Hôm sau, Liên Kỷ mang theo Liên Hân làm bậy làm bạ thao cả ngày.
Hắn mua một mảnh đất trang viên tư nhân có hồ, có sân vận động, bên trong có một cái hồ rộng lớn yên tĩnh , thanh u sơn trang, sân bóng loại nhỏ, hắn muốn ở đâu thao Liên Hân liền ở đó thao.
Liên Hân chỉ khoác một kiện áo khoác hơi mỏng trong suốt, ngực cao ᘻôиɠ kiều gợi cảm, thân thể lồ lộ, hai иɦũ ɦσα tùy ý đung đưa, có khi cô chỉ là khom lưng nhìn một đóa hoa, côn thịt thô to của Liên Kỷ liền từ phía sau cắm vào, cắm đến hai chân phát run.
Liên Kỷ mua một chiếc thuyền mang Liên Hân vờn quanh mặt hồ Lục Đảo, tắt đi động, liền như vậy hưởng thụ ở trêи hồ, ở màn trời chiếu đất hai người giao hợp.
Hai cái đùi Liên Hân rộng mở để ở bên hai sườn của thuyền, gió nhẹ thổi qua hai иɦũ ɦσα của nàng, chung quanh an tĩnh nhàn mịch, ngẫu nhiên có một ít âm thanh cá đớp mồi, âm thanh cá nhỏ nhảy trêи mặt nước, anh hai đang đè ở hai chân cô mà phập phồng, kϊƈɦ thích to lớn trêи ᘻôиɠ, côn thịt chắc chắn đem ɖâʍ thuỷ trong tiểu tao huyệt từng luồng chảy ra, bạch bạch bạch bạch làm thuyền rung chuyển, âm thanh rầm rầm dưới hồ nước cùng ɖâʍ thủy thao huyệt trêи thuyền, vang lên hỗn độn.
“A… Anh hai…”. Liên Hân lười biếng, tiếng rêи rỉ ɖâʍ đãng trêи mặt hồ vang lên không kiêng nể : “A… Hảo sướиɠ… Anh hai, anh thật sự thô to, thật lớn a…”.
Liên Kỷ ngậm núm иɦũ ɦσα Liên Hân khẽ ɭϊếʍ vòng tròn, tấm tắc ɭϊếʍ ᘻút̼, tinh tế ɭϊếʍ láp, hai hòn bi giống nhau để ở ᘻôиɠ Liên Hân, vẽ vòng tròn nghiền nát, dương cụ cực đại thiên phú dị bẩm ở trong dũng đạo khẩn hẹp mẫn cảm nho nhỏ của Liên Hân quấy loạn, đem mỗi một tấc nếp uốn của cô đều căng ra, cẩn thận quát cọ, mát xa, đỉnh ở quy đầu tròn đem thịt mềm ở chỗ sâu nhất trong huyệt của cô ma sát.
Tưởng tượng đến sẽ làm côn thịt thô to như vậy, là anh hai mình, là thuộc về mình, ɖâʍ huyệt Liên Hân không chịu được lại tiết ra một cổ mật thủy: “Rất thích, a, ưm… Anh hai, em gái là mẫu cẩu của anh, anh chỉ thao mình em, được không…”.
“Ân”. Một âm thanh trầm thấp thô suyễn thuộc về nam nhân vang lên ở trêи hồ, Liên Kỷ không ngừng rút ra côn thịt thô to lại hung hăng cắm vào, làm đến tiểu huyệt dưới thân hoàn toàn rộng mở: “Em là mẫu cẩu của anh, anh là gậy mát xa chuyên nghiệp của em”.
“Anh hai dùng sức thao em gái, a, thao đến em thật thoải mái… A… Em không thể nói chuyện… Nga… Anh hai sinh ra để thao em gái a…”.
Liên Kỷ cười một chút, ôm eo cô nương khờ này, ᘻôиɠ dao động phập phồng, giống như sóng lớn mà một lần một lần thao cô: “Đúng vậy, anh hai muốn hầu hạ em gái tốt a”.
Liên Hân nhắm mắt lại, phảng phất nhìn đến côn thịt đang từng chút từng chút mà chiếm lĩnh tiểu huyệt mình, tách ra khép lại, cắm vào rút ra, no đủ tê dại từ huyệt truyền đến tuỷ sống, thẳng đến da đầu.
ɖâʍ thủy ấm nóng trào ra, hương thơm kỳ lạ từ tứ phía xộc vào mũi.
Liên Kỷ đem em gái bế lên, hai người gắt gao ôm nhau, kịch liệt hôn, ᘻôиɠ nhỏ trắng nõn tương đối kϊƈɦ thích, ƈôи ȶɦϊ.t nhanh chóng giảng hoà, thuyền sóng chấn động bạch lãng cuồn cuộn.
Liên Hân cao trào, Liên Kỷ cúi đầu trái phải mà ɭϊếʍ ᘻút̼ sữa, làm Liên Hân phun một ít sữa vào trong hồ, mấy con cá nhỏ trong hồ tưởng sữa là mồi, nhảy lên mổ.
“Ân?! Cá biến thái!”. Liên Hân nhìn sữa của mình bị cá ăn, mặt đỏ lên.
Liên Kỷ nắm hai иɦũ ɦσα của em gái bắn vào trong hồ, để lại một ít: “Tiểu tao hóa sữa thật nhiều”. Liên Kỷ nhíu mày nhìn иɦũ ɦσα cô: “Tại sao lại như vậy?”.
