Khuôn mặt vì xem cảnh nóng bị hun đến đỏ bừng, chất cồn vào bụng làm Thẩm Manh có phần choáng nhưng vẫn bảo trì tốt lý trí. Cecil nhíu mày, đưa tay ôm lấy Thẩm Manh mềm nhũn gần là đứng không nổi. Nhìn khuôn mặt hồng hồng cùng đôi mắt có phần mê ly của Thẩm Manh khiến Cecil cảm thấy phía dưới như đang đốt một luồng hoả diễm. Thẩm Manh nào ngốc, thân thể này là xử nam nhưng linh hồn hắn nào còn là xử nam a. Phát hiện dưới đùi hắn có một thứ cứng cứng đang chọc chọc liền phát hoảng, lý trí lập tức thanh tỉnh mấy phần mà đứng thẳng dậy, lúng túng nói:
"Mau..mau gọi Lucis... muộn rồi... chúng ta về thôi."
Cecil ánh mắt thâm thuý, không có vì Thẩm Manh trốn tránh mà giận dữ. Nhìn chằm chằm Thẩm Manh khiến hắn suýt nữa không chịu nổi mà chạy đi liền gật đầu: "Ừm. Ngài ở đây đợi ta."
Thẩm Manh thở phào, nhanh chóng gật đầu lia lịa:
"Ừ ừ, đi mau đi."
Nhìn theo bóng lưng Cecil rời đi, Thẩm Manh lại bắt đầu mắc chứng thẳng nam, gõ gõ hệ thống mà xoắn xuýt.
"Tao nên làm thế nào bây giờ? Mày nhìn ánh mắt của Cecil lúc nãy đi, nhất định là y đang mơ ước cúc hoa của tao!!"
Hệ thống đảo trắng mắt, cái này mà còn phải nói sao?
[Ký chủ, đây đâu phải là lần đầu tiên ngài làm. Cecil hay Lucis cũng đều là Yue thôi. Ký chủ cứ tưởng tượng Yue là được.]
Thẩm Manh đầu đầy hắc tuyến, phản bác:
"Không thể nào, mặc dù đúng là một người, nhưng ngươi xem. Yue dịu dàng biết bao nhiêu, Cecil hay Lucis sẽ không bao giờ có thể dịu dàng được như y đâu. Một cường thế một tà mị, họ đều không phải Yue. Hơn nữa Yue sẽ không có hai người."
Aizz. Đây là tiếng hệ thống thở dài vì bất lực:
[Yue có phép phân thân. Mà không cần nói chuyện đó, ký chủ cho rằng Cecil và Lucis không dịu dàng sao? Chúng mà không dịu dàng thì đã trói ngài nhốt ngài chơi SM rồi. Còn phải đợi đến bây giờ sao?]
SM? Thẩm Manh kinh hãi:
"Thế bây giờ chúng định chơi đúng không? Huhu tao khổ quá mà, nhọc công nuôi lớn chúng nó mà lại muốn đè tao. Đè thì thôi đi lại còn chơi SM. Tao không chịu đâu.]
Hệ thống: [Sao có thể! Cecil hay Lucis đều không có đam mê này đâu. Nếu ký chủ có đam mê này thì bọn y cũng có thể thoả mãn ký chủ đó ha ha.]
Thẩm Manh: "...không, tao không có đam mê đó đâu, cảm ơn. Tao chỉ cảm thấy bất an thôi."
Hệ thống: [Ký chủ, ngài có thấy ở đằng kia có ly rượu màu xanh không?]
Nhìn theo hướng hệ thống chỉ, quả nhiên Thẩm Manh nhìn thấy ở trên bàn có một ly rượu màu xanh ngọc bích, có vẻ là chưa có ai động qua. Nhìn giống nước hoa quả, ngon vô cùng.
"Thấy, rồi sao?"
Hệ thống đơn giản đáp: [Uống a, say rồi thì ngài còn biết cái gì nữa.]
Cũng đúng. Thẩm Manh quyết định nghe theo lời hệ thống. Đi tới bên cạnh bàn, cầm lấy ly rượu, như uống thuốc độc mà nhắm mắt uống ực một phát hết cả ly rượu đầy.
"Sao tao không cảm thấy gì? Rượu giả à?"
[Phải đợi một lát mới có tác dụng chứ, có ai say luôn đâu.]
"Ừm."
Thật ra có một điều mà Thẩm Manh không biết, Cecil và Lucis không hề có ý định làm gì với Thẩm Manh. Điều này qua một đêm sau Thẩm Manh mới biết, nhưng nói gì cũng đều quá muộn.
Thẩm Manh nhìn Cecil vẫn khuôn mặt lãnh đạm không cảm xúc. Lucis thì vẫn ôn hoà mỉm cười mở cửa xe cho Thẩm Manh. Hình như có mỗi mình hắn là ngại ngùng xoắn xuýt, cứ thế suốt cả quãng đường đi mà về đến nhà lúc nào không biết.
Tại sao hắn chưa say a (┳Д┳) Nhất định là rượu giả, phải kiện.
[Ký chủ, nếu không hay cứ để tui điều khiển cơ thể ngài cho.]
Thẩm Manh đang xoắn xuýt, nghe thấy lời của hệ thống lập tức mừng rỡ: "Thật á? Đù có kỹ năng này sao không nói sớm, mau mau sử dụng đi."
Hệ thống: [... nhưng bổn hệ thống phải nhắc trước một điều với ký chủ. Sau khi sử dụng kỹ năng, ký chủ sẽ không thể dừng lại trong 4 tiếng. Ký chủ chắc chắn sử dụng chứ?]
Thẩm Manh bây giờ gấp đến độ chảy mồ hôi lạnh rồi, làm sao để ý lời cảnh báo của hệ thống nữa. Vội vàng đồng ý: "Ok ok, mau nhanh lên."
Hệ thống: [Kích hoạt kỹ năng điều khiển cơ thể.]
Kỹ năng vừa được kích hoạt Thẩm Manh lập tức cảm thấy cơ thể đã không chịu sự kiểm soát của hắn nữa, lời nói muốn nói ra cũng không thể nói. Đích xác là do hệ thống điều khiển. Hắn có thói quen đọc báo trước khi đi ngủ, bàn tay đang cầm báo của hắn lập tức bỏ xuống. Chân tự đi tay tự nhấc vô cùng tự nhiên, cảm giác vô cùng mới lạ. Ừm, hướng này là đi về phòng hắn. Mở cửa, đi vào, đóng cửa vô cùng lưu loát, hoàn toàn không nhận ra là hắn đang bị điều khiển. Ủa, đi đến trước gương làm gì?
Hệ thống điều khiển Thẩm Manh đến trước gương, bắt đầu đưa tay vuốt vuốt tóc cụp xuống khiến Thẩm Manh khó hiểu. Sau đó bắt đầu đưa tay cởi áo khoác, cởi thắt lưng, cởi quần, để độc một cái áo sơmi trắng cùng quần lót. Để nguyên hiện trạng rồi ra khỏi phòng.
WTF??? Hệ thống? Hệ thống!! Hệ thống!!!!
Đm, đồ hệ thống lừa đảo, mày không nói cho tao sẽ thế này a (ʘ言ʘ╬)
Không cần hỏi, Thẩm Manh liền biết tiếp theo sẽ như nào. Hiện giờ hắn chỉ muốn tìm lỗ mà chui xuống thôi. Quả nhiên hắn dừng lại trước cửa phòng của Cecil, vặn nắm cửa đi vào mặc cho Thẩm Manh cố gắng ngăn bản thân mình làm vậy. Đi vào với hiện trạng mặc độc một áo sơ mi che khuất mông..:))
Trong phòng ngoài Cecil thì còn có một người nữa, Lucis. Tối hôm nay y phải đi dạ tiệc nên vẫn chưa xử lý xong công việc, thuận tiện sang phòng Cecil bàn bạc luôn. Cả hai đang cùng ngồi trên cái ghế sopha dài, cầm văn kiện thảo luận. Cửa vừa mở cạch một tiếng liền hấp dẫn ánh mắt của cả hai nhìn sang, sau khi nhìn rõ khung cảnh trước mắt liền há hốc mồm không thể ngậm lại. Đặc biệt Lucis còn khoa trương hơn, rơi cả cặp kính xuống nền nhà mà không biết. Trong mắt họ lúc này chỉ còn duy nhất hình ảnh Thẩm Manh đang mặc áo sơ mi, áo sơ mi, áo sơ mi, không có mặc quần để lộ cặp chân vừa trắng vừa dài. Khuôn mặt đỏ ửng của hắn lại càng diễm lệ, ánh mắt xinh đẹp cứ lóng lánh mà nhìn thẳng vào Cecil và Lucis. Hoàn toàn là đang câu dẫn dụ hoặc, khiêu chiến giới hạn của họ.
Thẩm Manh thật không dám nhìn thêm một chút nào nhưng thân thể đang bị điều khiển lại chỉ có thể nhìn thẳng. Hắn thề là hắn nghe thấy tiếng nuốt nước miếng của hai người kia mà.
Cecil cảm thấy thân dưới của mình nóng hơn bao giờ hết, có nằm mơ y cũng không bao giờ có thể tưởng tượng có một ngày người trong lòng mặc như thế này đến quyến rũ y. Đúng thế, là quyến rũ, Cecil nuốt nuốt nước miếng, giọng nói khàn khàn muốn xác nhận Thẩm Manh không đi nhầm phòng:
"Roy, ngài...!!!"
Lời chưa nói hết liền cảm thấy môi mình có một vật mềm mềm ấm ấm chạm vào, dung nhan của Thẩm Manh bỗng phóng đại trước tầm mắt y. Trong lòng xuất hiện thêm một thân thể của một người khác, Cecil vội vàng ôm lấy Thẩm Manh, khoá chặt hắn vào lòng mình, nhắm mắt lại ra sức khiến nụ hôn càng sâu thêm.
Niềm vui tới quá đỗi bất ngờ, Cecil mừng như điên ôm chặt Thẩm Manh. Dùng sức cùng đầu lưỡi dây dưa với Thẩm Manh, điên cuồng đảo lộn trong khoang miệng của hắn, thể hiện tình yêu giấu kín suốt bao nhiêu năm sâu trong lòng mình. Lucis ngồi cạnh Thẩm Manh nhìn mà thẳng mắt, vừa thấy anh trai buông hắn ra liền lập tức ôm lấy hắn, tà tứ hỏi:
"Đại nhân, ngài thế này là muốn quyến rũ chúng ta sao?"
Không phải, ta không quyến rũ các ngươi. Trong đầu Thẩm Manh điên cuồng gào thét, thân thể lại không nghe lời mà dựa vào lòng Lucis, đưa tay ôm lấy cổ y mà gật đầu: "Ta muốn làm tình với các ngươi."
Mẹ kiếp mẹ kiếp, hắn nói cái gì vậy hả? Ai muốn làm tình chứ? Hệ thống chết tiệt.
Cecil lẫn Lucis đều nghe rõ Thẩm Manh nói gì, con ngươi co rút lại, trái tim đập bang bang liên hồi. Bọn y vốn định đợi Thẩm Manh tình nguyện chấp nhận rồi mới có thể đi đến bước này, ai ngờ lời chưa mở mà người đã tới. Hạnh phúc cùng ngọt ngào bỗng chốc chảy đầy trong lòng. Cecil từ bên cạnh ôm lấy Thẩm Manh, ánh mắt trầm xuống, giọng khàn khàn hỏi:
"Ngươi có biết ngươi đang nói cái gì không?"
Không, ta không biết. Ta chưa từng nói gì hết. Thẩm Manh kêu gào
"Biết, ta thích, ta thật thích các ngươi. Cecil, Lucis, thao ta, làm ơn thao ta."
Thẩm Manh muốn chết ngay lập tức.