Ngụy Tuấn lạnh lùng nói:
“ không tu luyện ma công, ta còn con đường nào có thể chọn sao?
Ngươi hãm hại ta, khiến ta từ luyện khí kì đỉnh phong trực tiếp rơi hai cái tiểu cảnh giới, ngày sau đột phá đã vô cùng khó khăn.
Muốn trùng tu cảnh giới chỉ sợ đã không phải là chuyện đơn giản.
Nếu như không nhờ vào ma công cùng trong ma công những cái kia bí pháp, ta sao có thể nhanh như vậy trùng tu cảnh giới thành công, còn đánh bại Từ Tiểu Bạch đoạt lấy tông môn luận bàn ngoại môn đệ nhất vị trí.
Từ Tiểu Bạch ngươi cũng đủ làm cho ta giật mình, hóa ra lần trước ngươi còn giữ lại nhiều thực lực như vậy, nếu ngươi lúc đó cũng đánh ra thực lực như thế này, chỉ sợ đã có thể ép ra của ta càng nhiều lá bài tẩy hoặc cũng có thể ta lúc đó sẽ vì đại cục mà trực tiếp buông tha vị trí thứ nhất này.
Đáng tiếc, ngươi không làm được, bởi vậy ta mới có thể tiếp tục ẩn giấu xuống dưới không lộ ra chân tướng.
Ta tu luyện chỉ là một số bí pháp, ma công dấu vết đã bị ta thu liễm tới tận cùng, cho dù là các vị nội môn trưởng lão cũng không nhìn ra được cái gì.
Các ngươi có biết, quãng thời gian đó ta xuất môn là làm gì hay không?
Ta chính là săn giết đồng môn sư huynh đệ từ bên ngoài làm nhiệm vụ trở về, trên đường chặn giết bọn hắn, hấp thu của bọn hắn toàn bộ tinh huyết mới có thể nhanh như vậy thành công trùng tu a.
Tuy sau đó cũng khiến tông môn có chút chú ý tới, nhưng ta làm được vô cùng sạch sẽ, bởi vậy không hề lộ ra bất kì cái gì chân ngựa.
Mà hôm nay các ngươi ép ta đến mức này không thể không dùng ma công cùng các ngươi đối chiến, ta đối với hai ngươi cũng rất muốn khen tặng.
Có điều, hai ngươi hôm nay nhất định phải chết ở đây, chúng ta ân oán cũng có thể ở đây chấm dứt được rồi!”
Ngụy Tuấn nói xong, hắn thân hình lúc này đã bị hắc khí bao trùm chỉ lộ ra mờ ảo hai tay, chân cùng đầu mà thôi.
Cả cơ thể hắn lộ ra một cỗ âm lãnh vô cùng khí tức.
Triệu Vô Cực cắn răng, trong lòng thầm mắng một tiếng, lần này xui xẻo rồi.
Ngụy Tuấn đã bị ép đến đường cùng, thỏ cùng đường còn gấp cắn người chứ đừng nói là lòng mang to lớn hận thù Ngụy Tuấn.
Hắn bây giờ đã bất chấp tất cả chỉ muốn giết chết Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch mà thôi.
Nếu hắn bây giờ thành công, hắn vẫn có thể thoải mái quay trở lại Thanh Vân Tông, giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra, Triệu Vô Cực sống chết cùng hắn không có bất kì cái gì liên quan đồng dạng.
Ngược lại Hoàng Văn Trác nếu thấy hắn sử dụng ma công chỉ sợ lập tức sẽ có ý nghĩ khác, bởi vậy hắn trước sau gì cũng phải giết đối phương, không bằng trước ra tay để tránh cái gì tai họa ngầm, sau đó lại cùng Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch phân một cái thắng bại mới là lựa chọn chính xác.
Ngụy Tuấn trước đó đã bị Triệu Vô Cực đả thương, trong lúc chiến đấu sẽ bị ảnh hưởng rất lớn khiến chiến lực của hắn mất giá rất nhiều, nhưng có ma công bổ trợ bên dưới, Ngụy Tuấn cấp độ nguy hiểm đã lần nữa kéo lên không ít, hoàn toàn có thể đạt tới uy hiếp Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch tính mạng tình trạng.
