Mặc dù trong mắt mọi người thì Lucius và vị hôn thê của hắn như đang tản bộ mà kiểm tra từng toa xe. Nhưng với trình độ hiểu biết của Narcissa với chồng mình, hiển nhiên rằng giờ đây Lucius không bình tĩnh như bề ngoài hắn đang thể hiện, thậm chí còn có chút nóng nảy. Quả nhiên nàng đoán không sai, mặc kệ vì lí do gì, chồng nàng cũng sống lại, như vậy đối với tương lai Narcissa nàng càng thêm vững tin. Đời trước mọi thứ dù cho hỗn loại, đổ vỡ như vậy, nhưng Lucius phía sau vẫn chuẩn bị đường lui cho mẹ con Narcissa và Draco, giúp gia tộc Malfoy lần nữa vực dậy, trở lại ngôi đầu trong giới Phù Thủy. Hiện tại nghe những lời Luke nói, Narcissa sau khi sống lại vẫn hơi chút thấp thỏm cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
Lucius kéo Narcissa đi tới toa tàu riêng của gia tộc Malfoy, hắn nhanh chóng đóng cửa lại, ếm thêm một loại bùa bảo vệ, sau đó xoay người nhìn kĩ Narcissa. Lucius nhìn kỹ từng thần thái, cử chỉ của nàng. Lucius hiện tại giống như thời điểm hắn nói cho vợ mình nghe về kế hoạch cuối cùng – cố gắng lạnh lùng nhưng lại không khống chế được mà run nhè nhẹ. Lucius mất một lúc mới tìm lại được giọng nói của mình:" Hai người sống có tốt không?" "Tốt, vì hoàn thành hi vọng của anh. Và không tốt, vì mẹ con em thiếu anh. Luke." Thanh âm Narcissa nghẹn ngào, nàng quen thuộc, dựa dẫm vào Lucius cũng như hắn phụ thuộc vào nàng, cho dù bọn họ không phải nhân duyên trời định, không phải tình yêu sâu thẳm từ linh hồn, nhưng nàng và hắn hiểu nhau như hiểu chính bản thân mình vậy.
"Thật sự xin lỗi..." Lucius cảm nhận được sự đau đớn như bị cắt thành từng mảnh của linh hồn mình, hắn cũng không hối hận khi dùng sinh mệnh của mình để bảo vệ gia tộc Malfoy, vì cho vợ và con một con đường sống. Lucius cũng tự tin với những thứ hắn chuẩn bị để chống đỡ cho đương lưu cuối cùng, nhưng sau tất cả vẫn không thể phủ nhận được việc hắn lại không bảo vệ tốt vợ con mình, để họ đau khổ ở lại.
"Không, không đâu Luke! Anh đã làm rất tốt. Em và Draco đều rất kiêu ngạo về anh." Đôi mắt màu lam của Narcissa đong đầy nước mắt, nàng chủ động tiến đến ôm lấy cái thân hình thẳng tắp của chồng mình. Lucius đã một người chồng, người cha xứng chức. Hắn đã làm rất nhiều, nhiều đến mức nàng đã vứt bỏ cái lý trí mà một quý tộc phải có, mặc dù biết mong muốn kéo dài gia tộc của chồng, nhưng sau khi hoàn thành hy vọng của hắn, cuối cùng nàng đã lựa chọn dùng bảo vật nhà Black để lần nữa trở lại quá khứ. Bảo vật này là Harry Potter đã không thể không bán ra vì kinh tế nghèo nàn.
Lúc này, nàng hy vọng Lucius sẽ cùng nàng và Draco nhìn gia tộc Malfoy đứng ở đỉnh cao vinh quang của giới Phép thuật!
Lucius ôm lấy vợ của mình, hắn không biết vợ mình để giành lấy cơ hội trở về nàng đã trả giá nghiêm trọng đến thế nào. Trả giá không nhất định phải cần báo đáp, nhưng nếu có sự báo đáp thì nhất định đã có một cái giá to lớn. Đây cũng chính là một quy tắc của Slytherin. Điều duy nhất mà bây giờ Lucius có thể làm cũng chỉ là ôm chặt lấy vợ mình, an ủi một linh hồn mệt mỏi giống mình.
