Hệ Thống Anh Dũng Chịu Chết

Chương 72



Sau khi biết được sai lầm của mình, Tần Uyên không nói hai lời, ngay lập tức tìm nhà thiết kế trang sức, dựa theo chiếc nhẫn trên tay mình để làm thêm một chiếc nhẫn nữa, đồng thời bắt đầu tìm kiếm ngọc bích đẹp khắp mọi nơi.

Bên kia, nhân viên viện nghiên cứu đưa tới mấy cặp vợ chồng tự nguyện cấy ghép phôi thai nhân tạo. Kỹ thuật hiện nay đã có thể bắt chước kỹ thuật thai nghén của cơ thể mẹ, tạo phôi thai bên ngoài cơ thể. Mười cặp vợ chồng đều tự nguyện cung cấp trứng và t*ng trùng, cũng ký giấy tờ giữ bí mật.

Thành quả trong những bước đầu thí nghiệm rất khả quan, mười cặp vợ chồng thì thai nghén sống bảy phôi thai, tuy rằng chưa thành hình nhưng cũng đủ để khiến người ta hân hoan vui mừng. Mọi người đều chú ý sự phát triển của chúng nó, chờ đợi sinh mạng mới ra đời.

Trong khoảng thời gian này, Thượng Khả không bị ai quấy rầy, vui thì dẫn Hải Lãng rời bến chơi đùa, tìm được không ít vật ly kỳ cổ quái ở dưới đáy biển, nếu tiếp tục tìm thêm nữa phỏng chừng có thể xây nguyên một bảo tàng triển lãm. Diện tích vùng biển lớn hơn mấy lần lục địa, ẩn chứa vô số kho báu, mỗi lần Thượng Khả rời bến đều có phát hiện mới, cậu thật sự rất yêu vùng biển này.

Tần Uyên xây một phòng để đồ cho Hỏa Diễm, chuyên dùng để cất chứa những kho báu cậu mang về. Chỉ là hắn không nghĩ tới cá heo cũng có sở thích sưu tập, hơn nữa còn rất biết thưởng thức, những đồ cậu mang về đều có giá trị nhất định.

Tần Uyên đi vào phòng ngủ phát hiện Hỏa Diễm đã ngủ, đầu tựa vào gối ôm cá heo, thở đều đều, môi hé mở giống như lúc nào cũng có thể phun ra bong bóng.

Trong mắt Tần Uyên tràn ngập dịu dàng, bước nhẹ đi qua cúi người hôn lên trán cậu một cái, sau đó kéo tay trái cậu, cầm một chiếc nhẫn ngọc bích đeo lên ngón tay cậu. Viên đá quý xanh thẳm sâu như biển, là một đôi với chiếc nhẫn trên tay hắn.

“Hỏa Diễm, hi vọng em có thể vĩnh viễn ở bên cạnh anh, làm người yêu của anh.” Tần Uyên cúi đầu hôn lên mặt nhẫn, giọng nói trầm lắng như đàn violon vang vọng trong căn phòng yên tĩnh.

Tần Uyên chăm chú ngắm Hỏa Diễm một lát rồi nhét tay cậu vào trong chăn, sau đó đứng dậy đi vào phòng tắm.

Nghe được tiếng cửa phòng tắm khép lại, Thượng Khả đáng lẽ đang ngủ đột nhiên mở mắt ra, nâng tay nhìn nhẫn Tần Uyên vừa đeo lên tay cậu, khóe miệng không tự giác lộ ra nụ cười vui vẻ, cậu túm lấy gối ôm cắn một cái sau đó bật dậy, rón ra rón rén đi đến phòng tắm, đẩy cửa phòng tắm, lén lút thò đầu nhìn lõa nam đang tắm bên trong.

Tần Uyên nghe được động tĩnh, xoay người nhìn lại, vừa lúc chống lại một đôi mắt trong suốt lóng lánh, một giây là có thể làm hắn ngọt chết.

“Hỏa Diễm, em tỉnh rồi.” Tần Uyên ra vẻ trấn định, bày ra bộ mặt chính trực không vì sắc đẹp mà biến đổi.

