Theo Âm hậu thấy, Triệu Vô Cực vừa rồi chính là giấu tài, chờ nàng cùng Hiền Tụ Nghĩa đánh sống đánh chết xong làm một cái ngư ông đắc lợi thực sự.
Lúc trước nàng nghi ngờ cũng chỉ là nghi ngờ mà thôi, cho dù Triệu Vô Cực có thể làm ngư ông, cũng chỉ có thể làm cái giả ngư ông, với chút thực lực đó của hắn có thể làm được ngư ông lợi hại đến mức nào.
Nhưng bây giờ, nàng phát hiện ra, mình sai, sai quá nhiều, sai vô cùng to lớn.
Hắn cái này ngư ông, chính là một đầu chân chính khoác lên da dê con sói, vô cùng ác độc tàn nhẫn, lại khôn khéo biết lấy nhược dụ địch, lẫn lộn nghe nhìn các loại chiến thuật.
Quả thật khiến người ta vừa tức giận vừa ghê tởm.
Mà đầu này sói, đang hướng nàng lộ ra răng nạnh của nó, khiến nàng phải khuất phục trước vũ lực của nó.
Nhưng muốn để nàng cái này đường đường đỉnh phong viên mãn cảnh cường giả không đánh đã chịu thua là không thể nào.
Âm hậu có thể ở trên giang hồ xuất tên sao có thể là loại người yếu đuối, càng đừng nói nàng làm tới tông chủ cái này chức vị, thân cư cao địa vị nắm giữ sinh tử hàng trăm hàng ngàn người trong tay.
Bởi vậy cho dù tạm thời thất thế nàng cũng phải cùng hắn đánh một trận phân rõ thắng bại mới có thể cam lòng.
Khóe miệng huyết đã được lau sạch, Âm hậu sắc mặt lại trở nên lạnh lẽo túc sát như lúc trước, ánh mắt nàng chăm chú quan sát Triệu Vô Cực, cương khí mạnh mẽ sáng lên.
Triệu Vô Cực không chờ nàng khởi xướng tấn công, lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu của Tu La Cửu Trảo, vừa xuất chính là một chiêu nội lực li thể đánh ra trảo công:
“Tu La Cửu Trảo - tu la phá huyết trảo!”
Hai tay hắn duỗi ra phía trước lòng bàn tay hướng ra ngoài mu bàn tay chạm vào nhau, sau đó hai tay tạo thành hình tròn đường di chuyển đánh ra một trảo.
Từ năm đầu ngón tay của hắn lập tức toát ra năm đạo sắc bén màu tím cương khí, cương khí vừa hiện lập tức li thể mà ra tốc độ cực kì nhanh chóng, phạm vi bao phủ lại rộng rãi hướng Âm hậu vị trí cắt chém mà tới.
Âm hậu đồng tử co rụt lại, đây mới là bản lĩnh thật sự của Triệu Vô Cực sao?
trước giờ hắn đều đang giấu tài sao? Võ công này là võ công gì?
Âm hậu vội vàng tránh né, nàng không muốn cứ như vậy đón đầu mười đạo trảo kình mãnh liệt của đối phương.
Trảo kình của Triệu Vô Cực đan xen vào nhau khiến cho phạm vi sát thương của nó vừa rộng lại vừa phức tạp, không cẩn thận liền dễ dàng bị dính vào bên trong, lúc đó cũng không phải là một cái hay hai cái trảo kình đánh tới mà sợ rằng sẽ là rất nhiều.
Âm hậu thân pháp tốc độ cực nhanh, vừa lóe lên liền có thể tránh ra cái này một trảo.
Nhưng Triệu Vô Cực cũng không hề dừng lại ở đó, hắn dưới chân mạnh mẽ hướng về phía trước xông lên tiếp cận với nàng, đồng thời lại lại hai trảo đánh ra.
Xoẹt ~ xoẹt!
Mười đạo trảo kình lại xé gió phóng tới, Âm hậu lúc này không nhịn được nữa, lập tức dựng lên Cực ma trường đối kháng với Triệu Vô Cực.
Ngươi cho rằng ta né tránh là sợ ngươi hay sao? Buồn cười!
Nhưng nàng bỗng nhiên cảm giác có cái gì đó không đúng.
