Gia nhập Cựu Thổ!
Diệp Quân yên lặng.
Toại Cổ Kim nói tiếp: “Có rất nhiều lợi ích. Một khi gia nhập Cựu Thổ, chúng ta sẽ là liên minh, đến lúc đó, người trong Tiểu Tháp của ngươi cũng có thể tu luyện ở Cựu Thổ. Mà nếu được tu luyện ở Cựu Thổ thì tốc độ thăng cấp của bọn họ ít nhất sẽ gấp mấy chục lần hiện tại. Không chỉ vậy, về sau mọi người chính là một liên minh, mọi chuyện cùng tiến cùng lùi, việc này trước mắt đối với ngươi mà nói là sự trợ giúp rất lớn, không phải sao?”
Diệp Quân nhìn Toại Cổ Kim: “Nhưng vấn đề sau này thì sao?”
Toại Cổ Kim khẽ cười đáp: “Chuyện của sau này thì có thể để sau này hẵng nói tiếp.”
Diệp Quân: “…”
Toại Cổ Kim tiếp tục nói: “Ta biết ngươi đang lo lắng gì. Ngươi đang sợ bị ta gài, đúng không?”
Diệp Quân khẽ cười nói: “Ta không có ý này.”
Toại Cổ Kim nhìn hắn: “Ngươi có, ngươi rất đề phòng ta, sợ ta bán ngươi đi mất.”
Diệp Quân cười gượng: “Không đến mức đó.”
Toại Cổ Kim nói: “Diệp công tử, quay lại chủ đề vừa nãy của chúng ta. Vấn đề trật tự, nếu đã có một vài vấn đề giai cấp thì sẽ không bao giờ có thể giải quyết triệt để được. Vậy thì tại sao chúng ta không thay đổi cách suy nghĩ khác, chúng ta không cần triệt tiêu họ mà chúng ta cùng tồn tại với họ. Mà muốn cùng tồn tại với họ thì trước tiên ngươi phải tìm hiểu rõ về bọn họ. Giống như bây giờ, trong Cựu Thổ có ba nền văn minh, ba nền văn minh có thể phát triển được đến trình độ hiện tại thì cũng đã đủ để chứng minh ba nền văn minh này đểu có chỗ đáng để áp dụng. Chế độ của bọn họ không chắc đã kém hơn của ngươi. Nếu đã như vậy, tại sao trước tiên không hiểu rõ về họ trước, sau đó tiếp thu những ưu điểm của họ để hoàn thiện trật tự của mình?”
Diệp Quân khẽ gật đầu: “Toại cô nương nói rất có lý. Ta cũng biết nếu bây giờ ta có thể gia nhập Cựu Thổ thì sẽ thu được rất nhiều lợi ích. Chỉ là, Cựu Thổ có bằng lòng để ta gia nhập hay không?”
Toại Cổ Kim đáp: “Khá khó khăn, nhưng nếu ngươi gật đầu đồng ý. Thì việc gia nhập Cựu Thổ có thể giao cho ta.”
Diệp Quân nhìn Toại Cổ Kim: “Cô có cách sao?”
Toại Cổ Kim đáp: “Cố gắng là được.”
Diệp Quân cười nói: “Được.”
Toại Cổ Kim gật đầu: “Diệp công tử, bây giờ có ba việc cần làm. Việc thứ nhất là gia tăng thực lực của ngươi, mà muốn gia tăng thực lực của ngươi thì trước tiên phải kiểm tra thực lực của ngươi đã, để xem thử giới hạn của ngươi. Việc thứ hai là đối phó với Thương Hồng Y. Tuy bây giờ cô ta không có bất kỳ động tĩnh gì nhưng chắc chắn cô ta sẽ không cứ như vậy mà bỏ qua. Vì vậy chúng ta phải cẩn thận thảo luận một chút, nghĩ thử xem tiếp theo cô ta có thể sẽ có những hành động gì, như vậy chúng ta mới có thể làm trước được công tác phòng bị, tránh bị cô ta đánh cho đến mức không kịp trở tay.”