Thượng Khả vẽ vẽ lên khung cửa, ngon tay đeo nhẫn ngọc bích đưa qua đưa lại, ẩn ý nói: “Đột nhiên em rất muốn nghịch nước.”

Trái tim Tần Uyên bị động tác của cậu cào cào ngứa đến mức bụng dưới căng thẳng, ngoài miệng vẫn đứng đắn nói: “Đã trễ thế này không nên nghịch nước.”

Thượng Khả khinh bỉ nhìn hắn một cái: giả bộ chính nhân quân tử cái gì! Có bản lĩnh thì cái cây phía dưới kia đừng có mà dựng đứng lên thế!

“Được rồi, vậy em đi ngủ.” Thượng Khả thu hồi vẻ mặt xuân tâm nhộn nhạo kia, chuẩn bị quay về phòng ngủ.

Kết quả vừa mới xoay người đã bị một cánh tay kéo về, sau đó cửa phòng tắm đóng lại ngay trước mắt cậu.

Tần Uyên đặt Thượng Khả lên bồn rửa mặt, kịch liệt hôn môi, hai tay thuần thục xoa nắn. Hơi nước dày đặc nhanh chóng thấm ướt hai thân thể đang dây dưa, hai chân thon dài của Thượng Khả vòng quanh thắt lưng Tần Uyên, hạ thân áp sát, Tần Uyên đẩy người một cái tiến quân thần tốc.

Không lâu sau, trong phòng tắm liên tiếp truyền ra tiếng cá heo ái muội, còn kèm theo tiếng thở dốc đứt quãng và tiếng nước hoà quyện với nhau…

Đêm nay Thượng Khả rút ra kinh nghiệm sâu sắc, đàn ông không thể tùy tiện câu dẫn!

Hai người xác định quan hệ, chính thức tiến vào tuần trăng mật, sự nghiệp và tình cảm đều phát triển, cuộc sống dễ chịu vô cùng.

Nhưng mà lúc này lại truyền đến một tin tức không tốt lắm, phôi thai đầu tiên trong phòng thí nghiệm bên kia đã xảy ra vấn đề.

Vào tuần thứ tám thì nhóm nghiên cứu viên phát hiện hình dáng phôi thai không giống nhân loại bình thường, đầu, thân trên và cánh tay đều phát dục bình thường, nhưng thân dưới lại không có chân mà là đuôi cá.

Biến cố này khiến nhóm nghiên cứu viên rất kinh ngạc, hoàn toàn không dự đoán được sẽ tạo ra một người cá.

Có người đề nghị thừa dịp nó vẫn chưa hoàn toàn thành hình thì ngừng thí nghiệm lại, bằng không đợi nó lớn sẽ rất phiền toái.

Một số người khác thì phản đối, cho rằng đây là thực nghiệm thể hoàn hảo, người cá trong truyền thuyết được tạo ra trên tay bọn họ, đây chưa chắc là việc xấu.

Hai phe tranh chấp hồi lâu, cuối cùng phe sau chiếm số đông, quyết định tiếp tục thí nghiệm.

Thời gian trôi qua, phôi thai người cá càng phát triển hoàn thiện hơn. Nhóm nghiên cứu viên xác định đây là một người cá giống đực, các số liệu cơ thể đều rất khỏe mạnh, dự tính qua hai tháng nữa có thể thoát khỏi cơ thể mẹ nhân tạo.

Trừ nó ra, sáu phôi thai khác chỉ có một phôi thai nữa có hình thái người cá như nó, số còn lại đều là hình dáng người bình thường. Người cá thứ hai cũng là giống đực, năm phôi thai còn lại có bốn bé gái, một bé trai.

Thượng Khả nghe được tin phòng thí nghiệm tạo ra thai nhi người cá từ chỗ Tần Uyên, giật mình thầm nghĩ nhiệm vụ phụ quả nhiên có liên quan tới thí nghiệm. Cậu tìm được người cá, hoặc là nói, gen của cậu tạo ra người cá.

