Đảo mắt hai năm trôi qua, cuộc sống của Snape và Lucius yên bình và hạnh phúc như họ đã từng hy vọng xa vời.
Vì Lucius giờ là lãnh tụ của thế lực trung lập nên rất nhiều lúc y phải xã giao ở bên ngoài, không chỉ là xã giao với phù thủy trắng và Chúa tể Hắc ám, mỗi ngày còn phải xã giao với đám phù thủy trung lập nhiều không đếm xuể.
Từ khi chuyện Lucius và Snape là bạn đời linh hồn được truyền ra, giới phù thủy đột nhiên xuất hiện một phong trào khảo chứng bạn đời linh hồn, mà càng khảo chứng thì mọi người càng phát hiện tư liệu về bạn đời linh hồn của giới phù thủy đã ít lại càng ít hơn.
Có thể nói, ngoài việc biết bạn đời linh hồn là khế ước hôn nhân cao cấp nhất lại được Merlin bảo vệ thì họ không biết gì khác, không phải ai cũng là Lucius có thể đi vào Cục Thần bí được.
Nhưng những người có lòng truyền bá một ít tin tức họ hiểu về bạn đời linh hồn, lấy linh hồn thề ước kết nối, pháp lực mạnh mẽ, một bên sẽ cắn nuốt linh hồn một bên… tóm lại cái gì cũng có.
Mọi người đều nửa tin nửa ngờ với lời đồn đó, nhưng pháp lực Lucius rất mạnh là sự thật chung. Trong hai năm này, có mấy lần phù thủy không có mắt đánh lén lại bị Lucius dễ dàng đuổi đi. Bởi vậy, điều này cũng bắt đầu được mọi người thừa nhận.
Ngay sau đó sẽ có người tò mò, có phải thật vậy là vì tìm được bạn đời linh hồn của mình nên Lucius mới trở nên mạnh như thế không, vô số phù thủy nghĩ mọi cách để hy vọng được đương sự giải thích.
Lucius cũng hào phóng, y chủ động tham gia một kỳ phỏng vấn trên Nhật báo Tiên tri, thản nhiên thừa nhận sự thật mình đã thức tỉnh huyết thống, khi mà phóng viên hâm mộ nhìn gia chủ trẻ tuổi khôi ngô này hỏi thời gian thức tỉnh huyết thống thì Lucius cười rất hiền lành, “Tôi thức tỉnh huyết thống là vì bảo vệ bạn đời của tôi, sau đó tôi chỉ biết, tôi rời khỏi Sev thì không sống nổi.”
Cùng ngày Nhật báo Tiên tri lấy nụ cười của Lucius đó làm đầu đề, mà ngày đó số lượng Nhật báo Tiên tri bán ra vượt lên mức chưa từng có, nghe nói chỉ in thêm thôi đã phải in tới 11 giờ khuya, chủ biên tờ Nhật báo Tiên tri khi về nhà khóe miệng đều nhếch lên tận mang tai.
Bắt đầu từ ngày đó, thanh danh Lucius si tình được truyền rộng khắp, mà y cũng trở thành đối tượng ảo tưởng của vô số trai gái. Nghĩ mà xem, dựa vào thực lực mạnh mẽ của gia tộc Malfoy, gia chủ nó lại được Merlin sắp xếp bạn đời linh hồn, lại còn có lời tỏ tình say đắm của Lucius, nhất thời, thậm chí không ít người bảo vệ “tình yêu giữa gia chủ Malfoy và gia chủ Prince” xuất hiện, khiến rất nhiều người đang chờ cười nhạo Lucius cưới một nam phù thủy máu lai đều mở rộng tầm mắt.
Thanh danh Lucius lập tức mở rộng thế lực trung lập – một gia chủ thức tỉnh huyết thống, một gia chủ thế gia độc dược, càng không nói liên hệ bền vững giữa hai người. Gia tộc Malfoy cũng không khách sáo, ngoài một số thế gia quý tộc đặc biệt muốn đục lỗ thì Lucius thu nhận tất cả, sau lần này, thế lực trung lập chính thức trở thành thế lực thứ ba của giới phù thủy được thành lập muộn nhất. Mà sức nặng của bản thân Lucius lại được tăng lên trong lòng Chúa tể Hắc ám và phù thủy trắng, đó cũng là nguyên nhân vì sao mà Lucius càng trở nên bận rộn.
Hai bên chuẩn bị cũng tương đối, mưa gió nổi lên, chiến tranh hết sức căng thẳng.
