Diệp Minh ngay từ đầu đã muốn gia nhập đội ngũ của Tống Diễn tuy nhiên lại bị Hoắc Lăng Hạo dọa,“Nghe nói ngươi còn có ông nội và bà nội?” Tần Y Y muốn nhìn xem Diệp Minh này có thể vì ông nội và bà nội làm được chuyện gì. Tuy rằng Diệp Minh nhát gan một chút, nhưng nếu thật sự hiếu thuận thì con người này cũng được. Nghe thấy Tần Y Y nói đến ông nội và bà nội Diệp Minh cả kinh, sợ hãi họ vì chuyện này mà không cho mình gia nhập đội ngũ nên vội vàng nói “Ông nội và bà nội ta sẽ tự mình nuôi, chỉ cần để cho ta gia nhập là tốt rồi, bọn họ tuyệt đối sẽ không chọc phiền toái .” Diệp Minh nghĩ chỉ cần hắn thành công gia nhập đội ngũ của Tần Y Y thì một thời gian sau cả đội ngũ sẽ không để một mình hắn chăm sóc ông nội, bà nội, đến lúc đó còn không phải sẽ có một đội ngũ giúp hắn chăm sóc ông nội, bà nội sao.
Hiện tại Tần Y Y đã hỏi hắn vậy thì xem ra hắn cũng có hấp dẫn, bà nội củahắn nói không sai, những người này không có tâm nhãn, nếu không cũng đã không đáp ứng mang theo nhiều người như vậy, theo bọn họ khẳng định không sai. Tần Y Y nhìn Diệp Minh trong lòng buồn cười, hắn cho rằng hắn nghĩ cái gì người khác không biết sao?“Thế nào ngươi hiện tại có phải hay không nghĩ chỉ cần ngươi ra nhập đội ngũ, sau đó tân tân khổ khổ nuôi dưỡng ông nội, bà nội đợi đến khi bồi dưỡng cảm tình với mọi người trong đội ngũ, đến lúc đó ngươi hẳn là có một đội thay ngươi nuôi dưỡng ông bà rồi?” Diệp Minh thật không ngờ Tần Y Y nói lời trong lòng mình ra như vậy, tuy trong lòng không vui nhưng vẫn cố phản bác“Không có, ông nội và bà nội ta sẽ tự mình nuôi sống không nhọc đến người khác.”
Tần Y Y nhìn Diệp Minh ra vẻ trấn định cười cười nói “Diệp Minh, đừng cùng ta giả vờ, ngươi biết không ta từ nhỏ đến lớn rất ít khi nói thật, ngươi nói lời nào là thật hay là giả ta nhìn một lần là ra, lần sau nếu muốn lừa người khác nhớ lấy phải lừa mình trước đã.” Nhìn ra Diệp Minh trong lòng không phục Tần Y Y mở miệng nói “Ngươi muốn ta tin tưởng cũng có thể, chỉ cần ngươi có thể bảo vệ ông nội và bà nội ngươi đến khi rời khỏi Hải Thành là có thể.” Nghe được lời nói của Tần Y Y, Diệp Minh vui vẻ thầm nghĩ quả nhiên nữ sinh sẽ mềm lòng một ít.
Trừ bỏ Tống Diễn tất cả mọi người đều cảm thấy Tần Y Y khi nào thì dễ nói chuyện như vậy, Tống Diễn nhìn Tần Y Y lại liếc mắt nhìn Diệp Minh, trong lòng buồn cười, thành thị này rõ ràng không được bình thường, nếu Diệp Minh thật sự có thể một người bảo vệ được ông nội và bà nội của hắn thì Tần Y Y để hắn đi theo cũng không có việc gì, tuy lòng dạ có chút hẹp hòi nhưng có thực lực đó cũng không tồi. Tuy nhiên Diệp Minh này làm sao có năng lực đó đây?
Diệp Minh rất cao hứng rời đi, chỉ còn lại mỗi một mình Dạ Nhất, phát hiện tất cả mọi người đều nhìn về phía mình làm Dạ Nhất không giỏi giao tiếp thấy xấu hổ nhưng nghĩ đến việc muốn trở về nhà thì hắn nghĩ những người này có thể trợ giúp hắn một chút.“Ta gọi là Dạ Nhất, hi vọng khi gặp phải chèn ép từ người khác có thể nhận được sự trợ giúp từ các ngươi, vì báo đáp các ngươi ta có thể vô điều kiện làm một chuyện.” Dạ Nhất nói lời này là hướng về phía Tống Diễn nói, hắn nhận định chỉ có Tống Diễn mới giúp được hắn.
Tống Diễn kéo Tần Y Y qua đối với Hoắc Lăng Hạo liếc một ánh mắt, Hoắc Lăng Hạo hiểu ý mang theo tất cả anh em tiến vào phòng ở , Tần Y Y thấy thế, cũng để Âu Dương Lâm mang theo người nhà của hắn tiến vào, Tống Diễn nhìn thấy thì rất vui vẻ, khóe miệng mở rộng, Âu Dương Lâm nhìn nhìn cuối cùng vẫn là mang theo người nhà của mình vào nhà .
Tống Diễn nhìn Dạ Nhất miễn cưỡng mở miệng nói “Dạ Nhất, kim bài sát thủ của tổ chức Dạ Ẩn, ba năm trước rời khỏi tổ chức, sau đó bị hạ lệnh truy sát cấp s, hai năm trước chết, nói thật ta đối với cái từ chết đi sống lại thật hứng thú .” Tống Diễn lời nói vừa dứt Dạ Nhất một thân sát khí phát ra, hắn không tin được nam nhân này hiểu biết như vậy, hiện tại hắn đột nhiên không xác định nam nhân này sẽ coi trọng năng lực của hắn. Tần Y Y ở một bên nghe được mùi ngon, sát thủ đó, nàng nhận nhiệm vụ rất nhiều, từng hi vọng có thể đụng độ với một sát thủ nhưng không có cơ hội, không nghĩ tới đi đến thế giới này dễ dàng đụng phải một sát thủ như vậy, còn là kim bài sát thủ.
“Là như vậy, hai năm trước ta giả vờ hôn mê mà lừa được người đuổi giết ta, sau này ta gặp vợ ta, ta muốn sống một cuộc sống bình thường, nhưng Chung gia lại khống chế vợ con ta để ta hộ tống Chung Minh Đức con của Chung gia gia chủ an toàn đến căn cứ phía tây. Nhưng các ngươi cũng thấy, Chung Minh Đức kia đã chết , ta trở về như vậy thì vợ con của ta sẽ không thể sống, cho nên Tống tiên sinh ta hi vọng ngươi có thể trợ giúp ta cứu vợ con của ta ra, Tống tiên sinh ta van cầu ngươi.” Dạ Nhất nói xong thì quỳ gối xuống, nam nhi dưới gối có hoàng kim, một đại nam nhân như vậy lại vì vợ con mà quỳ xuống.
Tần Y Y hiện tại lo lắng không phải Tống Diễn có phải hay không cứu Dạ Nhất, mà là nghĩ đến căn cứ phía tây cũng không phải bình thường. Tống Diễn thấy người bên cạnh nhăn mày thì nhanh chóng biết được suy nghĩ trong lòng Tần Y Y. Ở bên tai Tần Y Y nhẹ giọng nói “Căn cứ phía tây là căn cứ hòa bình nhất trong bốn căn cứ, ở căn cứ Tống gia có quyền lực rất lớn .” Nói xong hung hăng trừng mắt nhìn Dạ Nhất, ai bảo người này để tâm đi đến căn cứ phía tây của Y Y dao động, Dạ Nhất bị Tống Diễn trừng như vậy thì không hiểu hắn đã phạm phải chuyện gì không nên.
“Ta đã biết, nhớ kỹ lời ngươi nói, giúp ngươi, ngươi sẽ hồi báo không cần lí do.” Tống Diễn nhìn Dạ Nhất dễ dàng nói.“Tốt lắm, đi thôi.” Dạ nhất thật cao hứng, hắn biết vợ con của hắn mệnh đã được bảo toàn một nửa. Tống Diễn nói xong cũng không nhìn Dạ Nhất, kéo Tần Y Y hướng khu phòng ở đi .
Tần Y Y nhưng nhìn thoáng qua Dạ Nhất đang chìm trong vui sướng, lắc lắc đầu liền như vậy tiến vào cạm bẫy của Tống Diễn. Theo lời nói của Tống Diễn Tần Y Y chỉ biết lấy năng lực của Tống Diễn căn bản là chướng mắt Chung gia sẽ tìm phiền toái, nhấc tay chi lao còn có thể có được một cu li làm việc không ngại mệt nhọc chứ?