**********
Chương 281 Dầu hôn trên người
Hướng Lập Hiên vốn không dám để Lê Hân Dư về, nhưng cô lại nói là tin tưởng anh ta.
Anh ta liền quay đầu xe chạy về hướng trang viên Ngự Thủy. “Cô quay về cũng nói không thông, tranh luận với người đầu óc có vấn đề thì không bao giờ có đáp án.” Hướng Lập Hiên suy nghĩ một chút rồi lại nói thêm: “Đáng sợ nhất không phải là người điên mà là những người có tam quan không đúng đắn, những người vì lợi ích của bản thân, giả vờ như không hiểu lời người khác nói. Rất khéo, em gái cô thuộc cả hai loại người đó."
Lê Hân Dư khẽ cười một tiếng: “Đúng vậy, cho nên tôi đã quyết định bắt nó cút đi, cho dù nó không đồng ý thì cũng nhất định phải về nhà họ Lê. “Cô nghĩ thông rồi à?” “Đúng, tôi không thể vì nó mà hủy hoại cuộc hôn nhân của mình, dù sao tôi cũng phải sống cho bản thân. Nửa tháng nay Lê Hân Dư vẫn luôn nghĩ rốt cục phải làm thế nào mới có thể cân bằng mối quan hệ giữa nhà họ Lê và Lăng Diệu.
Nhưng cô vẫn không có được đáp án. Cô không muốn mất Lăng Diệu nhưng cũng không muốn khiến Lê Nhã Trí thật sự tự sát.
Nhưng những lời Hướng Lập Hiên vừa nói đã đột nhiên thức tỉnh cô, nếu như Lê Nhã Trí không muốn chết thì cho dù có tự sát bao nhiều lần cũng chỉ là chảy chút máu thôi.
Mà nếu Lê Nhã Trí thật sự muốn chết, mỗi ngày hai mươi tư giờ đều sắp xếp người canh chừng bên cạnh cô ta, lắp đặt camera giám sát ở phòng hay cài định vị trên người cô ta... cũng chỉ có thêm một chút tác dụng thôi.
Đưa tay sờ lên vết thương trên trán vừa được tháo băng, Lê Hân Dư cảm thấy mình phải nhận vết thương này là đáng đời.
Không thể lấy cớ như là không đành lòng với người nhà, thương mẹ và lo lắng cho em gái được, chỉ cần cô bình tĩnh lại và suy nghĩ kỹ hơn thì cũng sẽ có cách.
Lăng Diệu không ở đây, cô cũng có thể nghĩ ra cách giải quyết tất cả những chuyện này.
Mọi lý do đều chỉ là ngụy biện cho sự yếu đuổi, cô không thể vì sự ngang ngược của Lê Nhã Trí mà hi sinh hạnh phúc của mình.
Coi như cô ích kỷ đi. Cho dù Lê Nhã Trĩ thật sự vì vậy mà chết, cô sẽ áy náy nhưng chắc chắn là không hối hận.
Mà trong những ngày Lăng Diệu bỏ đi, mỗi ngày cô đều bị dằn vặt.
Cuối cùng sau khi đã hạ quyết tâm, Lê Hân
Dư dựa vào thành ghế, thả lỏng một chút.
Hướng Lập Hiên nhìn cô một cái: “Cô nghĩ kỹ rồi?” “Tôi về nói chuyện rõ ràng với Nhã Trí, lập tức bảo người đưa nó về nhà họ Lê Khỏe môi Lê Hân Dư khẽ cong lên một chút, cô đã nghĩ rất rõ ràng rồi.
Chờ đến khi Lăng Diệu về, phát hiện mình đã giải quyết chuyện này, chắc hẳn là anh ấy sẽ không quá tức giận nữa.
Trang viên Ngự Thủy.
Lúc trước Hướng Lập Hiên bố trí bốn bảo vệ, hai người trông coi bên ngoài, hai người ở trong canh chừng, thế nhưng đi tới cửa lại phát hiện ngoài cửa không có bảo vệ.
Sau khi xác minh mật mã thì cửa mở ra, cô chậm rãi đi vào.
Gần nửa tháng không về đây, mỗi một góc ở nơi này đều rất quen thuộc nhưng cũng có vẻ hơi lạ lẫm.
Lê Nhã Trí vẫn được sắp xếp ở căn phòng mà lúc trước cô ta đã từng ở một lần.
Hướng Lập Hiên và Lê Hân Dư cùng đi tới đó. Hướng Lập Hiên gõ cửa, trong phòng cũng không có tiếng bảo vệ đáp lại.
Lê Hân Dư cong ngón tay lại, gõ lên cửa hai lần: “Nhã Trí, không phải em muốn gặp chị sao? Chị tới rồi đây. phòng được mở ra từ bên trong.
Lê Nhã Trí đang mặc bộ đồ ngủ gợi cảm tự mang tới, áo ngoài vẫn chưa mặc xong, cô ta cũng không mặc đồ lót, nửa bên vai lộ ra, ngực như ẩn như hiện.
Cô ta không hề để ý đến dáng vẻ quần áo không chỉnh tề của mình, âm trầm nhìn Lê Hân Dư, đưa tay muốn túm lấy áo của cô nhưng bị Hướng Lập Hiên đẩy ra.
Lê Nhã Trí không thể chống lại sức lực của Hướng Lập Hiên cho nên lảo đảo lùi về sau hai bước, tóc xõa tung sau vai, để lộ ra hai dấu hôn ở ngực.
Dấu hôn có màu sắc tươi tắn, xem ra là vừa mới được in xuống.