Lâm Mông nhìn thoáng qua vật chất màu xám trong tay Hồng Mông, lại ngẩn đầu nhìn Hồng Mông không gian xung quanh, cảm thán nói: "Thực không nghĩ tới, thế gian này còn có không gian mà huynh đệ ta không biết được. Đại ca, ngươi có hay không nghĩ tới, Hồng Mông không gian này có phải chính là không gian tối nguyên thủy trong thiên địa?"
Hồng Mông nhướng mày, nói: "Đương nhiên nghĩ tới, chính là tự ta được sanh ra trong vũ trụ này hơn một ngàn diễn kỉ tới nay tu vi của ta hiện tại không có tiến thêm được. Hiện tại, đừng nói là ngươi, chính là tu vi của Tam đệ, đều không kém ta chút nào, nếu nói còn có tầng không gian cao hơn Hồng Mông không gian, vậy chúng ta còn có thể tu luyện mới đúng."
"Đúng a, chẳng qua đại ca, nếu suy đoán của chúng ta là chính xác, như vậy tại sao còn tồn tại một cái không gian khiến người ta luân hồi, nói cách khác, không gian kia là một loại không gian của những người đã chết, nếu hai nhi tử của Tam đệ thực sự bị tới không gian kia, như vậy bọn họ so với đã chết thì có khác gì nhau?"
Hồng Mông cũng cười, "Nhị đệ, chuyện đó không giống nhau, có lẽ đối với Tần Tư mà nói, thì chuyện đó là đúng. Nhưng đối với nhi tử Tần Sương của Tam đệ, thì tuyệt đối không giống nhau."
"Hả?" Lâm Mông nhướng mày, không rõ ý tứ của Hồng Mông.
"Ngươi nghĩ lại đi, Tần Sương tự mình sáng tạo ra Hồng Quân đạo, Hồng Quân đạo tu luyện chính là cái loại tử khí này. Theo như suy diễn của chúng ta, thì cái không gian kia phải là tràn ngập loại tử khí này, nếu Tần Sương có thể khống chế, như vậy nói cách khác, Tần Sương sẽ là chúa tể của cái không gian kia. Nếu nói loại tử khí này cùng Hồng Mông linh khí là một loại cấp bậc, thì thành tựu tương lai của Tần Sương kia rất có thể vượt qua chúng ta. Chúng ta là Hồng Mông không gian Chưởng Khống Giả, mà Tần Sương, rất có thể trở thành chủ nhân của không gian kia."
"Chủ nhân của không gian kia?" Lâm Mông kinh hãi, lập tức hỏi: "Đại ca, theo như lời ngươi, Tần Sương thành chủ nhân của cái không gian kia, vậy thì Hồng Mông không gian có hay không cũng có chủ nhân?"
Hồng Mông nghe nói như thế, không lập tức trả lời. trong mắt bắn ra một đạo tinh quang, tựa hồ xuyên thấu cả Hồng Mông không gian, lúc này mới chậm rãi nói hai chữ, "Có lẽ."
…….o0o…….
Tân vũ trụ, Tử Huyền Phủ.
Nhìn thấy Lập Nhân ngày càng tiều tụy, Tần Vũ trong lòng dâng nên cảm giác áy náy vô hạn. Chính mình đã trở thành Hồng Mông Chưởng Khống Giả, vì cái gì còn muốn con mình cũng có thể tiến tới cấp bậc này? Hiện tại xem ra, cho dù đã trở thành Chưởng Khống Giả, nhưng mình đã được cái gì? Lập Nhân ngày càng tiều tụy, không phải cứ đề cao công lực, cảnh giới là có thể bù lại. Hai nhi tử đến nay sống chết còn không rõ, tuy nhiên dựa theo suy đoán, bọn họ hiện tại vẫn chưa có chết, nhưng đây cũng chỉ là suy đoán, tình huống thật sự ai có thể biết được? Hiện tại bây giờ, mình đã thành Hồng Mông Chưởng Khống Giả, không còn tranh đấu, không có bằng hữu, thậm chí thân nhân cũng là ngày càng ít, nghiêm khắc mà nói, rốt cuộc là được nhiều thứ? Hay là mất đi nhiều thứ? Tần Vũ phát hiện, ngay cả hắn hiện tại, vậy mà cũng không tính được kết quả sẽ như thế nào?
……o0o……
Hồng Quân thành, thành chủ phủ.
Trong mật thất, giờ phút này chỉ có hai người Hồng Quân cùng Huống Thiên Minh.
"Ngươi nói cái gì? Chu gia muốn điều tra thiên biến lần trước cùng ta có quan hệ?" Hồng Quân giật mình nói, hắn vạn lần không nghĩ đến, Chu gia lại coi trọng chuyện này như vậy.
"Ân, ta đã nói rằng sự tình này cũng chỉ là nghe nói qua, rốt cuộc là sao lại thế này?" Thời điểm Huống Thiên Minh đến Hồng Quân thành cách ngày xảy ra thiên biến rất lâu, căn bản không biết được tình huống như thế nào.
