Haizzz…tại đói cô mới đi đó, chứ không đi làm gì vào giữa đêm hôm, cô hiện dùng vận khinh công phóng đi, dù thân thể này còn nhỏ nhưng những rảnh rỏi cô từng tập luyện qua.
Không được tốt cho lắm nhưng cũng đủ dùng, cô lại vận công dùng linh lực phóng đi, bóng đen nho nhỏ khẽ lướt qua như con gió nhẹ giữa màn đêm yên tĩnh, mọi thứ quá mờ ảo hư vô.
\[...\] Kí chủ cô từng chạm vào chỗ đó…a…(@o@) nhột quá hu hu.
" Ái phi mau đến đây nào…để bổn vương sủng nàng a…~".Móng vuốt heo của cô không ngừng chu du khắp thân hình mềm mại như cục bông nhỏ, tiểu hệ thống khóc ròng oán than nhưng cũng vô dụng.
Kí chủ nhà nó lại nổi tính sắc lang , nhưng lần này có vẻ lại trầm trọng hơn mọi khi, Tử Nhiên sờ sờ hai má tròn tròn đáng yêu, đôi tay hiếu kì vuốt ve tai nhỏ của nó, tiểu hệ thống khẽ đỏ mặt quay đi, cô không biết hay là giả ngu, tai là điểm mẫn cảm nhất của nó.
Này là cô cố tình sao, Tử Nhiên thấy biểu cảm của hệ thống nhà mình quá ư đáng yêu , bệnh nhan khống lại tăng vụt đến đích, cô khẽ đưa chiếc lưỡi nhỏ liếm liếm nhẹ tai nó.
\[...\] Hu…hu kí chủ lại bắt nạt ta…hu hu.
" Nàng đây là sao??? ta chỉ sủng nàng thôi……mau mau hầu hạ bổn vương…".Cô làm ra vẽ mặt lạnh lùng làm ra vẻ như chín chắn trêu đùa hệ thống nhà mình.
Cô biết chỉ có nó là tốt với cô, ngoài mặt thế thôi chứ nó rất tốt cô cũng rất thích vật nhỏ này, cứ coi như có thêm một thú sủng khả ái cũng không tồi.
" Tiểu hệ thống…ta rời đi sớm được không ???".Cô nằm lăn ra chiếc giường ngắm nhìn trần nhà.
\[...\] Kí chủ thật ra cô rời đi cũng được……nhưng nó sẽ làm thế giới này bị đảo lọan.
" Ta biết, nhiệm vụ cùng đã thành…ta sống như một đưa trẻ ,nhiều lúc cứ tưởng mình là đứa nhóc vô tư thật "
\[...\] Kí chủ cô ở lại vài năm nữa thôi…ta sẽ tìm cách rút linh hồn của cô ra sớm hơn.
Tiểu hệ thống nó dụi dụi đầu nhỏ vào cánh tay của cô, không hiểu sao khi thấy cô trầm tư, nó tại khó chịu đến thế, nhưng có điều cô là kí chủ của nó thì nó sẽ chăm sóc cô thật tốt.
Nó phải nhanh chóng thăng cấp để trở nên cao cấp hơn, đến khi đó sẽ giúp cô được nhiều thứ\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
" Anh làm gì thế !!! mau trả cho em đây…".Cô tức giận đôi mắt trừng lớn nhìn hắn, cô là bé ngoan không được đánh người.
Cô thầm niệm chú nguôi giận, không gì hiện giờ là trẻ con thì cô đã xé nát cái gương mặt đáng ghét kia, ăn ở không rảnh rỗi lắm à, kiếm cô chọc tức thì vui lắm sao, gương mặt phấn nộn tròn tròn lại nhăn nheo phồng má trừng hắn.
Đôi mắt lạnh lùng lướt nhìn vật nhỏ tức giận thì hắn càng chọc tức cô hơn, Luân Dật nhìn cô với ánh mắt khiêu khích, Tử Nhiên tay rung bần bật tức giận, nhưng cô chẳng làm gì hắn, chỉ biết đứng đơ người phụng phịu giận dỗi.
" Muốn không ??? ".Hắn cầm thanh kẹo quơ quơ trước mặt cô.
Tử Nhiên: ""\_""…
Hắn đây là coi cô như trò vui à, cô không thèm nhìn hắn nữa quay mặt sang chỗ khác, nhưng khi thanh kẹo thơm ngát mùi Dậu Tây ngọt diệu mềm mại xông thẳng vào mùi cô, từng tế bào rạo rực cả lên.
" Hừ !!! em không thèm …".Cô khẽ nhìn kiềm chế cảm xúc xuống quay người định bước đi.
" Này !!! không ăn thật à…???".Giọng nói khàn khàn lạnh lùng vang lên, hắn thấy cô định bỏ đi liền hỏi, nếu cô đi thật thì còn gì vui nữa.
" Ưm…".Cô quay lại thì hắn liền nhét viên kẹo nhỏ vào khoan miệng cô, hương vị ngọt ngào mềm mại như bông gòn lại thơm ngát nhẹ nhàng khiến cô thoải mái.
" Nhiên Nhiên…mau đến đây. Tớ có món quà này cho cậu này…".Âm thanh mềm mỏng ngọt ngào vọng tới, cô quay qua nhìn liền thấy cô bé phấn nộn đáng yêu chạy đến.
