đã bị Phong Tuyết Thế gia nắm rõ như lòng bàn tay. Diệp Tông đã sớm đem Thần Thánh Thế gia nghiên cứu triệt để, điều duy nhất hắn không biết là thời điểm Thần Thánh Thế gia cùng Hắc Ám công hội hợp tác, mức độ hợp tác của hai bên tới đâu mà thôi.

- Diệp Tông, phòng hộ Thần Thánh Thế gia phải tiêu tốn thời gian phá trận mới được để ta tới đi.(Ám Tuyết)

- Vậy làm phiền Ám Tuyết tiểu thư.(Diệp Tông)

Diệp Tông khá là khiêng kỵ Ám Tuyết, từ trên người nàng hắn cảm nhận được áp lực so với Diệp Mặc lão cha hắn phải cường đại hơn. Ám Tuyết thực lực là Yêu thú Truyền Kỳ Ngũ tinh đỉnh phong, chỉ cần nàng tiến vào Giới vực là có thể tu luyện tiếp bước vào Thiên Mệnh cảnh hoặc lĩnh ngộ Pháp tắc.

Ám Tuyết nhìn Minh văn phòng hộ trước mặt mình cười lạnh không thôi, nàng vươn tay cầm lấy Dellons' Infernal Dual Sword hướng phòng hộ Thần Thánh Thế gia bổ tới, nếu không phải là Đường Long yêu cầu nàng bắt sống đám người Thần Thánh Thế gia thì một chiêu vừa rồi nàng đủ thổi bay toàn bộ Thần Thánh Thế gia.

Rắc

Chỉ với nhất chiêu phòng hộ Thần Thánh Thế gia bể nát.

- Người phản bội Quang Huy Thành, tru.(Diệp Tông)

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv