Đấu tay đôi!
Trong điện, mọi người đều ngây ra như phỗng!
Họ đều không ngờ Diệp Quân của Nam Châu này lại hống hách như vậy!
Một lời không hợp đã đòi đấu tay đôi?
Sắc mặt Lục Kha có phần khó coi, hắn ta cũng không ngờ Diệp Quân lại xuất chiêu này!
Mẹ kiếp!
Ngươi là thằng thiểu năng chỉ biết đánh nhau à?
Hở ra cái là đấu tay đôi!
Thật ra hắn ta cũng không muốn xảy ra xung đột trực tiếp với Diệp Quân, hắn ta chỉ muốn tìm một cái cớ để đám người Diệp Quân trở thành kẻ thù chung của tất cả mọi người mà thôi!
Vì không chỉ một mình Lục Kha hắn ta không phục, tất cả mọi người có mặt ở đây đều không phục!
Dựa vào cái gì mà Nam Châu được xếp ở hàng hai?
Thế nên, hắn ta quyết định đứng ra, khiến mọi người cùng phẫn nộ với Nam Châu!
Thế nhưng hắn ta không ngờ Diệp Quân lại chơi chiêu này!
Thế này thì làm khó hắn ta rồi!
Trong đại điện, tất cả mọi người đều đang nhìn hắn ta!
Không phục?
Thì đấu tay đôi đi!
Chuyện quá là đơn giản!
Lạc Chiêu Kỳ nhìn Diệp Quân, ánh mắt mang theo một chút tò mò. Vốn dĩ Nam Châu không có tư cách đến tham dự đại hội chào mừng này, nhưng cô ta đột nhiên nhận được mệnh lệnh từ cấp trên, nhất định phải mời Nam Châu, hơn nữa còn sắp xếp họ ngồi ở hàng hai!
Vì thế cô ta rất hiếu kỳ về đám người Diệp Quân.
Hơn nữa, lúc này lại thấy Diệp Quân thẳng thắn như vậy, cô ta bất giác tò mò hơn nữa.
Bây giờ, dưới ánh nhìn của mọi người, Diệp Quân chậm rãi đi tới trước mặt Lục Kha: "Không phải ngươi không phục à? Đấu tay đôi đi! Nếu ngươi thấy chưa đủ kích thích thì chúng ta có thể lên đài sinh tử, một trận chiến định sống chết!"
Lên đài sinh tử!
Tất cả mọi người nhìn Diệp Quân, họ đều thấy hơi chấn động?
Chơi lớn vậy sao?
Sắc mặt Lục Kha vô cùng khó coi.
Diệp Quân càng kiêu ngạo, hắn ta càng thấy bất an.
Nhưng lúc này hắn ta đang ở tình cảnh cưỡi hổ khó xuống!
Nếu không nhận lời thì sau này biết giấu mặt mũi đi đâu?
Nếu như nhận lời, chắc chắn đối phương có con át chủ bài, nếu không sẽ không dám hống hách như vậy!
Làm sao bây giờ?
Lục Kha ngẩng đầu nhìn Lạc Chiêu Kỳ ở trên sân khấu, lúc này, chỉ có chủ tịch học viên của thư viện Quan Huyên mới có thể đứng ra ngăn cản được thôi!
Lạc Chiêu Kỳ cười nói: "Lục Kha, nếu ngươi đồng ý thì thư viện Quan Huyên có thể cung cấp địa điểm miễn phí cho các ngươi!"
Nghe vậy, sắc mặt Lục Kha lại càng khó coi.
Mọi người trong đại điện đều đang nhìn Lục Kha!
Tuy rằng bọn họ cũng không phục, nhưng bọn họ không nói ra.
Một lát sau, Lục Kha bỗng cười nói: "Là ta đã lỗ mãng rồi! Nghĩ lại, nếu thư viện đã sắp xếp như vậy thì đương nhiên là có lý của thư viện rồi..."
Nói rồi, hắn ta nhìn Diệp Quân, ôm quyền nói: "Xin lỗi nhé, ta không có ác ý gì đâu, mong Diệp huynh thứ lỗi!"
Nghe vậy, mọi người trong điện nhìn Lục Kha, không hề châm biếm, ngược lại, họ chỉ thấy tán thưởng!
Co được giãn được!
Là người làm nên đại sự!
