Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta

Chương 471: Mục Nô Kiều hiến thân.



Mơ hồ nhớ tới đi Động Đình hồ bình nguyên rèn luyện thời điểm đại khái là đầu năm dáng vẻ, lần này phản giáo đều rất sao tiếp cận cuối năm, Đường Long không khỏi nghĩ lại hơn nửa năm này bên trong chính mình cũng trải qua làm cái gì quỷ.

Đầu tiên là một cái đại mập nắm giữ Long tộc huyết thống đại bò sát sau đó là một cái tàn nhẫn như ma quỷ đao phủ thủ Quân thống tiếp theo cùng một con Vũ Xác Cự Tích với Chiểu Độc Thiên Công chơi điểm thông minh cuối cùng đến thành Hàng Châu thăm viếng một thoáng muội chỉ ai biết lại chỉnh ra chuyện lớn như vậy đến.

Nếu không phải mình như trước chạy trở về đến Minh Châu học phủ mặc vào Ma pháp trường đại học học phục vẫn đúng là hắn mẹ coi chính mình là thế giới này phiên thủ vi vân phúc thủ vi vũ đại nhân vật.

Đường Long tới trước căn nhà cho thuê cúi người lấy ra chìa khóa ở dưới một chậu hoa tra vào ổ khóa nắm tay nắm vặn mở, vừa bước vào bên trong nghe được tiếng bàn tán của Mục Nô Kiều và Ngải Đồ Đồ.

- Mục tỷ tỷ, cái kia Chu Thư Trà không khỏi cũng quá kiêu ngạo dĩ nhiên nói khoác không biết ngượng nói muốn cho ngươi thành vì bọn họ Chu gia người vợ vẫn là ở trước mặt mọi người, thực lực của hắn là rất mạnh tuy nhiên không thể như vậy để ngươi lúng. Ngoại trừ Đại Ma đầu tên khốn kia, ta liền chưa từng thấy như hắn như vậy ngông cuồng cùng không biết xấu hổ.(Ngải Đồ Đồ)

Mục Nô Kiều ngồi ở mềm mại trên ghế salông, thon thả thân rơi vào đến mềm mại bên trong, đầu của nàng hơi ngửa ra sau, tóc dài theo sô pha bối rủ xuống đi, vung lên cổ trắng như tuyết bóng loáng như một con cao quý thiên nga. Nàng dùng tay xoa chính mình mi tâm, nhìn qua có mấy phần mệt mỏi, nàng cũng không trả lời Ngả Đồ Đồ câu hỏi.

- Đồ Đồ nha đầu trong mắt ngươi bộ ta rất ngông cuồng và không biết xấu hổ, lâu dài ngứa da đúng không có cần ta gãi ngứa cho không.

- Cuối cùng cũng trở về rồi. Lão công nghe này từ khi ngươi đột nhiên biến mất đi bên cạnh Mục Nô Kiều xuất hiện mấy con ruồi là ta thay ngươi đuổi đi nhưng mà dạo gần đây xuất hiện một tên khá dây dưa mà bối cảnh cũng không sai đuổi đi không được. Ngươi nếu là không trở về thì ta phải báo cho bên Trảm Không tìm ngươi để tránh Kiều Kiều của ngươi rơi vào tay người khác.(Ngải Đồ Đồ)

- Đồ Đồ không được nói linh tinh.(Mục Nô Kiều)

Mục Nô Kiều nghe Ngài Đồ Đồ nói mình là người của Đường Long thì khuôn mặt đỏ lên như quả ớt lập tức hướng Ngải Đồ Đồ quát lên.

- Ngươi tại sao vẫn còn sống chẳng phải ngoại giới nói là ngươi đã chết?(Mục Nô Kiều)

- Tránh một chút tai mắt của ngươi khác mà thôi, chủ yếu là né tránh người Hắc Giáo Đình theo dõi.

Ngải Đồ Đồ tinh ranh cười lấy khi thấy Đường Long và Mục Nô Kiều nói chuyện bình thường nhưng không còn câu nệ như trước nữa.

- Có chuyện phiền toái gì sao? Cần ta giúp một tay không?

- Không cần, chuyện này liên lụy có chút lớn dù muốn nhưng cũng không được Chu gia có một người nắm giữ thực lực là bán Cấm Chú pháp sư mà hắn thân phận là gia gia của Chu Thư Tà.(Mục Nô Kiều)

- Có việc cần cứ mở miệng, chỉ là một tên bán Cấm Chú pháp sư mà thôi, diệt Chu gia chỉ là một kiện nhất tay sự tình.

Đường Long có tự tin tư bản, thực lực khôi phục lại thời kỳ nđỉnh phong của mình dù có đối mặt với Cấm Chú pháp sư đi nữa cũng ung dung chém giết đối phương hoặc toàn thân trở ra.

- Không nói việc này, chúng ta hai cái dự định đi mua chút đồ có muốn đi cùng không?(Mục Nô Kiều)

- Bồi mỹ nữ mua sắm là vinh hạnh của ta.

Đường Long mỉm cười đồng thời làm một cái thân sĩ động tác chọc cho một bên Ngải Đồ Đồ ngồi trên ghế salon ôm bụng cười to. Mục Nô Kiều cũng không để ý tới Đường Long đang trêu mình vì nàng đã có quen thuộc rồi nên miễn dịch lực rất cao. Đường Long bồi Mục Nô Kiều và Ngải Đồ Đồ đi mua đồ vừa ra khỏi nhà đi không được bao lâu thì từ xa xuất hiện một người khiến cho cả hai Mục Nô Kiều cùng Ngải Đồ Đồ không cao hứng.

- Mục tỷ tỷ, hắn là Lâm Đình Ngọc, Chu Thư Trà chó săn.(Ngải Đồ Đồ)

Ba người Đường Long, Mục Nô Kiều và Ngải Đồ Đồ vẫn ở trong phạm vi của Minh Châu học phủ, từ xa Ngải Đồ Đồ thấy được Lâm Đình Ngọc liền không cao hứng dùng ngón tay chỉ chỉ một bên nói thầm.

Đường Long tầm mắt di dời nhìn lấy người có tên là Lâm Đình Ngọc mà Ngải Đồ Đồ nói là chó săn của Chu Thư Trà.

Lâm Đình Ngọc lỗ tay rất thính nghe được có người thì thầm với Mục Nô Kiều tên của mình lập tức xoay người lại trên dưới đánh giá Mục Nô Kiều và Ngải Đồ Đồ đồng thời liếc mắt nhìn đi hai nữ rất gần Đường Long.

- Yêu, Ngải Đại tiểu thư lại đổi tuỳ tùng? Lần sau phải thay đổi cũng tốt xấu đổi một người dáng dấp trắng nõn nà, soái đến rối tinh rối mù, tìm như thế một cái dáng dấp, Đại tiểu thư liền xác định sẽ dễ sử dụng? Vẫn là nói đây là các ngươi tân thuê đến bia đỡ đạn, là bia đỡ đạn thực lực hẳn là còn có thể đi, cũng không nên vừa giống như lần trước như vậy bị chúng ta Chu Thư Trà lão đại cho một chiêu đẩy ngã, bên trong xem không còn dùng được.(Lâm Đình Ngọc)

Lâm Đình Ngọc nói xong thì chu vi xung quanh những người đứng bên cạnh hắn cười rộ lên, ở Minh Châu học phủ này ai cũng biết hiện tại Chu gia Chu Thư Trà đang theo đuổi Mục Nô Kiều đồng thời cũng bắn tiếng là ai tiếp cận Mục Nô Kiều đều sẽ bị hắn đánh cho vào viện.

Đường Long nháy mắt sắc mặt trầm xuống, cậu luôn theo tuân thủ quy tắc ‘Người không phạm ta, ta không phạm người. Người nếu phạm ta gấp trăm lần trả lại’, Mục Nô Kiều chưa kịp mở miệng nói chuyện thì Đường Long đã tiến lên một bước chắn trước người của nàng và Ngải Đồ Đồ.

- Chó ngoan không cản đường.

- Ngươi vừa nói cái gì?(Lâm Đình Ngọc)

Đường Long vừa nói vừa dùng tay vỗ vỗ bả vai của Mục Nô Kiều không có để ý tới Lâm Đình Ngọc nói chuyện với mình.

- Tiểu tử, ta kiến nghị ngươi tốt nhất mau mau buông ra ngươi móng vuốt, không phải vậy ta Lâm Đình Ngọc không thể bảo đảm ngươi đến miệng ngậm hai tay của chính mình tới trường học phòng cứu thương đi khẩn cầu Chữa Trị hệ lão sư cho ngươi nối liền.(Lâm Đình Ngọc)

- Ha hả rất phách lối có ngon nhào vô kiếm cơm đừng ở đó sủa loạn.

Lâm Đình Ngọc nghiếng răng ken két, trên thân Ma pháp khí tức không dấu diếm bộc lộ ra ngoài nhưng không dám thả ra Ma pháp chỉ là nhào lên ý đồ cũng Đường Long chân thân vật lộn.

Đường Long thấy Lâm Đình Ngọc nhào tới mình muốn cùng nhau chân thân vật lộn thì cười lạnh lấy, cậu là dạng toàn năng cái gì cũng tinh thông hết nên Lâm Đình Ngọc nhất định phải xui xẻo rồi, nhìn thấy Lâm Đình ngọc quả đấm vung tới thì Đường Long cũng không cần mở Kenbushoku Haki ra mà chỉ cần liếc mắt là nhìn ra quỹ đạo tấn công của Lâm Đình Ngọc rồi. Đường Long một cái nghiêng người né tránh quả đấm của Lâm Đình Ngọc rồi tung một quyền của mình vào bụng của Lâm Đình Ngọc.

Lâm Đình Ngọc lấy tốc độ nhanh hơn đạn trở về, thân hình của hắn đập trên đất mấy lần mới dừng lại, Lâm Đình Ngọc toàn thân đau đớn vô cùng vẫn cắn răng đứng lên chuẩn bị tiếp tục lao tới tấn công Đường Long thì một cánh tay nắm lấy bả vai của hắn. Lâm Đình Ngọc xoay đầu nhận ra người giữ mình lại là Đông Phương Minh

- Đông Phương ca giúp ta giáo huấn tên tiểu tử khốn khiếp đó.(Lâm Đình Ngọc)

- Bỏ đi thôi, ngươi đánh không lại hắn huống chi nhân gia có hậu trường vững chắc lắm.(Đông Phương Minh)

Đông Phương Minh lắc đầu không nguyện ý thay Lâm Đình Ngọc xuất thủ giáo huấn Đường Long, nếu là người khác thì Đông Phương Minh chắc chắn là sẽ đồng ý nhưng đối thủ là Đường Long thì không bao giờ, hắn trước đó thân phận là tập sự Thẩm Phán viên đi công kích Đường Long và Đường Nguyệt kết quả là bị phản sát đồng thời bị trấn lột luôn Dực Ma cụ sau đó bị tước đoạt đi thân phận tập sự Thẩm Phán viên.

- Lâu ngày không gặp.(Đông Phương Minh)

- Đúng là lâu ngày không gặp.

Đường Long nhận ra Đông Phương Minh cũng mỉm cười nói chuyện, Đông Phương Minh cũng không muốn ở lâu lôi kéo Lâm Đình Ngọc rời đi.

- Đông Phương ca sao lại phải sợ hắn?(Lâm Đình Ngọc)

- Ngươi đánh không lại hắn và ta cũng không đánh lại hắn, dù cả Chu gia hợp lại trừ gia gia ngươi ra cũng không đủ cho người ta nóng người.(Đông Phương Minh)

Đông Phương Minh nói chính là sự thật, khi hắn cùng Liễu Chung Minh và Liễu Nhất Lâm được đưa về Tây cứ điểm trị liệu đều thấy được một màn Đường Long độc thân xông vào Bạch Ma Ưng quân đoàn chém giết và giao thủ với Ngân Sắc Khung Chủ mà không rơi xuống hạ phong mãi tới một lúc sau thì Đường Long trở về với trên người không có vết thương và Ngân Sắc Khung Chủ chết sau đó ba người thấy được Đồ đằng Ma Thiên Xà cùng Đường Long đối mặt với hai con Ngân Sắc Khung Chủ vẫn trở về an toàn đồng thời đánh chết hai con Ngân Sắc Khung Chủ.

- Đường Long, ngươi cùng Đông Phương Minh nhận thức hoặc là từng giao thủ với nhau và hắn thua nên khi hắn gặp ngươi tránh ngươi như tránh tà.(Ngải Đồ Đồ)

- Bại tướng dưới tay không đáng nhắc tới.

Đông Phương Minh phía xa nghe được câu nói của Đường Long kém tý ngã sấp xuống.

Đi được phía xa rồi thì Đông Phương Minh buông ra Lâm Đình Ngọc.

- Đông Phương đại ca, ngươi tại sao muốn ngăn ta, các ngươi những người này muốn ở Mục Nô Kiều trước mặt duy trì một cái thật hình tượng nhưng ta không muốn cho nàng cái gì mặt mũi.(Lâm Đình Ngọc)

- Ta là không muốn ngươi ngu xuẩn chịu thiệt nhất là tên nam nhân đứng bên cạnh Mục Nô Kiều và Ngải Đồ Đồ.(Đông Phương Minh)

- Ta làm sao sẽ chịu thiệt… Chờ chút, ý của ngươi là thực lực của hắn mạnh hơn ta?(Lâm Đình Ngọc)

Lâm Đình Ngọc cảm thấy có mấy phần buồn cười.

Phóng tầm mắt toàn bộ Minh Châu học phủ Chủ giáo khu có thể cùng hắn Lâm Đình Ngọc đánh không phân cao thấp cũng là mấy người mà thôi, hắn có thể không tin tùy tiện lấy ra tới một người không giữ mồm giữ miệng tiểu nhân cũng có thể cùng hắn Lâm Đình Ngọc chống lại.

Đông Phương Minh cũng là một cái kiêu ngạo người, hắn cũng không muốn đề cập lúc trước làm kiến tập Thẩm Phán Viên đuổi theo Đường Long và Đường Nguyệt hai người, kết quả bị Đường Long trực tiếp đánh bại sự tình.

- Ta chân thành khuyên ngươi và Chu Thư Trà đừng có đả động tới hắn hoặc cùng hắn tranh giành Mục Nô Kiều kết quả cuối cùng đều không có kết quả tốt đâu.(Đông Phương Minh)

- Hắn có mối quan hệ mật thiết với cao tầng Thẩm Phán hội.(Đông Phương Minh)

Đông Phương Minh cũng chỉ nói tới đó thôi, Lâm Đình Ngọc và Chu Thư Trà nghe hay không hắn lời khuyên sau đó cũng không liên quan tới bản thân hắn sự tình. Vì niệm tình là học viên Minh Châu học phủ chỉ mở miệng cung cấp những tin tức đó thôi.

Đường Long khi bồi Mục Nô Kiều và Ngải Đồ Đồ chán chê rồi thì cùng các nàng là hắn về trước thì được Ngải Đồ Đồ cáo tri là Tiêu viện trưởng cho nàng biết là khi nào Đường Long trở về thông báo tới phòng viện trưởng một chuyến.

- Tiêu viện trưởng, ta tới đưa tin.

Đường Long liền môn đều không gõ, trực tiếp đẩy ra phòng viện trưởng môn.

Phòng làm việc của viện trưởng bên trong có chừng bốn, năm tên chức vị không thấp lão sư còn có vài tên hội học sinh người dẫn đầu, bọn họ đều là một mặt kinh ngạc nhìn như vậy không hiểu được lễ nghi Đường Long.

- Cái nào hệ học sinh, ở phòng làm việc của viện trưởng đều như thế không có quy củ.(Lão sư A)

Cái kia vài tên hội học sinh học viên cũng thực sự là phục rồi liền bọn họ những này ở học sinh bên trong dường như lãnh tụ bình thường nhân vật nổi tiếng ở viện trưởng bên này đều phải cẩn thận, khiêm tốn cực kỳ vẫn còn có người không gõ cửa mà trực tiếp bước vào, thực sự là không muốn ở Minh Châu học phủ cố gắng sinh sống.

Tiêu viện trưởng vốn là cũng là mang theo vài phần tức giận nhiều như vậy học sinh cùng lão sư trước mặt hắn vẫn phải là có chính mình uy nghiêm kết quả nhìn thấy người này là Đường Long tính khí lập tức liền tản đi.

- Các ngươi đi xuống trước đi, quay đầu lại ta lại gọi các ngươi mở trận này hội nghị.(Tiêu viện trưởng)

Các vị lão sư cùng học sinh đều là một mặt kinh ngạc, bọn họ không nhớ rõ Tiêu viện trưởng có như vậy thân thuộc. Mọi người rất mau rời đi phòng làm việc của viện trưởng, trong phòng cũng chỉ còn sót lại Đường Long cùng Tiêu viện trưởng.

Tiêu viện trưởng khắp khuôn mặt là nụ cười, càng có mấy phần vui mừng, mở miệng nói chuyện với Đường Long.

- Không sao chứ?(Tiên viện trưởng)

- Không có việc gì cả, chỉ là trong nửa năm nay xảy ra nhiều chuyện nên bây giờ mới trở về báo danh thôi.

- Ta cũng là vì ngươi an toàn cân nhắc mới để Trảm Không đối ngoại nói ngươi đã chết rồi. Bất quá, ngươi có thể từ Ác Ma phản phệ bên trong sống lại đúng là một cái kỳ tích cũng là chúng ta sai lầm, không có bảo vệ tốt ngươi dù sao ngươi trời sinh song hệ xác thực quá đặc thù.(Tiêu viện trưởng)

- Ta hiểu nổi khổ tâm của Tiêu viện trưởng mà nhưng cũng nhờ vụ này mà ta thực lực không chỉ lùi lại mà tinh tiến rất nhiều.

Đường Long nói xong thả ra Ma pháp khí tức độc thuộc về Siêu giai pháp sư, Tiêu viện trưởng thoáng sửng sờ lấy sau đó phản ứng lại thần sắc cực kì vui mừng.

- Có ngươi ở đây thì Minh Châu học phủ có cơ hội cao hơn rồi.(Tiêu viện trưởng)

- Tiêu viện trưởng, không chuyện gì ta trở về các bạn học cái kia. Đúng rồi, ta nghĩ đổi một cái hệ.

- Ngươi không ở Triệu hoán hệ nữa?(Tiêu viện trưởng)

- Triệu hoán hệ nhân số liền một cái đội bóng đá đều thu thập không đủ, liền cái muội chỉ cũng không có. Ngài đem ta chuyển tới Hỏa hệ đi, Hỏa hệ là toàn bộ học phủ đại hệ, người nơi đó nhiều nên rất náo nhiệt.

Tiêu viện trưởng bất đắc dĩ lắc lắc đầu, ở Triệu hoán hệ bên trong như vậy ít người tình huống dưới, cái tên này đều có thể gặp phải nhiều chuyện như vậy xảy ra xung quanh bản thân mình, nếu như đến Hỏa hệ vậy còn không giảo một cái gà bay chó chạy không yên.

Bất quá điều này cũng không tính là gì khó sự tình, nếu Đường Long một lòng muốn đến Hỏa hệ bên trong tu luyện, để hắn đi cũng được ở Hỏa hệ như vậy hoàn cảnh lớn cạnh tranh dưới đối với hắn mà nói cũng không phải chuyện xấu gì.

- Ngày mai ngươi tới gặp lão sư Hỏa hệ báo danh đi, thủ tục chuyển đổi qua Hỏa hệ khoa ta sẽ thu xếp, khoảng thời gian này ngươi ở trong học phủ hảo hảo tu luyện đi, thời cơ thành thục thì đề cử ngươi tham gia Quốc Phủ đội.(Tiêu viện trưởng)

- Hi vọng ngươi vào lần này thế giới học phủ giải thi đấu trên có thể có biểu hiện kiệt xuất.(Tiêu viện trưởng)

- Thế giới học phủ giải thi đấu là cái gì?

- Ngươi đến cùng có phải là một học sinh không, làm sao sẽ liền thế giới học phủ giải thi đấu cũng không biết? Còn có Hàng Châu linh ẩn Thẩm Phán hội đại lực đề cử ngươi trở thành Quốc Phủ đội nội định tuyển thủ, lẽ nào ngươi không có chút nào rõ ràng?(Tiêu viện trưởng)

Nghe Tiêu viện trưởng đề cập tới việc này thì Đường Long mới nhớ tới là trước khi chia tay Đường Nguyệt có nói là khi trở lại Minh Châu học phủ sẽ có kinh hỉ cho hắn.

- Ta có thể không nói ta muốn tham gia loại này không hiểu ra sao thi đấu, vất vả không có kết quả tốt, đánh thắng đó là trường học bồi dưỡng tốt, đánh thua đó là năng lực chính mình không được.

Tiêu viện trưởng chỉ tiếc không rèn sắt không thành dùng ngón tay xoa huyệt Thái Dương đồng thời thở dài.

- Ngươi biết các đại học phủ các đại thế tộc, Liệp giả Liên minh, Hiệp hội Ma pháp, tất cả bọn họ vì tranh cướp cái này tiêu chuẩn tiêu tốn bao nhiêu tài lực cùng nhân lực sao? Ngươi ngược lại tốt, nói đây là vất vả không có kết quả tốt. Nói chung chúng ta cái này đề cử nếu như xét duyệt qua ngươi là chạy không thoát.(Tiêu viện trưởng)

- Liền biết vừa về trường là không có chuyện tốt mà cũng quá bá đạo đi. Minh Châu học phủ cao thủ như mây ngọa hổ tàng long cũng là nhân tài đông đúc làm gì cần phải luôn nhìn chăm chú ta không tha?

- Cách Quốc Phủ đội chọn lựa cũng còn có một chút thời gian, thế giới học phủ giải thi đấu cũng xưng là Venice cuộc chiến, những thứ đồ này ngươi sau này chậm rãi hiểu rõ, ta để phòng giáo vụ bên kia dẫn người đi giúp ngươi chuyển hệ… Quên đi, ta giúp ngươi chuyển đi, ngươi trực tiếp đi tìm lão sư Hỏa hệ nơi đó đưa tin là tốt rồi.(Tiêu viện trưởng)

- Vậy đa tạ Tiêu viện trưởng.

- Đừng quá gây chuyện thị phi, viện hệ cùng viện hệ có khác biệt, ta không phải chuyện gì đều có thể đến giúp ngươi.(Tiêu viện trưởng)

Tiêu viện trưởng quá không yên lòng với Đường Long nên căn dặn một câu, Đường Long chỉ cười không nói xoay người bước ra khỏi phòng viện trưởng đồng thời để lại một câu nói.

- Người không phạm ta, ta không phạm người. Người nếu phạm ta gấp trăm lần trả lại.

Tiêu viện trưởng là kẻ già đời cũng hiểu được ẩn ý trong câu nói của Đường Long, ý tứ của Đường Long rất rõ ràng là bình thường hắn sẽ không chủ động đi trêu chọc thị phi với ai cả mà sống hòa thuận trừ phi có kẻ tới gây sự thì Đường Long mới xuất thủ thôi.

Đường Long khi rời khỏi phòng của Tiêu viện trưởng liền tới Hỏa hệ khoa gặp được lão sư chủ nhiệm ở đây rồi đưa tin sau đó rời đi, về tới căn nhà thuê chung thấy được Mục Nô Kiều sắc mặt khó xử cùng với đang khuyên can Ngải Đồ Đồ.

- Đồ Đồ làm sao vậy? Mục Nô Kiều nhìn qua có tâm sự.