Mà Triệu Vô Cực tuy cố gắng gượng chống nhưng hắn liên tục chiến đấu, bị thương, lại còn mấy lần cố gắng bùng nổ sức mạnh khiến cho hắn tinh thần đã vô cùng uể oải.
Triệu Vô Cực cơ thể đã bắt đầu cảm nhận được một cỗ đói khát, không phải là ăn uống chi dục đói khát mà là sâu từ trong linh hồn đói khát.
Đây chính là sử dụng linh lực hóa hình sau bắt đầu phát huy ra tác dụng phụ, hắn nếu không thể giải quyết cái này đói khát trạng thái, nhanh chóng tìm ra nguồn cung cấp linh lực mới, cơ thể của hắn sẽ bắt đầu xuất hiện hiện tượng tự thực, phân giải mỡ cùng từ khắp nơi trên cơ thể rút ra năng lượng để tiến hành trao đổi chất biến thành linh lực tiếp tục cung cấp cho hắn chiến đấu.
Triệu Vô Cực tuy thân thể vô cùng cường tráng, Tử Hà Bất Diệt thần công ban cho hắn khả năng khôi phục linh lực vô cùng cường hãn, nhưng cứ tiếp tục như vậy tiêu hao, chỉ sợ hắn sẽ phải dùng thọ nguyên làm đại giá đến đổi lấy chiến lực.
Cái này đại giá quá to lớn, Triệu Vô Cực không tiêu hao nổi.
Luyện khí kì đỉnh phong nếu không có việc gì xảy ra tuổi thọ đều sẽ trên trăm tuổi, dao động từ một trăm đến một trăm hai mươi tuổi khoảng chừng.
Một cuộc đại chiến tiêu hao ít thì có thể vài năm nhiều thậm chí vài chục năm tuổi thọ, không những thế nó sẽ còn tiêu hao tiềm năng của bản thân Triệu Vô Cực, khiến hắn tu luyện tốc độ chậm lại, như vậy tiên lộ của hắn đã chậm chạp cùng gian nan sẽ càng khó khăn hơn.
Bởi vậy hắn phải nhanh chóng giải quyết chiến đấu cùng Ngụy Tuấn mới là quyết định chính xác, không thể kéo càng lâu.
Triệu Vô Cực ánh mắt liếc nhìn Từ Tiểu Bạch, đối phương trạng thái so với hắn tốt nhiều lắm, hi vọng Từ Tiểu Bạch có thể gánh lên phần lớn áp lực, giúp hắn giảm bớt tiêu hao.
Triệu Vô Cực đối với Từ Tiểu Bạch truyền âm nhập mật nói:
“ Tiểu Bạch, ta linh lực hóa hình đang chuyển biến xấu rồi, nếu có thể nhanh chóng giải quyết chiến đấu, không thể kéo dài thêm!”
Từ Tiểu Bạch không hề quay đầu lại nhưng nhíu mày rất sâu, hắn bắt đầu đối với Triệu Vô Cực lo lắng.
Từ Tiểu Bạch tuy mới tiếp xúc tu tiên không lâu nhưng kinh nghiệm tu luyện rất phong phú, hắn được Long Ngạo Thiên cùng Thái Nhất dạy bảo không tệ, kiến thức cũng khá rộng khắp.
Hắn đương nhiên hiểu Triệu Vô Cực lời nói là có ý gì, bởi vậy mới thay Triệu Vô Cực lo lắng.
Trong lòng như bị đè nặng một tảng đá, Từ Tiểu Bạch im ắng gật đầu một cái.
Hắn quyết định, lần này nhất định phải từ hắn tới chủ công, nhất định không được để Triệu Vô Cực gánh càng lớn áp lực hơn nữa.
