Hướng Lập Hiên tức muốn ói máu: "Vậy thì cậu cũng thật lợi hại, bám dính người ta nửa tiếng đồng hồ, cô ấy không đánh cậu à.” “Cô ấy sẽ không làm vậy. “Chậc, nghe giọng điệu chắc chắn chưa kìa, hai người làm lành rồi sao?"
Ánh mắt Lăng Diệu dịu dàng lại rất nhiều: “Đúng thế.”
Hướng Lập Hiên gật đầu nhưng trong lòng lại có một cảm giác khó tả.
Rõ ràng là đang vui cho Lăng Diệu nhưng tại sao trong đó lại xen lẫn một chút cảm giác lạ thường?
Bỏ đi, không nghĩ nhiều nữa, việc chính quan trọng hơn. “Chuyện cậu nhờ tôi điều tra, tôi đã tìm thấy chút manh mối rồi."
Lăng Diệu quay đầu nhìn cánh cửa phòng đang đóng chặt một cái: “Đến phòng làm việc nói đi.”
Hai người đi vào phòng làm việc, Lăng Diệu đóng cửa lại.
Hướng Lập Hiên thấy anh cố tình né tránh Lê Hân Dư liền đoán được: “Chuyện đoạn video bị truyền ra ngoài, đến bây giờ cô ấy vẫn chưa biết sao?” “Đúng thế." “Mẹ kiếp, cậu lợi hại thật đó, vậy mà giấu được cô ấy gần hai tháng rồi.”
Bây giờ chuyện đoạn video đã qua rồi, mọi người rảnh rỗi đều hóng tin các ngôi sao, cũng không còn có mấy người vẫn luôn hồng tin bê bối của giới nhà giàu. Hơn nữa, đoạn video cũng đã bị Lăng Diệu và Giang Dật Hàn cùng nhau bác bỏ rồi.
Nhưng nói ra cũng khá bất ngờ: "Tại sao Giang Dật Hàn lại đồng ý giúp cậu thế, cậu ta đã bị chửi tơi bời luôn.”
Ánh mắt Lăng Diệu tối đi: "Không phải cậu ta giúp tôi mà là đang giúp cô ấy.
Nếu không phải Giang Dật Hàn tình nguyện đứng ra thì e là chuyện đoạn phim sẽ không trôi qua nhanh vậy.
Nếu không phải Giang Dật Hàn tiết lộ chuyện trước đây cho anh biết, đến bây giờ anh vẫn không biết hóa ra Lê Hân Dư là người ngây thơ vô tội nhất.
Thiếu chút nữa thì anh đã bỏ lỡ Lê Hân Dư, không bao giờ có thể cứu vãn lại nữa.
Hướng Lập Hiện cảm khái: “Giang Dật Hàn vẫn rất tình sâu nghĩa nặng đó, chỉ là bạn gái cũ đã chia tay ba năm trước, thế mà lại có thể làm đến bước này vì cô ấy” "Đúng rồi, thứ này đưa cậu, đã tìm thấy được chút đầu mối rồi nhưng thông tin bị đứt đoạn, phần còn lại phải dựa vào trí tưởng tượng của cậu thôi.” Hướng Lập Hiên lấy một cái USB ở trong túi ra, ném cho Lăng Diệu: “Khẩu cung, video và tài liệu đều ở trong đó. “Người trong quán bar quá tạp nham, không tra được gì cả. Nhưng tôi đã nhờ ông già giúp đỡ, dựa vào đoạn thời gian loại trừ xe ở ngã tư đường gần khách sạn Cảnh Hy, phát hiện ra một chiếc xe taxi có biển số giả. Chiếc xe taxi đó chỉ lái đi một lần rồi bỏ luôn. “Sau đó thì sao?” "Đã bắt được mấy người đó rồi, chúng nói là có người bỏ ra một số tiền lớn, mà còn móc nối quan hệ đặt bẫy sẵn, bạn họ chỉ cần làm theo yêu cầu là được. “Đây không phải là tin tức quan trọng mà cậu nói chứ."
Hướng Lập Hiên búng ngón tay một cái: “Vẫn là cậu hiểu tôi nhất, đây thực sự không phải là tin quan trọng nhất. Tin quan trọng nhất là trong khách sạn Cảnh Hy có người nội ứng, lắp đặt camera trong khách sạn cho nên mới quay được những đoạn phim đó. Nếu như nói camera trong phòng là của người khách thuê trước đó, hoặc là người khách trước trước đó nữa, vậy thì đoạn phim ở hành lang khách sạn chắc chắn không phải là thứ mà khách thuê phòng có thể lắp được. Mà thông tin bị đứt đoạn ở chỗ này, không tra được chút gì về tình hình của khách sạn Cảnh Hy."
Lăng Diệu năm được thông tin then chốt rồi tóm tắt ngắn gọn lại: “Trong khách sạn của Glang Dật Hàn có nội ứng giúp giăng bẫy Lê Hân Dư
“Tôi hơi nghi ngờ Giang Dật Hàn nhưng lại không dám nghi ngờ cậu ta." Hướng Lập Hiên sờ cắm và nghiêm túc phân tích: “Thực ra Giang Dật Hàn có động cơ này, cậu ta khó quên được Lê Hân Dư, muốn có được Lê Hân Dư, cũng không phải không có khả năng lập bẫy, nhưng mà quan trọng là đoạn phim bị tuồn ra ngoài, dư luận sẽ chỉ trích họ. Nếu cậu ta muốn ở bên Lê Hân Dư thì nhất định sẽ không tung đoạn phim này."