Liên Hân lắc đầu: “Chính là thể chất kỳ quái”. Đừng hỏi, chính là thiên phú dị bẩm, còn có thể giải thích như thế nào.
Vùng ngoại ô trang viên trống trải không người, thức ăn cũng là chính bọn họ tự làm, Liên Kỷ tự tay làm đồ ăn cho em gái, có lẽ là bởi vì hắn một mình lớn lên, tay nghề Liên Kỷ cũng không tệ lắm.
Buổi tối, Liên Kỷ lại đem Liên Hân kéo tới phía sau sân bóng, đem đèn bốn phía mở ra nhắm ngay giữa sân bóng, làm cho mọi ánh đèn chiếu ở Liên Hân đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ quỳ gối giữa sân, ƈôи ȶɦϊ.t mình đang cưỡi lên ᘻôиɠ Liên Hân, quy đầu khẽ run xoa xoa huyệt khẩu mềm mại, đột nhiên kϊƈɦ thao đi vào.
“A!! Anh hai lại làm em, a, biến thái! Không cần, không cần cưỡng gian em!”.
ƈôи ȶɦϊ.t của Liên Kỷ phồng lên, ở tiểu huyệt lầy lội của Liên Hân ra ra vào vào với tần suất cao, hắn nắm eo Liên Hân, cái ᘻôиɠ nâng cao, lên xuống cắm đến eo cô mỏi nhừ, tao huyệt căng ra.
“Huyệt thật chặt a”. Liên Kỷ nhăn chặt mày rậm, mạnh mẽ xoa ᘻôиɠ Liên Hân, “Bảo bối nhìn hai bên xem”.
Liên Hân mờ mịt nhìn xung quanh, cô quỳ gối cao, xem ra ở xung quanh mình là một mảnh đen nhánh.
“Nói không chừng chung quanh khán đài đang có người nhìn”. Liên Kỷ thở dốc nói: “Xem anh thao anh, xem anh trai ruột cắm em gái, ân? Em nhìn thấy không, bọn họ đang nhìn chằm chằm tiểu huyệt của em đó, đang nhìn xem nó là như thế nào bị anh cắm đến căng ra, xem em là như thế nào kẹp côn thịt của anh trai mình…”.
“A, a, a! Không cần nhìn, không cần nhìn em bị thao!”. Phảng phất thật sự bị người vây xem , Liên Hân cao cao dẩu ᘻôиɠ lên, đem môi âᘻ ɦộ mở ra, lầy lội cửa động càng cao mà kiều đi lên đưa cho Liên Kỷ cắm: “Côn thịt siêu bự của anh trai làm em sướиɠ quá, nga, tiểu huyệt bị căng bạo, anh, âm đế sướиɠ đến hảo ngứa a, a, anh, em gái đang bị anh cắm a?”.
Liên Kỷ gầm nhẹ, hai tay hướng về phía trước bắt lấy hai иɦũ ɦσα to của Liên Hân, hai cặp ᘻôиɠ đánh lên bạch bạch kϊƈɦ thích, giống như động vật đang ở sân bóng mà kịch liệt giao hợp, ánh đèn đánh vào trêи thân thể hai người, côn thịt thô to bay nhanh đột nhiên tiến vào tiểu huyệt đầm đìa, thịt non trong ɦσα ɦuyệt không ngừng căng ra, càng ngày càng đâm sâu, đỉnh đến điểm G, một chút một chút làm Liên Hân run người, bọt nước vẩy ra.
Hai người ở dưới đèn tụ quang hết sức ɖâʍ đãng, biến hóa tư thế mà kϊƈɦ thao, cuối cùng bàn tay to của Liên Kỷ vuốt ve, chụp lên đôi ᘻôиɠ căng tròn của Liên Hân, đem đùi của cô hướng lên trời, ôm chân Liên Hân, nhắm ngay trong huyệt phấn hồng mà lay động cái ᘻôиɠ, ở trong sân bóng rộng lớn, môi dưới hồng hào thiếu tao kia phảng phất chính là cầu môn của hắn, hắn chuyên chú nhìn chằm chằm ɖâʍ thịt, cặp ᘻôиɠ thần tốc như mô tơ mà cắm, trong đầu chỉ tràn ngập ɖu͙ƈ vọng muốn bắn tinh, bắn, bắn, bắn vào trong em gái, đem hết thảy tϊиɦ ɖϊƈh͙ của hắn đều bắn cho em gái bảo bối!
Tϊиɦ ɖϊƈh͙ từng luồng mà từ trong quy đầu chảy ra, tràn đầy tao huyệt của Liên Hân, thậm chí nhiều đến tràn ra tới, Liên Kỷ chụp một cái ảnh, trong đó côn thịt của mình đang cắm vào tiểu huyệt của em gái đang tràn đầy chất lỏng trắng sữa.
Sau khi nghỉ ngơi thỏa mãn, Liên Kỷ mang theo Liên Hân vào Bắc Kinh, đá một trận hữu nghị, tương đối khắc chế mà thắng với tỉ số 3-1, đã nỗ lực mà để lại mặt mũi cho đối phương, lúc sau hắn cùng đội bóng thương lượng đi vào sân vận động Án thị theo lời mời của họ, liền mang theo Liên Hân đi thành phố F.
Liên Kỷ tìm người của hiệp hội công nghiệp hương liệu quốc gia viết một phong thư đề cử, tặng cho đại học F một tòa nhà 5 tầng để dạy học, Liên Hân thành công nhập học ngành điều chế hương chuyên nghiệp của đại học F.