Đương V Đại Ngận Tân Khổ
(Làm V đại mệt mỏi quá)
049 | Trùng quan nhất nộ
"Cậu đã đi đâu vậy?" Bọn Abraxas không cách nào tìm được Riddle cuối cùng xông tới phòng ngủ dò hỏi.
"Quán Đầu Heo, sau đó là Ba Cây Chổi, kế lại đi tiệm thảo dược, văn phòng phẩm, Công Tước Mật, tiệm Giỡn Zonko cuối cùng là tiệm thú cưng, ể ~ cũng có dạo qua tiệm độc dược, nhưng không dừng lại lâu lắm." Riddle lấy ra một chậu hoa lớn chừng móng tay, khôi phục lại kích cỡ ban đầu, lại thêm một cái Aguamenti, chậu hoa vốn dĩ rỗng tuếch bắt đầu cấp tốc đâm chồi, những sợi dây leo vòng quanh cửa sổ rồi từ từ kéo lên, chỉ trong thoáng chốc khung cửa sổ đã bị màu lục che phủ, nở ra những đóa hoa chuông màu u lan, mùi thơm dịu nhẹ an thần lan tỏa trong căn phòng ngủ hoa lệ.
"Xem ra rất thành công." Riddle hài lòng.
"Merlin ơi, đây là gì vậy?" Abraxas lấy thẩm mỹ của nhà Malfoy thề, cậu chưa từng nhìn thấy loài hoa này, mỗi một đóa cỡ chừng đốt ngón tay, cánh hoa màu lam mộng ảo, nhụy hoa trong suốt được bọc bên trong, sau khi nở tán lá dần nhạt màu, cuối cùng tựa như những chuỗi chuông xinh đẹp làm từ bảo thạch rủ xuống vậy.
"Ở chỗ Muggle, có rất nhiều người thích hoa thường sẽ chiết cây tạo ra một loài mới, Mord cũng thích, chẳng qua bị Saga nô dịch khiến anh ta đã lâu không có thời gian bồi dưỡng, tôi nghĩ nếu như dùng pháp thuật hẳn sẽ đơn giản hơn nhiều. Pháp thuật có thể dễ dàng khiến thực vật nhất là các loại thực vật bình thường phi pháp thuật đổi màu khi lớn lên, chỉ cần thiết kế trước là được, nhưng nó chỉ là giả dối mà thôi, ví dụ như mùi này, là tôi đã điều chỉnh trước đó, tiếc là trải qua pháp thuật tàn phá, buội hoa này chỉ có thể sống được một ngày, giá trị chế tạo cũng không rẻ."
"Nếu không rẻ cũng là vấn đề, vậy cậu không rõ sức chống cự của phụ nữ... Đặc biệt là kiểu phụ nữ như mẹ tôi đối với cái đẹp kém cỡ nào." Abraxas đầu tiên tán thành.
"Đúng rồi, Riddle, còn nữa không? Có cái này nữ sinh nào mà tôi không cưa được chứ."
"Còn đang trong giai đoạn nghiên cứu, mùi hương, màu sắc, hình dạng phải có thay đổi không thể y như cái này được, còn có hoa kỳ tốt nhất phải ba ngày mới hợp lệ."
"Giờ không phải lúc khoe khoang thành quả của cậu, Riddle, khai mau, vì sao bọn này phát động cả Slytherin cũng không tìm được cậu ở cái Hogsmeade bé xíu ấy."
"Sheryl, lời này của cậu thật làm người ta thương tâm."
"Được, vậy chúng ta tiếp tục thảo luận về món đồ chơi lấy lòng con gái này nhé." Sheryl nhướng mày, thoả mãn nhìn Riddle cứng họng, Abraxas bắt đầu tỏa ra sát khí với đóa hoa vừa rồi còn khen không dứt miệng.
"Rồi rồi, tôi khai là được, vừa ra khỏi quán Đầu Heo tôi đã phát hiện có học sinh Slytherin hỏi thăm xem có ai thấy tôi không, bất chợt nổi hứng lên nên tôi ăn diện lại mình, đổi màu tóc, dùng Confundus Charm, lại đội mũ che và đeo kính, tiết kiệm được Disillusionment Charm, các cậu bận rộn như vậy, sao mà tìm được chứ." Riddle có chút mơ hồ, trước đây sao cậu không biết Abraxas có khí thế mạnh mẽ như vậy chứ, ghen quả nhiên là động lực lớn nhất mà, "Các cậu tìm tôi làm chi."
"......" Dò la vấn đề tình cảm của cậu, Abr và Sheryl lập tức cảm giác được cái gì gọi là yêu ở trong lòng nhưng khó nói. (Câu này là xài vậy hả?)
"Ngày đó từ Rừng Cấm trở về, chưa tán gẫu được gì cả, ngày thứ hai lại ngủ, hôm nay đang định kéo cậu tán gẫu một phen, kết quả cậu lại mất tích, hưng sư động chúng tìm cậu như vậy giận dỗi chiếm thành phần đa số."
"Còn có gì để tán gẫu, chuyện người thừa kế các cậu nuốt vào bụng cho tôi." Nếu không đừng trách cậu không khách khí.
"Cậu tính hưởng thụ quyền lợi mà không thực hiện nghĩa vụ à?" Nhìn căn phòng hoa lệ vô cùng này, nghe Thomas miêu tả đây là phiên bản thu nhỏ.
"Đừng lấy mấy lời huênh hoang đó lừa tôi, không ai nói hậu đại của Slytherin có nghĩa vụ dẫn dắt Slytherin nhất thống Thế Giới Phù Thủy cả, nếu căn phòng này và bí đạo xem như quyền lợi, vậy không hưởng thụ cũng không hề gì, nó chỉ là sự mong nhớ tòa thành này dành cho Slytherin và một tí quyền kế thừa di sản bé xíu thân là con cháu nên được hưởng từ tổ tiên mà thôi, trước đây không phải không có Slytherin thuần chủng tới trường." Người mẹ không ánh mắt của cậu là Squib, nhưng cậu và ông ngoại lại là phù thủy chính thống... Lấy độ kiêu ngạo của bọn họ, không thể nào che giấu thân phận.
"Đó là chuyện của rất lâu trước rồi, khi đó có huyết thống của Slytherin không chỉ có một, sau lại... không biết thế nào, tính cách của bọn họ thiếu sót ngày càng nghiêm trọng, kiêu ngạo tự mãn, thích khoe khoang lãng phí, lại không có tài năng gì cả, cái sau phá sản hơn cái trước, có một khoảng thời gian mọi người khá là thất vọng với hậu duệ của Slytherin, không biết bắt đầu từ khi nào đã không còn tin tức."
【 Ôi ~】 Riddle hiểu rõ gật đầu, 【 Thì ra là thế, khi có năng lực thì hiếm hoi, khi hiếm hoi lại không có năng lực, tính tình khó ưa, nói như rồng leo, làm như mèo mửa, chậc chậc, ông ngoại và cậu chẳng lẽ là vì nghèo đến xấu hổ nên mới không thừa nhận mình là hậu đại của Slytherin... Khả năng này rất lớn. 】
Ba người mơ hồ nhìn nụ cười ngày càng quỷ dị, ngày càng yêu nghiệt của Riddle, vẻ mặt ấy rất sống động, mắt mũi lông mi viết lên mấy chữ 【 vui sướng khi người gặp họa 】, không khỏi nhìn nhau, bọn họ vừa rồi bàn về chủ đề gì quỷ dị lắm à? Hình như là nói bậy hậu duệ của Slytherin thì phải, cũng là tổ tiên của cậu ta thì phải... Sao vui thế?
"Riddle!"
"A? Ôi, tôi đang nghĩ vampire bình thường làm cách nào hút máu?"
"Bộ Pháp Thuật có điều lệ hạn chế rõ ràng, nhưng chỉ để đối phó với vampire cấp thấp cùng hậu duệ vừa được sơ ủng, cấp bậc như Odelette và Key, cho dù muốn quản cũng không có năng lực. Sức ăn của vampire cấp cao không nhiều, thường ngày cũng sẽ ăn chút ăn đồ của nhân loại cho đỡ thèm." Abraxas nghĩ một lát, "Nhưng vampire ở Anh rất ít, thuở bé nhà tôi hình như có tiếp đón một vị thân vương có chút giao tình với ông nội tôi, bọn họ chê nước Anh quá bình tĩnh, bọn họ thích Vatican ở La Mã hơn, bảo rằng giáo đình ở đó rất thú vị."
【 Sự thật nói cho chúng ta biết... Lịch sử là một kẻ điêu toa! 】 Riddle gật đầu, thảo nào Saga có thể kiếm được quần áo của giáo hoàng, căn bản là Huyết Tộc làm ra hậu duệ cấp thấp để quậy mà.
"Oáp... Đang tính bảo Saga tổ chức thủ hạ hiến máu theo nghĩa vụ sau đó bán cho vampire."
"Chủ ý hay." Thomas đơn thuần cảm thấy chủ ý này rất kiếm tiền.
"Tần suất hôm nay cậu nhắc tới Saga hình như cao hơn bình thường đấy!" Abraxas ghen.
"......" Riddle thuần túy thấy mình oan lắm, rõ ràng là Abr nhạy cảm mà.
"Bọn này đang thảo luận thân phận người thừa kế của cậu, đừng đổi chủ đề." Sheryl bất mãn nhìn Thomas và Abr, hai cậu còn lạc đề chung với Riddle nữa à, "Riddle, qua nhiều năm như vậy Slytherin cần một người thừa kế có thể chân chính bày ra phong độ của Salazar Slytherin, không phải là hậu duệ đơn thuần có huyết mạch, mà là người kế thừa ý chí của của ngài ấy."
"Ý chí của Slytherin? Tiêu diệt hết Muggle à?" Riddle khinh thường cười lạnh, "Được rồi, được rồi, tôi biết tình huống ở Đức làm cậu lo lắng." Lén nhìn Abraxas, cậu ta quả thật không nhiều lời, nhưng hình như cũng nói quá ít thì phải, "Rất nhanh sẽ tốt thôi, về phần Dumbledore, ổng cũng chỉ có thể làm mưa làm gió ở trường."
"Ổng tới trường có mười mấy năm, cũng đã làm Slytherin ngày càng bị xa lánh, tiếp tục như vậy, tối thiểu ổng có thể nhảy nhót thêm một trăm tám mươi năm nữa!"
"Ổng không có quyền này." Cho dù là Thế Giới Phù Thủy bị Voldemort giày vò cũng không thể triệt để loại trừ Slytherin.
"Riddle!"
"Vậy cậu muốn tôi làm gì đây? Làm thịt Dumbledore à? Tôi biết các cậu mẫn cảm với thân phận này, có hậu duệ của người sáng lập học viện học ở học viện nhà mình sẽ thấy rạng rỡ, nhưng cũng đừng vì ba cái chuyện nhỏ này mà khó xử anh em được không, lão ong mật đã ngứa mắt với tôi lắm rồi, chừa cho tôi con đường sống đi..."
【 Rõ ràng là cậu cưỡng lại ổng mà! 】 Cả ba đều thấy bi phẫn. Sheryl càng là có miệng khó trả lời, nếu như chỉ là vì uy phong, cậu đương nhiên sẽ không ép Riddle khoe ra thân phận, nhưng... không thể nói rõ mà!
...
"Cậu rốt cuộc tính làm thế nào để thần không biết quỷ không hay cho mọi người biết thân phận của Riddle?" Về phòng ngủ Abraxas hỏi Sheryl, bọn họ đã ám chỉ rồi, Riddle quả nhiên đánh chết không chịu thừa nhận.
"Còn nhớ tiêu chuẩn của hậu duệ Slytherin không?"
"Tiếng rắn?"
"Cách thứ nhất, chế tạo ngoài ý muốn ở tiết Sinh Vật Huyền Bí, ví dụ như, chúng ta giấu thật nhiều rắn ở đó, lợi dụng chúng chọc giận giáo tài dùng để lên lớp, Sinh Vật Huyền Bí bị chọc giận, đồng học hốt hoảng, còn có một bầy rắn, Riddle sẽ làm ra lựa chọn tốt nhất."
"Cậu thật âm hiểm."
"Cảm ơn, nhưng nó rất dễ xảy ra ngoài ý muốn, cách thứ hai là, khi Riddle dùng tiếng rắn, bị người bắt gặp, tốt nhất là rất nhiều người. Hôm nay Thomas không phải đã nói rồi sao, mật thất hoặc bí đạo thuộc về Slytherin trong tòa thành này cần dùng tiếng rắn để mở."
"Muốn thành công cũng không dễ, Thomas cũng đã nói, Riddle hiện tại không ra khỏi cửa." Abraxas phân tích, "Hơn nữa Riddle lành Obliviate lắm."
"Cậu ấy thủ hạ lưu tình với nữ sĩ, Pallas, Pomona thậm chí Eileen đều là ứng viên tốt nhất, nhất là Pomona, chẳng những là đối tượng mối tình đầu của Riddle, vẫn là một trong những chủ biên của báo lá cải, Pomona biết là toàn trường đều biết, mà còn Pomona rất vui lòng không hỏi lý do thay chúng ta theo dõi cậu ấy."
