Triệu Vô Cực vội vàng nói to, cho dù là tu sĩ, nhưng cứ như vậy chảy máu mũi không mấy phút có thể vì mất máu mà chết a!
Thư Viễn vội vàng bóp của mình mũi, lúng túng nói ra:
“ Đông Phương Uyển Nhi sư tỷ quả nhiên không hổ là Thanh Vân Tông chúng ta mỹ nhân, chỉ đổi một bộ y phục thôi mà đã xinh đẹp như vậy, ta thật là vinh hạnh mới được vẽ cho sư tỷ!”
“đây là?”
Đông Phương Uyển Nhi nghi ngờ nhìn Thư Viễn cùng nhìn Triệu Vô Cực, Triệu Vô Cực vội vàng tằng hắng một cái giới thiệu:
“ sư tỷ, đây là ta mời tới họa sỹ, hắn là Thư Viễn, là một vị phù phong sư huynh, hắn cũng không tu kiếm đạo mà là nho đạo.
Hôm nay hắn chính người vẽ cho ngươi!”
Triệu Vô Cực nói xong Đông Phương Uyển Nhi mới gật gật đầu, Triệu Vô Cực lần nữa lên tiếng:
“ sư huynh, ngươi phải thể hiện chuyên nghiệp vào a.
Cứ như vậy chảy máu mũi, ta sợ ngươi còn chưa vẽ xong liền chết vì mất máu a.
Cái này nồi ta cũng không thể gánh được!”
Thư Viễn vội vàng khẳng định:
“ sư đệ yên tâm, ta sẽ tập trung, rất chuyên nghiệp!”
Triệu Vô Cực gật đầu, trên tay xuất hiện mấy cái lẵng hoa đưa cho Đông Phương Uyển Nhi nói:
“ sư tỷ, ngươi cầm cái này, sau đó học theo động tác của ta!”
Triệu Vô Cực làm một cái tay ở trước người nâng lẵng hoa, một chân cong lên, khuôn mặt mỉm cười thể hiện ra ngây thơ nụ cười, sau đó nhìn về phía Đông Phương Uyển Nhi.
Đông Phương Uyển Nhi một mặt khó xử nói:
“ nhất định phải làm mấy cái động tác này sao?”
Triệu Vô Cực gật gật đầu:
“ đúng vậy, đây chỉ là mấy cái cơ bản nhất động tác mà thôi, ta đã xem qua Thư sư huynh tốc độ vẽ, rất nhanh liền có thể hoàn thành.
Sư tỷ, ngươi chỉ cần phối hợp một chút mà thôi!”
Triệu Vô Cực không dám nói, phía sau hắn còn chuẩn bị cho Đông Phương Uyển Nhi mấy cái động tác càng mắc cỡ hơn, bởi vì là khởi động để cho nàng quen thuộc bởi vậy cũng không dám quá đà, nhưng càng về sau chờ nàng quen thuộc, Triệu Vô Cực sẽ ở một bên mê hoặc nàng để nàng làm người mẫu cho hắn.
Đây chính là Triệu Vô Cực quảng cáo chiến lược, bởi vì không có Tivi đồ vật này đại chúng quảng cáo, hắn cũng không có cái gì sáng ý, bởi vậy quyết định dùng hiệu ứng ngôi sao, để cho Đông Phương Uyển Nhi làm người đại diện cho y phục của hắn, khiến cho mọi người sự chú ý bị hấp dẫn, nhất là đám thần tượng Đông Phương Uyển Nhi ở Thanh Vân Tông.
Thứ nhì chính là làm mấy cái động tác mới mẻ, lại phối hợp thêm quần áo xinh đẹp khiến nam nhân chỉ cần nhìn vào liền ánh mắt khó lòng rời đi được, nữ nhân nhìn vào thì sẽ vì đối phương xinh đẹp mà ghen tị, muốn xem xem bên trong cửa hàng y phục của Triệu Vô Cực còn có cái gì thần bí khó lường y phục hay không.
