Diệp Quân xuất hiện trên đài tỉ võ trong ánh nhìn của mọi người.
Một mình!
Diệp Quân hôm nay chỉ mặc một bộ đường bào màu mây trắng đơn giản, rất sạch sẽ, cũng rất mộc mạc, bước đi của hắn cũng cực kỳ ung dung, vẻ mặt thản nhiên.
Tất cả mọi người đều đang nhìn Diệp Quân!
Diệp Quân!
Kiếm tu yêu nghiệt nhất Trung Thổ Thần Châu bây giờ, cũng là Đại Kiếm Tiên trẻ tuổi nhất của Trung Thổ Thần Châu!
Phải công nhận rằng thân phận kiếm tu này ở vũ trụ Quan Huyên vẫn mang lại cảm giác vô cùng thần bí, vì đến hôm nay, số lượng kiếm tu thật sự quá ít ỏi!
Đại Kiếm Tiên thì lại càng ít!
Nhưng bây giờ, ở Trung Thổ Thần Châu lại xuất hiện một vị!
Diệp Quân vừa xuất hiện, vẫn có người hoan hô cho hắn!
Bọn họ không thèm quan tâm ân oán giữa Diệp Quân và nhà họ An, bọn họ chỉ biết Diệp Quân là một Đại Kiếm Tiên, hơn nữa còn rất đẹp trai!
Chỉ có một điều đáng tiếc, đó là gia thế và bối cảnh quá tệ!
Ở thế đạo thực tế như bây giờ, nhiều khi gia thế và bối cảnh là thứ quyết định một người có thể đi được bao xa!
Thế nên, sau khi so sánh thì An Đạo Tân và Đông Lý Mạch càng thu hút hơn một chút.
Hết cách rồi!
Người ta có gia thế và bối cảnh vô địch mà!
Là con nhà giàu thực thụ!
Cùng với sự xuất hiện của Diệp Quân, ánh mắt của An Nhã đứng trên đỉnh núi kia lập tức trở nên lạnh lùng.
Nhà họ An bị Diệp Quân Chỉ sỉ nhục, tất cả đều là vì kẻ này!
Mấy nghìn vạn năm trở lại đây, nhà họ An chưa từng nhực nhã như thế!
Nhà họ An không thể động vào Diệp Quân Chỉ nhưng bọn họ dám ra tay với Diệp Quân!
Nói thẳng ra thì chính là ức hiếp ngươi không có ai chống lưng đấy!
Trên núi Quan Huyên, Cố Triều Nguyên nhìn Diệp Quân bên dưới với ánh mắt phức tạp.
Đại Kiếm Tiên trẻ tuổi thế này cơ mà!
Đã bao lâu Trung Thổ Thần Châu không xuất hiện Đại Kiếm Tiên rồi?
Ông ta tiếc nhân tài!
Nhưng lại bất lực!
Đối diện với nhà họ An và tộc Thiên Long viễn cổ, thư viện Quan Huyên ở Trung Thổ Thần Châu không thể nào bảo vệ được Diệp Quân!
Liên lạc với tổng viện sao?
Đến cả Diệp Quân Chỉ cũng đã bị những thế gia này sắp xếp đâu ra đấy, ông ta làm sao đấu lại những thế gia này được?
Có thể nói, ở cả Trung Thổ Thần Châu này, ai dám đứng ra nói đỡ cho Diệp Quân thì sẽ bị giết chết ngay lập tức!
Quan Huyên Pháp?
Không phải là không có uy lực, chỉ là người đến thực thi phải vô cùng đỉnh mới được!
Giống như Diệp Quân Chỉ!
Nếu không, ngươi còn chưa mở miệng, người ta đã nghiền chết ngươi rồi!
Đây chính là hiện thực!
Cố Triều Nguyên thầm than, ông ta nhìn Diệp Quân bên dưới, khẽ nói: "Hôm nay, một vị Đại Kiếm Tiên sắp biến mất rồi!"
Trước ánh nhìn của tất cả mọi người, Diệp Quân chậm rãi bước tới trước mặt ba người An Đạo Tân!