"Luke, Draco cũng sẽ trở về." Narcissa nhẹ nhàng thầm thì bên tai Lucius, "Truyền thừa của gia tộc ngàn năm luôn có những bí mật thần kì, so với Sirius cái gì cũng không biết, hiển nhiên là em càng được chấp nhận phép thuật tuyền thừa. Tuy rằng em cũng chẳng phải là một người thừa kế đủ tư cách." Narcissa nói nhỏ dần. Đều là một Slytherin, nàng sao có thể không nhìn ra được sự ôn nhu đang được Lucius biểu hiện ra ngoài hay lo lắng hắn đang cất dấu.
"Nói với anh có ổn không? Không ảnh hưởng gì đến em chứ?" Lucius nhẹ giọng hỏi: " Trước kia có lẽ có một tí quan hệ, nhưng bây giờ thì không còn nữa." Narcissa cúi đầu nơi ánh mắt Lucius không nhìn đến mà nở nụ cười tràn đầy ngọt ngào và hạnh phúc. Nàng vênh vênh khóe môi như một đứa nhỏ đã chiếm được kẹo. " Vậy Draco đâu?" Narcissa rời khỏi vòng ôm của Lucius, lo lắng nhìn chồng. Cái bảo vật kia của gia tộc Black chỉ có thể đưa nàng và Draco về thời điểm mình muốn. Bởi vì nàng chọn trở về năm 4, thời điểm sau khi cùng Lucius đính hôn vào kì nghỉ hè, mà Draco sẽ trở về vào lúc cậu tròn 11 tuổi.
"Anh xin lỗi, Cissy." Lucius mỉm cười nhưng giọng điệu đã nhẹ nhàng, thoải mái hơn.
nếu như Narcissa không có trí nhớ đời trước thì hắn vẫn sẽ chọn nàng và yêu nàng thêm một lần nữa, dù có chút tiếc nuối.
"Không sai cả Luke. Luke, pháp lực của anh?" Narcissa đột nhiên nhớ tới một chuyện khác, vừa rồi nàng có thể cảm nhận rõ ràng Lucius đang đè ép ma lực của mình, chắc chắn hắn đã mang theo trình độ ma lực của kiếp trước chứ không phải chỉ với trình độ của lứa tuổi này. "Đừng lo lắng Cissy, như vậy anh mới có thể bảo vệ cho em và Draco được chứ." Lucius dịu dàng mỉm cười.
"Luke, em không cần anh bảo vệ." Narcissa lắc lắc đầu, nói "Anh hiểu, nhưng Cissy à, em không thể cướp đoạt trách nhiệm và thú vui của một người chồng, người cha nên có." Lucius mỉm cười đắc ý, đây cũng là lần đầu tiên anh thật long vui vẻ kể từ khi sống lại đến giờ. "Được rồi chồng của em. Nhưng em cũng không hi vọng anh quên đi em là một người vợ, em cũng nên có trách nhiệm đối với gia đình và con cái." Narcissa bật cười, hơi ngẩng đầu nhìn Lucius cao hơn nàng.
Hai người trao đổi một cái hôn ngọt ngào và cái ôm đầy ấm áp.
Hai người đều ăn ý dừng lại cuộc nói chuyện có hơi trầm trọng vừa rồi. Rõ rang là dù cho có rất nhiều bùa chú bảo vệ đi chăng nữa thì toa tàu cũng không phải nơi hoàn hảo để nói chuyện. Hơn nữa cũng không phải chỉ có bọn họ đơn phương độc mã mà chiến đấu. ngay cả Sirius, không đề cập tới chuyện Lucius không thích hắn một chút nào, thì hiện tại Narcissa vẫn là con gái của gia tộc Black, chưa phải là phu nhân của gia tộc Malfoy, thế nên Lucius sẽ không nhúng tay vào sự việc của gia tộc Black. Hắn tin tưởng Cissy sẽ xử lý tốt tất cả, bằng vào thân phận của nàng_Narcissa Black sẽ làm chủ được sự việc này.
