Thấy bộ dạng vừa ngại ngùng vừa tức giận của Lê Hân Dư, Lăng Diệu nhếch nhếch môi, không biết ma xui quỷ khiến thế nào, anh bước vào bồn tắm. Nghe thấy tiếng Lăng Diệu bước xuống nước, cô càng thẹn thùng, sợ hãi.
Lê Hân Dư càng hồi hộp, Lăng Diệu chẳng phải tắm rồi sao, tại sao còn bước vào đây, lẽ nào muốn tắm chung với cô, muốn tăm uyên ương?
Trước đây cho dù ở trên giường, cơ thể cô bị anh trùm kín cũng không nhìn thấy những chỗ không nên nhìn. Đèn tắt, mắt nhắm, tất cả sẽ qua đi. Nhưng trong phòng tắm đèn sáng choang, ánh mắt của anh thay cho cánh tay anh như đang lần mò khắp cơ thể cô, cảm giác vừa lạ lẫm vừa quen thuộc.
Lê Hân Dư cũng không quản nữa, nhanh chóng rời khỏi bồn tắm là cách tốt nhất. Cô hoảng loạn nằm lấy thành bồn tắm để trèo lên.
Dưới chân thì trơn mà trong lòng lại đang hoang mang, oạch một tiếng, Lê Hân Dư không những không trèo lên được mà còn đạp trúng thành bồn tắm.
Cô nhanh chóng giữ thăng bằng, càng lo lắng càng không trèo lên được. Còn Lăng Diệu đã nằm nửa người trong bồn tắm rồi, đầu dựa vào thành bồn một cách thoải mái, nhắm hờ mắt nhìn Lê Hân Dư đang hoang mang trèo ra ngoài.
Cô như tiểu quái thú đang bì bõm trong nước vậy. Mỗi lần muốn trèo lên lại cứ trượt xuống. Lúc mới đầu, đáy mắt Lăng Diệu đều là những tia cười. Nhưng lúc sau, ánh mắt anh sâu hơn. Người phụ nữ này thật không tự giác, có phải cô đang cố tình quyến rũ anh?
Vốn dĩ anh chỉ muốn cô tắm rửa cho xong. Hôm nay ở công ty đợi cả ngày, lại còn đợi ngoài cửa nhà anh cả buổi tối, anh đều biết.
Anh thương cô, nhưng kết quả cô lại phòng anh như gì, còn khóa cả cửa nhà tắm lại.
Anh chỉ muốn vào cho cô một bài học, để cô biết rằng, tất cả những gì anh dành cho cô cô đều không thể phản kháng lại. Nhưng không ngờ lại biển thành tình cảnh như bây giờ.
Vóc dáng của Lê Hân Dư rất chuẩn, vòng một cao đầy hình chữ C, vòng eo con kiến, da trắng nõn nà. Nhìn góc nghiêng giống như hình bán cầu vậy.
Chiếc khăn tắm trong tay cô hoàn toàn không che hết vòng một, nhưng từ góc nghiêng lộ bờ ngực đầy đặn quyến rũ của mình. Cô tay chân loạng quạng cố trèo lên, bờ mông bị nhìn thấy hết không nói, nhưng hoa viên phần bí mật hút người nhất cũng bị Lăng Diệu nhìn thấy hết sạch.
Lê Hân Dư cảm nhận được ánh mắt nóng rực phía sau lưng mình, mặt cô đỏ bừng lên. Một tay nằm lấy thanh ngang, cuối cùng cũng trèo lên được. Tay phải giơ ra với lấy chiếc áo tằm trên giá đồ, chân cô bồng trượt một cái, bồn tắm rất sâu. Cô lại đang đứng hững hờ, cái ngã này, thảm rồi, phải nằm trên giường vài ngày, nguyên nhân bị thương còn không dám nói cho người khác biết.
Chưa kịp dự đoán được bị chấn thương ra sao, cô đã cảm nhận được một bàn tay to lớn vừa ấm áp lại ướt lạnh đỡ lấy phần mông cô, cô bèn ngã vào lồng ngực ẩm áp vạm vỡ ấy.
Tuy không bị thương, nhưng cô vẫn bị sặc mấy ngụm nước liền. Bản năng của con người khiến Lê Hân Dư giơ tay bám chặt cổ của người kia rồi đứng dậy. Lúc đứng dậy không không cẩn thận chạm phải phần cơ bụng của anh. Body của người đàn ông này quả không tôi, không có một vết sẹo nào, eo thon mông nở, mình đồng cơ bắp, cơ bụng sáu múi săn chắc đầy sức hấp dẫn.
Anh nhẹ nhàng nhấc cô lên, khóa chặt vào lòng mình. Hai cơ thể dán sát rạt nhau, không một kẽ hở.
Trong bồn tắm hình tròn ấy cả hai đều không mặc gì, tay chân quấn lấy nhau, hơi nước lãng đãng trong không khí mang theo hơi thở yên tĩnh đến lạ lùng thoảng qua mũi hai người, ẩm ướt mà thơm ngát. "Anh bỏ tôi ra, cho tôi ra ngoài." Chỉ đơn giản vài câu thôi nhưng để nói ra Lê Hân Dư đã phải mất rất nhiều sức lực. . Truyện Light Novel
Cô thều thào, hơi thở lướt qua bên tai anh như đang quyến rũ anh.
Lê Hân Dư không dám gồng mình tranh cãi vì cô phát hiện có một cái gì đó cứng cứng đang chạm vào cô, không cần nhìn cô cũng biết đó là gì.
Đã ân ái vài lần với anh, đó là gì cô lại còn không rõ sao?