"Hừ ~ Pomona..." Abraxas, dấm của cậu thật là không cần tiền vốn mà...
"Thứ ba, lợi dụng Nagini, cả Slytherin đều rất chiếu cố cô bé này, Nagini trườn ra phòng nghỉ sẽ không làm ai hoài nghi, nếu mọi người đang ngồi tán gẫu với Riddle ở phòng sinh hoạt chung, Nagini đột nhiên xen miệng vào, Riddle có kịp đổi ngôn ngữ không? Tuy rằng tôi không biết tiếng rắn và tiếng Anh nghe vào tai Parseltongue có gì khác nhau không, nhưng chỉ cần cậu ấy hố một câu là chúng ta thành công, năm thứ nhất Thomas không phải đã bật ra một câu tiếng Đức khi đang nói chuyện sao!"
"Cậu thật là âm hiểm giả dối, đê tiện vô sỉ, sắp vượt qua Riddle rồi!" Abraxas giơ lên ngón cái với người bạn.
"Cảm ơn lời khen." Từ khi Riddle nói ví dụ như vậy ở Slytherin được xưng là ca ngợi, bầy rắn lén lút rất thích khen người như thế, đương nhiên được khen ngoại trừ mặt dày như Riddle hoặc Sheryl còn lại đều đơ mặt.
Hai cái bên này nhanh gọn lẹ chuẩn bị, Riddle bên kia tính toán suy xét, lộn trở về bắt lấy bọn họ làm Fidelius Charm xong cũng yên tâm tiếp tục tiêu dao.
Không ai ngờ được những chuyện sẽ xảy ra kế tiếp, nhưng đối với kế hoạch của Abraxas và Sheryl mà nói xem như là chuyện tốt, nếu nói từ chuyện Nagini cắn người năm thứ nhất thấy được cơ trí của Riddle, Thomas đánh lộn năm thứ hai thấy được lý niệm của cậu, cảnh cáo Ruber? Hagrid lúc khai giảng năm thứ ba thấy được khí thế và uy tín bất chợt sinh ra ở Slytherin, vậy kế tiếp làm bọn họ chân chính thấy được cơn giận khi một vị Vua bị mạo phạm vảy ngược và thủ đoạn thuộc về Slytherin!
"Lại cãi nhau à?" Riddle bất đắc dĩ nhìn mọi người, xem cái thế này cũng biết là Slytherin và Gryffindor, được lắm, Hagrid cao kều cũng có mặt.
"Riddle, chúng ta tới thư viện đi!" Thomas vọt ra kéo Riddle bỏ chạy.
"Cậu mà chịu tới thư viện à? Hơn nữa con đường tới thư viện là bên này." Riddle chỉ vào đằng trước, "Cản tôi làm gì?"
"Sheryl nói..." Thomas rơi lệ, cậu rất không có cốt khí, Riddle trừng cậu đã khai.
Sheryl? Riddle không hiểu nhíu mày, lần thứ hai nhìn vào đám người đang tụ tập, một ánh bạch kim bắt mắt khiến con ngươi của cậu co rút lại, trực tiếp rút đũa phép tách ra một con đường.
"Đáng chết, Abr, cậu cố lên, chúng ta lập tức tới trạm xá, mau lên, Riddle ở ngay phía sau, nếu cậu ấy thấy..."
"Nếu tôi thấy, tôi sẽ nói cho cậu biết, vết cắn của kỳ nhông lửa sẽ làm thần kinh tê liệt, cậu ta đứng không vững nữa rồi." Giọng nói lạnh lùng của Riddle vang lên phía sau, Sheryl ngẩng đầu lên, nhìn thấy một đôi mắt buốt giá tận xương đã không kiềm được run rẩy, bên trong đôi mắt màu đen ấy không hề có cảm xúc, sạch sẽ ánh lên cái bóng bị thương của thiếu niên bạch kim, nhiệt độ xung quanh bị ma áp lạnh băng đè thấp hơn mười độ, cái nhìn ấy khiến người có cảm giác nghẹt thở.
Giận dữ, mọi người cảm nhận được sự giận dữ. Tuy rằng Riddle không nói gì, cũng không làm gì, nhưng bọn họ đều hoảng sợ, nhất là các Gryffindor, bọn họ cảm nhận được sự giận dữ của Riddle, và có kẻ sẽ phải trả giá cho nó.