Không phải ở dưới đỉnh phong viên mãn cảnh giới chỉ có thể dùng ra một chiêu nội lực li thể thôi sao, những chiêu khác cho dù có thể miễn cưỡng đánh ra, nhưng uy lực so với bình thường sẽ còn yếu mấy phần, bởi vậy cũng sẽ không ai hao tâm tổn trí đi đánh ra loại này công kích.
Triệu Vô Cực một trảo này đánh vào Cực ma trường của nàng, nàng lập tức cảm giác được một cỗ kinh khủng lực lượng phun trào, lực lượng này hoàn toàn có thể sánh ngang với Cực ma trường của nàng, đánh cho Cực ma trường hơi run lên, trên tay của nàng cũng cảm giác được áp lực rất lớn.
Không hề thua kém lúc cùng chiến đấu với Hiền Tụ Nghĩa, đây chính là nàng cho Triệu Vô Cực đánh ra trảo kình sức mạnh đánh giá.
Bởi vậy nàng mới ngạc nhiên, không tới đỉnh phong viên mãn Triệu Vô Cực, vậy mà có thể đánh ra không phải liên quan tới hắn chưởng ý chiêu thức võ công lại có uy lực lớn như vậy, cái này quá trái với lẽ thường a.
Nàng trong đầu các loại suy nghĩ nhanh như chớp lóe lên, một cái khó tin suy đoán ở trong lòng nàng bỗng nhiên hiện lên.
Chẳng lẽ tiểu tử này là lĩnh hội hai loại ý cảnh, một loại là chưởng ý một loại là trảo ý?
Nhưng rất nhanh, cái ý nghĩ này của nàng liền băng diệt.
Chỉ thấy Triệu Vô Cực trảo kình đánh ra liên tiếp ở trên thân cây cùng mặt đất kéo ra từng đạo khe rãnh sắc bén, trảo kình đánh lên Cực ma trường thì lại không tấn công được Âm hậu, bởi vậy hắn lập tức biến chiêu.
Tu La Cửu Trảo - địa ngục đột thứ!
Triệu Vô Cực tay hướng mặt đất chỉ xuống, sau đó ngược lên phía trên kéo một cái.
Giống như hắn đang kéo một thứ gì từ dưới mặt đất lên vậy.
Âm hậu tinh thần lập tức cao độ cảnh giác.
Quả nhiên chớp mắt một cái, một cái màu tím từ cương khí ngưng tụ thành gai nhọn thẳng tắp từ phía dưới đâm lên.
Âm hậu kinh hãi, vội vàng biến đổi chiêu thức, trên tay hai cái Cực ma trường tuy không tăng lớn nhưng lập tức biến thành Đại cực luân chuyển chưởng, mang theo xoắn nát chi thế hướng gai nhọn của Triệu Vô Cực vỗ ra.
Gai nhọn đâm vào Đại cực luân chuyển chưởng một cái, lập tức bị cản lại, nhưng Âm hậu cũng cảm giác được một cỗ lực lượng phản chấn mạnh mẽ từ phía dưới truyền tới khiến cho tay nàng run lên vì đau đớn.
Nàng vội vàng tăng mạnh nội lực, khiến cho Đại cực luân chuyển chưởng xoay chuyển càng nhanh, gai nhọn lập tức “ răng rắc” một tiếng, gãy đôi.
Nhưng nàng còn chưa kịp thở ra một hơi, Triệu Vô Cực tay lại tiếp tục hất lên mấy cái.
Lần này gai nhọn như là nấm sau mưa liên tiếp mọc lên, Âm hậu không kịp đánh nát tất cả vội vàng tránh né.
Hai chiêu nội lực li thể tấn công phương thức, lúc này Âm hậu đã hoàn toàn tin tưởng, Triệu Vô Cực không phải là lĩnh ngộ hai loại ý cảnh, mà là hắn võ công quái dị.
Chỉ có loại võ công vô cùng cao siêu mới có thể khiến cho người ở không phải đỉnh phong viên mãn trạng thái có thể liên tiếp đánh ra được như vậy sức mạnh.
Triệu Vô Cực truyền thừa không biết từ người nào, nhưng người này chắc chắn là cao thủ, cao thủ bên trong cao thủ.
