Sau khi ăn no nê , thì ôm cái bụng căng tròn của mình mà xoa xoa , công nhận đồ ăn đúng là mĩ vị nhất thế gian a.
\[...\] kí chủ ~ có nhiệm vụ phụ tuyến...
Vọng tiểu Hệ Hệ nũng nịu đáng yêu.
" Mi...nói gì...???? " sau nghe giọng nó rùng mình thế nhỉ, vọng nói yếu ớt mỏng manh y như mấy con tiểu bạch kiểm thế nhở...
\[...\] kí chủ nhiệm vụ phụ tuyến \- ngăn chặn nữ chủ cứu nam chủ a ~.
" mi thôi cái giọng điệu bán manh đó đi...à mà mi nói gì??? ngăn nữ chủ cứu nam chủ ư...cái con khỉ ấy, mi nghĩ sau ta đi làm phiền họ chi vậy hả.."
\[...\] kí chủ nếu cô không ngăn chặn thì nữ chủ cô ta mà cứu nam chủ , thì cô ta sẽ tiếp cận hắn, ôm được cái trụ to và sau này còn hại những người vô tội.
" hừ..mi kiêu ta đi cứu nam chủ trước cô ta à...ngươi đừng hồng hừ...!!! "
\[...\] kí chủ đi đi mà~ cô nhớ cô đến thế giới này là gì nhiệm vụ chính ,ngăn chặn nữ chủ hại người vô tội, mà tên nam chủ này cũng chính trực là người ngay thẳng không phải tra nam a~ nên cô đi cứu hắn đi mà.
" Ta khinh..mi kiêu ta dính dáng tới tên nam chủ ấy hả ??? nếu cứu hắn nữ chủ mà biết thì cô ta sẽ làm phiền ta ,đã phá hư kế hoạch của cô ta a "
\[...\] kí chủ cô nỡ lòng nào để tên nam chủ này, bị nữ chủ lợi dụng sau.Kí chủ anh Anh Minh Thần Võ mà nỡ lòng nào để tên nam chủ tội nghiệp bị dắt mũi ư..
" thôi thôi đi..mi bớt nịnh hót ta đi..làm có thưởng gì không hả ??? " hừ...dù gì cũng có tí điểm gì đó ta mới làm , còn không thì miễn bàn.
\[...\] kí chủ có...có a được 60 điểm tích phân nha nha kí chủ nên cô làm đi mà.
" ừm...vậy còn tạm chấp nhận được " dù sau cũng 60đ tích phân cũng tạm ổn , thế nên lão nương ta đây đành giúp tên nam chủ nào kia vậy.
Cuộc sống của cô sau khi xuyên vào thế giới này , cũng chỉ sau khi đi đến quân nhân thì về nhà ăn và lăn ra ngủ mà thôi.
Tiểu Hệ Hệ nó thấy kí chủ nhà nó càng ngày càng lười a, cô lo đến nhiệm vụ gì hết tối này chỉ ăn ăn uống uống, riết rồi nó chán nản ghê luôn haizzz....
\[...\] kí chủ cô đừng ngủ nữa mà...mau đi làm nhiệm vụ kìa...một. hồi nữ chủ mà đến trước ôm được cây đại thụ to như nam chủ thì tiêu luôn á.
" mi...cho ta ngủ..xíu nữa đi...mi đừng có làm phiền đến ta nữa" cô chùm chăn kính bít che lại cuộn tròn người nằm im ái với chiếc giường thân yêu.
\[...\] kí chủ cô ngủ từ chiều giờ...mà hiện giờ cũng gần đến lúc nam chủ bị tập kích rồi.
Tử Nhiên: 《""\_""》\>z..zz..khò khò..
\[...\] kí chủ aaa...cô mau đi làm nhiệm vụ kìa nếu mà không đi thì người sẽ bị chừ điểm công đức nha.\* hừ...mềm không được thí nó cho cô ăn cứng..bực mình à, kí là đồ heo thúi ngu ngốc hừ..hừ\*
Nó hăng sai chửi thầm cô, nhưng cô nào biết đâu, mà sau khi nhắc đến điểm công đức thì cô ngồi toát vậy , mặt mày cao có nhìn nó.
" Mi..mi dám ta sẽ lột da mi...ra " hừ còn dám hâm dọa ta ư mi còn non lắm nhe.
\[...\] kí chủ nếu cô không đi thì lập tức bị \- điểm ngay lập tức.
" hừ ta đi là được chứ gì...đồ cục bông thúi , về ta sẽ sủng hạnh mi nha~" nó dám dùng điểm công đức uy hiếp cô , đương nhiên là cô phải đi rồi, nếu không thì công sức làm ở thế giới trước bị \- mất sau , cô đẹp chứ đâu có ngu, về tính sổ nó sau.
