Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị mê mẩn quấn quít với nhau tại tinh thần thế giới, không hề biết thân thể của bọn hắn đang cực độ không ổn định.
Cứ tiếp tục kéo dài như vậy, chỉ sợ hai người sẽ đồng thời tinh bì lực tẫn mà chết a!
Đúng lúc này, ở trước ngực Triệu Vô Cực một sợi dây chuyền bỗng nhiên lóe lên hàn mang.
Sợi dây chuyền này không có gì đặc biệt, là một cái sợi chỉ màu đỏ, cuốn lên một cái hình tròn như là đan dược viên thuốc.
Viên thuốc mặt ngoài màu trắng sáng loáng như là ngọc trai, được một miếng màu xanh lưu ly ngọc hình bán nguyệt ở bên ngoài bao bọc lại, ở phía trên có môt cái lỗ tròn để có thể xuyên cái kia sợi chỉ đỏ qua.
Cái này dây chuyền bỗng nhiên quang hoa đại phát, một cỗ hàn ý lập tức thẳng hướng người Triệu Vô Cực bên trong xông vào.
Triệu Vô Cực vốn đang cùng Tiếu Mị Mị cá nước vui vầy, bỗng nhiên cảm giác được một cỗ hàn ý ập tới.
Cùng với hắn, Tiếu Mị Mị cũng là như vậy.
Hai người đầu óc vốn đang mê thất ở bên trong nam nữ hoan ái, bỗng nhiên tỉnh lại.
Triệu Vô Cực bỗng nhiên cảm thấy một cỗ hấp lực cực lớn, so với trước đây cỗ hấp lực khi hắn cùng Tiếu Mị Mị hòa vào nhau còn lớn hơn đến cả chục lần trăm lần hiện lên.
Hắn “thần” vốn như đang là một đoàn dung dịch hòa cùng Tiếu Mị Mị, bỗng nhiên bị mạnh mẽ rút ra, đặc biệt chính là, bị rút ra chỉ có Triệu Vô Cực mà thôi, nguyên chất “thần” của hắn, không hề lẫn vào một chút nào của Tiếu Mị Mị “thần”.
Triệu Vô Cực kinh hoảng, nhưng hắn đột nhiên hiểu ra, đây là cái gì.
Hắn cùng Tiếu Mị Mị vui đến quên cả trời đất cùng nhau hòa quyện, bọn hắn cũng không biết đã làm chuyện này bao lâu.
Nhưng chắc chắn, ở đây có chút không ổn.
Nếu như mọi chuyện đều ổn, vậy thì đã không xuất hiện cái này tình huống, Triệu Vô Cực bị mạnh mẽ đảo ngược trở về.
Nghĩ đến đây, hắn mồ hôi lạnh lập tức tràn lan, càng nghĩ càng sợ.
Nếu như hắn thật sự cùng Tiếu Mị Mị mê thất ở bên trong, ở thế giới hiện thực, vậy cơ thể của bọn hắn thế nào?
Đương nhiên chính là không có đủ dinh dưỡng, sinh sinh chết đói.
Đỉnh phong cao thủ chết đói, nghe thật buồn cười, nhưng hoàn toàn có thể xảy ra ở trường hợp này.
Nhưng mà may mắn, cái này cỗ hàn ý cùng hấp lực, lập tức đem hắn thức tỉnh, đồng thời kéo trở về.
Triệu Vô Cực càng nghĩ càng sợ, càng nghĩ càng không dám tin, bản thân mình suýt chết.
May mắn có cỗ hàn ý cùng hấp lực này đánh thức hắn a!
đợi một chút! Cỗ hàn ý cùng hấp lực này, ở đâu ra?
Triệu Vô Cực nhớ rõ, bản thân không hề có thứ gì có thể thả ra được sức mạnh này a!
Quá quỷ dị, chuyện này rốt cuộc là gì? Thứ gì bảo vật đang bảo vệ hắn? Tại sao đến cả hắn cũng không biết?
Triệu Vô Cực không rõ ràng, nhưng hắn biết rõ, rất nhanh thôi hắn sẽ có được đáp án.
Cỗ hấp lực này nhanh chóng kéo hắn lùi ra khỏi vị trí dung hợp trở lại với cơ thể của mình, ý thức của Triệu Vô Cực cũng lập tức trở về.
Triệu Vô Cực mở mắt ra, nhìn lên đỉnh giường.
Ánh mắt hắn hơi đảo một chút, Tiếu Mị Mị ngồi ở trên người hắn lúc này cũng dần dần mở mắt ra.
Trên cổ hắn, một vòng hàn mang chậm rãi thu hồi trở lại.
Triệu Vô Cực cả kinh, hắn vội vã ở trong đầu tìm kiếm có liên quan tới cái này vòng cổ kí ức.
Giống như là từ nhỏ hắn đã đeo lên nó, chưa hề tháo ra qua, cũng chưa hề thấy nó đại phát thần uy cái gì.
Ngược dòng kí ức tìm kiếm, Triệu Vô Cực lập tức nhớ ra được, cái này dây chuyền nguồn gốc.
Chính là sư gia của hắn, Bạch Vô Thường nhân thời điểm hắn sinh ra tặng cho hắn.
Đồ vật quan trọng chính là cái này giống như đan dược viên ngọc vòng cổ, còn dây đỏ, chính là ý tứ chúc hắn gặp nhiều may mắn, sức khỏe dồi dào, hay ăn chóng lớn a!
Triệu Vô Cực trong lòng âm thầm thở phào một hơi, may mắn là đồ của sư gia, sư gia lại cứu hắn một mạng.
Trước đây, sư gia của hắn, Luyện Khí phong phong chủ La Thiên để lại trong người hắn hộ tâm kính từng ở lúc Kiếm ma đánh giết hắn cứu hắn một mạng.
Bây giờ sư gia Bạch Vô Thường để lại một sợi dây chuyền, lại ở lúc này cứu hắn một mạng nữa.
Triệu Vô Cực không thể không công nhận, hắn xuất thân ở cái này Thanh Vân Tông, quả thật có chút may mắn.
Đương nhiên, đi kèm với may mắn đó, là hắn phải trả giá.
Xuyên việt giả thiếp thân định chế hệ thống, hắn không có!
Bởi vậy, có được thì cũng có mất, xem như hòa.
Nhưng bỗng nhiên lúc này, một cỗ cảm giác cực độ suy yếu đổ xuống.
Triệu Vô Cực cả kinh, trong lòng lập tức lạnh siu siu.
Cả người hắn giống như là mệt mỏi đến vô lực, như là vừa ba ngày không xuống giường cùng mĩ nhân liên tục làm loại chuyện kia, tay chân đều nhanh muốn nhũn ra.
Trên người của hắn phần bụng một mảnh ướt nhẹp, dưới quần cũng là một mảnh ẩm ướt.
Triệu Vô Cực sắc mặt, lập tức trở nên cực kì khó xem.
Tiếu Mị Mị lúc này cũng tỉnh lại, nàng cũng không kém gì hắn, lập tức cả người mềm nhũn như cọng bún, ngã đè lên người hắn.
May mắn, Triệu Vô Cực tuy suy yếu, nhưng da dày thịt béo, không bị nàng đè chết.
Trên người truyền tới xúc cảm no đủ của hai cái bánh bao, nhưng Triệu Vô Cực không có tâm đi quản cái này.
Hắn vội vàng hỏi:
“ Mị nhi, ngươi không sao chứ?”
Tiếu Mị Mị cả người bỗng nhiên run lên, nàng không biết phải mở lời thế nào.
Chả lẽ nói, ta quá sảng khoái nên bây giờ không còn chút sức lực nào sao?
Cuối cùng nàng vẫn là cố gắng mở miệng:
“ ta cảm giác rất mệt mỏi, động một ngón tay sức lực cũng không có!”
Triệu Vô Cực gật đầu nói:
“ xem ra chúng ta tình cảnh là giống nhau, ta cũng bị như vậy.
Tu luyện trước giờ đều không phải là trò đùa, chúng ta chủ động khai phá ra con đường mới, đương nhiên phải đối mặt với nguy hiểm, đây cũng là chuyện bình thường.