Nói tới thiên biến, Hồng Quân lại nghĩ tới cái chết của Liễu Hàn Thư, cảnh tượng kia cứ phảng phất tái diễn trong đầu hắn, "Nói thật, cụ thể sao lại như thế này, ta cũng rất không rõ ràng, lúc ấy ta chính là ở trong một loại cảm xúc bi phẫn …" Hồng Quân bắt đầu đem tình huống lúc ấy kể lại cho Huống Thiên Minh. Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://thegioitruyen.com
Huống Thiên Minh nghe xong, biểu tình nghiêm túc nói, "Hồng Quân, việc này nhất định cùng ngươi có quan hệ, hiện tại không biết chính là, nếu người của Chu gia biết được tin tức chính xác, sẽ an bài động tác tiếp theo như thế nào."
Hồng Quân cũng là cau mày, tin tức này có nên hay không truyền ra ngoài, sau khi truyền ra đối với đệ nhị thần giới có thuận lợi gì, bất lợi ở đâu. Mỗi một yếu tố, cần phải toàn bộ rõ ràng, nếu có một chút nhầm lẫn, đều có thể tạo thành tổn thất không thể bù đắp.
"Có rồi!" Huống Thiên Minh đột nhiên ánh mắt sáng ngời, nhìn Hồng Quân nói, "Hồng Quân, ta thấy ngươi hiện tại có lẽ nên đi Huyền Tinh thiết quáng một chuyến, đi thật quang minh chính đại, việc Huyền Hổ thú tộc nhận ngươi là chủ nhân, tốt nhất là làm cho Chu Lam biết. Nếu Chu Lam thực sự là gian tế, ả nhất định sẽ tìm cách truyền tin tức về Chu gia, nhưng thật ra chúng ta chỉ cần giam lỏng ả, kiên trì không giết, như vậy Chu gia tất nhiên đối với hành động của chúng ta khó hiểu, nên đối với tin tức của Chu Lam sẽ không hoàn toàn tin tưởng, sẽ làm nhiễu loạn kế hoạch của bọn họ. Nếu Chu Lam không phải là gian tế, như vậy rất tốt, chúng ta hoàn toàn có thể trực tiếp từ miệng Chu Lam mà biết được tình huống của Chu gia."
"A!" Hồng Quân vỗ mạnh tay, kinh hỉ nói, "Tuyệt, một mũi tên bắn hai con nhạn, thật sự là diệu kế. Được, việc này không nên trì hoãn, một tháng sau ta liền bắt đầu."
"Được, khi chuyện này truyền tới tai Chu gia, xem bọn họ làm sao đây." Huống Thiên Minh cũng nói.
Hai người mới quyết định chủ ý, thì hôm sau, phảng phất như tiên đoán được sự tình, Hồng Quân nhận được truyền tấn của Ma Đa, thỉnh Hồng Quân một ngày gần đó tới Huyền Tinh thiết quáng một lần, nói là có chuyện quan trọng, cụ thể sự tình gì Ma Đa thực không nói ra, nói là hồng quân tới tự nhiên sẽ biết được. Hồng Quân cũng không có hỏi nhiều, chuyện nghi hoặc gì đều để trong lòng.
Ngày tiếp theo, Hồng Quân đi tới chổ ở của Chu Lam, Chu Lam mở cữa thấy Hồng Quân, liền mời vào phòng.
"Chu tiểu thư, ở Hồng Quân thành đã thành thói quen rồi ư? Vừa bắt đầu, tựa hồ là khách sáo hỏi thăm.
Chu Lam cười nói, "Hồng tiên sinh, ta thấy, ngươi nên hỏi ta là ở thành chủ phủ đã thành thói quen rồi a."
Hồng Quân xấu hổ cười cười, "Chu tiểu thư, thật không ý tứ, ta lần này đến đây là muốn thỉnh giáo nàng một vấn đề, chẳng qua trước khi nói vấn đề này, nàng phải cùng ta đi đến một địa phương, không biết Chu tiểu thư có nguyện ý đi cùng ta hay không."
Chu Lam trong lòng vừa động, thầm nghĩ, "không phải Hồng Quân này muốn thử ta đấy chứ?" Trong lòng nghĩ nhưng trên mặt biểu tình không có chút biến hóa, chỉ có chút khẩu khí thở dài, nói: "Hồng tiên sinh, nếu là địa phương trọng yếu, tiểu nữ tốt nhất nên đi hay là không?"
Hồng Quân trầm mặc, vốn nghĩ rằng, nếu Chu Lam là gian tế, sẽ nguyện ý biết một ít bí mật, nếu không phải, chắc hẳn nàng cũng đã chán nản với cuộc sống hiện tại, cũng muốn đi ra ngoài dạo chơi một chuyến, nhưng ngàn lần không nghĩ đến, Chu Lam lại không muốn đi.
"Vì cái gì?" Hồng Quân hỏi.
Chu Lam đột nhiên ngẩn lên, nói: "Hồng tiên sinh, tiểu nữ thân phận không rõ ràng, cũng bị hiềm nghi là gian tế của Chu gia, thân phận như vậy, tiểu nữ không dám biết quá nhiều bí mật của Hồng Quân thành."