"Cissy, ta nghĩ chúng ta nên đi kiểm tra các toa xe khác." Lucius có chút tiếc nuối nhìn Narcissa, lại chỉ huy hiệu huynh trưởng trước ngực, nó chẳng hề phù hợp với thẩm mỹ Malfoy: sáng loá và óng ánh."Em cũng sẽ đi xem chị Bella, em nghĩ là chị ấy sẽ nghiêm túc mà giáo dục lại Sirius." Narcissa cười cười, mở miệng nói.
Tuy rằng sau này Bella sẽ sùng bái Chúa tể Hắc Ám đến mất hết lí trí như mội kẻ điên, nhưng bây giờ Bella cũng chỉ là một chị gái cường thế, đối đãi với các anh chị em đều hết mực thương yêu, hiền lành. Có lẽ bây giờ chị ấy cũng đã tìm được Sirius và đang tận tâm dạy bảo lại. Về phần Andromeda, đối với Narcissa và gia tộc Black mà nói, chị ta cũng chỉ là một kẻ phản bội mà thôi. Nếu Sirius cho gia tộc một đả kích nặng nề, khiến cho Regulus từ bé đã phải gánh vác toàn bộ trách nhiệm của gia tộc, thì Andromeda đã đẩy gia tộc Black vào vực sâu không thể quay đầu, cuối cùng làm cho Regulus rơi vào đường cùng. Đương nhiên kết cục của Reg không toàn toàn do hai người bọn họ, nhưng không thể phủ nhận rằng chính họ là kẻ đầu sỏ to lớn nhất.
"Được rồi, tuy rằng anh cũng không chờ mong sự giáo dục của Bella sẽ có hiệu quả gì." Lucius lộ ra chút cười châm biếm. "Em cũng không ôm hi vọng, nhưng Luke à, vạch trần vết sẹo của người khác không phải là một hành vi tốt đẹp." Narcissa không do dự đạp chồng mình một cái. Nàng quay đầu mỉm cười một cách đầy đắc ý, giống như một cô gái nhỏ bình thường, Đẩy cửa ra, nàng vênh mặt nghênh ngang mà đi, nhưng cũng không quên tri kỷ đóng cửa lại.
Lucius hơi run run khóe môi, mãi đến khi chân đỡ đau hơn thì lại mỉm cười hiểu rõ. Xem ra Narcissa đã có tính toán với Sirius rồi, nàng cũng không hi vọng hắn nhúng tay vào việc này. Có lẽ lễ phân loại tối nay sẽ rất phấn khích, ít nhất là đối với tên cẩu ngu xuẩn kia mà nói. Lucius cũng không ngại thêm cho nhóm Đạo Tặc 4 người kia một chút phiền toái, Trong đám này về sau sẽ có một người là cha ruột của Chúa cứu thế, một giáo sư, thậm chí còn lấy thân phận người sói quang minh chính đại vào Hogwarts dạy học, uy hiếp sự an toàn với người thừa kế nhà quý tộc bạch kim. Càng quan trọng hơn là không cần Narcissa nói một chữ, chỉ tính việc vừa rồi nàng căm hận dòng họ Potter thì có thể biết Chúa cứu thế và hai tên người hầu của hắn, không, có lẽ là số lượng lớn người hầu đã gây cho Narcissa và Draco không ít phiền toái.