Dù sao hắn linh lực hóa hình còn chưa có dấu hiệu chuyển biến xấu mà Triệu Vô Cực bởi vì liên tục đại chiến mà đã bắt đầu xuất hiện trạng thái xấu, hơn nữa hắn trên cơ thể vết thương tuy đã bị cơ bắp co lại cầm máu, nhưng trước đó hắn đổ máu không ít, tình trạng thể lực cũng đã xuống rất thấp rồi.
Ngụy Tuấn lúc này lên tiếng:
“ đáng tiếc ta tiếp xúc ma công thời gian quá ngắn, cũng chưa kịp tu luyện bao nhiêu võ kĩ, nhưng như vậy cũng đã đủ để giết hai người các ngươi rồi!”
Nói xong hắn cười lạnh một tiếng, đưa tay vuốt một cái phi kiếm của mình, phi kiếm bên trên bỗng nhiên bị một luồng đen đỏ hai màu quang mang bám vào lộ ra vô cùng yêu dị
Cả người hắn hắc khí phun trào, bỗng nhiên “Bành” một tiếng nổ tung, hóa thành năm đoàn bán kính cỡ nửa mét hắc khí hướng về Từ Tiểu Bạch cùng Triệu Vô Cực xông tới.
Từ Tiểu Bạch nhẹ giọng nhắc nhở một tiếng:
“ cẩn thận, kiếm của hắn có gì đó quái lại, chúng ta lưng tựa lưng chiến đấu!”
Triệu Vô Cực gật đầu, hai người nhanh chóng đảo mắt cảnh giác bốn phía.
Năm đoàn hắc khí ở xung quanh Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch nhanh chóng bao quanh, sau đó trực tiếp lao tới phát động tập kích.
Keng! Keng!
Gần như đồng thời Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch đều bị nhận lấy công kích, hai người rất bình tĩnh đón đỡ công kích của đối phương, đứng vững Ngụy Tuấn đợt tấn công đầu tiên.
Triệu Vô Cực nhìn lên tay mình, trên Ẩm huyết thủ sáo của hắn vừa rồi vì đỡ một kiếm của đối phương mà bây giờ đã bị một đoàn hồng sắc quang mang tràn ngập huyết tinh chi vị bám lấy đồng thời cái này hồng sắc quang đang cố gắng ăn mòn của hắn cương khí, tiến một bước ăn mòn vào Ẩm huyết thủ sáo đem nó làm ô nhiễm.
Triệu Vô Cực trên tay kim sắc hỏa diễm bỗng nhiên lóe lên một cái, đoàn này hồng sắc quang mang trực tiếp bị hắn đem đốt rụi tan thành mây khói.
Hắn nhíu mày, Ngụy Tuấn tại sao có thể đồng thời công kích hắn cùng Từ Tiểu Bạch?
Là phần thân sao?
Không giống, lực công kích mạnh mẽ chân thật còn có phụ gia trạng thái xấu khiến cương khí của hắn bị ăn mòn, đây hoàn toàn là chân thân công kích a.
Hắn ánh mắt dư quang liếc một cái, Từ Tiểu Bạch trên kiếm lúc này tử quang lóe lên, mang đoàn kia hồng quang trực tiếp khu trục ra, tránh nhiễm bẩn của mình hoàng giai cực phẩm phi kiếm.
Hắn đầu óc nhanh chóng di chuyển sau đó đối với Từ Tiểu Bạch truyền âm:
“ cẩn thận, không biết hắn làm sao làm được nhưng Ngụy Tuấn giống như có thể hoán đổi cơ thể ở trong những đoàn này hắc khí.
Tính ra mà nói, cái này hoán đổi gần như liên quan tới không gian hệ võ kĩ, thần thông, một cái luyện khí kì là không thể nào làm được, nhưng hắn vẫn có thể thi triển ra được khiến ta vô cùng ngạc nhiên.
Đây hẳn là một chiêu rất cường lực trong ma công của hắn đi, dù sao ta là không thể nào ở luyện khí kì làm được thân hóa hắc khí bay lượn lại còn dịch chuyển qua lại giữa mấy đám hắc khí như là thuấn di như vậy đấy!”