"Ta còn tưởng chuyện gì, Chu tiểu thư, lần trước có lẽ lời của ta có chút hàm hồ, bây giờ ta trịnh trọng nói một câu, ta tin tưởng ngươi, điểm ấy ngươi cứ yên tâm." Hồng Quân nói, trong ánh mắt lộ vẻ kiên định.
Chu Lam cảm kích liếc mắt nhìn Hồng Quân, vừa muốn nói cái gì, nhưng lập tức không biểu hiện gì cả, "Hay là không cần, Hồng tiên sinh, tuy đại nhân ngài đại lượng, nguyện ý tin tưởng tiểu nữ, nhưng bằng hữu ngài có thể nào dễ dàng như vậy, chưa chắc đã tin tưởng. Huống hồ mấy ngày nay tiểu nữ ở thành chủ phủ, mỗi ngày đều không cần lo nghĩ chuyện gì, đích thực như bộ dáng của một phàm nhân, có thể sống những ngày như vậy, tiểu nữ đã rất thỏa mãn."
"Nhưng ta lại cần sự trợ giúp của cô, có một số việc, ta một mình nghĩ không thông."
"Hồng tiên sinh còn có rất nhiều bằng hữu, hơn nữa, mỗi người bọn họ đều là nhân vật không đơn giản." Chu Lam trực tiếp nói, một chút sai lầm cũng không có.
Hồng Quân cười khổ một chút nói, "Chu tiểu thư, ta mốn ngươi đi, giúp ta tham mưu, đơn giản bởi vì ngươi là người của đệ nhất thần giới, lại là nhân vật có địa vị cao trong Chu gia, có một số việc, ở một góc độ bất đồng, phương thức nghiên cứu cũng bất đồng."
Chu Lam kỳ thật chính là chờ hồng quân nói ra những lời này, ra vẻ khó xử nói, "Cái này… Được rồi a, ta liền theo Hồng tiên sinh một chuyến."
…..o0o…..
Huyền tinh thiết quáng, Hồng Quân cùng Chu Lam hai người sóng vai đi tới, Hồng Quân một bên giảng giải, "Chu tiểu thư, ngươi xem, đây là Huyền Tinh thiết quáng, cũng là nơi cư ngụ của Huyền Hổ thú nhất tộc."
Chu Lam không nghĩ tới nơi mà Hồng Quân dẫn nàng đến lại là Huyền Tinh thiết quáng, cũng chính là trung tâm của sự kiện thiên biến ngày trước, theo sau Hồng Quân, ánh mắt quan sát xung quanh, "Ân, Huyền Tinh thiết quáng này khá lắm, trong này chính là địa phương mà Hồng tiên sinh hai lần khai triển thần uy a, không chính mắt thấy được thủ đoạn của Hồng tiên sinh, nói ra, cũng là tiếc nuối của tiểu nữ."
Hồng Quân trong lòng đình trệ, lại một lần nữa nhớ tới sư huynh Liễu Hàn Thư, sắc mặt lập tức có chút bi thương.
Chu Lam vốn luôn chú ý tới Hồng Quân, giờ phút này thấy hắn sắc mặt khác thường, nghĩ đến không biết do lời nói của mình hay là cảnh vật xung quanh làm cho kích động, liền thay đổi đề tài, "Huyền Tinh thiết quáng, quả nhiên danh bất hư truyền, chưa có bị đệ nhất thần giới khai phá, nên quáng thạch luyện chế vũ khí thành ra nhiều như thế." Dọc theo đường đi Chu Lam tùy ý gặp không ít quáng thạch có thể luyện chế được vũ khí, chiến y.
"Đúng a, nếu không có Huyền Hổ thú ở đây, chỉ sợ đệ nhất thần giới đã chiếm nơi này thành của riêng rồi." Hồng Quân thờ ơ nói.
Chu Lam dừng lại, nhìn Hồng Quân cười, "Hồng tiên sinh, ngươi không phải là đưa ta tới đây thăm quáng thạch chứ."
"Đương nhiên không phải, cũng sắp tới nơi rồi." Hồng Quân trả lời, căn cứ vào tin tức truyền lại của Ma Đa, địa điểm lần này an bài tại một nơi mà Hồng Quân chưa có đi qua, theo chỉ dẫn của hắn, rất nhanh đã tới địa phương kia.
Hai người tiếp tục đi về phía trước, bổng nhiên, bốn đốm lửa màu xám làm Hồng Quân chú ý, đi vào, một cái quảng trường do quáng thạch hình thành đập vào mắt hai người, quảng trường này thập phần rộng lớn, phạm vi ít nhất có mấy chục dặm, bốn phía của quãng trường, bốn pho tượng do bốn tảng đá tạo thành, đồng thời hướng tới một pho tượng ở trên một tòa súc lập ở phía bắc mà quỳ bái. Nhìn kỹ thấy bốn pho tượng kia phân biệt là bốn chủng thú tộc, trong đó một loài chính là Huyền Hổ thú nhất tộc đã nhận Hồng Quân làm chủ nhân. Mà pho tượng ở giữa kia, gương mặt mơ hồ, căn bản không thấy rõ hình dáng.