Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta

Chương 252: Liệt sát Lân giáp thú và Ma chu



Tiếng gầm gừ của Hồn thú đầu tiên xuất hiện.

- Đây hẳn là hồn thú loại hổ. Mọi người cẩn thận.(Đại sư)

Đại sư tỉnh táo phán đoán.

Vừa dứt lời, một con Ban Lan mãnh hổ đã từ cây trong rừng từ từ đi ra.

Đó là một đầu mãnh hổ toàn thân đen nhánh, chỉ có trên trán có một chữ vương màu trắng, thân thể dài hơn ba thước, vai cao chừng một thước rưỡi, thân thể mặc dù khổng lồ, nhưng lại cực kỳ linh họat.

Không đợi mọi người nhìn thấy rõ bộ dáng của nó, liên tiếp một chuỗi tàn ảnh xuất hiện, nó đã đánh tới, mục tiêu đúng là u hương Khỉ La Tiên Phẩm do mọi người bảo vệ.

- Động thủ.(Đường Tam)

Đường Tam quát lớn một tiếng, không che dấu chút hồn lực nào của bản thân, tay đã hiện ra một cái Chu Võng. Bởi vì hồn lực tăng lên, bây giờ hồn lực của hắn đã đủ phóng thích bốn lần Chu Võng trói buộc.

Khách quan mà nói, tu vi của lọai hồn thú này, bình thường dưới ngàn năm, hồn thú tu vi càng cao thể tích lại càng khổng lồ. Vượt qua ngàn năm, ngược lại trở thành nhỏ dần.

Đương nhiên, cũng có một ít là ngoại lệ, tỷ như một ít hồn thú đặc biệt cường đại hoặc là đặc biệt yếu ớt, chúng cũng không tuân theo quy luật này. Trước mắt con hắc hổ này, theo quan sát có thể nhìn ra tu vi khoảng từ ba đến năm ngàn năm, vừa thích hợp dùng.

Đường Tam không chút do dự lựa chọn ra tay mà không phải tránh lui.

Lục quang trong nháy mắt bành trướng, cũng có lúc tốc độ quá nhanh cũng không hoàn toàn là chuyện tốt. Lúc này, trong mắt quỷ hổ chỉ còn có u hương của Khỉ La Tiên Phẩm.

Quỷ hổ lấy tốc độ cùng lực công kích kinh khủng mà tiến đến, nó là một lọai hồn thú cường lực, cực kỳ hung mãnh. Đối với bất kì ai dám xâm nhập lãnh địa của nó, đối thủ cầm chắc là gặp phải tử vong.

Bởi vì tốc độ của nó cực kỳ kinh khủng, hồn thú bình thường hoặc hồn thú có tu vi không sai biệt lắm, cũng không nguyện ý đối mặt với nó.

Mắt thấy Đường Tam phóng ra Chu Võng sắp trùm lên người của Quỷ Hổ thì thân thể nó lại quỷ dị lóe lên, vốn là một con Quỷ Hổ bỗng nhiên biến thành ba.

Tại trong trói buộc của Chu Võng có một đầu Quỷ Hổ nhưng lại nhanh chóng hóa thành ảo ảnh biến mất không thấy nữa, còn hai đầu kia đã lại nhanh chóng tiến đến.

Năng lực thiên phú của Quỷ Hổ, Ảnh Phân Thân.

Đái Mộc Bạch gầm nhẹ một tiếng, bốn hồn hoàn trên người đồng thời bộc phát, đúng lúc Quỷ Hổ xuất hiện, thân thể hắn cũng đã nhanh chóng bành trướng, lúc này mắt nhìn thấy Quỷ Hổ đã đánh tới, hắn không chút do dự tiến tới.

Một đôi Hổ chưởng phát ra trước, đồng thời trong miệng bạch quang lóe sáng, Bạch Hổ Liệt Quang Ba đã phát động.

Mục đích của Đái Mộc Bạch và Đường Long chỉ là ngăn cản cản mọt kích này của con Quỷ Hổ.

Đồng thời Đường Long cũng động theo luôn, cát xung quanh xuất hiện quấn quanh lấy người Quỷ Hổ hạn chế tốc độ của nó lại và đã thành công nhưng đó là cái bóng.

Trong lúc bạch quang bạo phát, đầu Quỷ Hổ đã biến mất. Không hề nghi ngờ, Đái Mộc Bạch công kích cũng là một cái bóng.

Ngay lúc Mã Hồng Tuấn cùng Tiểu Vũ đồng thời đón nhận, chuẩn bị hợp lực công kích đầu Quỷ Hổ còn lại, thân thể hắc quang khổng lồ chợt lóe, lại phân ra thêm hai thân ảnh nữa, lúc này, nó đã đi tới trước mặt mọi người, ba thân ảnh đã các góc độ khác nhau đồng thời hướng tiên phẩm đánh tới. Có bài học từ trước, lúc này ai cũng không biết đến tột cùng con nào mới chính thể của Quỷ Hổ.

- Đã không biết đâu là bản thể vậy thì công kích cả ba con luôn.

- Hồn kỹ thứ hai – Nham Thương Ám Kích.

Trên mặt đất dâng lên vô số mũi thương cản đường Quỷ Hổ, nó phi tốc quá nhanh nên là không tránh kịp và lao thẳng vào nham thương, nó tự mình hại mình nên là rống lên một tiếng thảm thiết.Đới Mộc Bạch nhìn thấy chân thân Quỷ Hổ thì phát động công kích đánh trọng thương nó.

- Hồn kỹ thứ hai – Bạch Hổ Liệt Quang Ba.(Đới Mộc Bạch)

Quỷ Hổ bị Đới Mộc Bạch đánh trúng thì phi ra ngoài, nó vết thương chồng chất nên là thoáng nhìn qua tiên thảo rồi quay người trở lại Lạc Nhật Sâm Lâm dưỡng thương.Đường Long sẽ không cho nó cơ hội thoát đi vì nó là Hồn hoàn tốt nhất cho Chu Trúc Thanh, Đường Long đã xuất hiện phía sau Quỷ Hổ tay vươn ra nắm lấy đuôi của Quỷ Hổ kéo nó lại sau đó Đường Long một hồi điên cuồng đập nện, Quỷ Hổ tiếp xúc thân mật với mặt đất không biết bao nhiêu lần cuối cùng chỉ cần lại một hơi mà thôi.Đường Long kéo lấy thân thể tàn tạ Quỷ Hổ ném vào trong độc trận.

- Mộc bạch, ngươi mang theo thi thể Quỷ Hổ cùng Trúc Thanh nhanh tiến vào độc trận trước, đầu tiên để nàng hấp thu hồn hoàn của nó.

- Tiểu tam. Nhanh thu hồi Hương thơm của Khỉ La Tiên Phẩm, nhanh lên….(Đại sư)

Lúc này Sử Lai Khắc Thập Quái mới chú ý tới, bên này bọn họ thu thập Quỷ Hổ, bên kia, Triệu Vô Cực, Phất Lan Đức cùng Liễu Nhị Long lại đều đang động thủ.

Không biết từ lúc nào, giữa sân đã xuất hiện bẩy hồn thú với các hình dạng khác nhau, chúng đang vây công ba người Phất Lan Đức cùng với ba người Ngân Ngân. Nếu như không phải ba người thực lực mạnh mẽ, nếu họ không chống đỡ cho thì Sử Lai Khắc Thập Quái bên này sẽ tuyệt đối không dễ chịu.

Thì ra, ngay khi Quỷ Hổ xuất hiện. Nó đã hấp dẫn Sử Lai Khắc Thập Quái đồng thời công kích, ngay sau đó lại có bẩy hồn thú nữa tới. Đối phó thêm với một hồn thú có tu vi khoảng năm nghìn năm thì bẩy người bọn Đường Tam vẫn có khả năng ứng phó, nhưng nếu tất cả chúng đồng thời công kích thì chắc chắn bọn họ sẽ có thương vong. Phất Lan Đức, Liễu Nhị Long cùng Triệu Vô Cực với nhóm Ngân Ngân lập tức nghênh đón, trước hết giúp bọn họ tạm thời ngăn chặn công kích.

- Tam ca không cần thu lại tiên thảo đâu.

Đường Long hô lên ngăn chặn lại hành động của Đường Tam, Đường Tam khó hiểu xoay đầu lại thì thấy được quả cầu khổng lồ trên tay Đường Long, hắn hiểu ý không thu hồi.Đường Long hướng sáu người Phất Lan Đức hô.

- Tất cả triệt thoát ra ngoài.

Cả sáu người Phất Lan Đức cùng những người khác bản năng cảm thấy nguy hiểm thì không chút do dự lùi lại và Đường Long đã thế chỗ họ.

- Long Thần Chưởng.

Quả cầu hóa thành đôi tay khổng lồ được Đường Long đẩy về phía trước, toàn bộ Hồn thú có tu vi dưới 3000 năm đều bị chấn sát, chỉ có những Hồn thú tu vi 3000 năm còn sống sót nhưng mà đã trọng thương nghiêm trọng.

Đường Long khi làm xong hết thảy xong ngay lập tức lấy ra đan dược hồi phục hồn lực đưa cho cả sáu người.Tất cả đều ở trong độc trận để hồi phục lại phần hồn lực đã tiêu hao khi mà đã phục dụng xong đan dược.

Mùi thơm nồng nặc của Khỉ La Tiên Phẩm mãi không tiêu tan hết, lúc này mặc dù đã bị Đường Tam thu hồi vào trong bách bảo túi, nhưng mùi thơm vẫn còn thoang thoảng đã khiến cho lũ hồn thú ngoài ngàn năm có thể tìm đến, cho nên sáu người Phất Lan Đức khó có thể chống đỡ được, đành phải quyết định lui lại.

Sử Lai Khắc Thất Quái cùng Đại Sư bay nhanh lùi vào trong độc trận do Độc Cô Bác bố trí, có lẽ là bởi vì bị độc trận này uy hiếp đã lâu, nên đã đúng theo phán đoán của Đường Tam, gần hai mươi đầu hồn thú khác lúc đuổi tới ngoài ranh giới độc trận thì đều ngừng cước bộ lại, chỉ có thể phát ra một ít công kích từ xa mà thôi.

Đáng tiếc khoảng cách có hạn, bị mấy người Phất Lan Đức cản vài cái, đoàn người Sử Lai Khắc học viện cũng đã rút lui vào đến bên trong độc trận, nơi chúng không có khả năng công kích tới thì dừng lại.


- Tiểu tam, tiên phẩm dược thảo này của ngươi có hiệu quả thật sự quá tốt.(Phất Lan Đức)

rong lòng Phất Lan Đức vẫn còn sợ hãi nhìn hồn thú vẫn đang tăng nhiều bên ngoài. Ai nói Lạc Nhật Sâm Lâm không có hồn thú cường đại tồn tại cơ chứ? Bên ngoài đã tụ tập trên hai mươi đầu hồn thú rồi, ít nhất có sáu, bẩy con với thực lực vượt qua ngàn năm, thậm chí còn có một đầu hồn thú có tu vi đến gần tám ngàn năm. Số còn lại phần lớn đều đã hơn ba ngàn năm rồi.

Cho dù với tính cách dễ xúc độngcủa liễu Nhị Long, nàng cũng hiểu được với số lượng cao cấp hồn thú nhiều như vậy, tuyệt đối không phải bọn họ có khả năng địch nổi. Chỉ có thể tạm lánh lúc chúng đang nhiều như vậy mà thôi.

Ánh mắt Đại Sư chuyển hướng sang Chu Chúc Thanh đang hấp thu Hồn Hoàn, mừng rỡ.

- Cuối cùng cũng không uổng phí khí lực. Con Quỷ Hổ kia khá tốt, bất luận là kỹ năng hay thuộc tính, đều rất phù hợp với Trúc Thanh.(Đại sư)

Đường Tam lúc này một mực quan sát hồn thú bên ngoài, bởi vì mùi thơm của Khỉ La Tiên Phẩm vẫn chưa tản hết đi, lúc này hồn thú ở bên ngoài độc trận vẫn đang quanh quẩn tìm cơ hội, Một phần đang cố hấp thu mùi thơm trong không khí, một phần như hổ rình mồi nhìn về bên này.

Ít nhất trước khi mùi hương tản đi hết thì chúng hiển nhiên cũng sẽ chưa rời đi.

Đường Tam liền vung cánh tay phải, Phi Thiên Thần Trảo xuất hiện ở cánh tay, hắn nhẹ nhàng gỡ xuống rồi đưa cho Phất Lan Đức bên cạnh.

- Làm gì thế?(Phất Lan Đức)

- Viện trưởng, bên ngoài nhiều hồn thú như vậy, có vài con vừa thích hợp với chúng ta, bọn chúng không dám tiến vào độc trận, nhưng chúng ta lại có khả năng dùng trảo này bắt chúng rồi Liệp Sát. Lấy thực lực của ngài, Triệu sư phụ cùng Nhị Long sư phụ để bắt bọn chúng thì không có vấn đề gì lớn.(Đường Tam)

Khóe miệng Phất Lan Đức co giật lấy, nói đùa sao bên ngoài có một đầu tu vi gần 8000 năm, sáu tới bảy con tu vi là ngàn năm phần còn lại dều hơn 3000 năm.

- Tiểu tam, ngươi nói đùa đấy à, ngươi không thấy được bên ngoài nhiều hồn thú như vậy sao? Chỉ cần chúng ta vừa ra ngoài, lúc đó chắc chắn bọn chúng sẽ quần công ngay, kể cả chúng ta cùng ra thì cũng khó bảo toàn mạng sống mà quay lại đây được nữa. Số lượng hồn thú bên ngoài thật sự nhiều lắm, trong nháy mắt tất cả cùng bộc phát công kích thì cả Phong Hào Đấu La cũng phải đau đầu.(Phất Lan Đức)

Đường Tam mỉm cười, hắn đã có tính toán từ trước rồi nên chỉ chỉ Phi Thiên Thần Trảo trên tay mình.

- Cho nên ta mới đưa cái này cho ngài. Có nó, các vị căn bản không cần đi ra ngoài. Mộc Bạch, Tiểu Áo, đem Phi Thiên Thần Trảo của các ngươi cho Triệu sư phụ cùng Nhị Long sư phụ dùng tạm một lúc đi.(Đường Tam)

Nghe Đường Tam vừa nói như vậy, Phất Lan Đức nhất thời hết sức hiếu kỳ.

- Tốt, nguyên lai tiểu tử ngươi đã có sự chuẩn bị từ trước rồi.(Phất Lan Đức)

Mặc dù bây giờ hắn vẫn còn chưa hiểu được Đường Tam muốn bọn họ làm như thế nào, nhưng từ vẻ mặt của Đường Tam thì hắn cũng có thể nhìn ra, Đường Tam muốn làm việc này thì chắc chắn hắn phải có phần nắm chắc không nhỏ.

Từ khi bắt đầu đưa ra vấn đề Độc Trận, hiển nhiên trong lòng hắn đã có kế hoạch thành toàn rồi, chỉ cần mách hắn một ý nhỏ hắn sẽ đưa ra kế hoạch khá hoàn chỉnh cho ngươi, đúng là tâm tư hắn kín đáo thậm chí siêu việt hơn nhiều người thường.

Chẳng lẽ nói, Hạo Thiên Đấu La có di truyền tốt như vậy sao?

Ngay sau đó Đường Tam giúp bọn Phất Lan Đức lắp Phi Thiên Thần Trảo lên tay rồi lại nói chi tiết cách sử dụng cho bọn họ một lượt.

Dưới sự tò mò càng lúc càng tăng lên, lúc này ba người ở bên trong độc trận đã thí nghiệm qua vài lần, đối với sự tinh xảo của Phi Thiên thần trảo không khỏi có chút than thở, nhất là tài liệu cùng cách chế tạo tinh tế, càng khiến cho ba người yêu thích không buông tay.

Phất Lan Đức lúc này cùng không nóng nảy đi đối phó với đám hồn thú bên ngoài, trong mắt hiện lên một tia giảo hoạt, dùng âm thanh nơi đầu lưỡi có chút đặc thù của mình nói với Đường Tam.

- Ta bảo này Tiểu Tam, chúng ta thương lượng một chút nhé?(Phất Lan Đức)

Đường Tam thông minh ra sao chứ, trên mặt lập tức thoáng mỉm cười.

- Không thành vấn đề, ngoại trừ Phi Thiên thần trảo này, loại khác đều được hết.(Đường Tam)

Phất Lan Đức nhất thời bị câu nói này của Đường Tam khiến cho hắn làm cho tắc nghẹn.

Đứng bên cạnh, Liễu Nhị Long khinh bỉ nhìn Phất Lan Đức một cái.

- Ngươi làm sư trưởng thật sướng a, đồ vật của lũ nhỏ mà cũng muốn chiếm đoạt. Tiểu Tam, ngươi xem như vậy có được hay không, Nhị Long sư phụ cùng ngươi trao đổi, đợi ngươi tìm thấy đầu hồnn thú nào thích hợp với mình ở bên ngoài thì nói cho ta biết, sau đó ngươi cũng làm cho ta một cái Phi Thiên thần trảo.(Liễu Nhị Long)

Bởi vì thân hình Liễu Nhị Long cùng bọn nhỏ không giống nhau, mà sự quan sát của nàng so với Phất Lan Đức cũng cẩn thận hơn. Nàng phát hiện mỗi một cái Phi Thiên thần trảo đều lớn nhỏ khác nhau, nhất thời hiểu được đồ vật này là do Đường Tam ước lượng thân hình từng người mà chế tác.

Phất Lan Đức nhất thời mặc kệ, không đợi Đường Tam mở miệng, không nhịn được nói.

- Ngươi có thể có, vậy ta lại không thể sao? Tiểu Tam, ta cũng có một điều này định nói. Nói sao đi nữa ta cũng là sư phụ của đại ca ngươi, nể mặt mũi mà cấp cho ta đi.(Phất Lan Đức)

Nhìn Phất Lan Đức, lại nhìn Liễu Nhị Long, Đường Tam không khỏi cảm thấy buồn cười trong lòng. Kỳ thật cũng khó trách sự hứng thú như thế của Phất Lan Đức và Liễu Nhị Long đối với Phi Thiên thần trảo. Vật này quả thật có tính hữu dụng rất cao. Hơn nữa trong thời khắc mấu chốt tuyệt đối còn có thể có tác dụng cứu mạng. Tài chất lại cực tốt, thập phần cứng cỏi, đeo trên cánh tay cũng không có cảm thấy một điểm vướng víu, tựa như một cái Thiết tí hộ oản mà thôi. Với trọng lượng nhỏ này đối với bọn hắn mà nói căn bản không thành vấn đề.

- Được rồi. Bất quá chế tác đồ vật này cần rất nhiều thời gian, sau khi kết thúc lần cao cấp hồn sư học viện đại tái này, ta lại chế tác ra cấp cho các vị sư phụ mỗi người một cái.(Đường Tam)

- Tốt. Vậy sư phụ cũng không cần khách khí. Nhị Long, Vô Cực, chúng ta bắt đầu đi. Tiểu tam, bên ngoài ngươi cứ tùy tiện lựa chọn. Lựa chọn như thế nào, bọn ta giúp ngươi quyết đinh.(Phất Lan Đức)

Đại sư ở bên nhìn bộ dáng tiểu nhân đắc chí đó của Phất Lan Đức, không khỏi bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng cũng không nói gì.

- Trước tiên giúp Vinh Vinh đã. Ta không vội, nhưng còn muốn quan sát một chút.(Đường Tam)

- Cũng tốt. Đại sư, ngươi xem, tìm cho Vinh Vinh đệ tứ hồn hoàn này, lựa chọn nào mới là tốt?(Phất Lan Đức)

Đường Tam là đệ tử của đại sư, Phất Lan Đức đương nhiên có thể trực tiếp hỏi ý kiến của hắn, nhưng là ý kiến chuyên môn của đại sư mới là thích hợp nhất.

Ánh mắt đại sư từ bên ngoài đảo qua trên thân đám hồn thú. Chỉ ngón vào một con trong đó.

- Ba cái hồn kỹ trước của Vinh Vinh phân biệt chính là gia tăng tốc độ, lực lượng cùng hồn lực. Vậy đệ tứ hồn kỹ này thì lấy gia tăng phòng ngự là chủ yếu đi. Con Lân giáp thú trên dưới bốn ngàn năm kia là thích hợp.(Đại sư)

Mọi người hướng theo phương hướng ngón tay đại sư nhìn lại. Chỉ thấy đó là một con ma thú hình giống như cá sấu, thân thể cũng không phải là đặc biệt to lớn, thân cao trên dưới năm thước, đầu có bốn mắt, bốn chân tráng kiện như cái xô nước. Đặc điểm lớn nhất chính là toàn thân bao phủ một tầng hắc sắc bản giáp. Mỗi một miếng bản giáp đều có kích thước một bàn tay, nhìn qua cực kỳ cứng cỏi.

- Năng lực chủ yếu của Lân giáp thú chính là thiếp thân nhục bác (cận chiến), lực lượng cực lớn, bằng vào sức phòng ngự kinh người, cơ hồ có thể không ngại kỹ năng công kích của tuyệt đại đa số hồn thú cùng đẳng cấp tu vi. Các ngươi ba người cùng động thủ đi, cẩn thận một chút.(Đại sư)

Lời nói của đại sư tự nhiên làm cho kẻ khác tín phục, ánh mắt của ba người Phất Lan Đức đồng thời tập trung ở trên thân con Lân giáp thú nọ, dưới chân di động, lập tức tới gần khoảng ba mươi thước, Phi Thiên thần trảo trên tay đồng thời phóng ra, cương trảo mở ra trong không trung. Cơ hồ chỉ là trong nháy mắt, đều chuẩn xác chụp vào thân con Lân giáp thú ngàn năm kia.

Ba người Phất Lan Đức chỉ cảm thấy chấn động rất nhỏ trên cổ tay, đều hoàn thành động tác, cảm giác từ Phi Thiên thần trảo đích xác là cực tốt, phảng phất như một cánh tay bình thường kéo dài ra.

Nhưng là, làm kẻ chế tạo ra Phi Thiên thần trảo, con ngươi Đường Tam lại rất nhanh co lại một chút. Bởi vì ba cái Phi Thiên thần trảo đánh lên thân thể con Lân giáp thú, cũng không thể bấu vào trong bản giáp của nó, mặc dù đều bám lại ở một khối bản giáp, nhưng vô pháp xâm nhập nổi nửa phần. Phải biết rằng, lực lượng cùng độ sắc nhọn của Phi Thiên thần trảo này, dù là kim thạch cũng có thể dễ dàng phá vỡ. Bởi vậy có thể thấy được, phòng ngự của con Lân giáp thú ngàn năm này biến thái đến mức nào. Chẳng trách nó có thể trà trộn trong đám hồn thú vạn năm này. Bất luận là kẻ nào đối với khối cốt đầu khó xơi này khẳng định không hề hứng thú.

Không đợi Lân giáp thú giãy dụa, ba người Phất Lan Đức thở ra thành tiếng, hồn lực trong nháy mắt ngưng tụ, phóng thích.Đường Long cũng giúp sức một tay, chỉ thấy Hồn kỹ thứ nhất – Nhất Phong Nhất Cát từ Vũ Hồn Thập Vĩ phóng thích hình thành đôi bàn tay to lớn kéo dài ra nắm lấy đầu Lân giáp thủ cùng ba người Phất Lan Đức kéo lấy.

Mặc dù Lân giáp thú kia lực lượng đúng là kinh người, nhưng điều khiển Phi Thiên thần trảo chộp vào thân nó lại là ba vị cường giả cấp bậc hồn thánh đã ngoài bảy mươi cấp hồn lực, lực lượng trong nháy mắt bộc phát lại có thể để một hồn thú ngàn năm như nó ngăn cản nổi?

Thân thể cao năm thước trực tiếp bị hất tung lên không trung, quay cuồng hướng tới phía mọi người đang đứng đây mà rơi xuống.

- Điểm yếu hại của nó là ở trong miệng. Chỉ có từ nơi đó đánh ra mới có thể gây tổn thương cho nó. Các bộ vị khác trên thân thể nó chiếm hơn một nửa độ dày bản lân giáp. Phòng ngự so sánh với một đầu hồn thú vạn năm còn muốn biến thái hơn. Cũng may, nó không có kỹ năng công kích đặc thù nào.(Đại sư)

Lời nhắc nhở của đại sư hiển nhiên rất đúng lúc, mắt thấy Lân giáp thú từ trên trời rơi xuống, Liễu Nhị Long nhảy vọt sang một bên. Là Sát Lục Chi Giác của Hoàng Kim Thiết Tam Giác, nàng thích nhất chính là loại hành hạ đối thủ kiểu này. Chỉ có như vậy mới có thể thể hiện được một mặt huyết tinh của nàng.

Triệu Vô Cực cùng Phất Lan Đức đồng thời thu hồi Phi Thiên thần trảo trên thân con Lân giáp thú, Phất Lan Đức hét lớn.

- Nhị Long, nơi này nhiều hài tử như vậy, ngươi đừng có làm cho nơi này quá đẫm máu.(Phất Lan Đức)

- Biết rồi.(Liễu Nhị Long)

Liễu Nhị Long ngoài miệng đáp lời, nhưng một tay nàng đã chộp lên đuôi con Lân giáp thú, theo trọng lực, nàng dĩ nhiên cũng đem Lân giáp thú cao đến năm thước, sức nặng tuyệt đối vượt quá ngàn cân quay tít trên không trung.

Oanh

Cơ mặt mọi người bất giác đồng thời co giật, trong sự kịch liệt chấn động của mặt đất, đám hồn thú ngoài vòng độc trận tựa hồ cũng dừng lại chốc lát. Mà con Lân giáp thú phòng ngự lực cực kỳ kinh người kia, cả thân thể dĩ nhiên đã bị lực lượng bá đạo của Liễu Nhị Long hoàn toàn nhồi vào trong bùn đất, chỉ còn lộ ra một cái đuôi ở bên ngoài, nằm trong tay Liễu Nhị Long.

Sử Lai Khắc thất quái từ trên mặt Liễu Nhị Long thấy một tia mỉm cười, căn cứ vào sự giải thích của bản thân bọn chúng, đây đúng là nụ cười của ác ma.

Phòng ngự lực của Lân giáp thú tuy cao, nhưng thân thể khổng lồ bị va đập mạnh như thế, cho dù không bị thương cũng là một trận bảy phần thịt thì nát đến tám phần. Hơn nữa trong sát na tiến vào độc trận, hô hấp cũng đã hít phải độc dược do Độc Cô Bác bố trí trong độc trận.Cơ năng của thân thể cũng rất nhanh bị chậm lại.Lúc này trong tay Liễu Nhị Long dĩ nhiên lại càng giống một con dã thú bình thường không có năng lực phản kháng.

Liễu Nhị Long căn bản là không để cho nó có thời gian giãy dụa, hồng quang nóng rực từ toàn thân đại phóng, khuôn mặt mỉm cười hướng phía mọi người nói.

- Ta mang tiểu tử này đến kia chơi đùa một hồi, các người trước hết đừng làm gì cả. Vinh Vinh, theo sư phụ đi nào.(Liễu Nhị Long)

Vinh Vinh ngơ ngác nhìn Liễu Nhị Long, nhưng dưới chân cũng không có di động một bước, trên mặt hiện rõ thần sắc hoảng sợ.

Liễu Nhị Long hai mắt phát lạnh khi thấy Ninh Vinh Vinh không chút dị động nào.

- Làm sao? Ngươi không tin sư phụ có năng lực chế phục con Lân giáp thú này sao? Vậy cũng được, ngươi không cần trợn mắt lên như thế. Sư phụ cũng có thể trực tiếp cho ngươi xem tại đây.(Liễu Nhị Long)

- Ta…(Vinh Vinh)

Chính lúc Vinh Vinh đang kinh hoảng không biết phải làm sao, trước mắt đột nhiên tối sầm, đằng sau chạm phải một thân áo vải, đúng lúc khi ánh mắt nàng càng thêm rối loạn, hoảng sợ thì thanh âm của Đường Long vang lên.

- Vinh Vinh, đừng sợ. Nhị Long cũng là có ý tốt. Ta và ngươi cùng đi là được. Có ta ở đây, không có việc gì đâu.

- Tiểu Tam, ngươi muốn có loại hồn thú nào? Ta cùng Triệu sư phụ của ngươi giúp ngươi đối phó.(Phất Lan Đức)

Đường Tam trong mắt lộ ra quang mang do dự, chuẩn xác mà nói, trong những hồn thú ngoài này, có vài con tốt đều thích hợp với hắn, nhưng lựa chọn hồn thú bất đồng thì con đường tu luyện cũng có sự khác nhau rất lớn. Đệ tứ hồn hoàn không trọng yếu giống như đệ tam hồn hoàn, nhưng là có tác dụng liên kết trước sau, một khi đã lựa chọn, thì vô pháp sửa đổi được phương hướng tu luyện của mình trong tương lai. Cho nên hắn mới do dự, không biết chính mình đến tột cùng là nên lựa chọn như thế nào.

- Vậy chọn con Nhân diện ma chu kia đi. Đại khái cũng gần sáu ngàn năm tu vi, mà ngươi so với người khác lại hơn hẳn một cái ngoại phụ hồn cốt, hấp thu hồn hoàn của nó hẳn là không thành vấn đề. Nó với con hồn thú lần trước ngươi liệp sát là cùng một loại, chỉ cần hấp thu năng lượng của nó, chẳng những có thể tăng cường cho đệ tam hồn kỹ của ngươi, đồng thời có thể giúp ngươi xuất ra thêm một cái đệ tứ hồn kỹ để tự vệ, mà ngoại phụ hồn cốt do cùng tính chất cũng sẽ được tăng cường phụ gia. Đối với việc gia tăng thực lực có lợi rất lớn, đây có lẽ là sự lựa chọn tốt nhất đối với ngươi.(Đại sư)

Vừa nói, đại sư vừa nhìn Đường Tam, ánh mắt có chút nghi hoặc. Hắn tự hỏi bản thân đã dạy cho Đường Tam không ít kiến thức, đủ để cho hắn có thể nhận ra điều đó, vậy mà hắn còn do dự gì nữa không biết? Nhân diện ma chu vốn cực kỳ hiếm thấy, bởi vì bọn chúng vốn bá đạo, thường xuyên bị các loại hồn thú khác tiến hành vây công. Tu vi có thể đạt tới sáu ngàn năm, phải là một tồn tại phi thường cường đại, đối với Đường Tam sẽ đạt được hiệu quả phụ gia vô cùng tốt.

Nhưng ngoài dự tính của đại sư, Đường Tam vốn luôn cực kỳ nghe lời lúc này lại lắc đầu.

- Xin lỗi sư phu, đệ tứ hồn hoàn này để con tự mình lựa chọn được không? Phất Lan Đức viện trưởng, Triệu Vô Cực sư phu, ta muốn chọn con Địa huyệt ma chu kia.(Đường Tam)

- Ngươi nói cái gì?(Đại sư)

Không đợi Phất Lan Đức cùng với Triệu Vô Cực kịp phản ứng, Đại sư đã kinh hô một tiếng, bước dài về phía Đường Tam, một tay nắm lấy bả vai hắn.

- Ngươi bị điên rồi hay sao? Ngươi không thấy rằng đó là hồn thú một vạn năm hay sao? Hơn nữa, ta có thể khẳng định, mặc dù nó là vạn năm cấp bậc, nhưng đối với ngươi, chỗ tốt tuyệt đối không thể lớn bằng so với Nhân diện ma chu. Ngươi không nên quên, ngươi có được ngoại phụ hồn cốt vô cùng lợi thế, tăng cường nó, thậm chí so với tăng cường Lam ngân thảo của người còn quan trọng hơn nhiều.(Đại sư)

Nghe Đường Tam lựa chọn xong, đại sư làm sao lại không lo lắng chứ? Hắn hiểu rất rõ, đệ tử của hắn mặc dù là song sanh vũ hồn, nhưng nếu không giải quyết vấn đề đệ nhị vũ hồn được phụ gia quá nhiều thuộc tính trước, sau này thân thể hắn có lẽ sẽ không thể chịu nổi. Dù sao hắn bây giờ chỉ tương đương với một gã hồn sư Lam ngân thảo mà thôi.

Theo hồn lực tăng lên, hồn hoàn gia tăng, phế vũ hồn Lam ngân thảo của Đường Tam ngày càng bộc lộ yếu điểm. Bất luận là Đái Mộc Bạch có Bạch hổ vũ hồn hay Mã Hồng Tuấn có Phượng hoàng vũ hồn, không nghi ngờ đều có được thiên phú hoàn hảo nhất, hồn kỹ của bọn chúng nhờ căn cơ của vũ hồn mà ngày càng trở nên kinh khủng. Mà Đường Tam lại không có vận khí tốt như vậy. Mặc dù Lam ngân thảo vô cùng dẻo dai, nhưng không cách nào sự yếu ớt đến từ trụ cột của bản thân Lam ngân thảo. Xuất thân của nó dù sao cũng là phế vũ hồn, cho dù hồn hoàn phụ gia có tốt đến mấy đi chăng nữa cũng không thể so sánh với Hoả phượng hoàng hay Tà mâu bạch hổ, lại càng không nói đến đệ nhất phụ trợ vũ hồn Thất bảo lưu ly tháp. Trong Sử Lai Khắc thất quái, sáu người kia trừ hắn ra, bất kỳ vũ hồn nào so với hắn đều tốt hơn rất nhiều.

Nếu không phải bởi vì Đường Tam có kiến thức phong phú, đầu óc tỉnh táo, cùng với việc đoạt được hồn hoàn và hồn cốt của Nhân diện ma chu khi đạt đến cấp ba mươi, thì lúc này thực lực của hắn đã có một khoảng cách không nhỏ so với những người khác. Đương nhiên, đại sư vẫn không cho rằng ám khí cùng với độc dược học được từ Độc đấu la có tác dụng gì lớn. Trong tâm niệm của hắn, đã là hồn sư, thực lực bản thân mới là quan trọng nhất.

Chính vì những nguyên nhân này mà tâm tình đại sư lúc này mới có thể kích động đến như vậy. Lựa chọn một con Nhân diện ma chu thứ hai làm hồn hoàn, quan trọng nhất là sự tăng cường đối với bát chu mâu. Mặc dù đại sư không cách nào khẳng định bát chu mâu sẽ được tăng cường đến mức nào, nhưng chắc chắn lực công kích của bát chu mâu nhất định sẽ tăng lên gấp nhiều lần, giúp cho thực lực của Đường Tam cũng tăng lên cực lớn. Chỉ có không ngừng giúp ngoại phụ hồn cốt tiến hoán, thực lực của Đường Tam mới có thể đuổi theo người khác được.

Nhưng bây giờ chính Đường Tam lại muốn lựa chọn Địa huyệt ma chu, mặc dù không thể nói là không có chỗ nào tốt, chỉ có điều, đối với sự phát triển trong tương lai rõ ràng không thể tốt bằng so với hiệu quả của việc hấp thu hồn hoàn của Nhân diện ma chu được.

Địa huyệt ma chu cùng với Nhân diện ma chu đều là loài nhện đứng đầu trong các loại ma thú, chỉ là con đường hoàn toàn khác nhau. Nhân diện ma chu lấy lực công kích mạnh mẽ cùng kịch độc mà nổi danh, còn Địa huyệt ma chu lại dùng một phương pháp khác để giết địch nhân. Danh tiếng của nó mặc dù không lớn bằng Nhân diện ma chu, cũng không khát máu như Nhân diện ma chu, nhưng so về sự âm hiểm thì Nhân diện ma chu không cách nào sánh bằng.

Nhân diện ma chu am hiểu chính là công kích kinh khủng, nhanh chóng, bá đạo, mà Địa huyệt ma chu lại am hiểu nhất là lợi dụng các loại địa hình để chế tạo bẫy đợi con mồi, bằng vào kỹ năng đặc thù để chôn sống đối thủ. Lưới nhện của nó so với Nhân diện ma chu cũng hoàn toàn bất đồng, không có độc tính, nhưng có thể tạo thành các loại hình dạng khác nhau, không như chu lưới của Nhân diện ma chu chỉ tạo thành một hình dạng nhất định trói buộc đối phương.

Xét thực lực, về mặt công kích, Địa huyệt ma chu khẳng định không phải là đối thủ của Nhân diện ma chu, nhưng nếu ở một địa hình quen thuộc, hoặc là để nó tạo được khoảng cách nhất định, kẻ chết chắc chắn sẽ là Nhân diện ma chu.

Bên ngoài độc trận, vừa hay lại có mỗi loại một con. Con Nhân diện ma chu một mình đứng ngoài đám hồn thú đông đúc, đôi mắt nhỏ loé quang mang lạnh lẽo (chả biết đôi mắt này là đôi mắt nào – DG), nhìn kỹ đám người bên trong. Con Địa huyệt ma chu rõ ràng có duyên hơn rất nhiều so với nó, trà trộn vào giữa đám hồn thú, thân thể của nó nhỏ chỉ bằng một nửa, nhưng chỉ cần cẩn thận quan sát là có thể phát hiện ra, con Địa huyệt ma chu này mới vừa đạt được cấp bậc tu vi một vạn năm. Thân thể gầy và cao lêu nghêu, tám cái chân cũng đồng dạng như vậy, nhưng rõ ràng không một con Nhân diện ma chu nào gầy gò như vậy mà lại có lực lượng cả. Thân thể màu xám nhìn qua so với đông đảo hồn thú một điểm cũng không thấy được sự cường hãn, chỉ là xung quanh thân thể nó, có một vài sợi chỉ nho nhỏ màu vàng, đó chính là chu lưới của nó.

Dưới con mắt đại sư, Đường Tam lựa chọn Địa huyệt ma chu, không thể nghi ngờ là bởi vì Địa huyệt ma chu vốn không bạo lệ như Nhân diện ma chu, hồn hoàn càng dễ dàng hấp thú, hơn nữa, con Địa huyệt ma chu này đã đạt đến tu vi một vạn năm. Nhưng lựa chọn như vậy hiển nhiên là không thông minh, sẽ không thể nào thu được hiệu quả tăng cường ngoại phụ hồn cốt tốt bằng so với con Nhân diện ma chu sáu ngàn năm kia.


Nhưng khiến cho đại sư có chút ngoài ý muốn chính là, Đường Tam nhìn về phía hắn với ánh mắt cực kỳ kiên định.

- Sư phụ, xin cho phép con lựa chọn Địa huyệt ma chu đi, con cho rằng, bây giờ đối với con mà nói, nó mới hữu dụng hơn nhiều.(Đại sư)

- Tại sao? Cho ta biết lý do.(Đại sư)

Tinh thần đại sư vốn cao ngạo, cho dù Phất Lan Đức cũng không có khả năng so sánh bằng, mà lúc này, chứng kiến tên đệ tử vốn luôn luôn nhu thuận lại kháng lại ý muốn của hắn, thanh âm rõ ràng trở nên lạnh lẽo hơn. Nhưng dù sao hắn cũng không phải là loại trưởng bối chuyên quyền bạo ngược, bởi vậy, hắn muốn Đường Tam phải nói rõ nguyên nhân trong đó.

Đường Tam chỉ dùng một câu rất đơn giản để nói ra nguyên nhân lựa chọn Địa huyệt ma chu.

- Sư phụ, con lựa chọn nó, là bởi vì cao cấp hồn sư học viện đại tái sắp tới.(Đường Tam)

Đại sư đầu tiên hơi sửng sốt một chút, ngay sau đó, hắn lập tức phản ứng lại, ánh mắt lạnh như băng trong khoảng khắc bị hoà tan, nhìn gã đệ tử trước mặt, đôi mắt không khỏi toát ra tia quang mang cảm khái, bàn đặt trên bả vai Đường Tam không tự giác bóp chặt lại.

- Nhưng, ngươi không nghĩ gì cho bản thân hay sao chứ?(Đại sư)

Đường Tam làm sao không biết hồn hoàn của Nhân diện ma chu đối với bản thân không chỉ có một ít chỗ tốt, nhưng lựa chọn hồn hoàn của Nhân diện ma chu, chỉ có thể tăng cường bát chu mâu và chu lưới trói buộc, đệ tứ hồn kỹ rất có thể chỉ có tác dụng phụ trợ cho đệ tam hồn kỹ.

Địa huyệt ma chu mặc dù không cách nào có thể tăng cường ngoại phụ hồn cốt của Đường Tam so với Nhân diện ma chu, nhưng Đường Tam lại có thể khẳng định, hồn hoàn của Địa huyệt ma chu nhất định sẽ giúp hắn gia tăng một cái kỹ năng khống chế, hơn nữa rất có thể lại là kỹ năng khống chế quần thể. Như vậy đối với đội ngũ Sử Lai Khắc thập quái có ưu điểm rất lớn, trong đoàn chiến, thêm một kỹ năng khống chế quần thể là chỗ tốt không thể nghi ngờ.

Để bù đắp cho sự chênh lệch về mức độ phụ trợ của Địa huyệt ma chu và Nhân diện ma chu, có thể giúp đồng đội trong chiến đấu, sau khi cân nhắc, Địa huyệt ma chu hiển nhiên là sự lựa chọn tốt nhất của hắn.

Đại sư hiểu rõ điều này, trong lòng cảm khái. Đường Tam đưa ra quyết định mặc dù không phải có lợi nhất đối với bản thân, nhưng không nghi ngờ là chính xác nhất. Về mặt nhìn bao quát đại cục, hắn đã vượt qua chính mình. Có một đệ tử vô tư như vậy, hắn càng cảm thấy cao hứng, đồng thời cũng có chút nuối tiếc.

Không thể nghi ngờ, kỹ năng chu lưới trói buộc có khả năng hạn chế cá thể rất mạnh, có thể dùng để phối hợp với thủ pháp ám khí của Đường Tam rất hoàn hảo, nhưng chỉ có điều, chu lưới trói buộc tiêu hao hồn lực quá lớn, cho dù là hồn lực của Đường Tam đã tăng lên đến bốn mươi cấp, dưới trạng thái hoản hảo cũng chỉ có thể sử dụng bốn lần. Nếu đệ tứ hồn hoàn lại tăng cường cho đệ tam hồn hoàn, vậy, năng lực hạn chế cá thể lại càng mạnh, nhưng đồng dạng thì tiêu hao hồn lực lại càng lớn, thậm chỉ có thể xuất hiện tình huống xuất ra được một lần.

Nếu trong trường hợp đối mặt với đối thủ một chọi một, đương nhiên là không có vấn đề gì. Nhưng Đường Tam không quên, hắn là một phần tử trong Sử Lai Khắc thập quái, lại là khống chế hệ hồn sư duy nhất, linh hồn của đội ngũ. Cao cấp hồn sư học viện đại tái đã sắp bắt đầu cử hành, hắn không thể chỉ lo lắng cho bản thân, mà muốn lo lắng cho toàn bộ đội ngũ.

- Sư phụ, có lẽ, con Địa huyệt ma chu này có thể rơi xuống cho chúng ta một khối hồn cốt thì sao?(Đường Tam)

Đường Tam dùng phương thức của mình để an ủi đại sư.

Đại sư thở dài một tiếng.

- Tiểu Tam, mặc dù thân thể của người rất mạnh mẽ và dẻo dai, thậm chí còn hơn cả Đái Mộc Bạch, hơn nữa đã từng hấp thu hồn hoàn vượt cấp, nhưng ngươi không nên quên, lần này ngươi lựa chọn, là vượt quá hẳn năm ngàn năm tu vi. Ngươi cho rằng bản thân có thể hoàn thành hấp thu con hồn thú một vạn năm này một cách tốt nhất? Vì đồng đội, ngươi càng không nên đem bản thân ra mạo hiểm, ngươi có hiểu rõ không? Cho nên, ta kiên trình bảo lưu ý kiến của mình, lựa chọn tốt nhất đối với ngươi là Nhân diện ma chu.(Đại sư)

- Sư phụ, tin tưởng con, con nhất định có thể làm được. Con từng ở chỗ Độc Cô tiền bối dùng hai loại tiên phẩm dược thảo, đối với thân thể đã tẩy cân dịch tuỷ, thoát thai hoán cốt, trình độ mạnh mẽ và dẻo dai của cơ thể so với người tưởng tượng còn lớn hơn rất nhiều. Hơn nữa, ở chỗ này còn có một ưu thế khác. Con sẽ tiến hành hấp thu hồn hoàn tại một địa phương đặc biệt, nơi đã tạo ra hai loại tiên phẩm dược thảo đó. Cứ như vậy đi, con cơ hồ đã nắm chắc chín mươi phần trăm cơ hội thành công rồi.(Đường Tam)

- Không được, trừ phi là trăm phần trăm, nếu không, ta quyết không cho phép ngươi mạo hiểm.(Liệt Vũ)

Lần này nói chuyện không phải là đại sư, mà lại là Liệt Vũ vẫn lẳng lặng đứng một bên nghe bọn họ tranh luận.

Tâm tình Liệt Vũ đột nhiên kích động khiến cho Đường Tam cũng không khỏi bị sửng sốt.

- Liệt Vũ, đừng như vậy, nghe lời ca đi, ca nhất định sẽ không có việc gì đâu.(Đường Tam)

Đường Tam và Liệt Vũ có một hồi tranh cãi quyết liệt nhưng cuối cùng Liệt Vũ buông tay mà tin tưởng Đường Tam sẽ làm được.

- Viện trưởng, Triệu sư phụ, phiền hai người ra tay bắt giúp ta con Địa huyệt ma chu kia.(Đường Tam)

- Tiểu Tam, ngươi thật sự rõ ràng rồi chứ? Ngươi phải hiểu rõ việc hấp thu này sẽ có hậu quả gì chứ?(Phất Lan Đức)

- Viện trưởng, ta nhất định sẽ thành công. Ngài đừng quên rằng, ta có hai cái vũ hồn, ngoài ra còn ngoại phụ hồn cốt cùng với tiên phẩm dược thảo. Vạn năm hồn thú sao có thể gây khó dễ cho ta được chứ?(Đường Tam)

- Hảo, có chí khí. Ta chúc ngươi thành công.(Phất Lan Đức)

Từ trong mắt Đường Tam, Phất Lan Đức có thể thấy được niềm tin chưa từng có từ trước đến nay. Hắn biết, cho dù bây giờ có nói cái gì cũng vô dụng, ngay cả Đại sư với Liệt Vũ cũng không thể nói được cơ mà.

Lúc này, khu vực rừng cây cách đó không xa, âm thanh ầm ầm không ngừng vang lên, mặc dù mọi người không chứng kiến tận mắt, nhưng chỉ cần nhớ lại, cũng cảm thấy thật tiếc cho vận mệnh con Lân giáp thú kia, đồng thời khẳng định ý niệm một cách chắc chắn hơn, đó là không nên trêu chọc Liễu Nhị Long.

Phi Thiên thần trảo như tia chớp phóng ra, chuẩn xác rơi lên người Địa huyệt ma chu.

Có lẽ bởi vì tình huống của Lân giáp thú trước đó đã bị dám hồn thú cường đại chứng kiến được, cũng có lẽ bởi vì trí tuệ của bọn chúng rất cao, ngay khi nhìn thấy Phi Thiên thần trảo đang bay trên trời sắp chộp lên người mình, con Địa huyệt ma chu vạn năm đột nhiên chuyển động, một tấm chu lưới màu vàng từ dưới chân nó bắn ra, giống như một tấm lá chắn che chở trước mặt mình.

Phốc Phốc

Phi Thiên thần trảo chộp trúng vào bên trong chu lưới, Phất Lan Đức cùng Triệu Vô Cực vội vàng khống chế thần trảo quay lại. Điều khiến bọn họ dở khóc dở cười chính là, thần trảo bay về, nhưng đồng thời còn kéo theo tấm chu lưới màu vàng kia nữa, chuẩn bị tạo thành một tình huống gọi là tự chui đầu vào lưới.

- Thất Tiến Thất Xuất.

Đường Long lúc này bổng nhiên xuất hiện sử xuất thương pháp của mình chém đứt đi chu võng màu vàng.

Vạn năm Địa huyệt ma chu so với mọi người tưởng tượng còn âm hiểm hơn nhiều, chẳng những Phi Thiên thần trảo mang theo chu lưới quay lại, mà cùng lúc đó, Địa huyệt ma chu vô cùng nhanh chóng lui lại phía sau, thân hình chợt loé lên, trốn sau lưng một con hồn thú to lớn, hơn nữa, còn hướng về rừng rậm phía xa chạy đi. Động tác cực kỳ nhanh nhẹn, một điểm cũng không kém so với Nhân diện ma chu.

Phất Lan Đức cùng Triệu Vô Cực, hai gã hồn thánh dĩ nhiên cũng bị hồn thú ngàn năm làm cho sợ hãi,vẫn có nhiều đệ tử được thấy tận mắt, đây tuyệt đối là một sự kiện dọa người.

Phất Lan Đức giận giữ cười lạnh.

- Muốn chạy? Không dễ dàng như thế.(Phất Lan Đức)

Bỗng một tiếng chim ưng từ phía chân trời vang vọng lại, Sử Lai Khắc giật mình chỉ kịp nhìn thân thể Phất Lan Đức nhảy lên, trong nháy mắt thu lại thành một khối, phiêu nhiên rơi trên song chưởng của Triệu Vô Cực. Sau một khắc, thân thể hắn giống như một viên đạn pháo tầm thường, bị Triệu Vô Cực toàn lực quăng đi ra ngoài, trong nháy mắt đã bay ra khỏi phạm vi độc trận, từ đó lướt qua đỉnh đầu của hồn thú cường đại, thoáng trong chốc lát đã đi tới đúng phía trên đỉnh đầu của địa huyệt ma chu.

Vì truy bắt con địa huyệt ma chu này, đang ở trên không trung Phất Lai Đức lúc này thất hoàn loé sáng, thân thể đã biến thành một con miêu đầu ưng cực lớn, sải cánh trải dài khoảng 5 thước, đó chính là tự mình dùng đệ thất hồn kĩ, miêu ưng chân thân.

Miêu ưng đầu chính là có thực lực nhạy cảm nhất, có thể trong đêm đen nhìn thấy những thứ rất cái cực kì nhỏ, từ trên không trung thì khả năng truy bắt lại càng không chút tổn hại cho mắt ưng. Mắt nhìn thấy thân thể Phất Lan Đức từ trên trời giáng xuống, lợi trảo dưới bụng lộ ra, nhắm thẳng con địa huyệt ma chu kia chộp tới. Chưa tiếp xúc, hồn lực khổng lồ của hắn sinh ra đã làm cho thân thể địa huyệt ma chu đang bay nhanh chạy trốn không thể khống chế mà run rẩy.

Hồn thú trong lúc bỏ chạy nào có người cứu giúp? Huống chi địa huyệt ma chu trong lúc chạy trốn tốc độ quả thật rất nhanh, đã ngay lập tức ở bên ngoài độc trận tạo với hồn thú một khoảng cách. Lúc này Đường Tam vì hấp dẫn hồn thú ngoài độc trận nên không đi quấy nhiễu Phất Lai Khắc truy bắt địa huyệt ma chu, đã lại lấy ra mùi thơm khỉ la tiên phẩm giao vào trong tay Liệt Vũ.

Một mùi hương thoang thoảng, thanh nhã tựa như tầm thường lại hấp dẫn ánh mắt của hồn địa thú bên ngoài này, làm cho không tự chủ nuốt nước miếng, ánh mắt gắt gao nhìn vào trong.

Mùi thơm của khỉ la tiên phẩm tuy tốt nhưng mạng nhỏ càng thêm trọng yếu. Đường Tam để cho Liệt Vũ ở một vị trí, vừa lúc là mùi thơm của Khỉ La tiên phẩm không cách nào bao phủ hết toàn bộ độc ngoài trận, như vậy sẽ không còn lo nữa bởi vì nó chính là năng lực kháng độc cấp hồn thú môn được thừa hưởng.

Đem mùi thơm của khỉ la tiên phẩm giao cho Liệt Vũ, Đường Tam cũng dùng phương pháp như Phất Lan Đức. Nhờ Triệu Vô Cực trợ giúp ném hắn ra ngoài, hắn đương nhiên không phải lo lắng Phất Lan Đức không đối phó được đầu địa huyệt ma chu kia, chỉ là nếu có hắn trợ giúp, bằng vào tự thân khống chế kĩ năng, tất nhiên có thể làm cho quá trình truy bắt trở nên ngắn hơn, dù sao, đại lượng hồn thú bên ngoài trận cũng không có ngồi không như vậy, cho dù có mùi thơm của khỉ la tiên phẩm ở nơi này hấp dẫn cũng khó đảm bảo sẽ không có con nào nhúng tay vào. Một khi làm cho địa huyệt ma chu âm hiểm kia chạy thoát, nếu muốn tìm được một con như thế quả thật không dễ dàng gì.

Mắt thấy địa huyệt ma chu bị Phất Lai Đức mạnh mẽ uy áp trước mắt căn bản không cách nào né tránh, liền ngay sau đó đằng thân bay ra Đường Tam đã tưởng rằng Phất Lai Đức đắc thủ thành công.Bỗng nhiên ngay lúc này,ánh mắt địa huyệt ma chu hiện ra một tia âm hiểm.

Đột nhiên một chùm sáng màu vàng, chính là lưới nhện từ phía sau nó phun ra, ngay lập tức hướng thân thể Phất Lan Đức cuốn đi, cùng lúc đó, hai chiếc rễ màu vàng chính là hai sợi tơ như tia chớp phóng về phía trước, quấn quanh một trụ thân cây đại thụ cao mười thước, dùng sức mạnh kéo gãy phía dưới, nhất thời làm thay đổi phương hướng di chuyển của địa huyệt ma chu.

Phất Lan Đức hai cánh vung lên, tật phong thổi bay chu lưới, nhưng chỉ vì sự trì hoãn ngắn ngủi này, hắn lập tức đã rơi vào khoảng không. Mà cũng ngay nơi Phất Lai Đức rơi xuống đất, trong nháy mắt từ mặt đất hoàng quang chợt loé lên, vô số chu ti từ dưới đất phóng lên, nhanh chóng đem thân thể đó bao phủ bên trong. Tựa như có người dùng chu lưới đan thành một nhà giam bình thường, đem Phất Lan Đức vây ở trong đó.

Cùng so sánh với người mặt nhện ma,chu ti của địa huyệt ma chu mặc còn có chút thô, mặt trên mặc dù không có độc tố nhưng độ cứng cỏi còn trên cả chu ti của người mặt ma chu, hơn nữa cùng với chất lỏng sền sệt cực kì đặc biệt, chất lỏng gặp gió lập tức đông lại chỉ trong phút chốc các chu ti kia trở nên cứng rắn giống như cương thiết bình thường.Hình thành ngay một toà chu lao chính thức.

Đây chính là tuyệt kĩ âm hiểm nhất của địa huyệt ma chu: chu lưới tù lung. Chỉ cần địa huyệt ma chu từng đi qua địa phương nào, nó liền có thể trên mặt đất ẩn dấu chu ti của mình. Loại chu ti này do tinh thần của nó tiến hành khống chế, chỉ cần địch nhân bước vào trong phạm vi này nó sẽ lập tức phát động, bằng vào thuộc tính đặc thù của chu ti kia, hình thành nhà giam bình thường đem địch nhân vây ở bên trong đó. Nếu địch nhân nhỏ yếu, nó sẽ thừa thế tấn công giết chết, nếu là địch nhân quá cường đại nó có thể lợi dụng cái kĩ năng này tạm thời vây khốn địch nhân để mình tranh thủ thời gian chạy thoát.

Đáng tiếc con địa huyệt ma chu gặp phải đối thủ chính là cao cấp hồn thánh bảy mươi tám cấp Phất Lai Đức. Mắt thấy chính mình bị nhốt vào trong tù lung, Phất Lai Đức lập tức hiển hiện năng lực cường hãn của hắn, một vầng sáng màu vàng nhạt từ trên người miêu ưng phóng thích ra, ngay sau đó quang mang trong nháy mắt khuyếch tán, cả chu lưới tù lung phảng phất đang vây khốn một mặt trời bên trong.

Một tiếng cọ xát chói tai vang lên, một tia vết rách xuất hiện và nhanh chóng lan tràn khắp chu lưới tù lung. Bất quá trong vòng vài hô hấp thời gian, chu lưới tù lung kia đã phanh một tiếng hóa thành tro bụi phiêu tán trong không khí.

Phất Lan Đức tuyệt không để địa huyệt ma chu có cơ hội ám toán lần thứ nữa, hai cánh triển khai lập tức bay lên không trung, như vậy chu lưới tù lung kia mặc dù hung hiểm độc ác nhưng cũng phải lấy mặt đất hoặc thật thể nào đó làm trụ cột mới có thể thi triển được, có điểm giống với sự kí sinh đệ nhị hồn hoàn của Đường Tam, nhưng so với kí sinh thì mạnh hơn không ít. Mà lúc này Phất Lai Đức bay tại không trung, hiển nhiên sẽ không còn e ngại kĩ năng này nữa.

Đúng lúc này không biết tựa lúc nào Đường Long đã xuất hiện trước mặt Địa Liệt Ma Chu, thấy có người trước mặt mình hơn nữa là khí tức cực kì cường đạo Địa Liệt Ma Chu trợn tròn con mắt mình lên.

- Cút trở về cho ta.

Đường Long nhắm ngay mặt của Địa Liệt Ma Chu đấm thẳng một quyền, nhất thời sửng sờ Địa Liệt Ma Chu bị Đường Long đấm bay đi và vừa sảo là bay về phía Phất Lan Đức.

- Khá lắm, rất giảo hoạt, nếu cho ngươi chạy thoát lần nữa, ta thề không phải là tứ nhãn miêu ưng nữa.(Phất Lan Đức)

Một tiếng ưng giận giữ vang lên, Phất Lan Đức từ trên trời giáng xuống, từ giữa không trung huy động hai cánh liên tục hai lần, hai đạo phong quang lưu lại trên mặt đất bốn vệt sâu, cùng lúc đem thân thể địa huyệt ma chu vây xung quanh, khu vực mười thước xunh quanh thân nó hoàn toàn bị cô lập.

Phất Lan Đức lúc này đang ở phía sau từ trên trời giáng xuống.

Phốc

Một đoàn lưới nhện từ dưới chân địa huyệt ma chu nhanh chóng bay lên, bất quá lúc này không phải để tấn công Phất Lan Đức mà là đem thân thể nó được bao phủ trong chu lưới tù lung.

Khanh thương một tiếng vang lên, lợi trảo của Phất Lan Đức cứng rắn đem chu lưới tù lung phá đi. Thừa dịp tốc độ của hắn chậm lại trong nhắy mắt, địa huyệt ma chu trực tiếp che mặt hướng tới một khe hở phía trước nhảy xuống. Con địa huyệt ma chu này không thể dễ dàng bị bắt như thế, trong các loài hồn thú họ nhện, nó quả nhiên là độc nhất vô nhị. Đừng xem thường nó với tám chiếc chân không cường tráng bằng của người mặt nhện nhưng nó lại có hai cái chân hoa văn cực kì mạnh mẽ, sắc bén, lúc trước nếu không phải do bị truy đuổi quá ráo riết thì nó đã sớm tìm cơ hội chui xuống đất mà thoát thân rồi.Lúc này, vừa hay trước mặt bị Phất Lan Đức tấn công tạo thành một cái hố, nó muốn lợi dụng để thoát đi khỏi hiện trường.

- Đứng lại đi.

Đường Long cầm thương chém vài đường vào chu mâu của Địa Liệt Ma Chu khiến cho nó hai trong tám chu mâu bị chặt gãy đi.

Một đại ưng trảo hung hãn ngay lập tức chộp vào phần giáp sau lưng nó, mặc dù không thể trực tiếp xuyên qua lớp giáp ngoài nhưng cũng đủ để đem thân thể Địa Huyệt Ma Chu kéo ngược trở lại.

- Lên nào Tiểu Tam, chúng ta trở về.(Phất Lan Đức)

Đường Tam ở phía sau cầm bát chu mâu phi thân lên lên không trung, vững vàng rơi vào trên lưng hoá thân miêu ưng của Phất Lan Đức. Phất Lan Đức lưng mang Đường Tam ưng trảo giữ địa huyệt ma chu, hai cánh kịch liệt di động trong nháy mắt đưa thân mình lao lên không trung.Trong lúc này, Địa Huyệt Ma Chu dù có giảo hoạt thế nào đi nữa cũng không còn đường trốn thoát. Từ ưng trảo phía trên truyền phong duệ hồn lực vào trong cơ thể nó khiến toàn bộ khí lực bị phong toả, không cách nào thi triển tuyệt chiêu nào nữa.

Vốn dĩ Phất Lan Đức còn muốn kêu Đường Long cùng theo nhưng hắn thấy được Đường Long dần hóa thành hạt cát theo gió bay đi.

Trên lưng Đường Tam nhận ra điều gì đó chợt quái lên.

- Tiểu Vũ cẩn thận.(Đường Tam)

Bỗng nhiên từ dưới đất, một thân ảnh âm hiểm lặng lẽ trồi lên không một tiếng động lẻn vào độc trận, nhanh chóng hướng đến vị trí của Tiểu Vũ lao đến. Nó phóng ra từ một vị trí cực kì kín đáo, vừa lê khỏi mặt đất là thoát được tầm nhìn của mọi người nhưng vẫn bị Đường Tam đang ở trên lưng Phất Lai Đức phát hiện ra.

Con hồn thú này phát động tấn công không phải là tự phát.Đúng là như vậy, lúc trước nhân diện chu ma bị Đường Tam cùng đại sư phát hiện, con hồn thú sáu ngàn năm này là tả hữu của nhân diện ma chu thì một mực ẩn nấp chờ cơ hội.Nó đương nhiên có thể cảm giác được bên trong độc trận có những người thực sự cường đại, khi Phất Lan Đức cùng Đường Tam từ trên trời lao xuống, sự chú ý của mọi người liền tập trung vào đó vừa lúc tạo cho nó một cơ hội tuyệt vời.

- Nghĩ ám sát lão bà của ta.Ngươi chán sống rồi.

Đường Long xuất hiện bên người Tiểu Vũ rồi dậm chân thật mạnh xuống đất, Nhân Diện Ma Chu gặp phải xui xẻo ăn ngay một phát dẫm đập từ Đường Long.

Nhân Diện Ma Chu biết mình ám sát con mồi thất bại đồng thời tạo ngộ kẻ địch mạnh mẽ nên là triệt thoát đi nhưng Đường Long không cho nó cơ hội.

- Nghĩ chạy sao.

Đường Long vươn tay ra và những cây thương mang theo sắc màu khác nhau đâm vào lưng của Nhân Diện Ma Chu, những cây thương phát nổ tạc bay Nhân Diện Ma Chu ra ngoài, sau đó Đường Long hướng về Nhân Diện Ma Chu vồ lấy một trảo.

Một luồn khí hình bán nguyệt tạo thành ba đường hướng Nhân Diện Ma Chu bay đi, ba luồn khí xẹt qua người Nhân Diện Ma Chu cắt nó ra làm ba phần.

- Hừ sao này gặp phải đồng loại như ngươi thì giết một con.

Đường Tam lúc này rút ra chủy thủ của mình đâm vào giữa trán Địa Liệt Ma Chu sau đó từ Nhu Ý Bách Bảo Nang lấy ra một bình đựng Hồn hoàn cho Hồn hoàn của Địa Liệt Ma Chu vào rồi xoay người lại nhìn mọi người.

- Trong núi này, có một vị tiền bối ẩn tu, có một khu vực quanh năm có băng hoả khí bao phủ. Người nào đến gần tất sẽ bị hàn nhiệt trong đó bạo liệt ảnh hưởng, trong thời gian ngắn sẽ nổ tung mà chết, nhưng cũng tại nơi này, có vô số thiên tài địa bảo được sinh ra.Tất cả những dược thảo mà ta có được chính là đều từ nơi này mà ra. Hai luồng khí hàn nhiệt này đối với người khác là có hại nhưng ta vì từng sử dụng hai loại dược thảo, đối với ta ngược lại có ích. Ở nơi này hấp thu hoàn hồn có tác dụng gấp đôi, phiền các vi chờ ta ở chỗ này, ta sẽ nhanh chóng hoàn thành việc hấp thụ hoàn hồn. Các ngươi ngàn vạn lần không được đến gần khu băng hoả lưỡng nghi nhãn để tránh được việc bị thương tích.(Đường Tam)

Đường Tam nói xong thì thân hình lóe lên tiến sâu vào bên trong Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn tiến hành hấp thu Hồn hoàn của Địa Liệt Ma Chu.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv