“ tỉ tỉ có nhiệm vụ sao”?
Yên Vũ gật đầu nói:
“ đúng vậy, ta có nhiệm vụ thăm dò tìm kiếm cái này bí pháp, bí pháp này nếu ta có thể thu vào tay đối với sát thủ công hội có lợi ích rất lớn, ta thân phận cùng địa vị cũng sẽ được tăng lên không ít”!
Yên Vũ đối với Triệu Vô Cực nói chuyện vô cùng thẳng thắn, chỉ cần không quá tư mật nàng sẽ không hề giấu giếm gì, đây là cách nàng đối xử với Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực gật đầu hỏi:
“ tỉ tỉ có kế hoạch gì chưa”?
Yên Vũ lắc đầu nói:
“ trước mắt ta chỉ có thể làm được là thu thập tình báo cùng địa đồ Hùng gia, trước mắt kế hoạch là đột nhập vào Hùng gia trộm lấy bí pháp mà thôi, cũng không có cái gì đặc biệt kế sách”!
Triệu Vô Cực gật đầu, Yên Vũ đám này sát thủ giỏi nhất không phải là giết người thì chính là đi trộm đồ vật, để nàng cùng hắn đi trộm đồ tuy chưa chắc tìm ra thứ gì nhưng an toàn lui thân vẫn là có đảm bảo.
Triệu Vô Cực lúc này hiếu kì hỏi:
“ tỉ tỉ có biết tại sao đám người Hùng gia lại đã lâu không có người luyện thành cái này bí pháp không? trong này hẳn là có chứa ẩn tình gì đó”?
Yên Vũ lắc đầu nói:
“ ta cũng không quá rõ trong đó nội tình, hình như là Hùng gia dùng một cái cực kì trân quý dược liệu mới có thể thành công giúp Hùng Bá ngưng tụ ta cương khí. Muốn biết rõ hơn trừ khi chúng ta trộm ra được bí tịch mới có thể biết được.”
Triệu Vô Cực gật đầu, ngưng tụ cương khí bất kể là nhị lưu đột phá nhất lưu hay là dùng bí pháp đều cần một lượng lớn nội lực, nếu không có nội lực ủng hộ tất cả chỉ là nói chơi mà thôi. Hùng gia nếu dùng một cái trân quý dược liệu mới là hợp lẽ thường a, không dùng hắn mới cảm thấy kì lạ đây.”
Triệu Vô Cực hỏi:
“ bí pháp có thể ở chỗ nào? Hùng gia tàng thư lâu, truyền công điện, trên người Hùng Bá hay trên người Hùng gia gia chủ?”
Yên Vũ nói:
“ thực ra bí pháp này đã lâu không có người luyện thành, Hùng gia cũng sẽ không xem nó như của quý mà lúc nào cũng bảo vệ hoặc mang bên mình. Hơn nữa như thế có bị thất lạc bí pháp nguy hiểm.
Nếu Hùng gia để bí pháp ở trong tàng thư các thì chúng ta vốn không có cơ hội gì, bọn hắn cũng sẽ không lúc nào cũng mang bí pháp bên người, dù sao nó cũng chưa tới mức quan trọng như vậy. Nếu may mắn chúng ta có thể ở phòng ngủ của Hùng Bá hoặc Hùng gia gia chủ Hùng Chiến thu được bí pháp.”
Triệu Vô Cực gật đầu, nếu còn không được thì phải tìm cách khác, tàng thư lâu của Hùng gia chắc chắn có bí pháp này.
Triệu Vô Cực cũng đã đứng trước đột phá nhất lưu không còn xa, hắn không thực sự quá cần cái này bí pháp, nhưng nếu Yên Vũ đã mở miệng hắn cũng không ngại cùng nàng đi tìm một phen, biết đâu lại được cái gì kinh hỉ ngoài ý muốn!
Triệu Vô Cực gật đầu nói:
“ câu hỏi cuối cùng, lúc nào chúng ta hành động?”
Yên Vũ mỉm cười nói:
“ tỉ tỉ sẽ sắp xếp thời gian chuẩn bị mọi thứ sau đó thông báo đệ đệ, nếu đệ muốn có thể ở đây tĩnh tâm tu luyện vài hôm cũng không sao”!
Triệu Vô Cực gật đầu, hắn nếu muốn tu luyện thì sẽ về nhà trọ, đấy mới là nơi hắn cảm giác an toàn.
Hai người trò chuyện một lúc sau, Triệu Vô Cực vui vẻ rời đi Yên Vũ nhà trở lại quán trọ của mình, bắt đầu đi sâu vào trạng thái tu luyện.
