Đối với cơ hội được Tử Băng Linh đề bạt đối với Tần Vũ tất nhiên không quan trọng cho nên căn bản là chẳng để ý tới. Trong màn đêm hắn phi hành cực nhanh đi tới bên trong nội viện thành chủ phủ mà từng bức tường lúc này đã đặt vô số cấm chế chỉ bố trí một địa môn, Tần Vũ lắc mình đi vào
Vì binh lính bên trong địa lao đã hoàn toàn được cứu ra hết cho nên nhìn qua rất thông thoáng, không có một tia khí tức. Tần Vũ sử dụng tốc độ cực nhanh đi tới trước động khẩu của mật thất mà thần thức lại đột nhiên cảm giác được có một người đang đi dộng bên trong
Tần Vũ trong lòng cả kinh :
" Cự nhiên là hắn ?!"
Lập tức Tần Vũ lao vào, đúng như hắn nghĩ Vũ Văn Thác đang đi lại bên chiếc bàn chứa đồ án phức tạp kia, nét mặt toát ra vẻ vô cùng hưng phấn rồi lại thêm vẻ rất nghi hoặc
" Ngươi như thế nào lại tới đây, nhìn qua ngươi dường như đối với văn tự này có thể hiểu ?" ánh mắt Tần Vũ lạnh lẽo nhìn hắn chất vấn
Đối với bí mật thân thế của Vũ Văn Thác trong lòng Tần Vũ thuỷ chung là không biết, cho đến lúc này cũng chỉ có hắn là Tần Vũ không cách nào nhìn ra
Vũ Văn Thác có chút xấu hổ cười một tiếng :
" Không hiểu lắm, chỉ là nghiên cứu một chút, hoá ra là Tần Vũ huynh đệ, ngươi sao lại tới đây ?"
Tần Vũ nhíu mày nhưng không muốn truy cứu việc Vũ Văn Thác lén vào đây, hỏi :
" Nói cho ta biết nó là gì ?"
Vũ Văn Thác cười chỉ vào chiếc bàn đã giữa mật thất nói :
" Mặt trên khắc phù lục chính là một chút cấm thuật của Tà Thần Tử Sắc Thương Long còn lại đồ án trên vách tường bốn phía chính là lĩnh ngộ diễn hoá Hỗn Độn vật chất cũng với nguyên tố pháp tắc của hắn. Kỳ thật nó cũng không phải … đồ án văn tự gì đó, chúng căn bản không có ý nghĩa gì "
" Ý ngươi là gì ?" Tần Vũ rất nghi hoặc nói
" Chẳng lẽ ngươi không cảm giác được sao, đám văn tự này bên trong có che dấu một cỗ khí tức, đó là khí tức của Tà Thần Tử Sắc Thương Long. Ở chỗ này nếu ngươi có thể lĩnh ngộ cũng chỉ là một loại ý cảnh mà đều không phải là Tử Sắc Thương Long từ nơi này cho ngươi biết cái gì, chính là đơn giản như vậy. Bất quá từ ngàn ngàn năm cho tới nay cũng rất ít người có thể hiểu rõ sự huyền diệu trong nó " Vũ Văn Thác nói nét mặt lại toát ra một tia thương cảm không thể giải thích
Cho đến lúc này, Tần Vũ thừa nhận sự giải thích của Vũ Văn Thác đều rất cao siêu, không chỉ là một chút văn tự ở đây còn có diễn hoá Hỗn Độn cùng với pháp tắc. Vũ Văn Thác đã từng nói qua bản thân hắn đã đi qua rất nhiều nơi cho nên biết cũng nhiều, Tần Vũ tin tưởng hắn đã từng tới đây, không biết là kinh nghiệm của hắn rốt cục cao thâm cỡ nào nhưng Tần Vũ ẩn ẩn cảm giác được Vũ Văn Thác không phải một nhân vật đơn giản
" Vậy bây giờ ngươi muốn làm gì ?" Tần Vũ hỏi
Vũ Văn Thác nở nụ cười :
" Cũng giống ngươi a, địa vị của ta hiện giờ xem như đã là cấp bậc Phó thống lĩnh rồi, nếu trên chiến trường ta bị địch nhân đuổi giết cũng sẽ gây trở ngại lớn cho ngươi a. Tà Thần đã lưu lại diễn hoá Hỗn Độn ý cảnh đối với ta mà nói có tác dụng rất lớn bất quá cấm thuật này quá mức thâm ảo rồi, có lẽ ngươi nên tìm hiểu thêm một chút "
Tần Vũ cười nhạt một tiếng :
" Cấm thuật là do bản thân sáng tạo, đối với lĩnh ngộ của Tà Thần ta không có gì hứng thú "
Lập tức Tần Vũ phi thân ngồi trên chiếc bàn đá, nhắm mắt ngưng thần nương theo từng đoàn Hỗn Độn chất từ Lục đạo luân hồi thả ra tràn ngập trong mật thất
" Ta bây giờ cần bế quan tu luyện, có thể phải mất một đoạn thời gian dài cho nên chiến trường của Tà Thần giới giao cho ngươi và Dương Thiên Hành phụ trách, thời cơ đến ta tự sẽ ra, hiểu chưa ?"
Thanh âm Tần Vũ truyền đến Vũ Văn Thác nghi hoặc gật đầu sau đó bắt đầu tìm hiểu đám bích hoạ
Tin tức Minh Huyễn tinh bị đoạt lại rất nhanh truyền đến Tà Thần giới, Tà Thần Tử Sắc Thương Long vì rất e ngại chiến tuyến đầu tiên này cho nên đã phái năm vạn binh lính tới đó, trong số này hai vạn binh đã quy hạ dưới tay Tần Vũ, cộng thêm một vạn năm ngàn binh lính được cấp cho, Tần Vũ hiện tại có binh lực lên tới trên bốn vạn ngươi cự kì đông đảo
Bất quá trước mắt Tần Vũ đang trong tu luyện cho nên binh lực hoàn toàn do Dương Thiên Hành và Vũ Văn Thác điều khiển
Hai năm kế tiếp, Uông Hi Thiên, Hiên Tuấn Khanh cùng với Dương Thiên Hành thống lĩnh mười vạn binh sĩ khí thế không thể tưởng hướng đến chiến trường, song Vũ Văn Thác đối với tài điều binh khiển tướng trên đường tựa hồ cũng rất điệu nghệ khiến ngay cả Tử Băng Linh đối với hắn cũng phải thay đổi cách nhìn
Hai năm nữa lại trôi qua, có hơn mười tinh cầu cùng với một chủ tinh được đoạt lại, lãnh thổ Tà Thần giới trên cả Thất Thuyệt tinh hệ cũng không ngừng được mở rộng. Mà Chiến Thần giới khắp nơi phải chế trụ, không ngừng rút lui, trong hai năm này đã phải bỏ đi rất nhiều tinh cầu quan trọng
Song tại Tà Thần giới, điều Tử Sắc Thương Long không cách nào tưởng tượng được chính là chiến thắng từ mười vạn binh lực do Minh Huyễn tinh phái đi tất cả đều nằm trong tay con gái của mình. Điều này cũng khiến cho Tử Băng Linh cực kì hưng phấn, tin rằng sau khi trở lại Tà Thần giới Cha đối với nàng nhất định phải có cách nhìn khác
Bên trong mật thất, Vũ Văn Thác mỗi một lần đi vào đều phát hiện Tần Vũ phóng thích Hỗn Độn vật chất lại phát sinh sự thay đổi. Mà thời gian bế quan đã năm năm rồi, Tần Vũ vẫn như trước ngồi trên chiến bàn đá cẩn thận tìm hiểu sự tìm hiểu của diễn hoá Hỗn Độn
Hỗn Độn khí mềm mại thong thả phiêu phù bốn phía, song lúc này trong lòng bàn tay Tần Vũ đã ngưng tụ một cỗ Hỗn Độn vật chất có mật độ cao xảy ra biến hoá, có thẻ nói là một loại biến chất. Đó là Tần Vũ trong diễn hoá lĩnh ngộ được, hơn thế nữa chính giữa lòng bàn tay đám Hỗn Độn vật chất ẩn chứa thuộc tính hoàn toàn không giống
Tất cả điều này đều do năng lực diễn hoá của Tần Vũ
Sau một khắc, trái phải hai bên lòng bàn tay không hẹn mà cùng xảy ra biến hoá, Hỗn Độn khí bên tay trái đột nhiên băng tán, một đạo điện quang phát ra âm thanh chói tai mà bên tay phải Hỗn Độn chất lại diễn hoá thành một cỗ cuồng phong rất lớn, hình thành một cơn gió lốc trong bàn tay Tần Vũ
Tần Vũ bình tĩnh mở hai mắt, rất hài lòng nhìn hai loại nguyên tố lực lượng, cười nhạt nói :
" Phong, Lôi nguyên tố pháp tắc xem ra đã lĩnh ngộ thành rồi "
Lúc này ngoại trừ Thiên, Địa ra thì sau loại nguyên tố còn lại đã được Tần Vũ hoàn toàn lĩnh ngộ mà điều khác so với người bình thường chính là bản thân Tần Vũ là một Đa Tu Huyền giả cũng không cần đề tăng toàn bộ các loại nguyên tố pháp tắc. Pháp tắc lực lượng của hắn có thể nỏi cực kì bình tĩnh phát triển, tới bây giờ cảnh giới Tần Vũ cũng đã tăng lên Thiên Mang trung kì, có thể lợi dụng sáu nguyên tố pháp tắc hình thành một loại lực lượng cường đại hơn
Bất quá Tần Vũ hiển nhiên không vì vậy mà cảm thấy an tâm bởi khó khăn rất lớn vẫn còn trong đan điền hắn, chính là Lục đạo luân hồi
Lục đạo luân hồi chuyển động cực chậm khiến cho Tần Vũ ẩn ẩn ý thức được sự vận chuyển của Lục đạo luân hồi tựa hồ đã phản lại Thiên đạo tiềm tàng của vũ trụ, chỉ có thể thả ra Hỗn Độn vật chất so với Hỗn Nguyên không có khác biệt là mấy
Cho nên, Tần Vũ quyết định dốc lòng nghiên cứu Lục đạo luân hồi, nếu có thể hoán tỉnh cỗ lực lượng này nhất định con đường sau này sẽ rất lớn
…
Thời gian thoảng qua, đã năm mươi năm rồi, Hồng Mông vũ trụ dưới tàng cây quế, Hồng Mông và Lâm Mông đang nhàn hạ đánh cờ
" Đã nhiều năm như vậy rồi không biết Tam đệ bọn họ tại nguyên thuỷ vũ trụ thế nào nữa ?" Lâm Mông nhẹ nhàng thở dài, nét mặt toát ra vẻ mong chờ .
