Tịnh Tuyết cùng hắn tới học viện.
Lí Thu Thủy cũng đã chờ sẵn, trả lại cho hắn 1 quả trứng với đầy họa tiết mềm mại được khắc chi chít trên vỏ trứng.
-Không hổ là thiên tà Lí gia ah...
-Nói thừa...
Tuy vậy nhưng nàng cũng rất tự hào ah, để 1 tên kiệm lời như hắn khen một câu đúng là quá khó.
Nếu không dựa vào bản thân, có lẽ vừa khen xong hắn phải đá nàng 1 câu khác vậy.
- Ngươi đợi ta một chút.
Yasuo thu xếp để Tịnh Tuyết tìm hiểu thêm, dù sao nàng cũng mới bắt đầu tu luyện, nên để nàng tới thư viện trước a.
Hắn quay lại, không chỉ có Lí Thu Thủy, ngoài ra còn có thêm 1 người nữa....
- Cần gì?
Yasuo hỏi, hắn cố tỏ ra thật...ngưu bức.
-Như nàng ta.
Chỉ vào Lí Thu Thủy rồi cũng nhàn nhạt đáp lại.
- Ngươi...kiêu ngạo như vậy???
- Ta mạnh.
- Tốt. Nhưng không có nghĩa là ngươi sẽ không bị vượt qua.
-Nàng ta?
Lại chỉ vào Thu Thủy hỏi lại.
-Phải.
-Nàng ta vốn không phải đối thủ của ta.
- Ngươi cũng chỉ hơn nàng ta một chút,Bán Nguyên trung đẳng với sơ đẳng.
Im lặng, chiến đấu vượt cấp, thực sự rất khó xảy ra, lại còn giữa thiên tài và thiên tài, thì càng hiếm hoi hơn.
- Muốn thử không? Nếu ngươi có thể làm rách được tờ tiền này, ngươi thắng, tùy ngươi, còn thua, tốt nhất là đừng xuất hiện ở đây nữa.
Yasuo lôi ra một tờ tiền. kẹp giữa 2 ngón tay khiêu khích.
-Được thôi, không tin lại không thắng ngươi.
Nói xong liền tuốt kiếm đâm về phía hắn.
Mục tiêu, tất nhiên là tờ tiền kia.
Yasuo chỉ nhẹ nhàng tránh né, mọi chuyện với hắn quá dễ dàng, giống như thước phim quay chậm, hắn chỉ cần từ từ né thôi cũng đủ rồi.
Cũng chẳng cần câu giờ làm gì cả.
Một kiếm đâm tới, Yasuo cũng phi tờ tiền kia lại.
2 vật chạm nhau....
Cô gái kia liền bị đánh bay ra.
Tay cầm kiếm vẫn còn rung động, rõ ràng, lực vừa rồi không hề nhỏ a.
- Game....Over.
Yasuo tiến lại gần.
-Cũng chỉ có vậy thôi, ta tưởng thiên tài Trần gia phải mạnh hơn Lí gia chứ. Xem ra, nàng còn mạnh hơn ngươi thì phải.
Hắn thả tờ tiền lên lưỡi kiếm liền bị cắt đôi.
-Kiếm tốt, chỉ là, người dùng không có được tốt như vậyhu Thủy, hôm nay ta chỉ ngươi vài chiêu.
Yasuo quay sang gọi Thu Thủy rời đi nơi khác, để lại cô gái ngã ngồi ở đó.
-Tại sao cô ta không được?
-Ngươi cũng thấy rồi mà.
-Chỉ vì quá kiêu ngạo sao?
Hắn lắc đầu.
-Chỉ là một phần.Thu Thủy, ngươi biết mình hơn nàng ta ở điểm nào không?
Ngẫm một lúc, nhưng nàng lắc đầu.
-Tuy ta không rõ ngươi có chuyện gì, nhưng thứ nhất, ngươi sẵn sàng nhận kẻ mạnh hơn mình làm thầy ta không phản đối.
Thứ hai, ngươi biết đặt thực lực bản thân lên trên thứ danh vọng hão huyền tạm bợ kia.
-Còn thứ ba?
- Tuy chưa kiểm chứng với ngươi, nhưng ta hi vọng ngươi có thể đứng dậy sau thất bại.Hiểu chứ?
Thu Thủy gật đầu.
-Còn nữa, ngươi cũng có điểm yếu, đừng nên quá cứng ngắc, cuộc sống này, cũng nên tận hưởng nó đi.Sẽ có lúc, ngươi có thể sẽ hối hận vì bỏ sót nó.
Khi nào ngươi cảm nhận thoải mái nhất, bài học tiếp theo sẽ bắt đầu.