Triệu Vô Cực bởi vì ở nhị lưu cảnh bắt buộc phải tôi cốt nên chậm chạp chưa thể đột phá mặc dù hắn đã là nhị lưu đỉnh phong từ rất lâu, bởi vậy căn cơ của hắn cực kì vững chắc, nội công vô cùng tinh thuần.
Nhưng tôi cốt tốc độ thì không thể khen tặng, Triệu Vô Cực cảm giác quá chậm chạp mặc dù hắn đã sử dụng Pháp Luân Chiếu Minh để tăng cường tốc độ tu luyện nhưng vẫn cứ là từ từ từng bước tiến tới, không thể xuất hiện một bước tiến mạnh cảnh tượng.
Tu luyện không năm tháng, thời gian nửa ngày trôi qua cực mau, vừa nháy mắt trời liền tối.
Triệu Vô Cực ở trong phòng đang tu luyện, hắn chỉ để lại một tia thanh minh ý thức bảo trì bản thân không lạc lối ở giữa vô tận hắc ám này cùng để cảm giác ngoại giới động tĩnh.
Đột nhiên Triệu Vô Cực hai mắt dần dần mở ra, hắn từ Pháp Luân Chiếu Minh trạng thái tỉnh lại, trên thân khí tức kéo căng lên.
Triệu Vô Cực cảm giác được, có một người đang đến gần phòng hắn, khí tức của người này tuy là nhị lưu nhưng không hề yếu ớt một chút nào.
Cảnh báo trận pháp đã sớm báo động, Triệu Vô Cực bình tĩnh đứng lên, cực kì cẩn thận đi ra mở cửa.
Ẩm huyết thủ sáo đã sớm xuất hiện trên tay.
Hắn tinh thần tập trung cao độ, tùy thời có thể bất cứ tránh né hoặc phản công bất kì cái gì ám khí hoặc đòn công kích bất lợi cho mình.
Cửa hơi mở ra, Triệu Vô Cực lập tức nhìn thấy một cái bóng hình quen thuộc, hắn có chút ngạc nhiên nhìn nàng.
Tiếu Mị Mị nửa đêm tới tìm hắn, không biết là có việc gì. Nàng thân hình vẫn là như thế mềm mại vô lực làm cho người ta tiếc thương, dáng người hỏa bạo lại làm cho nam nhân chỗ sâu dục vọng đang không ngừng tác quái.
Nửa đêm tìm đến chỗ này Triệu Vô Cực cũng không khỏi trong lúc nhất thời tâm hươu ý vượn, nhưng hắn rất nhanh nghiêm túc nhìn xem nàng.
Tiếu Mị Mị lúc này khuôn mặt có chút trắng bệch, giống như là vừa thụ thương không nhẹ, nàng trên người cũng không mang theo Viên Nguyệt Kiếm.
Phải biết Viên Nguyệt Kiếm là nhiệm vụ của nàng, nàng mới rời đi không lâu không thể nhanh như thế giao nộp bảo kiếm cho sư môn hoàn thành nhiệm vụ được, Tiếu Mị Mị cũng sẽ không ném đi bảo kiếm ở một nơi nào đó chạy về đây xem Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực nhíu mày nói:
“ ngươi bị thương? là ai làm? bảo kiếm đâu”?
Tiếu Mị Mị đối mặt với ánh mắt có chút tức giận của Triệu Vô Cực cảm giác xấu hổ, nàng đang định nói gì Triệu Vô Cực mở cửa ra nói:
“ vào trong rồi nói chuyện”!
Tiếu Mị Mị có chút do dự, nhưng nàng vẫn là căn răng đi vào bên trong. Triệu Vô Cực nhìn quanh một chút, không có người theo dõi, hắn nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại, kích hoạt lên cách âm trận pháp.
Triệu Vô Cực nói:
“ nói đi, sau khi chúng ta chia tay rốt cuộc xảy ra chuyện gì”?
Tiếu Mị Mị dùng ánh mắt có chút nhu nhược cũng xin lỗi Triệu Vô Cực nói:
“ ta sau khi chia tay ngươi lập tức muốn trở về tông môn phục mệnh, không ngờ giữa đường gặp được ta đại sư tỉ”!
Triệu Vô Cực nhíu mày, là đại sư tỉ của nàng đả thương nàng sao? Lại còn cướp đi bảo kiếm?
