Khi cầm lá bùa này, vẻ mặt của Diệp Quân nghiêm lại, bởi vì hắn cảm nhận được một sự nguy hiểm rất lớn, hắn biết thả huyền khí vào là sẽ thôi thúc được lá bùa này, nhưng trực giác bảo hắn là đừng làm như vậy.
Đạo khí!
Thần vật cấp bậc này tuyệt đối không phải thứ bây giờ hắn có thể khống chế.
Diệp Quân cất lá bùa đi, hắn phát hiện trong nhẫn không gian của Ngụy Thần còn có thêm mấy trăm nghìn viên đá Chân Linh, ngoài ta là một vài bùa chú linh tinh, trong đó cũng có vài lá là Tiên khí.
Hắn còn tìm được không ít đan dược, đến cấp bậc như bọn họ thì tác dụng của đan dược là cực kỳ nhỏ, nhưng đây là thứ Ngụy Thần mang theo bên người, chứng tỏ nó không phải đan dược bình thường. Tất nhiên hắn cũng không dám ăn bậy, cái này chờ về rồi nghiên cứu kỹ hơn sau.
Ngoại trừ đan dược, còn có một vài sách luyện đan!
Ngụy Thần này không chỉ có thể luyện phù mà còn có thể luyện đan!
Diệp Quân không lập tức rời khỏi đại điện mà là ngồi xuống tại chỗ, hắn bắt đầu luyện chế Khôi Âm, hắn muốn xem thử thần hồn của Ngụy Thần sẽ luyện ra được Khôi Âm trình độ nào.
Bởi vì ý thức của Ngụy Thần đã bị xóa đi, nên Diệp Quân luyện chế cũng khá đơn giản trôi chảy, nhưng cần phải tiêu hao quá nhiều đá Chân Linh, chưa tới một phút, hắn đã tiêu hơn mười nghìn viên đá Chân Linh, chuyện này khiến hắn hơi đau lòng, bởi vì đá Chân Linh rất rất quý giá ở thế giới này.
Hết cách rồi, Diệp Quân chỉ có thể tiếp tục luyện, không bao lâu sau, trước mặt hắn đã có một người giấy, bên trong người giấy là thần hồn của Ngụy Thần.
Nhưng vẫn chưa được kích hoạt!
Diệp Quân búng tay một cía, một giọt máu bay vào giữa trán người giấy.
Ầm!
Người giật lập tức mở hai mắt ra, một luồng hơi thở đáng sợ cũng bộc phát ra.
Gần bảy phần Chân!
Sắc mặt Diệp Quân lập tức đen lại, sao chỉ gần bảy phần Chân?
Không khoa học!
Ngụy Thần mạnh như thế, sao khôi âm luyện chế ra lại kém như vậy?
Hắn tiếp tục lật xem quyển "Thuật Khôi Âm", một lát sau mới hiểu ra. Thuật này có hạn chế, thuật Khôi Âm luyện chế ra Khôi Âm không thể có cảnh giới vượt quá xa chủ nhân, bởi vì đây là một loại kiềm hãm, nếu Khôi Âm quá mạnh thì sẽ thoát khỏi sự khống chế của chủ nhân.
Diệp Quân không hề xoắn xuýt, bởi vì chỉ cần thực lực của hắn nâng lên, thực lực của Khôi Âm cũng sẽ được tăng lên theo. Ví như bây giờ lực chiến đấu của hắn có thể đạt được đến gần bảy phần Chân thì Khôi Âm này có thể sẽ đạt đến cảnh giới gần chí phần Chân!
Hơn nữa sức chiến đấu cũng vượt xa chín phần Chân bình thường.
Bởi vì thần hồn trong này là khôi thần, là đại lão đỉnh cao đến từ điểm giao Hư Chân!
Diệp Quân không rời khỏi đại điện, hắn lại ngồi xuống rồi luyện chế ra thêm một người giấy nữa, có điều lần này người giấy là giả, chỉ có hơi thở của Ngụy Thần chứ không có sức chiến đấu.
Ngoài ra Diệp Quân còn thông qua thuật Khôi Âm để điều khiển luồn người giấy ở bên ngoài.
Khôi Âm hắn tự luyện chế ra được đặt tên là Ngụy Thần, còn con ở ngoài cửa thì được đặt là: Ngụy Thần số hai.
Thu hoạch bội thu!
Diệp Quân cất hết mọi thứ vào rồi rời khỏi đại điện.
Hắn lập tức chạy vọt về thôn, bây giờ hắn cầm trong tay hai khôi âm thực lực gần bảy phần Chân, không dám nói là vô địch nơi đây, nhưng muốn giết chết chủ nhân bút Đại Đạo chắc chắn là chuyện dễ như ăn cháo.
Trước tiên phải đánh chết chủ nhân bút Đại Đạo!
Diệp Quân nhanh chóng trở về thôn...
Mà khi Diệp Quân xông vào thôn lại phát hiện chủ nhân bút Đại Đạo căn bản không ở đó.
Tên này chạy mất rồi!
Sắc mặt Diệp Quân sầm xuống.
Hắn biết chủ nhân bút Đại Đạo kiến thức nhiều, am hiểu giải phong ấn, mà nơi này đâu đâu cũng có di tích bí cảnh, lỡ như tên đó tìm được một bí cảnh nào đó, gặp được kì ngộ...