Lần sau, nhất định phải chuẩn bị càng kĩ lưỡng hơn, có kế hoạch dự phòng mới có thể tiếp tục thử nghiệm, không phải lần nào chúng ta cũng có thể may mắn như lần này a!”
Tiếu Mị Mị không muốn lên tiếng, chỉ im lặng nhẹ nhàng gật đầu một cái.
Nàng cũng hiểu rõ, lần này bọn hắn thất bại là ở chỗ nào.
Thực chất mà nói, nàng cùng Triệu Vô Cực, đơn giản đều chưa bao giờ nếm thử qua nam nữ hoan nhạc tư vị.
Bởi vậy bọn hắn trong tâm tính tồn tại thiếu sót.
Lúc gặp được cơ hội, quả nhiên trầm mê vào bên trong, không tự kiềm chế được.
May mắn thời điểm quan trọng, hai người bị đánh thức, nếu không hậu quả khó mà tưởng tượng.
Trải qua một lần như vậy, lần sau bọn hắn lại tiếp tục thử nghiệm, có kinh nghiệm thất bại của lần trước, chắc chắn sẽ không để chuyện cũ xảy ra.
Hòa hợp thì hòa hợp, vui sướng thì vui sướng, nhưng vẫn phải có chừng mực.
Quan trọng nhất là, không thể để cơ thể tiếp tục sinh ra phản ứng như vậy được nữa.
Tiếu Mị Mị bây giờ, cảm giác phía dưới váy của mình một mảnh ướt lộc cộc.
Lại thêm cả người mệt mỏi, nàng động cũng không muốn động, chỉ cần nhìn vào mặt Triệu Vô Cực, nàng liền cảm giác xấu hổ.
Không ngờ bản thân mình, cũng có lúc phóng xuất ra nhiều thứ kia như vậy.
Sung sướng thì sung sướng a, nhưng quả thật quá mệt mỏi, mệt muốn chết.
Nhưng mà, cảm giác kia, thật đúng là phiêu phiêu như là đi trên mây, như là biến thành tiên nhân a.
Nam nữ chi hoan, lại có thể vui vẻ như vậy sao?
Sung sướng như vậu sao?
Tiếu Mị Mị trong đầu bắt đầu nổi lên to gan ý nghĩ, có nên đem Triệu Vô Cực ăn sạch hay không?
Bọn hắn yêu nhau đã lâu như vậy rồi a, Triệu Vô Cực tại sao vẫn không muốn nàng đây!
Tiếu Mị Mị ảo não.
Nhưng nàng là nữ nhân,có thể trêu chọc, nhưng không thể chủ động a!
Thật là buồn bực chết đi mà!
Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị nghỉ ngơi một chút, sau đó hai người phân biệt vào hai cái thùng tắm riêng phần mình tẩy rửa.
Cái này đề nghi đương nhiên là Triệu Vô Cực đề nghị, hắn cùng Tiếu Mị Mị đều phóng xuất quá nhiều thứ, không thể tắm chung.
Cuối cùng, hai người mất nửa giờ mới vệ sinh sạch sẽ thân thể, Tiếu Mị Mị lau khô tóc, xức lên da mình nước hoa, bôi lên một ít phấn thơm, lập tức trở lại làm một cái xinh đẹp thơm ngát mĩ nhân.
Triệu Vô Cực nhìn nàng, vô cùng hài lòng.
Vạn dặm chọn một, duy ta nữ nhân!
Hắn bắt đầu ngồi xuống, tiếp tục suy nghĩ phương pháp ứng đối, làm sao để có thể hoàn mĩ khống chế cái này trạng thái hòa hợp, làm sao để có thể khiến cơ thể không bị phản ứng kịch liệt như vậy, sau đó lại làm sao có thể an toàn tách ra không để lại di chứng gì?
Tất cả đều là nan đề, chờ Triệu Vô Cực giải quyết.
Chỉ cần giải quyết hết, hắn liền chính là sáng tạo ra cảnh giới mới cho Long Phượng đồng vũ song tu công, phía sau của viên mãn cảnh giới, chính là siêu phàm cảnh.