Nói đến đây, cô ta ngừng lại một chút rồi nói tiếp: “Việc thứ ba, đó chính là gia nhập Cựu Thổ. Bây giờ ba nền văn minh lớn của Cựu Thổ đều căm thù ngươi. Vì vậy đầu tiên chúng ta phải thay đổi ấn tượng của bọn họ đối với ngươi. Những việc này thì ngươi không cần quan tâm, ta sẽ xử lý.”
Diệp Quân gật đầu: “Được.”
Toại Cổ Kim nói: “Trước tiên chúng ta sẽ đi kiểm tra thực lực của ngươi một chút.”
Diệp Quân có phần tò mò: “Kiểm tra bằng cách nào?”
Toại Cổ Kim đáp: “Đi theo ta.”
Dứt lời, cô ta dẫn theo Diệp Quân trực tiếp biến mất.
Chẳng mấy chốc hai người đã tới một tinh hà. Cách đó không xa có những cây cột thần đồng đen sừng sững giữa tinh không.
Diệp Quân đưa mắt nhìn qua, những cây cột thần đồng đen này phải có hơn chục nghìn cây, đỡ một chiếc khay tròn đồng đen khổng lồ. Mà ở giữa khay vẽ đầy các loại phù văn thần bí.
Diệp Quân có phần tò mò: “Đây là…?”
Toại Cổ Kim đáp: “Tế đàn Thần Võ, là thánh địa tu luyện của nền văn minh Toại Minh ta, nếu khởi động trận pháp ở bên trong thì mỗi ngày phải tiêu hao hai mươi sáu đế nguyên mạch cực phẩm.”
Nghe vậy, Diệp Quân nhất thời cả kinh: “Tu luyện một ngày mà phải tiêu hao hết hai mươi sáu đế nguyên mạch cực phẩm sao?”
Toại Cổ Kim gật đầu.
Diệp Quân quay đầu nhìn tế đàn Võ Thần, trong mắt tràn đầy sự tò mò: “Toại cô nương, ta có thể tu luyện ở đây không?”
Toại Cổ Kim đáp: “Nếu ngươi tự mình bỏ tiền ra thì có thể.”
Sắc mặt Diệp Quân lập tức tối sầm lại.
Toại Cổ Kim nói: “Đi theo ta.”
Dứt lời, cô ta dẫn theo Diệp Quân đi về phía tế đàn.
Diệp Quân đột nhiên hơi hiếu kỳ: “Toại cô nương, Thương Hồng Y đang ở cảnh giới nào?”
Toại Cổ Kim đáp: “Cảnh giới Vực Chủ.”
Diệp Quân quay đầu nhìn cô ta: “Cảnh giới Vực Chủ sao?”
Toại Cổ Kim gật đầu: “Vượt lên trên vạn đạo, ra lệnh cho vạn đạo vạn pháp. Ba nền văn minh lớn bọn ta đều không ngờ cô ta lại đạt được đến trình độ đó, cô ta đã che giấu rất kỹ.”
Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Cảnh giới Vực Cảnh của ta vẫn còn có chút thua kém cô ta.”
Toại Cổ Kim liếc nhìn hắn, không nói gì.
Kỳ thực so với Thương Hồng Y, cô ta cảm thấy Diệp Quân càng yêu nghiệt hơn. Xét về cảnh giới thì hắn đang ở cảnh giới Đại Đế, nhưng xét về sức mạnh chiến đấu thì hắn gần như là bất khả chiến bại dưới cảnh giới Vực Chủ. Nếu ngày đó không phải hắn bị ba người ở cảnh giới Bất Hủ Đế Chủ bao vây tấn công bị thương, thì có lẽ hắn đã có thể đánh một trận với Thương Hồng Y rồi. Ngày đó với hắn của bây giờ chắc chắn không thể đánh lại được Thương Hồng Y.
Lúc này, Diệp Quân lại hỏi: “Vậy Bi Tâm Từ cô nương đang ở cảnh giới nào?”