“Luci, gần đây anh thế nào?” Snape trở lại gia tộc Malfoy bằng lò sưởi đã thấy chồng mình đang ngồi trên salon trong phòng khách, gậy rắn để ở nơi vươn tay ra có thể lấy được, mắt khép hờ, cả người có vẻ lười biếng. Nhưng Snape biết, mỗi sáng cặp mắt màu bạc kia đều sẽ có một quầng thâm đen phía dưới, nếu không dựa vào Dược nâng cao tinh thần và Dược làm đẹp thì căn bản Lucius không thể sáng lạn xuất hiện trước mặt công chúng vào mỗi ngày được.
“A, Sev thân mến của tôi,” Lucius căng thẳng ngay khi có người vào, nhưng khi cảm nhận được hơi thở của bạn đời thì lại thả lỏng, “Còn không phải là Dumbledore sao, thật sự là vô sỉ đến cực điểm…”
Snape đi tới cạnh Lucius, ngón tay xử lý dược liệu của bậc thầy độc dược nhẹ nhàng day hai bên thái dương Lucius, anh biết chồng mình rất vất vả nhưng anh không thể chia sẻ với y, đây không chỉ là vấn đề Snape có am hiểu hay không, mà anh là con bài ẩn lớn nhất của Lucius, không đến mức vạn bất đắc dĩ thì anh không thể ra tay.
“Sh…” Lucius kêu đau vì bạn đời mát xa, mấy ngày nay thần kinh y đều căng lên, gần đây y đã cảm nhận rõ Voldemort không kiên nhẫn, cũng khiến y tạm dừng chỉnh hợp và tiếp nhận thế lực trung lập, vài năm nay mình phát triển quá nhanh, ai cũng không thể cam đoan Voldemort vẫn còn tin tưởng hiệp nghị giữa họ lúc trước.
“Bên Chúa tể Hắc ám thì sao?” Lucius nhắm mắt lại hưởng thụ bạn đời mát xa, vừa hỏi tiến triển bên Snape.
“Chắc đã phân tách lần thứ năm rồi.” Snape vừa day thái dương Lucius vừa trả lời câu hỏi bạn đời. Năm đó quyển bút ký ghi lại từ thư viện kia đã giúp anh rất nhiều, nhất là sau khi giao tiếp với Gellert thì cũng nhận được không ít giúp đỡ trên phương diện này.
Gellert nghiêm túc cảnh cáo họ đừng dại dột nếm thử, Gellert và Lucius xuất thân từ thế gia máu trong đều biết rõ tầm quan trọng của linh hồn với một phù thủy, mà Snape sau khi sống lại càng sợ hãi lĩnh vực có liên quan tới linh hồn. Nhưng phần ghi chép này cho họ một lợi ích lớn nhất, đó là bí mật của Voldemort – bước đi phân tách linh hồn.
Trong ghi chép đương nhiên không viết rõ làm sao để phân tách một linh hồn, nhưng căn cứ vào lời kể chỉ có mặt tốt ở trong cộng thêm “tương lai” của Snape để kết luận, Lucius và Snape rốt cuộc suy luận ra quá trình Voldemort phân tách. Trước hết giết người rồi xé rách linh hồn của mình để vào trong một đồ vật.
Lucius và Snape hoảng sợ vì kết luận này, đồng thời có nhận thức mới về Voldemort, có thể sống mà chịu đựng nỗi đau khi xé rách linh hồn chỉ vì theo đuổi mục tiêu bản thân mình muốn, nhưng không chỉ lần một lần hai, người như vậy chỉ có thể tiêu diệt, một khi cho hắn cơ hội vùng lên thì Lucius và Snape sẽ đối mặt với nguy hiểm rất lớn.
Đúng là vì nhận thức này mà Lucius và Snape nhất trí quyết định không thay đổi chiến tranh có thể xảy ra trong “tương lai”, họ không phải Dumbledore, không hy vọng vào Kẻ Được Chọn, Slytherin chỉ bảo vệ cái thuộc về mình. Nhất là, Lucius hoàn toàn có thể mượn cuộc chiến này để nâng cao vị trí gia tộc Malfoy. Còn Snape, kiếp trước những thứ nên còn vẫn còn, cả đời này anh chỉ cần bảo vệ Lucius là tốt rồi.
Ngoài suy luận ra quá trình Voldemort phân tách, Snape còn tìm được một độc dược có tác dụng phụ trợ trong quá trình này, dựa vào độc dược này, Snape phát động mạng lưới quan hệ của Prince, trọng điểm giám sát nơi xuất nhập dược liệu, cũng từ đó mà tính toán số lần Voldemort phân tách. Chuyện đến ngày hôm nay, thời gian bùng nổ chiến tranh đã không còn xa nữa, nhưng Snape nhớ rõ, Voldemort sẽ bị nhóc con nhà Potter đánh bại, dù cả đời này Lily sẽ không cưới Potter thì Voldemort cũng rất có thể sẽ chết vào lúc phân tách lần thứ bảy, họ cần phải biết từng hành động của Voldemort.