Hồng Mông trầm giọng cười, thong thả ngấp một hớp Hồng Mông tửu, nói :
" Bất quá mới chỉ một trăm năm mà thôi, đối với ta và đệ mà nói chỉ là trong nháy mắt, có điều nói gì thì nói với thực lực của Tam đệ chắc cũng tại nguyên thuỷ vũ trụ có một mảnh tinh vực của mình rồi a "
Lâm Mông nói :
" Cũng phải, Tam đệ nắm trong tay Lục đạo luân hồi, đệ nghĩ tại không gian vũ trụ kia … nhất định đã có địa vị rất cao "
Hồng Mông lắc lắc đầu cười :
" Tam đệ đã đi nhiều năm như vậy rồi, Tình Nhi mỗi ngày đều tới thỉnh giáo chúng ta, bất quá nha đầu kia tiến bộ quả thật nhanh sợ rằng qua mấy trăm năm nữa có thể đạt tới cảnh giới Thần vương "
" Nó cũng là muốn tới chỗ Tam đệ, a a, bất quá hôm nay thật kì lạ, nha đầu kia còn chưa tới "
Hồng Mông hơi nhíu mày, tức thì nở nụ cười phảng phất trong nháy mắt đã biết được tất cả, nói :
" Xem ra nha đầu kia hôm nay sẽ không tới, chúng ta cần phải có chuẩn bị mới được " Hai người nhìn nhau cười, tiếp tục hạ cờ
Hôm nay, Tử Huyền phủ vốn lạnh lẽo đầy nhớ thương lại náo nhiệt hẳn lên, Khương Lập, Tần Tư cùng Băng Nghiên đều đi qua đi lại. Hầu Phí và Hắc Vũ cũng từ Thần giới chạy tới tựa hồ đã xảy ra đại sự
Bất quá chuyện này đối với cả Tử Huyền phủ mà nói đích thật mà một việc đại hỉ. Trong Sương phòng, thanh âm La Băng cực kì bén nhọn, nhìn qua cực kì thống khổ, bọn người Hầu Phí và Hắc Vũ đều lo lắng đứng bên ngoài tựa hồ cùng đợi cái gì
" Theo ta thấy chính là nam hài " Hắc Vũ đoán
Song Hầu Phí lại khinh thường hừ lạnh một tiếng nói :
" Tạp mao điểu, ta xem ra chắc chắn là nữ hài "
" Tiểu Hầu tử, nói khẽ thôi không ta đánh chét bây giờ !" Hắc Vũ nhất thời có chút cả giận nói nhưng tình hình bên trong Sương phòng lại càng thêm kích động, nét mặt mỗi người đều toát ra sự lo lắng cùng đợi đứa nhỏ xuất thế
Lúc này trên bầu trời Tử Huyền phủ đột nhiên ngưng tụ một cỗ Hồng Mông linh khí, tức thì cả không gian đều bị phong bế hẳn lên, bên trong phủ nhất thời im lặng. Một cỗ linh khí tràn ngập mỗi một tấc không gian đem lại cho mọi người một cảm giác cực kì yên tâm
Tiểu nha đầu Tình Nhi thấy thế lập tức hưng phấn từ trong Sương phòng chạy ta lớn tiếng nói :
" Đa tạ Hồng Mông, Lâm Mông gia gia "
Nguyên lai Hồng Mông và Lâm Mông sớm đã dự tính tới chuyện này cho nên đã phóng ra Hồng Mông linh khí đồng thời phong bế không gian, có thể nói rằng anh hài xuất thế này đã được cấp cho một hoàn cảnh rất tốt