Ngải Đồ Đồ thở dài một tiếng đem sự tình đang quấn thân của Mục Nô Kiều cáo tri cho Đường Long biết, nghe xong thì Đường Long không nghĩ tới Chu gia đã vậy quá bá đạo cùng khoa khoang đồng thời sắc mặt cũng trầm xuống theo. Hiển nhiên là Chu gia chọc giận Đường Long, Ngải Đồ Đồ nhìn thấy sắc mặt của Đường Long trầm xuống liền biết Chu gia xong rồi, Mục Nô Kiều cũng thấy được một màn này lập tức hoảng hồn lên.

- Đường Long đừng vọng độn, chuyện gì cũng có thể đàm đạo giải quyết.(Mục Nô Kiều)

- Ngồi xuống đàm đạo, kẻ khác trước mặt ở trên đầu ngươi nhảy nhót cùng châm chọc nghĩ là đàm đạo là bỏ qua sao? Đó là chuyện không thể nào, lão hổ không phát huy thì tưởng là con mèo bệnh sao?

Mọi chuyện xảy ra là khi Đông Phương Minh cảnh cáo Lâm Đình Ngọc và Chu Thu Trà đừng có đi trêu chọc Đường Long thì rời đi sau đó Lâm Đình Ngọc đem tin tức Mục Nô Kiều thân mật với một nam nhân báo cho Chu Thu Trà thì Chu Thu Trà tại chỗ bạo nộ lên.

Mục Nô Kiều là nữ tử mà hắn nhìn qua nhiều nữ nhân là ưng ý nhất nên liền quyết định Mục Nô Kiều nhất phải làm vợ của hắn, trong vòng nửa năm Chu Thu Trà dùng hết mọi biện pháp thậm chí là liếm cẩu đến chỉ để cho Mục Nô Kiều chấp nhận làm nữ nhân của hắn nhưng toàn bộ đều phí công. Thế là Chu Thu Trà ở bên ngoài đối ngoại lan truyền tin đồn là Mục Nô Kiều là nữ nhân của hắn đồng thời Chu gia và Mục gia sẽ tiến hành thông gia mà đối tượng chính là Chu Thu Trà và Mục Nô Kiều.

Chu Thu Trà dự đoán rất là chính xác, tin tức này khi truyền ra ngoài về sau được ba ngày thì có đại diện của Mục gia tới Chu gia hưng binh vấn tội nhưng ngại vì mặt mũi của một Bán Cấm Chú pháp sư nên chỉ hỏi thăm chuyện gì xảy ra rồi trở về gia tộc của mình.

Thời gian từ đó thì Chu Thu Trà tiến hành các loại biện pháp cưu đổ Mục Nô Kiều nhưng đều bị Ngải Đồ Đồ cho ngăn cản hoặc phá hoại, Chu Thu Trà cũng không chịu được nhiều lần Ngải Đồ Đồ phá hoại kế hoạch của mình mà dẫn theo ba tên Cao giai pháp sư tới Ngải thị đòi một cái công đạo nhưng mục đích chính là ra oai với Ngải thị có điều nước đi này là cực kì sai lầm của Chu Thu Trà.

Chu Thu Trà cảm thấy có ba tên Cao giai pháp sư ở thì mình có tư bản tại Ngải thị diễn võ giương oanh nhưng Ngải Đồ Đồ nhảy ra trực tiếp chỉ thẳng mặt hắn mắng cho một trận. Dưới cơn tức giận Chu Thu Trà mệnh lệnh cho ba tên Cao giai pháp sư xuất thủ cầm xuống Ngải Đồ Đồ, một Trung giai pháp sư như Ngải Đồ Đồ làm sao mà ứng phó kịp ba tên Cao giai pháp sư, giây phút khi ba tên Cao giai pháp sư sắp đụng vào người Ngải Đồ Đồ lúc thì trên cổ nàng Nê Thu trụy phát ra cường quanh hình thành hộ thuẫn bảo hộ Ngải Đồ Đồ sau đó hóa thành công kích, hành động này của Chu Thu Trà đã chọc giận đám người Ngải thị nhưng chưa đợt họ xuất thủ thì ba tên Cao giai pháp sư hét thảm lên, hai tên Cao giai pháp sư chết ngay tại chỗ do cường quanh hóa thành ánh sáng tuyết xỏ xuyên trái tim của họ về phần tên Cao giai pháp sư còn lại may mắn nhặt lại được một cái mạng vì chủ tu Không Gian hệ trong lúc nguy cấp dùng ra Ma pháp bẽ cong quỹ tích di động khiến cho sợi tuyến đó lệch hướng đâm xuyên qua bả vai.

Chu Thu Trà thấy cảnh này cũng giật mình sau đó là khiêng kỵ nhìn Ngải Đồ Đồ, hắn quả quyết cùng tên Cao giai pháp sư còn lại nhanh chóng rời khỏi Ngải thị đem chuyện này cáo tri gia gia của hắn là Chu Hồng.

Chu Hồng là gia chủ đời trước của Chu gia thực lực là Bán bộ Cấm Chú pháp sư vì tuổi già nên chỉ muốn lao đầu vào tìm bước đột phá vào Cấm Chú pháp sư nhưng nhiều năm vẫn dẫm chân tại chỗ nên nhường chức vị gia chủ lại cho Chu Thấm Vân cũng là cha của Chu Thu Trà.

Chu Hồng sau khi biết được cháu trai mình ưa ý Mục Nô Kiều cũng kinh ngạc lên nhìn Chu Thu Trà một lúc rồi đích thân tới Mục gia đề nghị thông gia. Mục gia không dám phản đối, dưới uy thế của một vị Bán bộ Cấm Chú pháp sư nên gia chủ hiện thời của Mục gia là Mục Thiên cha của Mục Nô Kiều đành đáp ứng vụ thông gia này.

Nhìn thấy bộ dạng ủ rũ của Mục Nô Kiều thì Đường Long cũng không đành lòng, liếc mắt nhìn Ngải Đồ Đồ một chút rồi đi tới đưa tay ôm lấy Mục Nô Kiều tinh tế vòng eo nhấc lên mà bản thân mình thì đặt mông ngồi xuống sau đó đặt Mục Nô Kiều cho nàng ngồi lên đùi của mình.

- Đi chỗ khác đi, ta đang phiền não không có hứng cùng ngươi đùa giỡn.(Mục Nô Kiều)

- Mục Nô Kiều, ta chỉ hỏi mấy câu thôi.

- Câu hỏi gì?(Mục Nô Kiều)

- Ngươi có yêu thích ta không?

Mục Nô Kiều nghe được câu hỏi này của Đường Long sửng sờ lấy sau đó mặt đỏ chót lên vùng vằn muốn tránh thoát Đường Long ôm ấp nhưng nàng phát hiện tay của Đường Long ôm lấy eo của nàng không lay động chút nào. Mục Nô Kiều hung tợn nhìn Đường Long vài cái rồi há mồm hướng vai của cậu cắn tới.

- Ta biết ngươi không muốn bây giờ liền cùng cái tên Chu Thu Trà kia thông gia nhưng mệnh lệnh gia tộc có cãi nên giờ ta hỏi lại lần nữa. Mục Nô Kiều, em có yêu anh không?

Mục Nô Kiều lúc này mặt đỏ chót cùng với đó đỉnh đầu bốc khói, nàng trong tâm lý gằng vặn một hồi cũng buông lỏng ra vì nàng cũng quyết định được tâm ý của mình. Mục Nô Kiều ngẩng đầu lên nhìn lấy khuôn mặt của Đường Long rồi như quyết định cái gì hai tay vòng lấy cổ của cậu hơi đưa người mình lên trực tiếp áp môi của mình vào môi của Đường Long giữ như vậy một lúc mới tách ra.

- Ngươi là ta thấy qua cường đại nhất nam nhân cũng rất đẹp trai nhất nam nhân. Nếu có người muốn cưới ta mà ta lại không thích thì làm sao?(Mục Nô Kiều)

- Đơn giản thôi, thô bạo chùy hắn.

Mục Nô Kiều chỉ mang tính chất tượng trưng hỏi Đường Long nhưng không ngờ đạt được câu trả lời này, trong tâm của nàng cũng là kinh hỉ.

- Tâm lý mệt mỏi rồi nên ngủ đi, ngày mai ta dẫn ngươi đi Chu gia một chuyến giúp ngươi xuất ngụm khẩu khí này.

- Ừ.(Mục Nô Kiều)

Mục Nô Kiều tâm lý ngọt ngào sau đó đứng lên có chút lưu luyến không rời khi được ngồi trên đùi của Đường Long. Nàng trở về phòng của mình tắm rửa sạch sẽ rồi lên giường nằm ngủ, Mục Nô Kiều đang mơ màng ngủ thiếp đi thì nghe được cửa bị người đẩy ra nên mở mắt ra thấy được Đường Long đứng trước cửa phòng mỉm cười nhìn mình.

- Anh không về phỏng ngủ mà ở đây làm gì?(Mục Nô Kiều)

- Muốn được ngủ với em một lần dù sao chúng ta cũng thổ lộ tấm lòng cho nhau rồi, yên tâm đi sẽ không làm gì quá đáng khi em chưa đồng ý hiến thân đâu cùng lắm là chiếm chút tiện nghi thôi.

Mục Nô Kiều nghe Đường Long nói vậy xấu hổ vô cùng lập tức nằm xuống nhưng xê dịch cơ thể mình sang một bên chờ một khoảng trốn cho ai đó nằm, thấy hành động của Mục Nô Kiều thì Đường Long cười khẽ lấy nhanh chóng leo lên giường nằm rồi vòng qua eo của Mục Nô Kiều kéo nàng vào lòng mình rồi mới ngủ thiếp đi.

Một đêm không có phát sinh chút gì, Mục Nô Kiều tỉnh dậy thấy mình cư nhiên rút vào trong người của Đường Long ngủ an tường thì mặt có chút đỏ lên, nàng cúi đầu nhìn khuôn mặt đang ngủ say của Đường Long liền dùng ngón tay chọc chọc vào mặt của Đường Long, điều này khiến cho Đường Long tỉnh giấc.

- Xin lỗi chọc làm anh thức giấc.(Mục Nô Kiều)

- Không sao, chúng ta đi ăn sáng một chút nữa tới Chu gia một chuyến.

Đường Long đứng lên hướng ngoài cửa bước đi đẩy cửa ra và vừa vặn gặp được Ngải Đồ Đồ tiến lại tính vào trong phòng kêu Mục Nô Kiều dậy, Ngải Đồ Đồ nhìn thấy Đường Long bước ra từ phòng của Mục Nô Kiều liền nở một nụ cười và ném cho Đường Long ta hiểu nhãn thần rồi xoay người rời đi.

- Đồ Đồ tối qua chúng ta không có phát sinh quan hệ gì cả.

- Ta biết mà, nếu như có phát sinh quan hệ thì tối qua ta không ngủ ngon như vậy.(Ngải Đồ Đồ)

Thế là hai người Đường Long và Ngải Đồ Đồ chờ một chút Mục Nô Kiều thay đồ xong bước ra ngoài đi tìm một nhà ăn nào đó ghé vào ăn sáng.

- Yêu đây không phải là Ngải đại tiểu thư và chị dâu của ta đây sao?(Lâm Đình Ngọc)

- Lâm Đình Ngọc cảm phiền ngươi sửa soạn lại lời nói của mình, ta không cùng với Chu Thu Trà thông gia nên đừng có gọi bậy.(Mục Nô Kiều)

- Không cùng Chu thiếu thông gia là không phải chị dâu có thể quyết định, gia gia của Chu Thu Trà là Chu Hồng đã đích thân tới một chuyến Mục gia định ra hôn sự này rồi.(Lâm Đình Ngọc)

- Kiều Kiều để cho ta tới đi.

Mục Nô Kiều muốn nói gì thêm nhưng Đường Long lại lắc đầu bước lên trước vài trước nhìn lấy Lâm Đình Ngọc.

- Lâm Đình Ngọc đúng không? Ta tin tưởng là Đông Phương Minh đã cảnh cáo các ngươi là đừng có tới tìm ta phiền phức rồi mà nhỉ nhưng các ngươi không nghe thì đừng trách ta không hạ thủ lưu tình.

- Haha ta sợ quá cơ, ở trong Minh Châu học phủ này chưa ai dám ngông cuồng với ta như vậy, có chăng nữa cũng là tên nam sinh được Minh Châu học phủ học viên đặc biệt danh là Đại Ma Đầu mà thôi nhưng mà thời gian nửa năm trôi qua không thấy hắn xuất hiện nữa chắc là chết dí ở chỗ nào rồi.(Lâm Đình Ngọc)

Lâm Đình Ngọc cực kì cuồng ngạo vô cùng vì từ khi Đường Long được thông báo là đã chết thì không xuất hiện nữa ở Minh Châu học phủ nên có nhiều người dần quên lãng đi Đại Ma Đầu danh xưng Đường Long cộng thêm những học viên tự cho mình là đúng luôn xem thường Đường Long nữa.

Mục Nô Kiều và Ngải Đồ Đồ biểu tình im lặng im lặng khi mà Lâm Đình Ngọc đòi đấu với Đại Ma Đầu, các nàng dùng biểu tình thương hại nhìn Lâm Đình Ngọc, ngay vừa rồi các nàng biết được thực lực chân chính của Đường Long là Siêu giai pháp sư.

- Cho ngươi cơ hội cuối cùng tránh xa Mục Nô Kiều ra.

- Nếu không tránh thì ngươi tính làm gì ta nên nhớ ta là người của…(Lâm Đình Ngọc)

Không chờ Lâm Đình Ngọc nói hết lời thì Đường Long đã xông tới vung ra nấm đấm của mình hướng mặt của Lâm Đình Ngọc nện tới.

Bất ngờ bị tấn công, Lâm Đình Ngọc bay ngược ra ngoài lăn vài vòng trên đất mới dừng lại, Lâm Đình Ngọc đứng dậy dùng tay lau đi khóe miệng vết máu căm tức nhìn Đường Long, trên thân Ma pháp khí tức dập dờn chuẩn bị động thủ.

- Liệt Quyền…(Lâm Đình Ngọc)

- Thiên Quân – Phích Lịch – Oanh Đỉnh.

Lâm Đình Ngọc vẫn đang phác họa Tinh Đồ Hỏa hệ thì Đường Long đã phóng thích ra Lôi hệ Ma pháp rồi, Lâm Đình Ngọc bị lôi điện bổ vào người khiến cho hắn rất chật vật, vẻ mặt của Lâm Đình Ngọc kinh hãi khi mà Đường Long phóng thích Ma pháp Trung giai là thuấn phát. Đường Long một khi đã ra tay cũng chưa từng nhân từ với ai cả, cậu chân trái bước lên trước một bước đã xuất hiện trước mặt Lâm Đình Ngọc rồi một trận bạo hành hắn.

- Đi thôi, ăn sáng xong thì đi làm chút chuyện.

- Hắn sẽ không có chuyện gì chứ?(Ngải Đồ Đồ)

- Gãy vài cái xương sườn trong thời gian không thể vận động được.

Ăn sáng xong thì Đường Long dưới sự chỉ dẫn của Mục Nô Kiều thẳng tiến Chu gia tọa lạc mà đi, tới nơi này thì bị thủ vệ chặn lại không cho vào, Đường Long cũng không có nhiều lời mà dùng Ma pháp oanh nát cánh cửa đồng thời đánh trọng thương hai tên gác cổng rồi mới bước vào.

- Đúng là đại tài khí thô, gác cổng là Cao giai pháp sư.