Diệp Quân nhìn Lục Kha rồi nói: "Ta tha lỗi cho ngươi đấy! Lần sau đừng phạm mấy lỗi sơ đẳng thế này nữa! Ngoan!"
Nói xong hắn quay người trở về chỗ ngồi của mình!
Còn sắc mặt Lục Kha kia lại khó coi như cha mẹ vừa chết vậy!
Tất cả mọi người ở đó đều phì cười.
Sau khi Diệp Quân quay về chỗ ngồi, Tiêu Qua trầm giọng nói: "Chắc chắn sau này tên này sẽ giở trò xấu!"
Diệp Quân bình thản đáp: "Không sao!"
Tiêu Qua nhìn Diệp Quân, cười nói: "Diệp huynh, huynh tự tin thật đấy, ha ha!"
Diệp Quân lắc đầu cười, hắn chưa từng nghĩ mình vô địch, vì hắn biết núi cao còn có núi cao hơn, vẫn phải khiêm tốn một chút!
Nhưng tính tình hắn là vậy!
Ngươi chọc ta thì ta đánh ngươi!
Đánh lại hay không thì từ từ tính, tóm lại là hắn dám đánh!
Đánh lại đương nhiên là tốt, đánh không lại hắn cũng không thấy mất mặt!
Không dám đánh mới mất mặt!
Sống trên đời đã khó khăn lắm rồi, tại sao phải nhịn nhục?
Lúc này, Lạc Chiêu Kỳ bỗng nở nụ cười: "Các vị, bắt đầu từ ngày mai thư viện Quan Huyên sẽ mở cửa địa điểm tu luyện cho các vị. Thư viện Quan Huyên ta có ba mươi sáu đỉnh thí luyện cho các vị, phương thức lịch luyện ở mỗi đỉnh đều khác nhau, các vị có thể chọn một loại phương thức để tu luyện. Đương nhiên rồi, các vị phải nộp một ít kim tinh".
Mở cửa địa điểm tu luyện!
Nghe thấy vậy, đám đông trong đại điện đều thấy cực kỳ hưng phấn!
Đến Thượng Thành này, bọn họ chẳng có nơi nào để tu luyện, đang rầu thối ruột đây!
Phải biết rằng, bây giờ cách ngày tỷ võ còn gần hai tháng, với người bình thường thì hai tháng chẳng là gì, nhưng đối với những thiên tài như bọn họ thì hai tháng có thể làm được quá nhiều việc!
Hơn nữa, đây còn là địa điểm tu luyện ở thượng giới, những địa điểm tu luyện bình thường không thể bì được!
Diệp Quân cũng hơi mừng, thời gian này hắn cũng đang rầu rĩ, vì Tiêu phủ cũng không có phòng tu luyện nào tốt!
Bây giờ thư viện Quan Huyên lại mở cửa địa điểm tu luyện, quá tốt rồi!
Lạc Chiêu Kỳ lại nói: "Còn một tin tốt nữa muốn thông báo với các vị, đó chính là phần thưởng của tốp ba đều sẽ được nâng lên, không chỉ vậy, người đứng đầu còn sẽ nhận được một phần thưởng bí mật!"
Phần thưởng bí mật!
Nghe vậy, mọi người chợt thấy hứng thú hẳn lên!
Lạc Chiêu Kỳ nhìn mọi người, cười nói: "Tu hành hai mươi năm, một mai vang danh thiên hạ. Lần này, ta thay mặt cho thư viện Quan Huyên chúc các vị giành được thứ hạng tốt trong cuộc tỷ võ lần này, giành vinh quang cho chính mình, cho gia tộc và cho châu của mình!"
Lời vừa dứt, âm nhạc vang lên trong đại điện.
Sau đó, một đoàn thị nữ bưng những đĩa cao lương mỹ vị lên.
Ngoài ra, Lạc Chiêu Kỳ vừa xuống khỏi sân khấu thì một nhóm mỹ nữ lập tức bước lên, bắt đầu nhảy múa...
Diệp Quân lắc đầu cười, thư viện Quan Huyên này biết cách chơi thật!
Lúc này, một vài thanh niên trong điện bắt đầu mời các cô gái khiêu vũ.
Tiêu Qua cũng góp vui, y tìm được một cô gái, sau đó mời đối phương, người ta cũng không từ chối, thế là hai người bắt đầu khiêu vũ!