Mấy thứ này đều sẽ để Triệu Vô Cực đạt tới được thứ hắn muốn, chính là sự quan tâm cùng tò mò của đám người.
Tuy có chút cấp thấp, nhưng ở thế giới này chỉ cần hiệu ứng ngôi sao cùng sắc dụ một chút cũng đủ dùng rồi.
Đáng nói chính là Triệu Vô Cực gần nhất phát hiện ra Thư Viễn kĩ thuật vẽ thế mà còn rất đặc biệt.
Thế giới này tồn tại linh lực, thế giới cũ của hắn không thể nào so sánh được.
Bởi vậy lúc Thư Viễn vẽ, hắn sử dụng linh lực để tạo độ linh động cho hình ảnh, cũng có thể tạo thành chiều sâu, đồng thời biến ra màu sắc, khiến cho hình ảnh giống như bị photoshop qua một lần đồng dạng, Đông Phương Uyển Nhi ở dưới ngòi bút của hắn da dẻ vô cùng thủy linh mịn màng, vô cùng bắt mắt.
Hình ảnh đầu tiên xong, Triệu Vô Cực liền cho nàng đổi một bộ váy liền áo, phần tà váy xẻ sâu, lộ ra đến tận phần trên bắp đùi.
May mắn có tất chân, nếu không Đông Phương Uyển Nhi sẽ sống chết không chịu mặc cái này y phục.
Triệu Vô Cực lúc này liền nói:
“ sư tỷ, ngươi tiếp theo ngồi xuống, hai đầu gối chụm vào nhau, ngồi bệt loại kia, ngón tay đưa lên khóe miệng giống như đang tự hỏi vấn đề gì đó!”
Đông Phương Uyển Nhi máy móc nghe theo lời Triệu Vô Cực, nhưng nàng vừa làm ra cái này động tác này liền có chút đỏ mặt rồi, quá xấu hổ đi.
Đông Phương Uyển Nhi đối với Triệu Vô Cực oán hận:
“ sư đệ, ngươi ra ngoài mấy năm học được thứ gì vậy? Sao ta cảm giác ngươi có chút không đứng đắn a! có ai để cho sư tỷ của mình làm mấy cái này xấu hổ động tác sao?”
Triệu Vô Cực lắc đầu nói:
“ cái này rất bình thường a sư tỷ, ngươi hẳn là nên quen thuộc. ta đây là đang làm nghệ thuật, sao có thể không đứng đắn đây.
Nói không chừng sau này sư tỷ sẽ còn vì thứ này mà nổi tiếng, ngươi còn phải cảm ơn ta không kịp đây!”
Đông Phương Uyển Nhi hừ lạnh:
“ ta cần nổi tiếng sao? Nếu không phải ngươi xin ta giúp đỡ ta đã không làm cái này xấu hổ ngươi mẫu!”
Triệu Vô Cực vội vàng chắp tay đa tạ:
“ vậy sư đệ cảm tạ sư tỷ rồi. Sư tỷ, ngươi phải giúp ta đến cùng a!
Thư Viễn sư huynh, mau lau máu mũi của ngươi, ngươi việc còn rất nhiều đây!”
Thư Viễn vội vàng lau máu mũi của mình, nhanh chóng vẽ lên.
Ba người giày vò hết một buổi sáng mới xong, Đông Phương Uyển Nhi lúc này đã thay lại quần áo cũ của mình, ưỡn vai một cái ngáp nói:
“ so với luyện công còn mệt, sư đệ, lần sau ta không muốn làm nữa!”
Triệu Vô Cực vội vàng đưa tới một cái túi trữ vật nói:
“ sư tỷ, đây là mấy bộ y phục ngươi vừa mặc.
Ngươi là người đại diện cũng là người mẫu của chúng ta, cái này đều là của ngươi, bên trong ta cũng đã chưa vào năm vạn Linh thạch hạ phẩm, đây là của ngươi lần này làm người mẫu thù lao, sư tỷ cứ xem như vừa nhận một cái tông môn nhiệm vụ là được nha.
Hơn nữa, không cần vội vàng nói không muốn làm như vậy, biết đâu sau này sư tỷ sẽ đối với cái này hứng thú thì sao?”
Đông Phương Uyển Nhi liếc nhìn Triệu Vô Cực một cái, a nha, còn có thù lao sao?
năm vạn Linh thạch, không ít, đủ nàng tu luyện một thời gian, không cần khách khí.
Đông Phương Uyển Nhi nhận lấy nói:
“ đã sư đệ có tâm như vậy sư tỷ cũng không từ chối, có điều ta thật sự không hứng thú với làm người mẫu sự tình!”
Triệu Vô Cực không tiếp tục nói mà chỉ mỉm cười.
Hắn tương lai đã hơi có suy tính, Đông Phương Uyển Nhi lần đầu sẽ còn ngại ngùng, làm làm mấy lần người mẫu sẽ quen mà thôi, chỉ là nàng bây giờ còn bị thói quen cũ gò bó tư tưởng, bởi vậy cũng không có cái gì tốt sắc mặt là chuyện bình thường.
Chờ nàng danh khí lại kéo đi lên một chút, nói không chừng lúc đó nàng lại đối với làm người mẫu sự việc vô cùng hứng thú đây.
Triệu Vô Cực tiễn Đông Phương Uyển Nhi về, đi kiểm tra một vòng tất cả mọi thứ.
Trải qua hơn một tháng chuẩn bị, số lượng lớn y phục đã được làm ra, đủ phục vụ cho hắn khai trương, đồng thời nội y cùng tất chân số lượng cũng đã đủ, như vậy tiếp theo chỉ cần chọn một ngày khai trương nữa là đủ.
Triệu Vô Cực gật gù, được rồi, cuối tuần này đi!
.......
Thời gian nhanh chóng trôi qua, cuối tuần liền đến.
Mấy ngày hôm nay, Triệu Vô Cực bốn phía chạy đôn chạy đáo.
Hắn ở ngoại môn thuê được một cái vị trí vô cùng khá, lượng người lưu động to lớn, hơn nữa gần diễn võ trường, đủ náo nhiệt.
Thanh Vân Tông không bán đất cho đệ tử, bởi vậy cho dù muốn mở sạp kinh doanh hay làm bất kì thứ gì cũng chỉ có thể thuê mà thôi.
Thời hạn dài ngắn còn tùy xem ngươi có bao nhiêu tiền cùng năng lượng.
Trải qua Thư Viễn trau chuốt mấy ngày, Đông Phương Uyển Nhi làm người mẫu hình ảnh cũng bị hắn phóng đại lên, sau đó dùng một trương giấy lớn gián lên bên ngoài cửa hàng của hắn vị trí, một lần dán liền là mười bức tranh, mỗi bức lại là một loại y phục cùng một tư thế khác nhau bày ra.
Có ngây thơ hồn nhiên, có kiêu hùng oai vệ, có nhu mì như nước, có phong tình vạn chủng.
Đủ loại thần thái bày biện ra, Triệu Vô Cực không thể không nói, Đông Phương Uyển Nhi thần thái trên khuôn mặt vô cùng phong phú, nàng cực có làm diễn viên tiềm chất.
Cửa hàng nhanh chóng bày ra, lập tức kéo đến không ít quan tâm cùng bình luận.
“nhìn, kia không phải là Đông Phương Uyển Nhi sư tỷ hay sao? Sư tỷ mặc trên người là cái gì y phục? đây là cái gì cửa hàng? Vậy mà dám lấy Đông Phương Uyển Nhi hình ảnh dán ở bên ngoài? bọn hắn thật to gan! đây rốt cuộc là chuyện gì a?”