Cô lấy cái áo choàng lần trước mặt vào rồi phóng đi, hiện tại cô đang dùng nội lực vận công nhảy qua từng mái mà cao tần, hiện tại lúc này là 9h tối nên rất dễ hành sự.
Thân thể nhẹ nhàng uyển chuyển lướt qua từng khu trung cư cao tần , nếu ai mà có thấy thì chỉ thấy một bóng đen lướt qua mà thoi.
Cô dùng nội lực nhẹ nhàng lướt qua như làng nhó , bên dưới là những ánh đèn lấp lánh nhìn từ trên cao xuống rất đẹp , cảnh vật xôn xao ì ào , từng người từng người vui vẻ vui đùa hạnh phúc.
Nhưng họ nào biết cái đó chỉ là một mặt của xã hội này thôi, còn sau lưng là những người tâm cơ sâu xa tính toán cầu kì.
Cô phóng vụt theo đến con đường địa điểm mà tiểu Hệ Hệ cho , lúc đầu cũng đông đúc nhưng cô càng đi sâu vào trong thì càng vắng vẻ.
Bọn phục kích cũng biết chọn địa điểm ghê hôn , lựa nơi vắng vẻ mà hành sự đồ, mà nghĩ tới tên nam chủ này đi sau không đem người nhiều vào không biết, chỉ đi một mình bị người ta ám sát cũng đáng đời mà.
Nhưng mà nghe tiểu Hệ Hệ giải thích cũng đúng, hắn ta đi bàn việc quan trọng dẫn nhiều người theo thì người khác sẽ chú ý , nhưng mà cô nghĩ thì hắn vẫn bị ám sát đấy thôi.
Cô phóng về phía trước thì thấy một đoàn người mặt hắc ám trên tay toàn súng và chủy thủ, bọn họ bao vây một người đang cố gắng chóng trả bọn hắn.
Anh ta cố gắng đánh trả mấy tên đang tiếng lại , thân thủ anh ta cũng rất nhanh nhẹ , ra chiêu toàn là chí mạng.
" các...ngươi là người của ai..ai phái các ngươi đến đây " vọng nói lạnh lùng quyết đoán mang theo vài phần sát khí dò hỏi những tên kia.
" ngươi...không cần biết....hôm nay là này chết của ngươi...đi chết đi.." tên sát thủ cầm chủy thủ lao vào tấn công chực viện hắn.
Còn cô thì đứng sau phía trên cành cây che khuất mà quan sát hành động , tuy tên nam chủ này thân thủ khá tốt ,nhưng một mình hắn thì sau đọ lại được một đám sát thủ hung tàn đó chứ.
\[...\] kí chủ sau không mau ra giúp hắn đi..
" mi..thì biết gì đến phút cúi ta sẽ cứu " cô đợi hắn đến phút cúi sẽ cứu , bây giờ hắn vẫn còn chống trả được, thế thì cho hắn chống trọi một chút nữa đi.
Tiểu Hệ Hệ nó ngồi trong không gian loi ra mấy bịch bim bim mà gặm chóp chép Melm... melm , nó đang coi như đang xem phim hành động ý, rất kích thích nha càng xem càng hưng phấn ~.
Cô nhìn hắn chiến đấu một hồi thì cơ thể hắn cũng không ít vết thương, nào là bị chủy thủ cắt chúng rồi súng bắn vào vay hắn, làm máu tuôn ra không ngừng.
Cô thấy hắn không chống đỡ được nữa thì từ trên cây phóng xuống, chiếc áo choàng lung lay theo gió , cơ thể tỏa ra sát khí vô hạn cùng khí thế mạnh mẽ cường đại , làm bọn sát thủ bất ngờ rung rẩy nhưng vẫn cố lấy lại bình tĩnh mà tra hỏi.
" ngươi là ai ??? ta khuyên ngươi đừng nên xía vào chuyện của bọn ta...nếu không thì đừng trách "
" ồ..thế ư !!! nhưng ta vẫn thích xen vào thì sau ..??? " hừ tưởng cô sợ đám sát thủ này chắc, tại gì tiểu Hệ Hệ bắt cô đi thoi chứ tưởng cô muốn làm lắm à, vì điểm công đức nên cô đành đánh với mấy tên chết tiệt này.
" hừ...ngươi đừng mạnh miệng..vậy thì xem ngươi có đủ bản lĩnh mà xen vào chuyện của bọn ta không " mấy tên sát thủ đồng loạt vây quanh cô, người tấn công phía trước, người đánh lén phía sau.
Nhưng đối với tên nam chủ thì khó đối phó còn cô thì không như thế đâu, cô bất đầu né lùi tránh mà không tấn công trực viện.
" hừ !!! mạnh miện gớm ,mà không biết đánh trả...." tên sát thủ dùng dao tiến đến đâm xẹt vào cô , nhưng cô nhanh chống nghiên người cúi xuống gạt chân hắn.
Cô nãy giờ không đánh trả bọn hắn là gì cho bọn chúng tự đánh liên tiếp mà hao tổn thể lực , cũng bắt đầu trở nên yếu dần đi.
Lúc này thì cô mới đánh trả , cô dùng chủy thủ của hệ thống tặng lần trước ,mà lao vào đánh liên tiếp bọn chúng , cơ thể cô di chuyển nhẹ nhàng nhanh nhẹn , chớp mắt lúc nãy cô đang đứng ở phía trước tên kia thì hắn ngạt nhiên khi không thấy cô.
Đương nhiên là cô đã ở phía sau hắn , cô dùng dao cắt xẹt ngang yết hầu tên đó lập tức ngã khụy xuống , mấy tên kế tiếp cũng như vậy bọn hắn không nhìn theo kịp động tác của cô.
Những chiêu thức mà bọn chưa chưa từng thấy qua bao giờ, cho dù họ là sát thủ được đào tạo kỹ năng rất cao , nhưng vào đến tay cô thì sau chứ , đến khi chết bọn hắn mới biết lúc đầu không nên đánh với người này. thì cũng đã quá muộn rồi.
Cô xử lý bọn chúng trọn ven chỉ 4p, 15 tên là nằm la liệt máu me đầm đề, còn trên người vẫn không dính một chút máu nào , thanh chủy thủ máu vẫn còn động lại nhỏ giọt.
tí tách... tách !!!!
Lãnh Hàn Dương nhìn một màng đánh người không quá 5p của cô mà trong lòng rối bời, hắn bao năm sống trên con đường hắc đạo nguy hiểm trùng trùng, lại chưa gặp người nào đáng sợ như người trước mặt này.
Cho dù áo choàng phũ che khấp người nhưng khí thế cường đại vẫn lộ ra , sát khí cuồng cuộn khiếp người như thế , không biết người này là địch hay bạn , hắn vẫn cảnh giác cao độ với cô.
Cô nhìn biết hắn đang cảnh giác với mình thì đi lại đứng trước mặt hắn , cô vẫn không nói gì mà chỉ chăm chú nhìn hắn , cô đánh giá từ trên xuống dưới.
Không hổ là nam chủ nha , cho dù chật vật cở nào thì gương mặt vẫn đẹp câu người như vậy, gương mặt góc cạnh tinh tế, mái tóc màu nâu ngắn hơi xoăn sóng nước, lông mày rậm hình kiếm trong mạnh mẽ nam tính.
Đôi lông mi dài cong ,con ngươi màu xanh lục càng làm đôi mắt thêm cuốn hút sắc bén. Sống mũi thẳng tấp cao vút , đôi môi mỏng màu bạc trong càng quyến rũ hơn.
Làn da trắng trẻo mịn màng , da con trai gì mà còn đẹp hơn gái vậy, những vết thương máu còn đang rỉ ra trong rất nặng , nhưng khuôn mặt hắn vẫn tỏa ra lạnh lùng tĩnh lặng như không có một chút đau đớn nào.
Nhưng cô cũng hơi khâm phục tên này nha, bị thương nặng như vậy mà còn gắng gượng được tới bây giờ thì hắn rất bản lĩnh.
Hắn cảm nhận được ánh mắt đang dò xét của cô thì cũng ngước nhìn đối mặt với ánh mắt cô, nhưng hắn nào thấy được gì ngoài cái áo choàng đen xì phũ khấp người thế kia.
Cô nhìn đánh giá hắn xong rồi thì cũng quay mặt đi , chớp mắt hình bóng của cô đã biến mất, mà công nhận thân thủ của cô thâm hậu ghê nha.
Hắn hơi hoan mang thế là đi rồi, vậy người này không có ý định giết hắn ư , thế thì tại sau lại cứu hắn , hắn nhớ là chưa từng quen biết cái người bí ẩn này.
Khi cô quay đi cơn gió nhẹ thổi qua làm mùi hương hoa anh đào xong thẳng vào mũi hắn, hương thơm dễ chịu nhẹ nhàng khiến hắn thoải mái , nhìn lại vết thương trên người mình rồi nhớ tới người bí ẩn lúc nãy khiến môi hắn bắt giác công lên một nụ cười mê người gương mặt hoàn mĩ , dính dài vết máu trên khóe miệng trong vô cùng ma mị.
\_\_\_\_\_\_\_////\_\_\_\_\_\_\_\_\_
các đọc giả thân yêu❤ nhớ like ?đánh giá 5☆☆☆☆☆cho tg có động lực ạ...
Cảm ơn các bạn:???
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
tác giả: Bé yo