Nếu không phải cao thủ làm sao có thể bồi dưỡng ra được cấp độ như thế này thiên tài.
Âm hậu một bên chú ý tránh né gai đâm từ phía dưới mặt đất, thân pháp như là hồ điệp xuyên toa ở trên mặt đất nhanh chóng nhảy múa, tiếp cận đến Triệu Vô Cực.
Nàng muốn cùng Triệu Vô Cực đánh cận chiến, dựa vào phản xạ cùng tốc độ xuất chiêu nhanh chóng hơn hắn kết liễu đối phương.
Triệu Vô Cực thấy vậy trong lòng cười lạnh, hắn đã đoán ra được ý nghĩ của nàng.
Âm hậu vừa bước vào phạm vi có thể tấn công của hắn, Triệu Vô Cực lập tức biến chiêu:
“Tu La Cửu Trảo - tu la vạn thủ!”
Triệu Vô Cực không còn từ dưới mặt đất đâm lên gai nhọn nữa mà là hướng Âm hậu xông tới triển khai cận chiến hình thức cùng nàng triền đấu
Trên tay hắn bọc lên màu tím cương khí phần đầu ngón tay còn hiện lên từng đầu sắc bén móng tay từ cương khí tạo thành, sau đó hắn xuất thủ tốc độ nhanh như thiểm điện hướng Âm hậu Cực ma trường đánh tới.
Trảo công của hắn tốc độ nhanh chóng tột cùng, ở giữa không trung múa ra từng đạo tàn ảnh, như là hắn không phải chỉ có một cái tay mà có đến tận bốn năm cái tay vậy.
Hai tay trảo công thuận theo Âm hậu Cực ma trường đánh phá cào xé, đáng tiếc Triệu Vô Cực đánh tới đâu, Cực ma trường của Âm hậu liền theo đến đó, một tấc không bỏ không rời.
Âm hậu ánh mắt lấp lóe hàn quang, tốc độ của Triệu Vô Cực tuy nhanh nhưng nàng phản ứng cũng không chậm.
Dù sao kinh nghiệm nhiều năm chiến đấu lại thêm cảnh giới áp chếm có thể nàng tạm thời chưa thể tiến công chiến thắng hắn, nhưng phòng thủ hắn tiến công vẫn còn là làm được
Chờ thăm dò ra Triệu Vô Cực chiêu thức lộ số cùng thực lực chân chính thời điểm, chính là lúc nàng phản công lật bàn.
Nhưng nàng đắc ý thời điểm, bỗng nhiên Triệu Vô Cực một trảo đánh thẳng về phía trước lại không đánh hết đà, ở trên không trung nhanh như chớp biến ảo một cái quỹ tích hướng cổ tay nàng phương hướng chộp tới.
Âm hậu sắc mặc lạnh lẽo, nàng muốn hất tay ra tránh né, nhưng tốc độ của Triệu Vô Cực so với nàng còn nhanh hơn, Âm hậu trong nháy mắt bị Triệu Vô Cực trảo cương lướt qua phần bắp tay.
Xoẹt!
Một tiếng kéo rách quần áo vang lên, Âm hậu bắp tay vị trí quần áo bị Triệu Vô Cực trảo đứt, bên trong lộ ra ba cái đường huyết trảo, vết thương không sâu, nhưng cũng đủ khiến cho Âm hậu chảy máu đau đớn không ngừng.
Âm hậu tức giận đến mặt đỏ bừng.
Không ngờ đối phó với một cái vốn bị nàng cho rằng yếu nhược nhất tiểu tử lại khó khắn đến vậy, còn để cho nàng bị thương.
Nàng là đỉnh phong viên mãn cảnh cao thủ a, là tông chủ của Cực Nhạc Ma Tông a, để hắn đả thương như vậy, mặt mũi của nàng còn đâu?
Âm hậu cuối cùng không nhịn được nữa, trên mặt lóe lên vẻ dữ tợn, nội lưc điên cuồng vận chuyển trên tay Cực ma trường cũng hóa lớn, nhanh như điện xẹt một chưởng thẳng hướng Triệu Vô Cực vỗ tới, đồng thời hét to:
“ Cực Nhạc Ma Công - đại cực ma chưởng!”