Tác giả viết: Ta nghĩ ta cần phải giải thích một chút, Nguyên văn là Tần Vũ vốn không thể an toàn thối lui trước một ngàn vị kim tiên.
Vây chặt mình, hoàn toàn là do bị hạn chế tác dụng của không gian pháp tắc trong vũ trụ nguyên thủy, Hiện nay Tần vũ với Lục đạo luân hồi đang phát sinh một số thay đổi.
Hậu văn đã đem lại cho độc giả một lời giải đáp. Còn Tần vũ tới Vũ trụ này cần phải có một thời gian để thích ứng, cần phải hiểu được tác dụng diễn hoá của vật chất Hỗn độn. Tuy nhiên, "Thiên" trong lực lượng nguyên tố, sẽ có thể là điểm then chốt để đột phá của Tần Vũ!
Sáng hôm sau, ở trong phòng Tần vũ hãy còn đang ngồi xếp bằng nhập định trên chiếc giường gỗ, tâm vô ngoại vật, ngưng thần định khí, giữa trán phù động một tia vật chất hỗn độn như ẩn như hiện mỏng như tơ khó nhìn thấy.
Đối vối cảm ngộ Hỗn độn, Tần Vũ bây giờ có thể nói là chớm nhìn thấy con đường đi, tưởng muốn nắm giữ càng nhiều lực lượng nguyên tố, cho dù Tần Vũ có thiên tư đặc biệt hơn người cũng cần phải có một thời gian dài để lĩnh ngộ. Chiều nay, Tần Vũ đang đắm chìm trong huyền ảo của Hỗn độn, theo bốn loại lực lượng nguyên tố đã lĩnh ngộ từ trước không ngừng thấu triệt, ông đã có thể cảm nhận được Phong, Lôi hai loại nguyên tố pháp tắc, mặc dù rất mơ hồ, nhưng tin tưởng không bao lâu nữa sẽ lĩnh ngộ hoàn toàn.
Chỉ có điều theo như lời Trác Tam Huyền nói, lĩnh ngộ lực lượng nguyên tố này bất quá là một chút quá trình cơ sở mà thôi, giống như là một tiểu hài tập bước đi, đợi cho đến khi lớn lên cứ tự nhiên theo đà mà diễn hóa lực lượng nguyên tố trong Hỗn độn, nghe nói lúc mười hai tuổi Trác Tam Huyền đã có thể diễn hóa được sáu loại lực lượng nguyên tố cùng với nguyên lực tính mạng.
Bởi vậy có thể thấy được cái này cũng không khó, mà cái khó chính là cường độ diễn hóa và năng lực nắm trong tay mình, nghe nói môn chủ Hỏa huyền môn có thể làm cho hỏa diễm trong vật chất hỗn độn diễn hóa trải qua sự khống chế của hắn hình thành một luồng hỏa diễm lực lượng siêu cường như cuồng phong bão táp. Đương nhiên cái này cần phải phối hợp với một số ứng dụng của pháp quyết, cũng chính là mức độ thành thạo trên phương diện kỹ xảo, cũng giống như Đế Thích Thiên vận dụng Thiên đạo chi nhận xuất ra được Thiên đế quyết.
Bất quá trừ lần đó, làm cho Tần Vũ thấy nghi hoặc chính là Thiên Địa hai loại nguyên tố, tại dưới đáy biển trong lúc lĩnh ngộ ông rõ ràng cảm nhận được hai loại pháp tắc tiềm ẩn này, nhưng tựa hồ toàn cả Tà Phong thành cũng không có người hiểu rõ, quả thật có một chút không thể tưởng tượng nổi.
Lúc này bốn loại nguyên tố pháp tắc, Tần Vũ vận dụng mặc dù có chút không trôi chảy, nhưng cũng không có loại lực lượng riêng biệt nổi bật nào, cho nên cũng bỏ qua ý nghĩ chuyên tu, nhất tâm lĩnh hội Lôi, Phong hai loại lực lượng nguyên tố.
Đột nhiên, ngoài của truyền đến tiếng bước chân dồn dập, Trác Tam Huyền hùng hùng hổ hổ chạy vào, xem ra qua một đêm tu dưỡng, thương thế của hắn đã tốt hơn rất nhiều.
"Đại thúc, lo lắng như vậy, có chuyện gì không?" Tần Vũ từ trong nhập định tỉnh lại, mỉm cười nhìn Trác Tam Huyền thở hổn hển như trâu. Mà Trác Tam Huyền lại hình như vừa mới từ một cái tinh cầu khác chạy như điên về đây, nét mặt già nua đã bị dồn nén thành tử sắc, khàn khàn nói:
"Không xong, đã xảy ra chuyện lớn rồi, Tử Cực tinh sứ giả bị người giết?"
Tần Vũ trong lòng hơi kinh hãi, thấp giọng nói:
"Chuyện này đã qua hơn một trăm năm, sao bây giờ mới điều tra ra?" Lúc trước Tử Cực tinh sứ giả chết ở trong tay Tần Vũ, sự tình hôm nay đã trôi qua hơn một trăm năm, nếu như bại lộ thì đã bại lộ từ lâu rồi mới phải, tại sao mãi tới bây giờ mới nhận được tin tức, Tần Vũ nhất thời có chút khó hiểu.
Trác Tam Huyền tựa hồ nghe lời Tần Vũ nói, nhìn sắc mặt hắn đầy vẻ khiếp sợ, run giọng nói:
"Ân nhân, người... Tử Cực tinh sứ giả không phải là người giết chứ?"
Tần Vũ nhướng mày, đối với Trác Tam Huyền hắn cũng không muốn giấu diếm chút nào, gật đầu nói:
"Không sai, trước đây ta tới Tử Cực tinh, người này ám toán ta, bất đắc dĩ mới hạ sát thủ, bất quá... chuyện này đã xảy ra hơn một trăm năm trước, bây giờ mới hồi báo là sao?"
Trác Tam Huyền nghe mà con ngươi muốn nhảy ra ngoài, bất đắc dĩ vỗ vỗ đùi, thở dài nói:
"Ân nhân có điều không biết a,... Tà Thần vũ trụ này có ba đại tinh hệ tồn tại tới hàng trăm thậm chí cả ngàn tinh cầu, thành thị lại đạt tới gần cả vạn, trong đó nếu như thiếu đi chỉ có một người cũng không tính là gì, giống như Tử Cực tinh dân số vượt quá trăm vạn, cũng như Tà phong thành này. Tà Thần giới mỗi một trăm năm mươi năm sẽ lại tiến hành sưu tra xác định nhân số và thẩm tra năng lực của lãnh đạo giả tại các thành thị, hơn nữa Tinh cầu sứ giả này cũng có thể trong mỗi lần kiểm tra mà tiến hành thay thế, Hôm nay đúng hạn Tà Thần giới sưu tra Thương Thần tinh hệ của chúng ta, Tử Cực dĩ nhiên cũng đang lục soát tại đó."
"Nói như vậy họ đang sưu tra đến nơi này... Nguyên lai là như thế, vậy sẽ như thế nào?"
Trác Tam Huyền vẻ mặt sầu khổ nói:
"Chung quanh tinh cầu Tà Phong tinh này phần lớn đều chỉ có sứ giả trông coi, cũng không có thành thị, cho nên Tà Thần giới đã hoài nghi là người của Tà Phong thành chúng ta làm, cho nên tiến hành kiểm tra đại qui mô, ngoài ra còn nghe bọn chúng nói vì có chiến tranh ở tiền tuyến, cần phải chọn lựa tu huyền giả có tu vi cao thâm tổ chức thành binh đội đi trước tới Thất Tuyệt tinh hệ để chiến đấu với Chiến Thần giới. Đọc Truyện Online Tại http://thegioitruyen.com
Thất Tuyệt tinh hệ này cũng là chiến trường chính hiện nay trong cuộc chiến giữa Chiến Thần giới và Tà Thần giới. Ánh mắt Tần Vũ nheo lại, trong lòng tựa hồ có manh mối, hỏi:
"Đại thúc, những đội ngũ tham gia sưu tra của Tà Thần giới tổng cộng có bao nhiêu người?"
Trác Tam Huyền lắc đầu:
"Có bao nhiêu người ta không biết, Nhưng bọn chúng nếu đã có thể sinh sống ở Tà Thần giới, tu vi có thể nói là cao thâm khó lường, chỉ e rằng bên trong Tà Phong thành này cũng tìm không ra người nào có thể so với bọn chúng mạnh hơn, Ái chà! Ân nhân a, những ngày này ngàn vạn lần người cũng không nên ra ngoài a, xem ra cần phải tránh tai họa này mới được."
Tần Vũ cũng không muốn gây nhiều chuyện, huống hồ... cao thủ Tà Thần giới thực lực khó lường, lập tức gật gật đầu.
Mấy ngày nay, Trác Tam Huyền mang theo Lý Bất Phàm cả ngày bôn ba ở bên ngoài, hôm ấy Lý Bất Phàm cầm Hỗn nguyên bán được 1200 thần thạch sau đó giao một tháng phí dụng cho ba ngưởi, còn lại 600 thần thạch. Trác Tam Huyền biết rõ sớm hay muộn cũng thế, hắn bây giờ đã không còn năng lực đi giết ma thú tam cấp, định mượn sáu trăm thần thạch làm một ít vốn để mua bán, mỗi ngày có thể thu vào hơn mười thần thạch, có thể miễn cưỡng dùng cho chi phí sau này.
Còn Trác Linh Nhi thì ở trong phòng Tần Vũ cả ngày, nàng cũng là chịu mệnh lệnh của phụ thân muốn lấy thân báo đáp ân cứu mạng của Tần Vũ. Phương diện này tất nhiên Tần Vũ hiểu rõ, nhưng ông sớm đã có gia thất, lúc này ngay cả cháu gái cũng bằng trang lứa Linh Nhi, ngoại trừ trên người phát ra một cỗ khí tức đàn ông, trên khuôn mặt anh tuấn như thế nào cũng không giống một người đã có cháu gái gọi bằng gia gia.
Mấy ngày nay, Bởi vì Tà Thần giới tra xét, cả thành thị cũng xôn xao hẳn lên, thành chủ, phó thành chủ cùng các đại quan viên cũng rối rít tiếp đón, hình như các nhân vật ở Tà Thần giới phân lượng so với thành chủ cũng cường đại hơn nhiều. Sau đó, khi công cáo Tử Cực tinh sứ giả bị giết, thành chủ lập tức hạ lệnh bắt đầu tiến hành sưu tra, làm cho lòng người hoang mang, Tà Thần giới tựa hồ đã điều tra ra sát thủ cũng không thuộc về Thương Thần vũ trụ, cho nên đối với người không có thông điệp sẽ trực tiếp bị mất mạng tại chỗ.
Bất quá, Tần Vũ cũng không khẩn trương chút nào, ông cũng không e ngại người Tà Thần giới tìm tới cửa, chỉ có điều muốn thông qua những người này để biết thực lực của Tà Thần giới đến tột cùng cường đại tới cỡ nào.
Trải qua mấy ngày suy nghĩ cặn kẽ, ông cuối cùng hạ quyết định.
Toàn thành lục soát đã được năm ngày, bất quá Tà Phong thành là đệ nhất thành của Thương Thần tinh hệ, không chỉ diện tích lớn rộng, dân cư cũng vượt quá trăm vạn, nếu phải lục soát hết cũng thật rất hao phí thời gian.
Tần Vũ vẫn như trước tĩnh tọa trong phòng cảm ngộ vật chất hỗn độn, trải qua mấy ngày tu luyện, ông đối với việc vận dụng bốn loại lực lượng nguyên tố phát ra càng thành thục, uy lực tự nhiên cũng tăng lên. Lực lượng nguyên tố từ vật chất hỗn độn diễn hóa ra so với lực lượng nguyên tố trong Hồng Mông vũ trụ mạnh hơn gấp trăm lần, không chỉ lực lượng to lớn đến nỗi Tần Vũ cũng rất khiếp sợ, đó cũng là một nguyên nhân khó có thể khống chế.
Chỉ chốc lát, Tần Vũ ngừng lại thở sâu một hơi, chậm chạp mở mắt ra, ông biết tiến độ cảm ngộ này không thể cưỡng cầu, đang lúc gặp phải bình cảnh cho dù hao phí thời gian bao lâu cũng uổng công.
Tần Vũ nhìn chén trà đang đặt bên cạnh, nước trà trong chén vẫn còn bốc hơi nóng, hiển nhiên vừa mới đặt xuống không bao lâu. Tần Vũ không khỏi mỉm cười, những ngày này Trác Linh Nhi chăm sóc cho Tần Vũ có thể nói là hết sức chu đáo, từ bưng nước dâng trà, tới bóp chân đấm lưng, Tần Vũ mỗi lần đều cự tuyệt, nhưng nhìn thấy thịnh tình không thể chối từ của Trác Tam Huyền cùng với khuôn mặt đỏ bừng của Linh Nhi không nhịn được có chút dở khóc dở cười.
Đúng lúc này, ngoài cửa đột nhiên nổi lên tiếng ồn ào vang dậy, mặt dù cách vách tường không rõ lắm, nhưng Tần Vũ nghe được cực kỳ dễ dàng.
"Ngươi không thể đem Linh Nhi gả cho hắn, ngươi đã nói Linh Nhi phải gả cho ta, ngươi nói mà không giữ lời."
"Vậy thì thế nào, hắn là ân nhân cứu mạng của chúng ta, Trác Tam Huyền ta cũng biết cái gì gọi là tri ân báo đáp, huống hồ Linh Nhi là nữ nhi của ta, không tới phiên ngươi quản".
"Ngươi sẽ hối hận!"
Nghe đến đây, trong lòng Tần Vũ tức thì phát run một trận, vội vàng đi tới, mới phát hiện Lý Bất Phàm đã đi rồi. Chỉ còn Trác Tam Huyền sắt mặt đỏ bừng, và Linh Nhi đứng ở đó lệ rơi đầy mặt.
Trác Tam Huyền trông thấy Tần Vũ, sắc mặt đang phẫn nộ tức thì biến đổi chạy tới, cười nói:
"Ân nhân mau ngồi!" Tần Vũ mỉm cười lắc đầu, nói:
"Đại thúc, hảo ý của ngài lòng ta tâm lĩnh."
Trác Tam Huyền khiếp sợ nhìn Tần Vũ, tự nhiên cũng nghe ra ý tứ trong câu nói đó, run giọng nói:
"Ân... Ân nhân, ngưới nói cái gì thế?"
Tần Vũ thở dài nói:
"Không dối gạt ngài, ta thật ra đã có thê thất, hôm nay còn có con cháu đầy nhà,... việc hôn phối này ngàn vạn lần không thể, huống hồ Linh Nhi còn trẻ, sau này sẽ gặp được ý trung nhân, ngài tất nhiên phải để cho nàng tự mình lựa chọn."
Nghe thế, Linh Nhi khóc không thành tiếng còn Trác Tam Huyền không nghĩ tới chuyện sẽ như vậy, cắn chặc răng, nói:
"Kỳ thật... đây là ý tứ của nha đầu ngốc kia, đúng là nàng thích ngươi rồi a."
Tần Vũ toàn thân run lên, kinh ngạc nhìn Linh Nhi, nguyên vốn hắn cho đây là ý tứ của Trác Tam Huyền. Chỉ thấy Linh Nhi nhẹ nhàng đi tới trước mặt Tần Vũ, khẽ gật đầu:
"Tần Vũ ca ca, thật xin lỗi..." Nói xong, xoay người chạy vào phòng mình, nhất thời truyền đến từng hồi tiếng khóc xé nát tâm can.
Trác Tam Huyền cả người xụi lơ ngồi phịch xuống đất, vẻ mặt đờ đẫn, hai mắt trống rỗng ngơ ngẩn nhìn ngoài cửa sổ. Tần Vũ chứng kiến tình cảnh như vậy, cũng chỉ biết thở dài.