Thật sự kế thừa Prince, Snape mới biết được đây là sức mạnh to lớn thế nào.
Từ dược liệu đến thành phẩm, và một số đồ vật liên quan, gia tộc Prince đều có, trong đó kinh doanh được nhất không phải thành phẩm mà lại là dược liệu! Khi lão Prince kiêu ngạo nói cho Snape, trên tám phần dược liệu đều trải qua tay chủ nhà Prince thì ngay cả Lucius cũng giật mình, trên tám phần, có nghĩa chỉ cần Prince không vui thì ngày mai Hẻm Xéo chẳng sợ chỉ một bình trị mụn cóc cũng tăng giá gấp bội, không bột đố gột nên hồ, không có dược liệu thì bậc thầy độc dược cỡ nào cũng không thể làm ra độc dược.
Càng kỳ diệu hơn là những cửa hàng kinh doanh dược liệu này bề ngoài không hề có quan hệ với gia tộc Prince, thậm chí có mấy nhà còn nổi danh là đối địch. Lucius tôn kính vị gia chủ Prince đã nghĩ ra ý kiến này, nhưng cũng nhịn không được hỏi có phải họ suy nghĩ quá nhiều hay không. Nhưng câu nói đầu tiên của lão Prince lại làm họ hiểu ra: độc dược giống như một thanh kiếm mà bất cứ người lãnh đạo nào đều muốn nắm chặt trong lòng bàn tay nếu không muốn làm đao giết người trong tay người khác thì phải làm người có thực lực.
Cũng vì quan hệ rộng lớn này mà Snape có thể đại khái suy đoán được tình huống Voldemort dùng dược, do đó nhận ra số lần cụ thể Voldemort phân tách.
Từ khi họ kết hôn tới nay đây là lần thứ ba Voldemort mua đồ dược này, thời gian cách mỗi lần càng ngày càng ngắn, thay đổi bề ngoài cũng càng lúc càng lớn. Lần trước Lucius nhìn thấy Voldemort thì mũi hắn đã bắt đầu thay đổi, cả người không còn ung dung đẹp trai như trước mà có vẻ lạnh lùng. Hơn nữa thái độ của hắn đối với Lucius cũng dần thay đổi, từ tin tưởng tới phòng bị, Lucius không hề nghi ngờ, nếu không phải lúc trước y thông minh nói “toàn bộ bí mật về bạn đời linh hồn” cho Voldemort thì chỉ sợ dấu hiệu hắc ám sẽ rơi tới đầu gia tộc Malfoy.
Đừng nghi ngờ, chỉ dựa vào tính tình thô bạo và thái độ càng nghiêm khắc đối với Tử thần Thực tử của Voldemort thì hắn thật sự có thể dẫn một đám người tấn công gia tộc Malfoy, điều này cũng khiến vài lần Lucius gặp Orion thì mâu thuẫn hai bên gần như thực chất hóa.
“Năm lần, lần thứ năm?” Lucius vẫn không mở mắt nhưng giọng điệu y không tin được, “Nói vậy, còn hai lần nữa?”
“Nếu “tương lai” vẫn như trước.” Snape trả lời trực tiếp.
Lucius không nói gì nữa, y chìm vào sự yên bình bạn đời cho mình, Voldemort đã sắp không nhịn được nữa, lại một lần thăm dò của Voldemort với y vào hôm nay thì chỉ sợ phù thủy trắng cũng đã chuẩn bị kỹ càng, giờ chỉ cần một lý do để cân bằng trách nhiệm chiến tranh mà thôi.
“Cộc cộc…” Lucius mở mắt ra, cầm lấy gậy rắn, Snape nửa xoay người, lộ điểm yếu cho Lucius đồng thời làm tốt cảnh giới.
“Không sao, là một con cú.” Lucius thấy rõ đối tượng phát ra âm thanh, quay đầu trấn an bạn đời nhà mình.
Mặt Snape hơi đỏ, kết hôn hai năm, anh vẫn không quen Lucius trực tiếp biểu đạt tình cảm với mình.
“Sao vậy?” Có lẽ là vì nói sang chuyện khác, khi Lucius đọc thư thì Snape hỏi.
“Voldemort mời em cùng hắn đi tới lễ tốt nghiệp Hogwarts.” Lucius đọc thư, vẻ mặt phức tạp.
“Bức thư này được gửi công khai.” Ý của Snape rất rõ, bức thư này gửi qua đường cú chứng minh hai bên đen trắng rốt cuộc đặt anh ở bên ngoài.
“Sev, hãy cẩn thận.” Lucius run môi, cuối cùng chỉ nói ra một câu như vậy, y kéo Sev của y vào lòng, chỉ cần họ còn thuộc về nhau.