Hiện tại, Lucius hẳn là nên ngẫm nghĩ nên làm thế nào để xử lý mối quan hệ của Severus. Hắn và Severus lúc đầu chỉ là mối quan hệ hợp tác, nhưng bắt đầu từ việc Lucius thưởng thức tài năng độc dược của hắn hay đơn thuần là bản năng theo đuổi lợi ích của Malfoy và từ khi tiếp xúc và hiểu biết đối phương hơn thì hắn chậm rãi tiếp nhận Severus trở thành bạn bè. Lucius cũng không nghĩ Severus giống mẹ hắn, vì một tình yêu không có khả năng tồn tại mà cố chấp mà trả giá quá đắt. Hắn phản bội Lucius, phản bội lại tình hữu nghị Slytherin của bọn họ. Nhưng đến cuối Severus lại ra tay bảo vệ Draco. Nếu Draco giết chết Dumbledore, kết hợp với rất nhiều chuyện mà Lucius đã làm thì có lẽ gia tộc Malfoy đã bị những Gryffindor điên cuồng trả thù và Bộ Pháp Thuật ép khô giá trị mà dần dần kiệt sức suy tàn. Không người nào so với Lucius hắn càng hiểu hơn về bộ mặt thật của những chính khách của bộ. Dù vị bạn thân này có tâm tư không đơn thuần nhưng vẫn đã cứu người thừa kế của Lucius Malfoy.
Severus Snape, Slytherin vĩnh viễn không cho kẻ nào cơ hội phản bội lần thứ hai, mà Malfoy cũng sẽ không lựa chọn một người bạn bè luôn có khả năng thay đổi lập trường. Nhưng nếu chỉ vì hợp tác thì Lucius với hắn ta vẫn có thể làm bạn trên bề mặt làm được. Hi vọng vào lúc này, hắn và Severus sẽ trở thành bạn trên phương hướng này, còn về một tình hữu nghị vĩnh viễn thì không thể xảy ra được. Suy nghĩ của một Malfoy, trừ người nhà thì không ai có khả năng hiểu được.
Lucius sờ đũa phép của mình, thu gọn mái tóc dài và buộc phần xéo đuôi lại bằng một đoạn lụa xanh lục, êm ái nằm ngang cổ. sau khi chắc chắn mọi thứ đã ổn thỏa, Lucius cùng với mái tóc bạch kim mà mình vẫn kiêu ngạo đẩy cửa đi ra ngoài.
Lúc này, trong trang viên Malfoy, Abraxas vội vàng chạy về nhà với bộ dáng phong trần mệt mỏi. Cho dù y đã rất cố gắng hoàn thành lại các phần sinh ý và sự vụ ở Đức, nhưng y vẫn không thể về kịp ngày Luke rời nhà. Toàn bộ ngày nghỉ con trai y đều ở trong trang viên tiếp nhận bài huấn luyện của người thừa kế. Bây giờ hắn rời nhà trở lại trường mà không có phụ huynh đưa đón, chắc là hắn cũng sẽ có chút buồn bã giấu trong lòng.
Abraxas bảo gia tinh thu dọn tốt hành lý, y cũng không quản quần áo trên người đã lập tức đi lên phòng của Luke, hi vọng Luke không để quên đồ gì quan trọng. Abraxas đang nghĩ có nên gửi cho con trai bảo bối một cái gương hai mặt, tùy thời tùy lúc đều có thể liên lạc. Nếu Susan còn để lại một bứt tranh thì có lẽ Luke sẽ tốt hơn nhiều, sẽ không cô đơn, tịch mịch trong trang viên rộng lớn này.
"Con trai, nửa giờ sau hãy đến thư phòng. Cha có lời muốn nói với con, là về Luke." Ngay lúc Abraxas đang đánh giá phòng ngủ chỉnh tề của Lucius, cha hắn đột nhiên xuất hiện trong bức họa, ông ném ra một câu rồi biến mất.
Abraxas lập tức cảm thấy khẩn trương. Sau khi Susan qua đời, Luke chính là điểm yếu duy nhất của y. Không lẽ Luke dã xảy ra chuyện gì trong khoảng thời gian mình không ở đây. Abraxas không thể bình tĩnh được nữa, y nhanh chóng vào nhà tắm chỉnh trang lại bản thân rồi nhanh chóng ra nói chuyện với cha y.