“Tần Uyên, nghiên cứu viên sẽ xử lý hai người cá kia thế nào?” Thượng Khả quan tâm hỏi.

Tần Uyên suy tư một lát, trả lời: “Người cá là giống loài mới, có thể sẽ trở đối tượng thí nghiệm được bảo vệ.”

“Đối tượng thí nghiệm được bảo vệ?”

“Giống như cá heo vậy, dưới tình huống không gây thương tổn cho chúng nó thì có tiến hành nghiên cứu trong phạm vi hợp lý.”

Thượng Khả tỏ vẻ hoài nghi hỏi tiếp: “Vậy các anh có tính nói chuyện người cá cho hai cặp vợ chồng cung cấp trứng và t*ng trùng kia không?”

Tần Uyên im lặng không nói. Người cá xuất hiện do một nhân tố bí ẩn, trước khi nghiên cứu ra nguồn gốc chỉ sợ sẽ không công bố ra ngoài.

Tần Uyên tuy rằng không nói gì nhưng Thượng Khả nhìn vẻ mặt hắn cũng biết được đáp án, cũng không hỏi nhiều nữa.

Nếu nhân loại thực sự chỉ coi người cá như đối tượng thí nghiệm được bảo vệ, thì cậu miễn cưỡng có thể chấp nhận, dù sao cậu cũng không xác định những người cá này có thể thích ứng với biển nơi đây hay không, cũng không xác định cơ thể chúng khỏe đến đâu, tuỳ tiện vù chúng nó kêu gọi nhân quyền và tự do là không thực tế, đợi sau khi đám người cá sinh ra thì tính tiếp.

Hai tháng sau, bé người cá đầu tiên thuận lợi ra đời. Thượng Khả không kìm nén được đi theo Tần Uyên đến phòng thí nghiệm, muốn tận mắt chứng kiến người cá đầu tiên ra đời.

Nó không khác gì so với trẻ con bình thường, hít thở không khí lần đầu tiên sẽ phát ra tiếng khóc vang dội.

Nghiên cứu viên dựa theo trình tự bình thường tắm rửa sạch sẽ cho nó, tò mò vuốt ve đuôi cá của nó, đuôi cá mềm mại không có vảy, cảm giác như làn da bình thường màu trắng nhạt. Thoạt nhìn như thạch anh vậy.

Lúc đầu người cá biểu hiện rất bình thường, nhưng qua mười mấy phút đồng hồ sau, nó bắt đầu ho khan, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng giống như sắp tắt thở. Tất cả mọi người vì biến cố này mà hoảng, nhất thời không biết làm sao.

“Bỏ nó vào trong nước!” Một giọng nói trong trẻo xuyên qua đám người, nháy mắt làm bọn họ kịp phản ứng.

Nhóm nghiên cứu viên cẩn thận bỏ bé người cá vào bể thủy tinh, vừa chìm vào trong nước, bé người cá đã linh hoạt lật người lại, sau đó chậm rãi di chuyển trong nước.

Mọi người thấy vậy thì vô cùng hưng phấn, vây quanh bể như thưởng thức tác phẩm nghệ thuật.

Có người không nhịn được liền vươn tay muốn chạm vào nó lại bị nó tránh thoát. Nó bơi xuống dưới, dán người lên thành thủy tinh, bì bõm phun bọt nước.

Mà nơi nó đứng đúng là phía Thượng Khả.

Thượng Khả có cảm ứng, những người khác lại không phát hiện gì. Gen cá heo có vẻ mang theo kí ức, người cá vừa sinh ra có một loại thân cận trời sinh với Thượng Khả.

Một tuần sau, người cá dần dần thích ứng giữa nước và bờ, có thể ở trong nước và lên bờ nghỉ ngơi cả ngày. Nghiên cứu viên rất thích nó, cũng rất quan tâm chăm sóc. Có điều nó lại chỉ thích Thượng Khả, mỗi lần Thượng Khả đến thăm nó, nó sẽ phát hiện sự tồn tại của cậu đầu tiên, sau đó y y nha nha gọi cậu.

Nhóm nghiên cứu viên đều ghen tị, sôi nổi chỉ trích bé người cá là sinh vật chỉ biết nhìn mặt, chỉ thân cận người xinh đẹp.

Tới thăm vài lần, bọn họ quyết định giao công việc chăm sóc nó cho Thượng Khả.

Hơn một tháng sau, bé người cá thứ hai cùng một bé gái lần lượt ra đời. Người cá Thượng Khả cần chăm sóc từ một con biến thành hai, sau này nếu có người cá mới sinh ra không chừng cậu sẽ trở thành bảo mẫu chuyên phụ trách chăm sóc người cá.

Đối với việc này Thượng Khả cũng không dị nghị, chỉ là công việc lu bu cả lên, thời gian ở cùng Tần Uyên cũng ít đi.

Ban ngày chăm sóc người cá, buổi tối thì dành thời gian cho Hải Lãng, thời gian phân cho Tần Uyên cơ bản đều là bé như móng tay, miễn bàn Tần mỗ có bao nhiêu ủy khuất.

Năm đứa trẻ tạo ra từ thực nghiệm đều phát triển tốt, sau khi kiểm tra cũng không có dị trạng gì, nhóm nghiên cứu viên giữ lại máu và tóc của bọn nhỏ, sau đó giao bọn nhỏ cho cha mẹ của bọn họ, chỉ là mỗi tháng đều phải tiến hành kiểm tra thân thể.

Mấy đôi vợ chồng nhận được đứa nhỏ đều hạnh phúc đến mức khóc nấc.

Chuyện này rất nhanh đã khiến mọi người chú ý, các tạp chí lớn tranh nhau đưa tin. Ở thời đại tỉ lệ sinh đẻ thấp như thế, lập tức thành công tạo ra năm đứa nhỏ khỏe mạnh sao có thể không khiến thế giới sôi trào. Vô số cặp vợ chồng mong muốn có con ào ào viết đơn, hi vọng trở thành người may mắn tiếp theo.

Có điều, phương pháp này không thông dụng, bởi vì gen cá heo cung cấp có hạn, hơn nữa còn có thể tạo ra hình thái người cá không bình thường.

Viện nghiên cứu yêu cầu Tần Uyên cung cấp thêm gen cá heo, tạm hoãn nuôi cấy phôi thai mới, chuyên tâm nghiên cứu hai người cá này.

Cung cấp thêm gen cá heo? Vậy cũng phải xem Hỏa Diễm có thời gian giao phối cùng hắn không đã! Hắn đã thật lâu không thân thiết với Hỏa Diễm! Quả thật lạnh lẽo như tuyết, hư không đến cực điểm.

Lực chú ý của Thượng Khả đều đặt lên bé người cá, mỗi ngày mang theo hai cái đuôi nhỏ bơi qua bơi lại trong nước, quyết đoán lạnh nhạt Tần tổng.

Chờ cậu ý thức được thì Tần tổng đã biến thành một ngọn núi tuyết di động, đi qua nơi đâu thì băng sương phủ lạnh.

Đêm đó Thượng Khả liền rút ra thời gian, dùng thân thể nhân loại ấm áp cùng đầu óc lãng mạn của cá heo, như một ngọn lửa nóng bỏng hòa tan hắn thành một bãi nước tuyết…

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: 

Tiểu Kịch Trường ——

Tần tổng: Không cảm thấy cái loại hình dung “Hòa tan thành một bãi nước tuyết ” này có chút kinh tủng hay sao?

Thượng Khả: Vậy anh cảm thấy phải hình dung thế nào?

Tần Uyên: Có thể nói là “Hóa thành nhiễu chỉ nhu (*) ”, vừa súc tích lại duy mỹ.

(* Sự mềm mại quấn quanh ngón tay.)

Thượng Khả: Anh không biết xấu hổ còn nói mình súc tích duy mỹ… Vẫn nên nhận mệnh làm một bãi nước tuyết đi.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv