Một ngàn vạn thượng phẩm thần nhân tốc độ di chuyển cũng chậm hơn rất nhiều. Thạch – Lâm hai nhà phải mất đến một ngàn năm trăm năm mới có thể đến được bên ngoài Hồng Quân chính thành.
Hồng Quân chính thành là từ trước mọi người hay nói nên trở thành thói quen thực chất giờ này nói chín thành là không đúng. Vì bên ngoài chín thành thì thần giới thứ hai cũng đã kiến tạo thêm 36 thành với quy mô không hề kém Nghịch Ương thành. Tổng cộng bốn mươi lăm tòa thành đầu đuôi cân xứng, đây cũng là nơi hội tụ đông đảo thần nhân nhất.
Chỉ là xưng hô Hồng Quân chín thành đã trở thành thói quen của mọi người, trong lĩnh vực nho nhỏ của thần giới thứ hai thì việc kêu Hồng Quân chín thành thì ai cũng hiểu. Trong những năm gần đây, việc kiến tạo những tòa thành trì mới đề hướng về phía Huyền Tinh thiết quáng mà làm. Từ không trung nhìn xuống có thể thấy được Huyền Hổ thú trong Huyền tinh thiết quáng chính là ở trung tâm của dải đất này.
Bốn mươi tư tòa thành mới được xây dựng so với chín tòa thành xưa kia thì lớn hơn không biết bao nhiêu lần. Liên quân Thạch Lâm hai nhà kéo theo một ngàn vạn thượng phẩm thần nhân chỉ dừng lại trước Hào Môn thành.
Tin tức về liên quân Thạch - Lâm hai nhà bị bọn Hồng Quân phong tỏa, ém nhẹm đi thật lâu nhưng cuối cùng thì mấy trăm năm gần đây cũng đã bị mọi người trong thành biết được. Trong khi một ngàn vạn liên quân đến trước Hào Môn thành thì trong thành không có lấy một người, tất cả mọi người đã triệt tiêu đi nơi khác, lúc này chính là vườn không nhà trống.
Hào Môn thành – thành chủ phủ bây giờ trở thành nơi nghỉ ngơi của các nhân viên cấp bao gồm cả người của Thạch gia và Lâm gia. Ngàn vạn thần nhân quân đội cũng trú ở trong thành, không tiếp tục đi tới.
" Tên tiểu tử Hồng Quân này đầu tiên là giả bộ yếu thế, cứ thấy chúng ta tới là chúng lại lùi, nhưng rất nhanh chúng sẽ lừa chúng ta đi vào Huyền tinh thiết quáng để Huyền hổ thú xử lý chúng ta. Thật buồn cười, tên tiểu tử này còn tưởng mưu kế này có thể sử dụng được lần nữa" Thạch gia tộc trưởng ha ha cười nói, hắn cho rằng Hồng Quân bố trí thành trì giống như lần trước Thạch Nhược Tín đến công thành.
" Sư huynh nói rất chí lý, một cái bộ lạc Huyền Hổ thú nho nhỏ thì sao có thể ngăn cản đại quân của chúng ta được, nếu không phải vì diệt trừ Hồng Quân trước thì chúng ta cũng sẽ diệt trừ cái lũ súc sinh này, chiếm luôn cả quáng mạch" Lâm Minh mỉm cười và vẻ mặt của Lâm Lượng cũng chẳng khác gì hắn.
Lúc này chỉ có Chu Kinh trong lòng cười lạnh không nói gì/ Lâm gia và Thạch gia cơ bản không có phái người đi điều tra Huyền tinh thiết quáng nên không biết tứ đại thần thú đều nhận Hồng Quân là chủ nhân, một Huyền Hổ thú bộ lạc thì có thể khi dễ nhưng cả Huyền hổ thú tộc thì không thể khinh thường. Muốn động chạm đến Huyền Hổ thú tộc thì…cả tầng không gian thứ bảy này nếu tứ đại thú tộc tập hợp lại thì ngay cả Ngàn vạn thượng phẩm thần nhân cũng chưa tính là cái gì. Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://thegioitruyen.com
Lâm huynh, Chu huynh, ngày mai chúng ta sẽ xuất quân, với cỗ khí thế này chiếm toàn bộ hơn bốn mươi thành trì, xem tên tiểu tử Hồng Quân kia có thể chạy đi đâu" Thạch Thừa Thiên ha ha cười to, hắn cười giống như Hồng Quân giờ này đã nằm trong tay của hắn vậy, và một điểm mà hắn muốn cười đó chính là những bảo bối trong tay Hồng Quân sẽ dần dần rơi vào tay hắn.
Ngày thứ hai, một ngàn vạn liên quân có một chút ít thời gian để nghỉ ngơi hồi phục rồi lại tiếp tục hướng phía thành trì tiến quân.Từ Hào Môn thành tới Hồng Quân thành ở giữa đoạn đường này phải có tới mười lăm tòa thành trì nữa, lộ trình này chính là phải đi qua Huyền tinh thiết quáng.
Mười lăm tòa thành trì này cũng giống như Hào Môn thành, mọi người đều đã đi đâu hết, Thạch – Lâm hai nhà không uổng phí một hơi khí lực nào đã tới được bên ngoài Hồng Quân thành, dọc trên đường đi ngay cả một trận pháp ngăn trở cũng không hề thấy.
Mãi đến khi tới gần Hồng Quân thành bọn họ mới phát hiện được có chút bất thường, trên tường thành bao phủ một lớp sương mù màu trắng, ngay cả thần thức của Thượng phẩm thần nhân cũng không thể xuyên thấu qua, chỉ có thể thấy được tường thành bằng mắt mà thôi, tuy nhiên trên tường thành cũng chẳng có gì để mà nhìn.
" Thạch Huynh, tiểu tử Hồng Quân suy nghĩ cái gì ta? Tất cả bọn chúng đều tập trung một chỗ không sợ chúng ta giết hết sao?" Lâm Lượng có chút mơ hồ hỏi.
Không chỉ có mười lăm tòa thành trì không hề có một bóng người mà đến bốn mươi bốn tòa thành không hề có ai.
Ba năm trước đây, Hồng Quân đã sớm đóng lại trận pháp, không còn khởi động nữa, không biết ngay cả Hồng Quân thành có người hay không, cho dù ở đây có người thì chắc chắn cũng không thể chứa người của bốn mươi bốn tòa thành kia.
" Kỳ lạ, không phải bọn chúng muốn dựa vào số lượng để chống lại chúng ta chứ? Nhưng cũng không đúng, cho dù bọn họ có mười ức hạ phẩm thần nhân thì cũng không thể là đối thủ của chúng ta, tu vi chênh lệch quá lớn, mà quân ta lại là binh sỹ của quân đội" Lâm Minh cũng còn chỉ biết lắc đầu, hắn không biết cuối cùng Hồng Quân bố trí cái gì.
" Mặc kệ chúng có hoa chiêu gì, chúng ta đều tiếp nhận. Dù có thông minh một chút nhưng đối với thực lực vượt trội thì cũng là vô dụng, ta xem rốt cuộc là bọn hắn muốn giở trò gì. Chu Huynh, làm phiền huynh rồi"
Thạch Thừa Thiên giơ tay lên, một ngàn vạn thượng phẩm thần nhân lập tức đều đứng lại, hắn mỉm cười nhìn Chu Kinh nói.
Thạch Thừa Thiên thân là tộc trưởng nhưng đối với Chu Kinh cũng rất khách khí, nếu không phải Hồng Quân là một cao thủ trận pháp, chỉ có Chu Kinh mới có thể chán áp được thì Thạch Thừa Thiên cũng không khách khí với Chu Kinh như vậy. Thạch gia tộc trưởng chính là đồng cấp với Chu gia tộc trưởng, Chu gia tuy mạnh nhưng cũng không hơn mấy so với Thạch gia.
" Thạch tộc trưởng khách khí quá, các ngươi chờ ở đây, ta đi vào dò xét một chút"
Chu Kinh mỉm cười, hướng phía Hồng Quân thành bay tới, trên đường mà Chu Kinh bay tới Hồng Quân thành, hầu hết trên đoạn đường này đã đựơc bố trí trận pháp. Khi chưa bay đến tường thành thì đột nhiên Chu Kinh biến mất khiến Thạch Thừa Thiên, Lâm Minh cùng Lâm Lượng đều sửng sốt, trong lòng cũng cảm thấy lo lắng. Nếu như Chu Kinh có mệnh hệ gì thì bọn họ muốn tấn công Hồng Quân thành cũng gặp muôn vàn khó khăn.
Nhưng không bao nhiêu lâu sau, Chu Kinh đột nhiên xuất hiện tại một phương hướng khác, lúc thì hắn xuất hiện ở chỗ này, lúc thì xuất hiện ở chỗ khác, ba người Thạch Thừa Thiên cũng không biết nói gì ngoài việc trơ mắt ra nhìn. Chu Kinh tịa trường thành xúât hiện bốn mươi chín lần rồi quay trở lại. Vừa thấy Bóng dáng của Chu Kinh ba người đều thở ra một hơi và đi về phía hắn hỏi han.
" Chu huynh, tình hình thế nào? Trận pháp có phá được không?"
" Tên tiểu tử Hồng Quân quả nhiên danh bất hư truyền trận pháp thật lợi hại, " chu Kinh liền than thở một tiếng, hắn vừa rồi vừa tiến vào một cái liên hoàn sát trận nho nhỏ, chỉ còn biết tìm bốn mươi chín điểm an toàn trong trận thế hung hiểm để xuất hiện, sau đó là đi ra ngoài, bản thân chưa tìm ra cách phá trận.
" Vậy không biết Chu huynh đã phá được trận chưa??" Lâm Lượng liền hỏi. Ba người ở bên ngoài quan tâm nhất chính là trận pháp có đựơc phá hay chưa, nếu không phải tác dụng của Chu Kinh là phá trận thì ba người họ cũng không đối đãi với hắn tử tế gì
" Vẫn còn chưa được, ta cần phải suy nghĩ một chút mới đưa ra được biện pháp" Chu Kinh lắc đầu, đầu mày nhăn lại, ba người cũng không dám làm phiền hắn, trước tiên chỉ còn biết dừng quân tìm chỗ nghỉ ngơi, đợi sau khi Chu Kinh nghĩ ra cách phá trận mới công thành.
Hồng Quân bên ngoài thành kỳ thật đã an bài trận pháp, mà có trận pháp có nghĩa là có người. Mục tiêu chính của ba người là Hồng Quân nhưng trong lòng ba người họ vẫn còn e ngại một điều, đó là lọt vào khu vực của Huyền Hổ thú. Với binh lực như thế thì bản thân họ sẽ không sợ nhưng lại không múôn tổn hại binh lực vào những chuyện không đâu.
Suốt mười lăm ngày Chu Kinh suy diễn không hề nói với ba người kia một lời nào, hắn một lần nữa đi tới, ngồi trong trận pháp.
Lần này thân ảnh của Chu Kinh xuất hiện so với lần trước còn nhiều hơn nhiều, hon nữa mỗi lần Chu Kinh xuất hiện thì bên tường thành cũng xuất hiện tiếng nổ, từng bước từng bước trận nhãn ( mắt trận) bị Chu kinh tìm được, liên hoàn trận pháp rốt cuộc bắt đầu bị Chu Kinh phá trừ.
Trong ba tháng, một toà liên trận khổng lồ bị Chu Kinh phá giải, khiến Hồng Quân đang trên thành quan sát cũng tiếc nuối mãi không thôi. Liên Hoàn trận pháp hắn phải mất đến ba năm ròng mới có thể bố trí xong. Mức độ của trận đạo cũng đã nâng độ khó lên rất nhiều, nếu trận đạo còn yếu như trước đây thì toàn bộ Hồng Quân thành sẽ được phơi bày sau ba mươi năm.
Lúc này tường thành đã lộ rõ, người bên ngoài còn thấy rõ trên tường thành có người, nhưng kỳ lạ là trên thành chỉ có tám bóng người, ngay cả một vệ binh cũng không thấy đâu.
Thạch Thừa Thiên lần này đi theo cũng triệu hoán cả Thạch Nhược Tín đi cùng, lúc này Thạch Nhước Tín bước tới trước mặt Thạch Thừa Thiên chỉ vào một trong tám người đang trên thành nói " Khải bẩm tộc trưởng, tên kia chính là Hồng Quân, người bên cạnh là Nghịch Ương, những người còn lại đều lạ mặt, thuộc hạ không rõ lắm"
La Băng lần trước không tham dự cuộc tiến công, còn Ngộ KHông và Huống Thiên Minh thì mới tới Hồng Quân thành, còn hai gã cương thi thì so với Ngộ Không còn ít thấy hơn nên căn bản Thạch Nhược Tín hoàn toàn không nhận ra.
" Tốt lắm, chỉ cần Hồng Quân ở chỗ này là được rồi". Thạch Thừa Thiên mỉm cười gật đầu. Mục đích lần này của hắn chính là Thiên thần khí trên tay và trận đạo quyển trục chứ không phải là đi phá huỷ bốn mươi lăm toà thành trì nho nhỏ này, nên khi hắn nhìn thấy Hồng Quân trên thành thì cực kỳ hưng phấn.
" Tiểu tử Hồng Quân, ngươi đã phạm vào tử tội, bổn toạ cũng cho ngươi một lần khoan dung, chỉ cần ngươi đầu hàng có thể bỏ qua cho ngươi lần này, thần giới thứ hai cũng chỉ cần đầu hàng, lui ra khỏi thành ta cũng sẽ miễn cho tội chết"
Thạch Thừa Thiên la lớn, bọn họ cho rằng Hồng Quân nghe thấy như thế sẽ cảm thấy có muôn vàn ơn huệ, thậm chí rất nhiều thượng phẩm thần nhân nghĩ rằng, nếu mình rơi vào địa vị của Hồng Quân thì lập tức sẽ đầu hàng.
" Theo kế hoạch của chúng ta hành động" Hồng Quân không hề để ý đến Thạch Thừa Thiên, mỉm cười phân phó nhiệm vụ với những người bên cạnh. Nghe được âm thanh trầm thấp của Hồng Quân, cả tám người đều từ trên thành phi xuống, hướng phía đại quân lao tới.
Tốc độ nhanh nhất chính là ba thành viên của cương thi nhất tộc, ba kim nhãn cương thần đã biến thân lần hai nháy mắt đã lao vào hàng ngũ của liên quân. Cả ba người nếu như mọi lần đều chỉ dùng tay không để tấn công đối thủ, nhưng lần này mỗi người đều mặc một kiện thiên thần khí chiến y, trên tay cũng là một kiện thiên thần khí vũ khí đang điên cuồng giết chóc.
La băng, Tôn Ngộ Không, chu Lam, Nghịch Ương cùng Hồng Quân năm người giống nhau, ngoại trừ trên người Chu Lam là thần khí chiến y, còn lại bảy người đều mang trên người thần khí chiến y, tuy nhiên Hồng Quân cũng cho Chu Lam một kiện Thiên thần khí vũ khí, để cho nàng tự bản thân lao vào cuộc chiến tấn công.
Ngoài Chu Lam ra, bảy người còn lại đều có trung phẩm thiên thần khí công kích. Tôn Ngộ Không thì có trong tay côn bổng, là thượng phẩm thiên thần khí, hơn nữa sử dụng nó đối với Ngộ Không cũng rất thuận tay. Ngoài tôn Ngộ Không ra cũng chỉ còn Hồng Quân và La Băng. Hồng Quân đưa ra có bốn kiện thiên thần khí này, phân phát cho mọi người hắn cũng rất tiếc nuối, đến tận bây giờ hắn cũng còn chưa có năng lực chế tạo thiên thần khí.
Hồng Quân múôn đưa cho La Băng một thượng phẩm thiên thần khí vũ khí nhưng bị nàng cự tuyệt ( Bởi vì nàng muốn dùng Quân Tâm) khiến Hồng Quân bất đắc dĩ cấp cho nàng một kiện thượng phẩm thiên thần khí chiến y. Đám người điên cuồng lao vào cuộc chiến