" Cậu đến rồi sao...!!!".Cô nhìn cô bé trắng nõn đáng yêu nhưng không bằng cô nhá, cô đây mới là cực phẩm của nhân gian, nhóc còn này còn thua xa sắc đẹp mĩ miều này nha.
Nhóc này cũng thường xuyên đến chơi với cô khi ở công ty của Luân Dật, cô ấy là em gái của hắn tên là Mi Mi , cũng rất dễ thương nên cô cũng không ghét, dù sao cũng có kẹo mà cô thích, nên cô sẵn sàng mà chơi cũng nhóc ta.
" Cho cậu này…tớ mua loại cậu thích nhất đó……cậu có nên thưởng chút gì cho mình hông nè…???".Đôi mắt Mi Mi sáng rực lên ra vẻ cún con đòi quà, cô ấy mặc một cái váy màu lam nhẹ nhàng.
Tóc màu nâu tây được thắt bím hai bên cài thêm một cái nơ nhỏ, đôi mắt to tròn sắc sảo con ngươi màu đồng thu hút, hai má hồng hồng phấn nộn, đôi môi nhỏ nhắn chúm chím chu chu ra.
Tử Nhiên nhìn nhóc con nhỏ này sao giống một con thỏ con, còn cô lại giống một con cáo già lâu năm đang cải trang thế nào ấy, nhưng dù sao thì nhóc con này cũng tốt nên tạm thời cô cũng đồng ý làm bạn cùng cô ấy.
" Ách !!! tớ không có gì cho lại cậu rồi…cho tớ xin lỗi nha…". Tử Nhiên xụ mặt ,đôi mắt rũ xuống hàng mi cong vút đen láy khẽ rung rung, cánh môi bị cắn chặt lại.
" A…!!! mình không sao cậu đừng buồn, lần sau nhớ mua cho tớ quà cũng được…".Mi Mi lại gần làm ra khuôn mặt hề chọc cho cô cười lên.
" Hì…thật sao ??? lần tới mình hứa sẽ mua cho cậu nha… Mi Mi là tốt nhất "
Hai người cười nói vui vẻ cũng quên luôn người nào kia đứng đơ người ra, hắn là không khí à, không cho hắn một chút giá trị tồn tại sao, đôi mắt lạnh lùng nhìn hai đứa nhóc vô tâm kia.
Tử Nhiên cảm nhận sát khí lạnh lạnh sau lừng mình, cô quay mặt nhìn lại đối mắt nhìn hắn , đây là cô lại quên cái tên mặt lạnh tanh kia còn ở đây, cô lùi lại ra sau vài bước núp sau lưng Mi Mi thỏ con.
Cô nhóc thấy hành động khác lạ của cô bạn mình, liền nhìn tới người anh trai tảng băng đằng kia, trong mắt cô nhóc là người anh trai này bắt nạt cô bạn nhỏ nhà mình, máu anh hùng lại trỗi vậy, ưỡn ngực giang tay bảo vệ Tử Nhiên.
" Anh hai…anh lại bắt bạt cậu ấy nữa sao ??? em sẽ mét ba mẹ là anh đã ức hiếp em cho coi…". Đôi mắt khiêu khích nhìn Luân Dật với sự đắc ý.
Đôi mắt lạnh lùng nhìn đứa em gái kiêu ngạo của mình, sao nhóc này nhìn vật nhỏ nói chuyện nhẹ nhàng lắm mà, sao nói với hắn lại y như kẻ thù thế, hắn nhìn sự khiêu khích của đứa em trời đánh.
Luân Dật: ""\_""…
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Các bạn đọc giả nhớ like nha nha…cảm ơn các bạn♡♡♡
Có một bạn đọc giả nói là sao không thấy Vũ Ca Ca của chị nhà??? T/g sẽ trả lời là chưa cho anh Vũ Ca Ca gì đó lên sàn diễn nha…
Mà T/g mới để ý á…tự nhiên hay không cho hai anh nam phụ cùng tên…một là Triệu Vũ là Vũ Ca Ca của chị nhà………hai - là Thiên Vũ bạn học của chị nhà………mong mọi người có thể phân biệt được ạ : Thông cảm cho T/g nha♡~♡
Cảm ơn các bạn đọc giả chân thành rất nhiều…mình đã đọc những bình luận cổ vũ động viên của các bạn…những bạn ấy bảo rằng cố lên ,nên bỏ mặc ngoài tai những bình luận ác ý kia.
Mình đọc những bình luận đó cũng rất buồn, nếu bạn đó thấy truyện mình không hay thì có thể bỏ truyện đừng đọc tiếp, nhưng bạn ấy lại trọn cách làm tổn thương mình.
Có đôi lúc buồn mọi thứ muốn đọc tiểu thuyết và viết truyện xem như thư giản, nhưng những bình luận đó làm mình thật sự rất buồn, đôi khi lại muốn bỏ truyện, mọi thứ xung quanh T/g rất áp lực (@\_@)
T/g cũng từng đã để ở phần giới thiệu KHÔNG NHẬN GẠCH ĐÁ VỚI MỌI ĐIỀU KIỆN…nhưng cái dòng chữ đó cũng chỉ là để trưng bày (\*\_\*)
.
.
tác giả: Bé yo