Yasuo tìm đến bên Tịnh Tuyết, nhìn nàng say sưa đọc những quyển sách dày cộp đầy đủ những kiến thức tu luyện.
Dường như sự hiện diện của hắn bên cạnh Tịnh Tuyết, lại còn rất thân thiết đi cũng gây ra bao chú ý nhưng ít nhất, bọn họ cũng tạm thời không có nhiều lời.
Rời đi cũng là lúc trời sẩm tối.
-Hôm nay đổi gió, chúng ta sẽ đi hơi xa một chút nha Tuyết Nhi.
Hắn khẽ cười hỏi.Với nàng có hắn ở bên là được rồi.Tùy hắn quyết vậy.
Đưa cho nàng 1 chiếc mũ bảo hiểm, hắn liền lái Truy Phong lao đi thật nhanh.
Tịnh Tuyết cũng ôm lấy hắn, những cơn gió lạnh như khiến nàng cảm thấy hơi ấm từ hắn.
Nàng ôm sát lấy hắn tì đầu, ngực vào lưng hắn.
Yasuo cũng thả chậm tốc độ lại chút.
Chẳng mấy mà 2 người đã có mặt ở trên 1 chiếc du thuyền ra đảo Cát Bà.
Nó giống như 1 nhà hàng kiêm khách sạn hạng sang nổi trên mặt nước.
Xung quanh cũng có kha khá lượng thuyền tương tự.
Những cơn gió biển mang theo hơi thở của biển, khiến người ta ưa thích đến lạ kì.
Những món hải sản được mang lên, bày trí đẹp mắt hết sức hấp dẫn a.
Đâu vào đó, 2 người lên phòng, đăng nhập Giang Hồ a, cũng bỏ bê mấy ngày rồi còn gì.
Vừa online liền biết bao tin nhắn hỏi thăm, mà nhiều nhất là từ Phong Lôi, đều là khuyên hắn tìm nơi an toàn tạm thời trốn tránh.
Chỉ là,hắn dẹp gọn đám chuột kia khiến gia chủ Dương gia cũng chẳng dám manh động, không để lộ thông tin ra ngoài khiến tên này cứ cách 30 phút lại gửi một tin.
Hắn thì cười khổ, tên này cũng lo xa quá.
Đáp lại 1 câu không sao có phần làm hắn yên tâm hơn mới tạm không nhắc đến nữa.
Chú ý lại thì cũng nhiều người tấn cấp khá nhanh a, cũng gần leo bằng hai ngươi rồi, nhưng chênh lệch chiến lực thì vẫn xa tít tắp a.
Nhìn vài gói quà mà nhà phát hành đưa ra, cũng mua......dăm ba gói chơi chơi.
Và thế là, 1 màn nhảy cấp, lực chiến bay vọt tăng lên kinh khủng.
Lại còn được thiết kế trang phục riêng dành cho 2 người.
Cũng rất biết lấy lòng người chơi a.
Cả sever thấy màn "bật nhảy" ngoạn mục kia cũng phải thán phục.
Chỉ có thể nói Giàu, hắn Rất Giàu, Cực Kì Giàu.
Mà đâu phải chỉ một người đâu, một lúc liền cả 2 người tăng mạnh đè bẹp những suy nghĩ muốn soán ngôi đầu.
PKSV thì đã đạt kinh nghiêm tối đa, do 2 người chưa online nâng cấp mà thôi.
Nâng lên cấp 4 liền mở ra tối đa 100 thành viên, lượng trưởng lão, Tinh Anh, Ưu Tú cũng vì thế mà tăng lên.
Đáng thương cho con Boss hôm nay, trong 3 ngày trước thì nó sống được lâu chút, nhưng hôm nay thì khác. Nó chết còn nhanh hơn cả con đầu tiên a.
Top sát thương 1,2 cao ngất ngưởng.
Vẫn như trước, 2 người chỉ lấy nguyên liệu nên đều được những người khác nhường cho.
Tiểu Thanh cũng gia nhập bang PKSV của hắn làm một trận sôi nổi không thôi.
Nếu nói bang của hắn có nhiều nữ nhất cũng chẳng sai, mà cũng nhiều cặp đôi nhất thì càng đúng.
Tỉ lệ phu thê là 100% luôn ah.
Sự kiện Lãnh Địa Chiến diễn ra.
Khi mà PKSV quá mạnh, lại còn cục súc hơn khi thủ nguyên 1 thành khiến chẳng có thành viên bang khác dám bén mảng tới.
Chỉ còn chiếm Hoàng Thành vào ngày mai nữa là được.
Có một ngày khá mệt mỏi rồi, 2 người cũng nghỉ ngơi.
Còn gì sung sướng hơn là bên cạnh người mình yêu.