Tiếu Mị Mị giống như hiểu Triệu Vô Cực nghi hoặc, lập tức nói tiếp:
“ chúng ta Cực Nhạc Ma Tông vốn không hề bình tĩnh như bề ngoài, bên trong minh tranh ám đấu cũng là liên tục. Nàng cùng ta đều là tu luyện Cực Nhạc ma điển, sớm muộn phải có một trận chiến phân thắng bại, bình thường cũng là tranh đấu không ngừng.
Nàng tuy thiên phú tu luyện không bằng ta nhưng bởi vì tu luyện trước ta mấy năm, đã bước vào nhất lưu sơ kì cảnh giới, ta đánh không lại nàng bị nàng cướp đi bảo kiếm”!
Triệu Vô Cực nhíu mày ngắt lời nàng hỏi:
“ đây là nhiệm vụ của ngươi, nàng lại giữa đường hoành đao đoạt ái, thế sư phụ của ngươi sẽ không nói gì sao”?
Tiếu Mị Mị lắc đầu nói:
“ nhiệm vụ này vốn là ta nhận, nhưng nếu nàng muốn làm cũng không vấn đề gì, chỉ cần mang được Viên Nguyệt Kiếm về cho sư phụ, sư phụ của ta mới không quản là ta mang hay nàng mang. Người chỉ nhìn kết quả mà thôi”!
Triệu Vô Cực mày nhíu càng sâu, ma tông ở giữa trắng trợn tranh cướp quả thật là khiến người ta mở rộng tầm mắt a, đổi lại là chính phái sớm đã bị gán tội danh mưu hại đồng môn mà người người gọi đánh rồi. hắn hỏi lại:
“ nếu như thế không phải nàng dựa vào cảnh giới đi theo dõi ngươi phá đám ngươi nhiệm vụ là chắc thắng sao”?
Tiếu Mị Mị lắc đầu nói:
“ nàng trước đây cũng chỉ đánh hòa ta mà thôi, gần đây mới đột phá nên chiếm chút tiểu ưu thế đánh thương ta. Nói ra chính là nàng nóng lòng đột phá nên không chú ý căn cơ, tương lai muốn tiến đến cảnh giới cao càng khó khăn hơn nhiều”!
Triệu Vô Cực gật đầu, Cực Nhạc ma điển có thể khiến Tiếu Mị Mị tu luyện được tới Âm hậu đẳng cấp đương nhiên là cực phẩm công pháp, nhưng sư tỉ của nàng vì muốn tranh cái lợi nhất thời mà làm như vậy có thể thấy được nàng tính tình nhỏ hẹp, thích ganh tị so với Tiếu Mị Mị quả thật kém tới quá xa.
Loại người này tương lai nếu lên làm được tông chủ, Cực Nhạc ma tông cũng sẽ lụi bại trong tay nàng.
Triệu Vô Cực hỏi:
“ có muốn ta giúp ngươi liệu thương một chút không”?
Tiếu Mị Mị lắc đầu nói:
“ ta cảm thấy áy náy nên đến thông báo cho ngươi một tiếng mà thôi. Dù sao bảo kiếm cũng là ngươi tặng ta mà ta lại ba lần bảy lượt không bảo vệ được nó, trong lòng có chút xấu hổ”!
Triệu Vô Cực gật đầu, giúp người khác liệu thương cũng không phải cái gì tốt sự tình, hai bên nếu không phải cực kì tin tưởng nhau sẽ không làm như thế.
Tiếu Mị Mị có lòng phòng bị hắn cũng không lạ gì, dù sao hai người thân quen chưa bao lâu.
Triệu Vô Cực giả vờ tìm kiếm một chút, hắn để lên bàn một lọ đan dược nói:
“ đây là chữa trị nội thương đan dược, ngươi trước thu vào đi, không cần cùng ta khách khí”!
Tiếu Mị Mị nhìn Triệu Vô Cực một chút, sau đó ngoan ngoãn cầm lấy bình đan dược, nàng đứng lên đi ra phía cửa nói:
“ ngươi gần nhất cẩn thận một chút, Túy Mộng Thành lại sắp nổi lên mưa gió a”!
Triệu Vô Cực gật đầu nói:
“ ngươi yên tâm, đồ vật ta tặng người khác cũng không phải dễ cầm như vậy, nếu có dịp ta nhất định sẽ đòi lại Viên Nguyệt Kiếm cho ngươi”!
Tiếu Mị Mị khóe miệng nở ra một nụ cười ấm áp, nàng bóng lưng lặng lẽ biến mất trong hành lang tối tăm, Triệu Vô Cực nhìn theo nàng rời đi, thở dài một tiếng.