- Chu gia có một lão bất tử thực lực Bán bộ Cấm Chú nên có nhiều Ma pháp sư tán tu chạy theo như vịt là bình thường.(Mục Nô Kiều)

- Đứng lại đó, các ngươi là ai mà dám xâm phạm vào Chu gia trang viên.(Chu Thu Vũ)

Đường Long liếc mắt nhìn lấy Chu Thu Vũ cản đường rồi nhìn sang Mục Nô Kiều cầu nàng giải thích, Đường Long là bình dân đệ tử xuất thân không có gia nhập bất kì thế lực nào cả nên những con em gia tộc hầu như là không biết trừ phi có ai cáo tri cho biết.

- Chu Thu Vũ thực lực Cao giai pháp sư, mắt cao hơn đầu thường xuyên gây chuyện thi phi trong Thượng Hải rồi tìm người chết thay là một thằng cặn bã của xã hội đồng thời hắn cũng là anh họ của Chu Thu Trà.(Mục Nô Kiều)

- Ồ không ngờ tới cửa lại là hai vị mỹ nữ. Tiểu tử, ngươi có thể lăn nhưng hai vị mỹ nữ phải lưu lại.(Chu Thu Vũ)

Phốc

Chu Thu Vũ vừa nói xong cảm thấy ngực mình đau xót cúi đầu vừa nhìn thấy được một cánh tay xuyên thấu qua lồng ngực trái tim vị trí, hắn ngẩng đầu lên nhìn thình lình thấy được tên tiểu tử mà ban nãy đứng một khoảng cách nay đã xuất hiện trước mặt và cánh tay đã xuyên thủng ngực phải của hắn.

- Ngươi…(Chu Thu Vũ)

- Nhược kê mà cũng muốn tranh bức.

- Vũ nhi, tên khốn khiếp kia ngươi phải nợ máu trả bằng máu.(Chu Thấm Hùng)

Người vừa nộ hống và chuẩn bị tấn công Đường Long là Chu Thấm Hùng cha của Chu Thu Vũ đồng thời nắm giữ vị trí tam trưởng lão của Chu gia, Chu Thấm Hùng thực lực là Bán bộ Siêu giai pháp sư.

- Nham Chi Ma Đồng – Cự Nhân Thân.(Chu Thấm Hùng)

Chu Thấm Hùng gầm lên một tiếng rồi từ các hướng những tảng đá lấy hắn làm trung tâm lao tới dính vào người dần hình thành một cự nhân bằng Thổ hệ, chưa dừng lại ở đó dưới chấn Thổ cự nhân sáng lên Tinh Đồ màu tím.

- Tịch Lôi Tử Quang – Lôi Cánh Tay.(Chu Thấm Hùng)

Hai cánh tay cự nhân bao bọc trong lôi điện và Chu Thấm Hùng cũng động thân, chân dẫm xuống mặt đất phát lực phi nước đại về phía Đường Long.

- Cẩn thận đấy, đó là tuyệt kỹ thành danh của Chu Thấm Hùng kết hợp giữa Thổ hệ và Lôi hệ.(Mục Nô Kiều)

- Nhìn qua trông uy lực nhưng không có tác dụng với ta.

- Cuồng vọng tiểu tử, nhận lấy cái chết.(Chu Thấm Hùng)

Chu Thấm Hùng tâm niệm vừa động nấm tay khổng lồ bằng đá hướng Đường Long nện tới, Đường Long cũng không tránh không né mà nghênh chiến đồng dạng cũng vung ra một quyền. Chu Thấm Hùng thấy Đường Long không lựa chọn né tránh mà là ngạch kháng thì cười lạnh lấy.

Bành

Hai quyền chạm nhau trong ngạc nhiên của mọi người là Đường Long hình thể nhỏ sẽ bị đánh bay không có xảy ra mà là đứng nguyên một chỗ cùng Chu Thấm Hùng đọ sức. Những người khác trong Chu gia cũng không có đứng yên nhìn cuộc chiến mà cũng thả ra Ma pháp của mình đánh về phía Đường Long, thấy những người khác của Chu gia động thủ thì Đường Long mỉm cười lấy, tay hơi phát lực đẩy Chu Thấm Hùng lùi về sau rồi hai tay chập vào nhau rồi vươn ra.

- Thần La Thiên Tinh.

Một lực đẩy vô hình xuất hiện dội ngược lại hết thảy Ma pháp đang hướng về phía mình về đồng thời Chu Thấm Hùng trên người Thổ hệ và Lôi hệ bao bọc cũng bị thổi bay đi. Đám người Chu gia ánh mắt co rụt lại nhanh chóng né tránh vì những Ma pháp mà bọn họ thả ra kia lấy tốc độ nhanh hơn bắn ngược trở về.

- Chiêu thức quá mức quỷ dị nhanh chóng giết hắn.(Chu Yên Nguyệt)

Đám người Chu gia đồng loạt ra tay toàn bộ đều là Cao giai Ma pháp, tất cả đều hướng Đường Long oanh tạc tới. Đường Long thấy vậy nâng lên tay phải của mình đã xuất hiện khí ép bọc rồi đập nện về phía trước, không gian nứt toái ra và những Ma pháp bay tới chạm vào liền hóa thành hư vô, Ma pháp là một dạng năng lượng mà chấn động chính là rung động trong không khí năng lượng tạo thành trùng kích nên Ma pháp cấu tạo từ năng lượng đụng vào chấn động vách tường liền bị chấn động cho sao động không cấu kết liên kết lại được nên tan rã đi.

- Đã các ngươi tấn công đủ rồi thì tới lượt ta. Boosted

Boosted Boosted Boosted Boosted Boosted Boosted

- Chấn Động Chi Quyền

Rắc

Không gian lại lần nữa rung động lên nhưng cường độ lại mạnh hơn rất nhiều, đám người cao tầng của Chu gia đứng mũi chịu sào toàn bộ hứng chịu công kích của Đường Long nên toàn bộ tại chỗ thổ huyết.

- Các hạ là người nào vô cớ tấn công Chu gia?(Chu Thấm Vân)

- Ta là ai ư? Một đệ tử trong Chu gia các ngươi đám có chủ ý với lão bà của ta mà hắn còn để cho gia gia mình đi tới gia tộc lão bà của ta cường thế định ra thông gia.

Toàn bộ đám người Chu gia không cần Đường Long chỉ tên đích danh cũng biết là ai mang họa tới cho Chu gia rồi.

- Chu Thu Trà tên tiểu tử hố gia tộc bước ra đây cho ta.(Chu Thấm Vân)

Lúc này Chu Thu Trà khoang thai tới chậm, hắn vẫn chưa biết gì khi về tới Chu gia thấy cổng vào hai tên thủ vệ bị đánh trọng thương và phương hướng nơi mà dùng cho cao tầng Chu gia họp vang lên tiếng vang rất nhiều cũng không có để ý tới vì trong tâm Chu Thu Trà thầm nghĩ là chỉ có kẻ tìm chết mới xông vào đó thì nghe được tiếng nộ hống của cha mình nộ hống lên.

- Cha làm gì mà kêu con phải gào lớn như vậy?(Chu Thu Trà)

- Còn nói nữa sao? Tên tiểu tử bất hiếu nhà ngươi mang họa tới cho gia tộc rồi.(Chu Thấm Vân)

Chát

Chu Thấm Hồng nhịn không được cho Chu Thu Trà một cái bạt tay khiến cho Chu Thu Trà mấy cái răng rơi ra ngoài.

- Đi cho ta quỳ xuống xin lỗi.(Chu Thấm Vân)

- Ta làm gì sai mà phải xin lỗi.(Chu Thu Trà)

- Tên nghịch tử này…(Chu Thấm Vân)

- Không muốn xin lỗi cũng được vậy thì để mạng của mình lại đi.

- Diệt Thế Long Quyền – Lục Quyền – Cửu Trọng Kích.

Đường Long thấy Chu Thu Trà vẫn chấp mê bất ngộ không xin lỗi thì hắn cũng hạ thủ độc ác, Chu Thu Trà thấy được Đường Long ra chiêu thức mang tới đại lượng lực áp bách cho bản thân mình liền cắn răng.