"Bị thương không nặng, may là kỳ nhông lửa." Đỡ lấy Abraxas tay chân mềm nhũn trong lòng Sheryl, dứt khoát để cậu ta ngồi xuống đất dựa vào lòng mình, dùng đũa phép rạch ra một vết cắt nhỏ trên tay Abr, ép độc tố chảy ra. Lại dùng một cái khăn tay băng sơ lại. "Đỡ hơn tí nào chưa?" Vẫn rét lạnh như trước, nhưng không biết có phải là ảo giác không, mấy câu nói với Abraxas hơn vài phần ôn hòa.
"Ừ." Kỳ nhông lửa, không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng bị cắn sẽ có chừng mấy giờ không động đậy được. Cậu cũng thật khinh thường, đâu có ngờ tên to con ấy dĩ nhiên tùy thân mang theo... thứ này chứ. "Lần này là tôi sơ ý."
"Ừ!" Gật đầu, "Không nghiêm trọng, không cần tới trạm xá." Có được cái gật của Abr, Riddle thậm chí không thèm quay lại đã trực tiếp ra lệnh "Báo cho Eileen, lập tức nấu một chai thuốc giải độc tương ứng, khẩu vị đỡ đỡ tí."
"Dạ!" Nếu có người phát hiện sẽ thấy, kẻ đứng ngoài cùng lên tiếng đáp lại là một năm trên, không phải năm thứ ba Riddle lãnh đạo, nhưng lúc này đã không ai chú ý tới điểm đó, cả năm trên theo bản năng chạy ra ngoài cũng không nhận thấy được mình vừa nghe lệnh ai.
"Kỳ nhông lửa, của cậu à?" Ánh mắt độ không tuyệt đối cuối cùng nhắm thẳng vào kẻ gây họa lần này, Ruber Hagrid. "Tôi nhớ tôi đã cảnh cáo cậu rồi mà. Hagrid..."
"Tôi... Tôi..." Hagrid còn đang ôm con kỳ nhông lửa, chân tay luống cuống.
"Là Slytherin các cậu khiêu khích trước!" Tình nghĩa của Gryffindor thật đúng là đáng tán thưởng.
"Vậy thì sao?" Riddle không thèm quan tâm đỡ Abraxas dậy, để cậu ta dựa vào lòng mình, "Không trừ điểm à? Giáo sư."
Ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn Dumbledore đã xuất hiện.
"À phải, Gryffindor trừ 50 điểm, cấm túc một tháng." Nghiêm nghị nói với Hagrid, "Mang sinh vật nguy hiểm vào tòa thành, còn tổn thương đồng học. A ~ trò Riddle, ta nghĩ cậu Malfoy vẫn nên tới trạm xá thì tốt hơn."
"Em tin tưởng Eileen." Riddle làm lơ Dumbledore, "Không hiếu kỳ cậu ta làm cách nào có được con kỳ nhông lửa đó à?" Bất kể làm cách nào cũng là vi phạm nội quy trường, "Năm thứ nhất chưa được cho phép đã tới Hogsmeade, cũng phải bị trừ điểm." Đũa phép chỉ vào huyệt thái dương kéo ra một luồng chỉ bạc, nở một nụ cười khiến người kinh hồn táng đảm, "Chứng cứ!"
"Gryffindor trừ 20 điểm." Dumbledore không nói được gì cả, tuy rằng ông cảm thấy một con kỳ nhông lửa và lén chuồn tới Hogsmeade cũng không có gì ghê gớm. Nhưng bị thương là người thừa kế nhà Malfoy, còn có nhiều người chứng kiến như vậy, điểm phải trừ, lần này nghiêm khắc một tí cũng có thể gõ Hagrid, đồng thời biểu hiện mình không thiên vị.
Riddle rất có thâm ý nhìn Dumbledore, một cái Summoning Charm bắt lấy con kỳ nhông lửa trên tay Hagrid, lại quăng một cái Diffindo vào không trung, bầm thây con kỳ nhông ấy ra tại chỗ, bùa chú tầm thường như Diffindo không thể tạo thành thương tổn bao lớn với sinh mệnh sống, bởi vậy có thể thấy được sức mạnh của Riddle.
Hagrid rên một tiếng tính xông lên, lại bị Riddle liếc nhẹ một cái, cứ thế cứng ngắc tại chỗ.
Các Gryffindor nhìn Riddle đỡ Malfoy, phía sau theo một chuỗi Slytherin ung dung thảnh thơi về hầm, tầm mắt cuối cùng như đang nhìn người chết của cậu ấy, nói rõ cho mọi người biết.
Ruber Hagrid, tôi tuyệt đối sẽ không tha cho cậu!
...