Chàng trai của tộc Thiên Long nhìn Diệp Quân, trên mặt hiện rõ vẻ khiêu khích.
Đông Lý Mạch nhìn Diệp Quân, gương mặt mang theo nụ cười cợt nhả!
Gã chắc chắn sẽ đứng về phe An Đạo Tân!
Thế gia, đương nhiên phải làm bạn với thế gia rồi!
An Đạo Tân nhìn chằm chằm Diệp Quân, mỉa mai: "Một mình thôi à?"
Diệp Quân nhìn An Đạo Tân: "Đánh hội đồng hay đánh tay đôi?"
Đánh hội đồng hay đánh tay đôi?
Lời này vừa dứt, cả hiện trường đều im phăng phắc!
Mới tới đã vào luôn vấn đề sao?
Vì trên đài tỉ võ có trận pháp nên đối thoại của mấy người bọn họ sẽ được trận pháp truyền ra, dù có xa hơn nữa thì đối thoại của bọn họ vẫn được truyền tới tai của mọi người một cách cực kỳ rõ ràng.
An Đạo Tân bỗng cười: "Ngươi chọn đi!"
Diệp Quân khẽ gật đầu: "Ba người các ngươi cùng lên đi!"
Ầm!
Bỗng chốc, một luồng kiếm thế khủng bố phóng ra như một trận đại hồng thuỷ!
Rầm!
Ba người An Đạo Tân không kịp đề phòng, bị luồng kiếm thế này đẩy ra xa mười mấy trượng!
Thấy cảnh này, mọi người đứng xem đều kinh hãi!
Nhưng chẳng mấy chốc, mọi người đã ồn ào hẳn lên!
Kiếm Tiên!
Đây chính là Đại Kiếm Tiên, kiếm thế Đại Kiếm Tiên vô địch!
Một đánh ba!
Mẹ nó chứ, kích thích quá!
Đối với những người hóng hớt thì chuyện càng lớn, bọn họ càng thấy ghiền!
Sắc mặt của đám người An Đạo Tân thì bỗng trở nên cực kỳ khó coi, bọn họ không ngờ kiếm thế của Diệp Quân lại khủng bố tới mức này!
Trong tình huống không kịp đề phòng đã chịu thiệt một chút!
Ánh mắt An Đạo Tân loé lên tia hung hãn, cô ta sải bước về phía trước, định ra tay thì chợt có một tia sấm sét xé ngang bầu trời!
Mọi người đồng loạt ngẩng đầu lên, chỉ thấy một đạo lôi quang đánh thẳng xuống.
Ầm!
Những nơi lôi quang đi qua, không gian đều bị xé toạc!
Dưới sự quan sát của tất cả mọi người, đạo lôi quang đó đáp xuống ở một nơi khá gần phía sau lưng Diệp Quân. Một chàng trai mặc trường bào màu đen chậm rãi bước tới, giữa trán chàng trai này có một đạo lôi quang.
Diệp Khải!
Diệp Khải chậm rãi bước tới bên cạnh Diệp Quân: "Diệp Quân ca, tính cả ta nữa".
Diệp Quân nhìn Diệp Khải, hơi kinh ngạc: "Đệ..."
Diệp Khải khẽ cười, không nói gì.
Diệp Quân suy nghĩ rồi cười nói: "Được!"
Thấy Diệp Khải, An Đạo Tân nhíu mày!
Mà lúc này, phía xa bỗng xuất hiện một cô gái.
Tóc bạch kim, phi đao!
Tịch Huyền!
Tất cả ánh mắt của mọi người đều đổ đồn về phía Tịch Huyền!
"Tịch Huyền!"
Có người nhận ra thân phận của Tịch Huyền!
Vị này là nhân vật đã làm mưa làm gió năm xưa đấy!
Tịch Huyền đi tới bên cạnh Diệp Quân, cô ấy khẽ cười: "Tính cả ta nữa!"
Diệp Quân lắc đầu cười: "Không cần phải vậy!"
Tịch Huyền trợn Diệp Quân một cái: "Xem thường ta phải không?"