- Gia gia cứu cháu.(Chu Thu Trà)

Uỳnh

Chu Thu Trà nhịn không được hô gia gia mình là Chu Hồng ra cứu mình, không ngoài dự đoán khi công kích của Đường Long cách Chu Thu Trà 50m lúc thì một thân hình đột nhiên xuất hiện vươn ra tay của mình cản lại đòn này nhưng chiêu thức của Đường Long nào có dễ cản như vậy, hậu quả là cánh tay của Chu Hồng xương cốt nát hết.

- Tiểu tử, ngươi làm gì mà hạ ngoan thủ như vậy? Ngươi không cảm thấy mình quá cường thế sao?(Chu Hồng)

- Nói ta cường thế sao không nhìn lại bản thân mình đi. Cháu trai mình Chu Thu Trà muốn cưa Mục Nô Kiều không được lại đi dùng thủ đoạn loan truyền tin đồn để nàng không chịu áp lực mà đồng ý làm nữ nhân của hắn nhưng nàng không đồng ý sao đó để ngươi ra mặt dùng uy hiếp của một Bán bộ Cấm Chú sao không thấy người đề cập tới cường thế vậy?

- Thế giới này là kẻ mạnh liền có quyền quyết định mọi thứ, điều đó là thiên kinh địa nghĩa.(Chu Thu Trà)

- Haiz ngốc cháu trai.(Chu Hồng)

Chu Hồng vẫn đang tính khuyên thêm một lúc nữa vì hắn có thể cảm nhận được Đường Long không có ác ý mà chỉ là tới đây thay Mục Nô Kiều xuất ngụm ác khí mà thôi nhưng Chu Thu Trà người cháu trai này lại tự ý nhảy ra chọc cho Đường Long trên người sát khí ẩn ẩn bạo phát mà ra.

- Ngươi nói đúng kẻ mạnh có quyền quyết định mọi thứ thì ta mạnh hơn các ngươi đám người Chu gia và mạnh hơn ông của ngươi thực lực chỉ là Bán bộ Cấm Chú.

Đường Long nói xong trên người sát khí, Haoshoku Haki và Ma pháp khí tức không giữ lại chút nào thả ra ngoài, đám người cao tầng Chu gia cùng Chu Hồng cả người căng thẳng lên, Chu Thu Trà là cảm nhận rõ ràng nhất vì Đường Long nhằm vào hắn sắc mặt trắng bệch. Chu Thu Trà chịu đựng một lúc thì miệng phun tiêu huyết ngã trên mặt đất tứ chi co giật và miệng sùi bọt mém.

Chu Hồng nhíu mày đi tới kiểm tra Chu Thu Trà, khi kiểm tra xong trên thân hắn Ma pháp khí tức bùng nổ, Chu Hồng tức giận thật sự rồi, vừa rồi hắn kiểm tra Chu Thu Trà thời điểm phát hiện ra não của Chu Thu Trà bị tê liệt một nửa, điền này chứng tỏ Chu Thu Trà sau này tỉnh dậy cũng chỉ có thể trở thành một người thực vật.

- Ngươi xuất thủ quá tàn độc tuyệt đối phải giết ngươi không thể lưu.(Chu Hồng)

- Thiếu cho ta chụp cái mũi, đơn giản là người cần một cái cớ để động thủ với ta mà thôi nhưng ngươi có thực lực đó sao?

- Haha ta thân là một Bán bộ Cấm Chú pháp sư cầm không xuống được ngươi một tên Cao giai pháp.(Chu Hồng)

- Ta sợ quá cơ.

- Lôi tới.(Chu Hồng)

Theo Chu Hồng một tiếng quát thì bầu trời dần trở nên đen kịt lại và sấm sét nổ đùng đùng trên cao.

- Lôi Giới Chi Phạt – Thiên Địa Yên Hình.(Chu Hồng)

Chu Hồng hiện tại nổi giận lôi đình không có nghĩ nhiều mà trực tiếp vận dùng luôn Lôi hệ Siêu giai Ma pháp cấp 3 cũng là uy lực mạnh nhất công kích trong các hệ Ma pháp.

Theo ngón tay của Chu Hồng chỉ vào Đường Long thời điểm trên bầu trời những lôi điện ngưng tụ thành một chiến kích xoay đầu lao thẳng tới Đường Long với tốc độ như điện xẹt.

- Vậy mới có tính khiêu chiến chứ.

Boosted Boosted Boosted Boosted Boosted Boosted

- Chấn Động Chi Quyền.

Đường Long hứng thú nổi lên trực tiếp dùng Longinus Boosted buff sức tấn công của mình lên cao nhất rồi tung ra một quyền mang theo sức mạnh Gura Gura no Mi đập nện về phía Lôi Chiến Kích đang lao xuống.

Oanh

Lôi Chiến Kích và quyền của Đường Long chạm nhau sản sinh ra vụ nổ cực lớn, Mục Nô Kiều ngạc nhiên là Đường Long không chút tổn hại nào khi mà ngạch kháng lấy một chiêu Lôi hệ Siêu giai Ma pháp.

- Đúng là rất mạnh đấy. Quả không hổ danh là người đạt tới Bán bộ Cấm Chú pháp sư nhưng tới đây là kết thúc rồi.

- Divine

Dividing Dividing Dividing Dividing Dividing Dividing Dividing

Đường Long cười ranh ma lấy, Chu Hồng cảm nhận được thực lực của mình dần giảm đi, hắn ánh mắt kinh dị nhìn lấy Đường Long.

- Ngươi đã làm gì ta?(Chu Hồng)

- Không có làm gì cả. Táng Thiên Yển Nguyệt Trảm.

- Tịch Lôi Tử Quang – Lôi Cánh Tay.(Chu Hồng)

- Diệt Thế Long Quyền – Lục Quyền – Cửu Trọng Kích.

Chu Hồng nhìn thấy Đường Long kéo lên thay đại đao hướng mình chém tới lập tức nếm thử dùng ra Siêu giai Lôi hệ Ma pháp nhưng không có tác dụng nên biến chiêu dùng ra Cao giai Lôi hệ Ma pháp đón đỡ nhưng hắn không ngờ tới Đường Long dùng quả đấm của mình tới đón đỡ, hai quyền chạm nhau thì Chu Hồng thấy được hàn quang lóe lên và lưỡi dao chém vào người sau đó là cửu trọng kình khí bạo phát, nhất thời gặp hai lần trùng kích khiến cho Chu Hồng trọng thương, khí tức kiệt liệt suy yếu.

- Bán bộ Cấm Chú pháp sư không gì hơn cái này.

Đường Long một mặt ghét bỏ nhìn lấy Chu Hồng vẫn chưa trong trạng thái hỗn loạn tỉnh lại, Đường Long cũng không có xuất thủ nữa mà xoay người đánh cái chào hỏi với Mục Nô Kiều rồi cùng nàng rời đi, hai người trên đường thì dưới sự mời mọc cùng nũng nịu của Mục Nô Kiều nên Đường Long đành phải đáp ứng tới Mục gia một chuyến.

Mấy ngày sau, Đường Long và Mục Nô Kiều mới tới Mục gia trang viên. Ở Mục gia trang viên, hai tên gác cổng nhìn thấy đại tiểu thử Mục hNô Kiều trở về mà rất thân mật với một man tử khiến cho hai người bọn họ chấn kinh. Mục Nô Kiều trực tiếp lôi kéo Đường Long vào trong trang viên hướng về phía nội đường cũng là nơi hội họp của cao tầng Mục gia mà đi, bước vào trong thì Mục Nô Kiều nghiêng trang lại cùng với trưởng bối Mục gia nói chuyện đã xảy ra với Chu gia, ban đầu người Mục gia không tin những lời của Mục Nô Kiều nói là tiểu tử đứng bên kia trở tay một cái là áp chế Chu Hồng gia chủ đời trước của Chu gia vì thực lực của hắn là Bán bộ Cấm Chú pháp sư sao mà đánh lại được.

Đường Long tuy là đứng một bên không nói lời nào nhưng mọi chuyện lại nghe được nhất thanh nhị sở, Mục Nô Kiều cũng không phục mà trực tiếp để cho một vị trưởng lão trong tộc giao thủ với Đường Long kết quả là chưa tới 1 phút vị trưởng lão này nằm dưới đất không dậy nổi đồng thời cũng biểu hiện hoài nghi nhân sinh.

Mục Nô Kiều tự hào lấy vây quanh nhìn Đường Long cùng với đó là có chút nũng nịu, một màn này khiến cho các trưởng bối Mục gia trừng khẩu ngốc bất đắc dĩ cho hai người lui xuống, làm kẻ già đời cùng với lão hồ ly nên biết được tình huống hiện tại của Mục Nô Kiều.

Ở căn nhà trọ thuê thì Đường Long và Mục Nô Kiều đã trở về, Ngải Đồ Đồ không có ở đây mà trở về một chuyến Ngải thị có chút việc. Không có Ngải Đồ Đồ ở đây nên Mục Nô Kiều to gan lên.

- Ngươi vào phòng trước đi, chờ ta tắm rửa xong thì ta mặc ngươi xử trí.(Mục Nô Kiều)

- Tắm cho sạch sẽ vào nhé, anh rất chờ mong.

Mục Nô Kiều nghe Đường Long nói như vậy thì khuôn mặt đỏ lên hí hửng chạy vào trong phòng tắm, Đường Long thì nằm trên giường lần lượt cởi hết đồ trên người ra trừ quần chíp. Tiếng nước xả từ trong nhà tắm truyền ra chứng tỏ Mục Nô Kiều đang ở trong nhà tắm, thân thể của Đường Long có chút khô nóng nhưng vẫn bị cậu nhịn được.

- Đã để anh đợi lâu rồi.(Mục Nô Kiều)

Mục Nô Kiều bước ra ngoài, Đường Long nhìn sang thấy được xuân quang khiến cho hắn kém tý nhịn không được chảy máu mũi bởi vì hiện tại Mục Nô Kiều tắm xong cũng không có đùng khăn quấn lấy che thân hình của mình mà để trần chuồng thân thể xuất hiện trước mặt của Đường Long. Theo bước chân di động của Mục Nô Kiều mà đôi bạch nhũ của nàng nảy lên liên hồi và điều này khiến cho tiểu đệ của cậu không chịu nổi mà ngẩng đầu.

- Khanh khách xem ra tiểu đệ của anh đã không chịu nổi rồi.(Mục Nô Kiều)

Mục Nô Kiều bước lên giường không có nằm xuống mà là đứng thẳng người nhìn Đường Long sau đó chân phải nhấc lên đưa về phía tiểu đệ của Đường Long trêu chọc lấy bằng cách dùng chân sờ qua lại một chút rồi dùng ngón chân kẹp lấy.

- Hít, Kiều Kiều chiêu này em học từ ai vậy?

- Chưa được thành thạo lắm vì có một lần Ngải Đồ Đồ bật chương trình ti vi mà ta vô tình thấy được nên mới biết.(Mục Nô Kiều)

Đường Long ngồi dậy đưa tay ra tóm lấy cánh tay ngọc ngà của Mục Nô Kiều kéo lấy để cho nàng ngồi lên người của mình, chưa kịp cho Mục Nô Kiều định thần thì bàn tay tà ác của Đường Long đã mò lên đôi bạch nhũ của Mục Nô Kiều nhào nặn lấy đồng thời cũng thỉnh thoảng bóp lấy một chút nhũ hoa.

- Ưm…thủ pháp điêu luyện như vậy…Ưm…anh cũng có không ích tập luyện nhỉ.(t Nô Kiều)

- Ha hả một mình chưa đủ thỏa mãn anh đâu.

- Hừ chờ xem.(Mục Nô Kiều)

Đường Long nở nụ cười lấy tiếp tục kích tình Mục Nô Kiều, cậu lật người áp Mục Nô Kiều cơ thể phía dưới, miệng há ra ngậm nhũ hoa vào rồi mút lấy, tay mò xuống dưới tới u cốc sờ soạt lấy không ngừng.

Mục Nô Kiều lúc này cũng không nhịn được nữa mà bắt đầu thở dốc lấy và khóe miệng có tý nước dãi chảy ra.

- Ưm em nhịn hết nổi rồi.(Mục Nô Kiều)

Mục Nô Kiều cuối cùng nhịn không được trước thế công mãnh liệt của Đường Long mà nhảy phóng ra đợt dâm thủy đầu tiên. Mục Nô Kiều ra quá nhiều dâm thủy nên một vùng chăn giường ướt sũng.

- Ha…Ha…không ngờ làm chuyện này thật sướng.(Mục Nô Kiều)

- Chúng ta tiến hành công đoạn cuối cùng nào.

- Nhẹ nhàng thôi, đây là lần đầu của em.(Mục Nô Kiều)

- Anh biết mà.

Đường Long nói xong bế cơ thể của Mục Nô Kiều lên di động sao cho cự long đã gần chạm vào u cốc thì mới từ từ hạ xuống và cự long chậm rãi tiến sâu vào bên trong. Quá trình này khá đau vì thành tử cung đang co thắt lại nên khi có dị vật lâm lấn lập tức co bóp mà điều này khiến cho cự long cạ vào thanh tử cung nơi rất mỏng mang, hậu quả là huyết theo khe rãnh chảy ra ngoài.

- Tuy có hơi đau nhưng tới đi.(Mục Nô Kiều)

Đường Long cũng không có giữ lại nữa mà ngưỡng phần mông về phía trước khiến cho cự long nằm ở rănh giới bị một vánh ngăn màu trắng chặn lại chạy về phía trước đâm toại vánh ngăn này chui sâu vào trong. Theo vánh ngăn màu trắng bị xé đi thì Mục Nô Kiều đau đớn gào thét lên.

Đường Long hai tay bắt lấy eo của Mục Nô Kiều rồi bắt đầu động thân dưới của mình, theo từng cú nhấp của cậu mà đôi bạch nhũ E cup của Mục Nô Kiều nảy lên liên hồi, do có chút đau đớn mà Mục Nô Kiều chống tay lên bụng của Đường Long, dần dần biên độ đẩy của Đường Long càng gia tăng và khoái càm trùng kích lấy tâm trí của Mục Nô Kiều, thân thể của Mục Nô Kiều ngã tới trước và bạch nhũ áp lên mặt của Đường Long, cậu cũng há mồm ngậm lấy nhũ hoa và Mục Nô Kiều cắn vào vành tai của cậu.

Hai người cày xớt tới tận 2h sáng mới đừng lại ôm nhau vào giấc ngủ.

Tờ mờ sáng 6h thì điện thoại của Đường Long reo lên khiến cho hai người Đường Long và Mục Nô Kiều nhíu mày tỉnh giấc, Đường Long liếc nhìn lấy tên dãy số điện tới mình là của Linh Linh thì bắt máy.

- Đường Long mau chóng chạy tới địa chỉ trên định vị ta vừa gửi tới cứu ta và tỷ tỷ Lãnh Thanh, hai chúng ta bị kẻ xấu để mắt tới và trúc thuốc hiện tại không có sức lực.(Linh Linh)

- Chờ ở đó đi, ta lập tức tới ngay.

Đường Long biết tính cách của Linh Linh trừ phi là gặp chuyện không giải quyết được sẽ không gọi điện cho mình mà lần này lại có thêm Lãnh Thanh nữa, phải biết Lãnh Thanh thực lực là Cao giai pháp sư đồng thời thân phận đặc thù là Liên minh Thợ săn trưởng lão nên ở Thượng Hải hay bất kì nơi nào người biết đều không dám trêu chọc các nàng, vậy mà giờ có kẻ không có mắt đánh chủ ý lên các nàng.

- Đi giúp bọn họ đi thuận tiện cầm xuống các nàng đôi tỷ muội luôn cũng được.(Mục Nô Kiều)

Mục Nô Kiều từ trong giọng nói của Linh Linh nghe được cảm tình khác biệt nên cũng không có giữ Đường Long lại mà để cho cậu đi cứu Linh Linh và Lãnh Thanh.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv